Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lôi Trần Nhã Tư đại diện Lôi gia, Quách Trần Nhã Văn đại diện nhà mẹ đẻ Phượng Hề, không hẹn mà cùng tới thăm Thẩm Điệp Y đang ở cữ , chị em cùng nhau tại vườn hoa Thẩm gia gặp mặt.
Đang bị sóng gió con trai quan hệ bất chính làm cho đầu óc choáng váng Lôi Trần Nhã Tư, nhịn không được hướng Quách Trần Nhã Văn oán giận nói: "Em cũng cùng Phan Vinh Mỹ nói một phen, không cần ở chung quanh buông lời, đừng bảo là vì Chi Phàm nhà ta, coi như vì chính cô ta, cũng chừa chút thanh danh tốt làm cho người ta tìm hiểu, tương lai mới gả được đi ra ngoài."
Quách Trần Nhã Văn uất ức a!"Chị cả, em kẹp ở giữa có bao nhiêu khó làm người a! Em chồng và mẹ chồng cùng nhau đem mũi dùi chỉ hướng em, thật giống như em biết rõ Chi Phàm đã kết hôn còn nghĩ giới thiệu nó cho Vinh Mỹ, em giận gần chết, tại chỗ giơ tay lên thề nói em căn bản không biết bọn họ là như thế nào quen biết, lập tức yêu cầu em chồng em đem Vinh Mỹ dẫn đến trước mặt em đối chất, xem có phải hay không em dẫn đường? Em chồng em lúc này mới phẫn nộ rời đi, mẹ chồng em mới dừng lại hiểu lầm em. Muốn nói oan uổng, em không phải oan uổng nhất sao? Hai bên đều là hậu bối (cháu) của em, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến bọn họ sẽ dây dưa cùng một chỗ a!"
Trên mặt Lôi Trần Nhã Tư đảo qua một tia sương mù."Chuyện làm sao có thể náo đến không thể vãn hồi? Chị biết rõ bệnh cũ của con mình, nhưng cũng không dám quá, cũng không náo đến đưa lên tuần san, thật sự là Phan Vinh Mỹ quá lợi hại, chết cắn Chi Phàm không rời, buộc nó không thể không ly hôn, vấn đề này căn bản làm không được!"
"Chị cả, không phải là em không thương Chi Phàm, nhưng nó cũng nên thành thục một chút, không cần luôn thích cùng phụ nữ làm mập mờ, cũng không phải còn chưa kết hôn, cũng đã làm cha như thế nào lại vẫn như thế không ổn trọng?"
"Còn không phải là phụ nữ luôn quấn nó không rời, tính tình nó dịu dàng, không đành lòng bày mặt lạnh, người ta liền cho là có cơ hội có thể dùng, đem hết thủ đoạn mê hoặc, mong bay lên muốn làm thiếu phu nhân!"
Làm mẹ vĩnh viễn vì con trai bảo bối hộ tống, Quách Trần Nhã Văn biết khuyên không đến, vì miễn thương tổn tình nghĩa chị em, chỉ có nói sang chuyện khác.
"Lôi Tổng xử lý như thế nào?"
"Cha chồng chị bị chọc tức, đem Chi Phàm tạm thời cách chức, kêu nó ở nhà đóng cửa suy nghĩ, không cho phép bước ra khỏi cửa một bước." Lôi Trần Nhã Tư càng đau lòng con trai hơn, bởi vì Phương Lam Tâm sẽ không để cho chuyện chồng ngoại tình quá dễ chịu.
"Đi theo Điệp Y nói một chút như thế nào?" Quách Trần Nhã Văn đề nghị.
"Điệp Y? Cái người ngốc nghếch đó có thể có cao kiến gì?"
