Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ông Xã Thần Bí
  3. Chương 119: Chap-119
Trước /825 Sau

Ông Xã Thần Bí

Chương 119: Chap-119

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 119: Cô không xứng với anh ấy​

Tô Ánh Nguyệt nghe vậy, dừng chân lại.

Hai người kia bàn tán rất hăng say, không chú ý đến sự khác thường của Tô Ánh Nguyệt, vẫn đang tiếp tục nói.

"Cố Hàm Yên trở về nước rồi?"

“Cô còn chưa biết sao? Hôm qua có tin tức mới, còn là tin về tai tiếng tình cảm đó, có điều đến chiều là không thấy nữa rồi, đáng tiếc quá, còn muốn bát quái một chút, kết quả ngay đến cả người đàn ông xuất hiện trên tin tức là ai cũng bới không ra, tin tức đã bị gỡ xuống.”

"Cô ấy thật sự muốn đại ngôn APP này hay sao? Vậy đến lúc đó, chúng ta có phải sẽ được gặp người thật hay không? "

"Không biết, chỉ là nghe được chút thông tin, cô ấy ở nước ngoài phát triển sự nghiệp rất tốt, cũng không nhất định phải quay trở về nước phát triển."

"Có lý…"

Đến tận khi hai người kia từ bên cạnh cô đi qua, Tô Ánh Nguyệt mới hoàn hồn trở lại, sắc mặt vô cùng không tốt.

Cố Hàm Yên muốn ở trong nước phát triển?

Ở trong nước phát triển tốt như vậy, nên muốn quay trở lại nước, cô có điên mới tin chuyện đó.

Cho dù trong lòng cô rõ ràng, Cố Hàm Yên có thể là bởi vì Trần Minh Tân nên mới ở lại nước, nhưng cô lại không thể đuổi cô ta đi được.

Đó là chuyện riêng của họ.

Trần Minh Tân lái xe trở lại phân bộ LK, sắc mặt vẫn rất kém.

Thư ký đi vào báo cáo lịch trình hôm nay, cũng không dám thở mạnh.

Cũng may Trần Minh Tân chỉ nói một câu: "Làm phiền pha giúp tôi ly cà phê."

Thư ký nhận lệnh đi ra ngoài, vừa ra khỏi liền bắt gặp Bùi Chính Thành, giống như nhìn thấy cứu tinh, ngập tràn vui vẻ nói: "Ngài Bạch, anh đến rồi."

"Sao thế? Không hoan nghênh tôi?" Bùi Chính Thành đúc hai tay vào túi quần, dáng hình cao lớn, thoạt nhìn giống như một vị công tử phong độ nhẹ nhàng, nhưng nụ cười trên mặt lại mang theo chút vô lại.

Thư ký liên tục khoát tay: "Hoan nghênh chứ, có điều, hôm nay tâm trạng của Tổng Giám đốc hình như không tốt lắm, anh vào xem thử đi."

Nói xong, cô ta liền xoay người đi pha cà phê cho Trần Minh Tân, còn không quên quay đầu nói một câu: "Anh nhất định phải vào xem thử."

Làm việc với một ông chủ có tính khí khó đoán như vậy, trong lòng thư ký cũng có chút hoang mang. Mặc dù không tức giận, nhưng bộ dạng không nói gì của anh cũng khiến cho người khác sợ hãi, áp suất thấp gì đó cũng làm cho người ta hít thở khó khăn.

Vẫn may có ngài Bạch, mỗi lần ngài Bạch đến, mặc dù tâm trạng của Tổng Giám đốc không nhất định sẽ tốt lên, nhưng nhất định sẽ không kém như vậy.

Phía bên kia, thư ký còn đang suy nghĩ miên man, phía bên này Bùi Chính Thành đã mang theo vẻ mặt đầy nghi hoặc đi vào.

"Chào buổi sáng, Tổng Giám đốc Trần." Bùi Chính Thành bước chân chậm dãi đi đến trước bàn làm việc.