"Nhưng là, nghe ý tứ của Phượng Hề, thì chỉ cần Điệp Y mở miệng, Lôi Húc Nhật cùng Thiếu Dương thẳng sẽ không cự tuyệt cô ấy. Chị không ngại nói cho cô ấy một chút phiền não của chị, chỉ cần Điệp Y cũng đi theo phiền não, Lôi Húc Nhật cùng Thiếu Dương sẽ giúp một tay giải quyết chuyện này." Quách Trần Nhã Văn len lén nhỏ giọng nói: "Đây là Phượng Hề bảo em chuyển lời cho chị, chị không ngại thử xem."
"Thật có tác dụng?" Lôi Trần Nhã Tư không tin.
"Thử một lần lại có làm sao?"
Bệnh gấp chạy chữa loạn, Lôi Trần Nhã Tư quyết định thử một lần.
Thẩm Thiếu Dương cùng Lôi Húc Nhật không sai biệt lắm đều tại trước bữa ăn tối tan ca về nhà, Điệp Y ở nhà mẹ ở cữ, Lôi Húc Nhật không thể làm gì khác hơn là ở chỗ này ở đến Điệp Y ở cữ 40 ngày rồi mới cùng về nhà.
Hai người chuyện thứ nhất tự nhiên đi xem sản phụ cùng trẻ nít nhỏ, nhìn thấy trong phòng có nhiều phụ nữ ngồi, đã là ngẩn ra, lại thấy được mắt Điệp Y hồng hồng phiếm lệ quang, hai người đồng thời phát điên.
Lôi Húc Nhật ôm chặt lão bà, "Sao em lại khóc? Xảy ra chuyện gì? Em là sản phụ, sản phụ không thể rơi lệ em không biết sao? Về sau mắt không tốt thì làm thế nào? Anh không cho phép em lại rơi thêm một giọt nước mắt!"
Thẩm Thiếu Dương đồng loạt bắt được tay lão bà, "Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người nào đem chị anh làm khóc?"
Quách Phượng Hề cười đến an tường."Không có việc gì, là chị ấy lòng mềm yếu, quá nhiều ưu sầu đa cảm."
Thẩm Thiếu Dương xoay người ngưng mắt nhìn Điệp Y, Lôi Húc Nhật cũng trông mong nhìn lão bà.
Thẩm Điệp Y sầu não , rưng rưng mà nói: "Chị dâu thật đáng thương đó! Đứa bé mới sinh hạ mấy tháng, anh họ liền bị Phan tiểu thư cuốn lấy, nháo muốn ly hôn, các người nói chị dâu không phải quá đáng thương sao? Đổi lại là em mà nói..., em nhất định sống không nổi, vậy con của em không phải sẽ biến thành cô nhi sao? Ô ô. . . . . . Thật đáng thương đó. . . . . ."
Lôi Húc Nhật cùng Thẩm Thiếu Dương đều ở trên mặt đối phương nhìn đến ba vạch đen, đây là cái gì cùng cái gì a?
"Điệp Y, anh sẽ không ngoại tình, cho nên em sẽ không sống không nổi, con của chúng ta cũng sẽ không biến thành cô nhi." Lôi Húc Nhật thận trọng cường điều.
"Chị, cầu xin chị không cần vì chuyện tình của người khác mà khóc thút thít, trái tim của em đủ khỏe mạnh, cũng chịu không được chị nói chuyện không hay xảy ra." Thẩm Thiếu Dương cầm tay cô, "Chị trực tiếp nói cho em biết, chị muốn cái gì là tốt rồi."
Lôi Húc Nhật lau đi lệ trên mặt cô, "Em chỉ là thương cảm chị dâu sao?"
Điệp Y gật gật đầu."Không thể khiến Phan tiểu thư không nên ép anh họ ly hôn sao?"
Thẩm Thiếu Dương rốt cuộc trong bụng triệt để thông suốt song ──
Nghĩ đến có người lợi dụng Điệp Y mềm lòng, buộc anh cùng Lôi Húc Nhật đưa ra chủ kiến.
Cho tới nay, chỉ có ông nội biết Điệp Y là điểm yếu của anh, khi tất yếu liền lấy ra tới lợi dụng.
Lôi Húc Nhật cũng biết, nhưng bản thân yêu Điệp Y, khinh thường bị lợi dụng.
Hiện tại, lại có một người, giẫm lên điểm yếu của anh.
"Phượng Hề, là em sao?" Thẩm Thiếu Dương chợt ánh mắt sắc bén làm Quách Phượng Hề không khỏi run sợ.
Như vậy đặc biệt nhìn chăm chú, làm cô tâm hoảng ý loạn, không biết như thế nào cho phải.
Cô chợt hối hận không nên tự cho là thông minh, là cô quá ngu ngốc sao?
Coi như Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ náo lên điều tin tức, cùng cô lại có cái gì quan hệ? Ngàn lần không nên vạn lần không nên, không nên đem Điệp Y kéo vào.
Quách Phượng Hề muốn vì mình giải thích, lại như thế nào giải vây cô không có ý nghĩ lợi dụng Điệp Y?
Cô rủ xuống lông mi vũ, không dám nhìn anh.
Thẩm Thiếu Dương quay đầu lại với vẻ mặt hòa nhã đối Điệp Y nói: "Chị, em rất xin lỗi, nguyên tắc của em chính là không can thiệp chuyện nhà người khác, gặp gỡ Lôi Tổng em đều làm bộ như không biết chuyện, tránh cho đối phương lúng túng. Thật ra thì, cũng chỉ là một cái tranh cãi quan hệ bất chính nho nhỏ, không đáng nhắc đến." Anh không thể để Lôi phu nhân cho là Điệp Y có thể lợi dụng.
Thẩm Điệp Y không hiểu rõ lắm, cô tuyệt thật sự làm nghiêm trọng chuyện, vì sao em trai có thể nói được nhẹ nhàng bâng quơ, vẫn chưa đủ để nói đến? Người thông minh đầu cấu tạo quả thật không giống người bình thường sao?
Lôi Húc Nhật đứng ra giải quyết "Chuyện nhà" , đối với Lôi Trần Nhã Tư nói đến: "Bác gái, chuyện này chỉ cần chị dâu ra mặt là có thể giải quyết. Bác chuyển cáo chị dâu, kêu chị dâu đi tìm Phan Vinh Mỹ nói chuyện, thái độ phải cứng rắn, phải hung, phải ngoan độc, nếu Phan Vinh Mỹ thừa nhận cùng anh họ có tình một đêm, chị dâu liền có thể kiện cô ta ‘tội thông dâm’, không tin Phan Vinh Mỹ không rơi hoang mà chạy!"
Lôi Trần Nhã Tư sợ hết hồn, bà sao lại không suy tính khiến Phương Lam Tâm ra tay giải quyết chuyện này, nhưng sợ là ngày sau con trai tại trước mặt vợ không ngóc đầu lên được.
"Không có biện pháp khác sao?"
"Ác nhân cưỡi ác mã, không có biện pháp khác. Tin tưởng bác trai đã từng phái người đi theo Phan Vinh Mỹ nói điều kiện, trừ bỏ để cho cô ta mở rộng ‘Sư Tử Khẩu’ (sư tử rống) ra, căn bản không cách nào giải quyết vấn đề. Loại sự kiện quan hệ bất chính này, trừ người vợ ra mặt tỏ rõ tuyệt không ly hôn, cũng kiện người thứ ba thông dâm, căn bản hù dọa không ngã cái loại phụ nữ đó." Lôi Húc Nhật khí thế khiếp người đưa ra kết luận.
Lôi Trần Nhã Tư bất đắc dĩ tiếp nhận, thật tốt là: loại chuyện đe dọa này thì cậu ta chính là người thích hợp nhất đi làm!
Mày rậm mắt nghiêm Lôi Húc Nhật, chỉ cần phát ra tiếng rống giận dữ lôi đình, bảo đảm Phan Vinh Mỹ có thể bị sợ đến tè ra quần!