Trần Minh Tân ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh ta một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, giọng nói mang theo khí lạnh: "Cậu còn dám đến tìm tôi?"

"…" Bùi Chính Thành nghẹn lời, kéo ghế lại, ngồi xuống trước mặt anh, giọng nói mang theo chút nịnh nọt: "Đừng như vậy chứ, dù sao đi nữa, Hàm Yên cũng là bạn của chúng ta mà?"

"Ngày cô ấy đến, tôi mời cô ấy ăn cơm, tìm khách sạn cho cô ấy, thế vẫn chưa đủ hay sao?" Đối với anh mà nói, có thể khiến cho anh làm ra những chuyện như vậy, chính là anh đã coi cô là bạn mình rồi.

Bùi Chính Thành sờ lên mũi, đối với Trần Minh Tân mà nói, có thể làm được những thứ này, quả thật là đã coi Cố Hàm Yên như bạn bè.

"Không có lần sau." Lời nói của Trần Minh Tân mang ý cảnh cáo, dục vọng chiếm hữu của anh thật ra rất lớn, trong lòng anh, nhà là nơi của riêng anh và Tô Ánh Nguyệt, không thích người khác đến làm phiền.

Bùi Chính Thành: "Hàm Yên dù sao cũng là con gái."

Trần Minh Tân không chút lưu tình nào đánh trả: "nếu cậu thích, có thể đưa cô ấy về nhà cậu, dù sao từ trước đến nay cậu cũng chưa từng từ chối bất kỳ người phụ nữ nào."

"Này!"

Trần Minh Tân cũng mặc kệ Bùi Chính Thành có bao nhiêu tức giận: "Đúng rồi, chuyện của Tô Chí, không cần điều tra nữa."

"Cái gì?" Nếu như nói Bùi Chính Thành đối với chuyện của Cố Hàm Yên còn có thể hiểu được, nhưng mà đối với chuyện này, anh ta toàn toàn không thể lý giải nổi.

"Nghe không hiểu?" Trần Minh Tân nhìn anh ta một cái, ánh mắt lạnh lùng, sau đó bắt đầu đuổi người: "Chính là ý trên mặt chữ, không cần điều tra nữa."

"Vì Tô Ánh Nguyệt, cậu ngay đến cả chuyện của Tô Chí cũng không điều tra nữa?" Biểu cảm trên mặt của Bùi Chính Thành trở nên nghiêm túc: "Cậu đừng quên mục đích trở lại nước của mình là gì!"

Mặc kệ Bùi Chính Thành nói gì, Trần Minh Tân cũng không tiếp lời.

Bùi Chính Thành thấy anh như vậy, cũng mất hứng bỏ đi.

Ra khỏi phòng họp, tâm trạng của Tô Ánh Nguyệt có chút phức tạp.

Cô chỉ có thể hi vọng Cố Hàm Yên không thật sự muốn đại ngôn APP này, bằng không cô luôn cảm thấy sẽ xảy ra những chuyện không hay.

Cố Hàm Yên không phải là đèn đã cạn dầu, cô cũng không phải là quả hồng mềm.

Dự án hợp tác lần này lại còn do Tô Ánh Nguyệt phụ trách.

Tô thị là công ty lớn ở thành phố Vân Châu, mọi điều kiện đều tốt, nếu như Tô thị chủ động tìm công ty mở rộng APP này để hợp tác, đây cũng là chuyện mười phần chắc chín.

Buổi chiều, cô xuất phát đi đến công ty APP kia để bàn chuyện hợp tác.

Công ty mở rộng APP này không phải là rất lớn, nhưng APP này lại thật sự đang rất nổi tiếng hiện nay, rất nhiều công ty đều muốn tìm họ hợp tác.

Chuyện hợp tác rất thuận lợi.

Tô Ánh Nguyệt ký hợp đồng xong liền trở lại công ty, vừa đi vào, liền phát hiện bầu không khí có chút không thoải mái.

Cô cảm thấy trong không khí có cảm giác sôi nổi.

Đúng, chính là sôi nổi.