Đáng tiếc Lôi Húc Nhật không phải em trai ruột của Lôi Chi phàm, sẽ không đi làm chuyện như vậy.
Người đàn ông như vậy nghiêm khắc, nhưng khi phát hiện lão bà muốn xuống giường đi toilet, không nói hai lời đem vợ cẩn thận ôm ngang trong ngực, ôm vào phòng tắm, tránh cho làm động tới miệng vết mổ ở bụng.
Sự ôn nhu của anh ấy chỉ cấp một người phụ nữ, không giống Lôi Chi Phàm rộng thi vũ lộ (cho nhiều người), đối với mỗi phụ nữ xinh đẹp đều dịu dàng. Lôi Trần Nhã Tư đột nhiên hiểu được con trai của mình sai ở chỗ nào, nhưng hắn ta trời sinh như thế, liền đối mẹ đều dịu dàng săn sóc, ngôn ngữ dính mật, người làm mẹ làm sao có thể hung ác quyết tâm trách cứ hắn dịu dàng đa tình đây?
Một tuần lễ sau, vụ kiện của Phan Vinh Mỹ thuận lợi kết thúc, bị Phương Lam Tâm buộc ký hạ đơn giải hòa, nếu không một khi kiện lên tòa án, Phan Vinh Mỹ cũng đừng nghĩ muốn ở xã hội thượng lưu lăn lộn, càng sẽ bị Phan Bách Xuyên trục xuất khỏi cửa.
Mặc dù rất không cam tâm, không có biện pháp Nhất Cổ Tác Khí gả vào hào môn, chỉ lấy đến chính là 50 vạn nguyên phí bồi thường tinh thần. Chỉ là, tại Phương Lam Tâm đi sau, một nhân viên phục vụ cầm một túi giấy dai giao cho cô ta, nói là có người thần bí đưa cô ta quà tặng.
"Lôi gia còn rất thức thời a!" Phan Vinh Mỹ cho là người nhà Lôi Chi Phàm cho cô ta ngoài định mức bồi thường, lấy kiện tài liệu bên trong túi giấy dai lớn ra vừa thấy, là giới thiệu vắn tắt kia Đào Viên - Câu Lạc Bộ Gofl cao quý, kèm theo chiêu đãi miễn phí ở phòng cao cấp một tuần lễ.
Chân chính khiến Phan Vinh Mỹ động lòng, là bên trong có kèm theo tấm hình của soái ca Phạm Thần cùng hàm giới thiệu, bao gồm tuổi tác, xuất thân, từng trải, quan trọng nhất, anh ta chưa kết hôn.
"Oh ~~ anh ta rõ ràng muốn theo mình thân cận nha!"
Phan Vinh Mỹ kiêu ngạo ưỡn cao bộ ngực, tràn đầy tự tin tiến về phía Đào Viên câu kim quy.
***********
Lôi Tổng tổ chức tiệc đầy tháng chắt nội, cũng là chắt ngoại của Thẩm đại lão, tiệc đầy tháng làm được phô trương lại long trọng, vì muốn tiêu trừ đi tin tức mặt trái trước đó, Lôi Tổng hạ lệnh không thể khiêm tốn làm, ngược lại càng náo nhiệt càng tốt.
Lôi gia toàn bộ thành viên tham dự, Lôi Chi Phàm đã không thấy với mặt xám mày tro, trải qua một cuộc bão táp nho nhỏ sau, đắc ý dương dương kéo tay lão bà Phương Lam Tâm, tại chỗ tuyên bố tin vui lão bà đã mang thai thứ hai.
Lôi Húc Nhật cùng Thẩm Điệp Y không thèm để ý đến cái loại giọng khách át giọng chủ đó của hắn, đừng gặp phải sóng gió nữa là tốt rồi.
Thẩm Thiếu Dương cùng Quách Phượng Hề dĩ nhiên cùng nhau tham gia tiệc lớn, Thẩm đại lão đều đã tới, cùng Lôi Tổng cướp ôm chắt trai, mặt vuông tai lớn nam anh lấy đến niềm vui của lão nhân gia, tại ngày tháng sau này thỉnh thoảng trình diễn tiết mục giành chắt trai.
Phượng Hề dao động ý niệm trong vòng hai năm không sinh đứa bé, lần trước mẹ và Dì cả tới trong nhà, lúc gần đi đưa họ đến ngoài cửa lớn, mẹ cầm tay của cô lần nữa nói: "Ngàn vạn lần không cần tránh thai, Phượng Hề, nhanh mang thai sinh con, quấn chặt lòng Thiếu Dương!" Liền Dì cả cũng gia nhập hàng ngũ khích lệ.
Phượng Hề hiểu mẹ tận mắt thấy Thẩm Thiếu Dương đối chị gái sinh đôi có bao nhiêu coi trọng, ít nhiều có chút lo lắng, liền hi vọng cô nhiều sinh con tới chiếm hết lòng Thiểu Dương.
Cô cười cười rồi đem lời của mẹ đi dò xét lão công, Thẩm Thiếu Dương đó vẫn còn đang giận cô, mày lãnh nhíu lại, thanh âm không có chút nào ấm áp mà nói: "Chờ em thực sự trở thành người Thẩm gia rồi hãy nói!"
Phượng Hề có chút uất ức, "Thiếu Dương, anh vì chút chuyện nhỏ này liền chối bỏ em sao?"
"Giả sử em không rõ anh thống hận nhất có người lợi dụng Điệp Y đến uy hiếp anh, em tốt nhất bắt đầu từ giờ trở đi nhận rõ sự thật! Thấy rõ ràng, vì sao anh thủy chung cùng ông nội không hợp?" Thẩm Thiếu Dương xoay người rời đi phòng ngủ, không có trở lại phòng, liên tục ba đêm ngủ trong thư phòng.
Ai cũng không được giẫm lên điểm yếu của anh!
Phượng Hề rốt cuộc hiểu được chồng cô có nhiều yêu thương chị gái mình, liền bị người lợi dụng một phen cũng không cho phép, cho dù Điệp Y hoàn toàn không có phát hiện mình bị lợi dụng.
Lợi dụng lúc Thẩm Thiếu Dương cũng ở tại chỗ, Phượng Hề trực tiếp hướng Điệp Y nói xin lỗi, nói rõ chân tướng.
Điệp Y thì ngược lại là vẻ mặt biểu tình ù ù cạc cạc."Nhưng là, giữa người thân không phải nên giúp đỡ lẫn nhau sao? Nếu như bác gái không nói, bày tỏ bác ấy không muốn người khác nhúng tay, chúng ta dĩ nhiên không tốt vạch trần vết sẹo của người. Nhưng bác gái cũng đã mở miệng, phát ra tiếng cầu cứu, dĩ nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn a! Phượng Hề tại sao muốn nói xin lỗi vậy?" Chỉ số IQ của cô không đủ, nhưng EQ rất đủ.
Phượng Hề nhẹ nhõm bật cười, liếc nhìn lão công một cái. Xem anh nói như thế nào?
Thẩm Thiếu Dương tự nhiên mà vậy nói: "Ở cữ phải thật tốt làm, không cần hao phí tinh thần đi lo chuyện bao đồng."
"Dày, em không biết cả ngày nhốt ở trong nhà, mà còn phải bế quan một tháng có bao nhiêu nhàm chán sao? Có người cùng chị tán gẫu một chút chuyện nhiều chuyện, thời gian trôi qua tương đối mau nha!" Thẩm Điệp Y đem em trai đẩy tới đi một bên, kéo tay em dâu, "Nói cho chị biết chuyện của Uông Xảo Linh tiểu thư cùng anh họ em, phát triển tới đâu rồi?"