Tô Ánh Nguyệt đi tìm An Hạ: "Làm sao vậy?"

"Cố Hàm Yên đã đến." Trong mắt An Hạ cũng mang theo tia vui vẻ.

Tô Ánh Nguyệt nghe thấy, nhíu mày, xem ra, đại ngôn của APP này, tám phần mười là rơi xuống người Cố Hàm Yên rồi.

Tô Ánh Nguyệt suy đoán không sai, bởi vì không tới một lúc lâu sau, thư ký của Tô Thành gọi điện thoại đến phòng làm việc của cô, nói là Tô Thành gọi cô qua đó.

Tô Ánh Nguyệt cúp điện thoại, khóe miệng lộ ra ý cười trào phúng, xem ra Tô Thành rất xem trọng Cố Hàm Yên.

Nếu như Cố Hàm Yên chỉ là một ngôi sao điện ảnh bình thường, chắc chắn không có khả năng này.

Nhưng mà, trên mạng truyền tin bổi cảnh của Cố Hàm Yên không đơn giản, Tô Thành có lẽ cũng nhìn trúng điểm này, mới tự mình đến gặp cô ta.

Tô Ánh Nguyệt sửa lại quần áo trên người, sau đó mới đi đến phòng làm việc của Tô Thành.

"Ông nội."

Tô Ánh Nguyệt đi vào, gọi Tô Thành một tiếng trước, sau đó ánh mắt đảo qua Cố Hàm Yên, nhưng không mở miệng.

Hai người không biết hàn huyên cái gì, nụ cười nở rộ trên mặt Tô Thành: "Ánh Nguyệt à, mau đến đây, ông giới thiệu với con một chút, đây là Cố Hàm Yên, cô Cố!"

"Xin chào, cô Cố, tôi là người phụ trách hạng mục lần này, Tô Ánh Nguyệt." Tô Ánh Nguyệt vươn tay về phía Cố Hàm Yên.

Thế nhưng, Cố Hàm Yên lại nhìn cô một lúc, sau đó mới tươi cười đưa tay ra: "Trăm nghe không bằng một thấy, cô hai nhà họ Tô lớn lên thật sự rất xinh đẹp, hai ngày vừa rồi tôi trở về nước, cũng nghe được một chút tin đồn, nghĩ đến cũng chỉ là tin hiểu nhầm."

Giọng nói và động tác của Cố Hàm Yên thoạt nhìn đều rất khéo léo, nhưng lại lộ ra sự ngạo mạn.

Đó là cảm giác không cần nói ra, nhưng vẫn có thể khiến người ta cảm thấy sự ngạo mạn từ cô ta. Nhưng vẻ mặt của cô ta như thường ngày, cũng đủ khiến người khác cảm thấy cô ta rất khéo léo rồi.

Mặc dù đáy lòng Tô Ánh Nguyệt cảm thấy có chút vị chát, nhưng không có biểu cảm gì trên mặt, nghe lời mở miệng: "Cô Cố quả nhiên không giống người bình thường, loại tin đồn như vậy luôn luôn bị truyền mất đi ý định ban đầu, cũng chỉ có người thông minh như cô Cố, mới cảm thấy không đáng tin."

Dứt lời, hai người buông tay ra, mạch nước ngầm nhìn không ra giữa hai người phụ nữ bắt đầu khởi động.

Tô Thành lại nói vài câu hình thức, Cố Hàm Yên liền lấy cớ phải rời đi, còn khiến cho Tô Ánh Nguyệt tiễn cô ta.

Tô Ánh Nguyệt đương nhiên sẽ không từ chối.

Hai người cùng đi ra khỏi văn phòng, đáy lòng Tô Ánh Nguyệt yên lặng đếm ba, hai, một…

Ngay khi cô vừa đếm tới “một”, giọng nói của Cố Hàm Yên vang lên: "Cô không xứng với anh ấy."

Quảng cáo
Trước /825 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kỵ Sĩ Mặt Trời

Copyright © 2022 - MTruyện.net