Phượng Hề buồn cười liếc măt nhìn lão công một cái, thật đáng thương, bị chị gái chê bai mà không đi a!
"Chị, căn cứ tình báo mới nhất cho thấy, rốt cuộc Uông Xảo Linh đã buông tha muốn cùng anh họ em chiến đấu hăng hái, bởi vì đó là một cuộc khổ chiến không có hi vọng thắng lợi, cô em thật là còn tới quầy chuyên doanh mỹ phẩm S chỗ cô ấy làm đi náo, khiến Xảo Linh chân chính hết hy vọng, còn vì vậy bỏ đi công việc ở quầy chuyên doanh S."
Điệp Y cơ hồ lại muốn rưng rưng nước mắt đồng cảm."Vậy cô ấy không phải thất nghiệp rồi sao? Thất tình lại thất nghiệp, làm sao đây?"
"Chị, không cho rơi nước mắt."
"Nhưng. . . . . . A! Đúng rồi, chị gọi điện thoại cho học tỷ Mạc Huyền Cầm, chỗ của chị ấy đang cần nhà trang điểm, có lẽ Uông Xảo Linh tiểu thư có thể đi thử một chút."
"Chủ ý này thật hay, chị, anh họ cùng cô em cũng sẽ không tìm được nơi này a. Lão công, có thể chứ?" Phượng Hề cuối cùng hỏi ngược lại Thẩm Thiếu Dương, không thể lại trách cô lợi dụng chị ấy nha!
"Ừ, chị ấy cao hứng là tốt rồi."
Liền là một câu này, chỉ cần cô ấy hài lòng vui vẻ, Thẩm Thiếu Dương liền không có ý kiến.
Chỉ là cũng bởi vậy, cục diện bế tắc chiến tranh lạnh giữa bọn họ cũng được giải khai.
Quách Phượng Hề càng hiểu được đi nắm lấy tâm tình của chồng tình, cũng cùng Điệp Y ở chung được giống như chị em gái một dạng.
Hôm nay tiệc mừng đầy tháng sau khi chấm dứt, Phượng Hề mời chồng đi đánh Golf, Thẩm Thiếu Dương vui vẻ tiếp nhận. Cha mẹ cô cũng mời mấy vị bạn tốt cùng đi cổ động, loại phương thức xã giao giao thiệp này là khá thịnh hành.
Ngồi xe trên đường tiến về phía Đào Viên, Thẩm Thiếu Dương lợi dụng Laptop xử lý một chút công sự. Phượng Hề với vẻ mặt mỉm cười lệ nhan vẫn nhìn chồng, đáy mắt cô, chỉ có anh.
Cô lẳng lặng nhìn, tròng mắt giống như ánh mặt trời, chỉ chiếu sáng lên một mình anh.
"Phượng Hề, em đã không vội mang thai, nghĩ muốn công việc sao?" Anh đột nhiên nghiêm trang hỏi cô, lưu ý đến ánh mắt cô nhìn anh, khóe miệng chậm rãi cong lên.
"Em có thể sao? Công việc gì vậy?" Ngoài ý muốn kinh hỉ. Nói thật, Điệp Y có thể cả ngày chuyên tâm vẽ một bức họa, nhưng là cô không được, cô đang khổ não vô sự nhưng vội a!
"Em tài trí cao, trình độ học vấn tốt, mai một ở nhà có chút đáng tiếc." Thẩm Thiếu Dương ý vị thâm trường cười nhạt đến: "Chúng ta ‘Đế Khánh ’ có một quỹ từ thiện đang hoạt động, mấy năm gần đây nhất cũng chưa làm cái gì, anh muốn an bài người mình đi vào đảm nhiệm Cơ Kim Hội, vừa có thể phục vụ xã hội, vừa có thể đoan chính hình tượng công ty."
Phượng Hề lộ ra nụ cười lúm đồng tiền rực rỡ như hoa, cười đến Thẩm Thiếu Dương cũng vì này hoa mắt thần mê.
"Cho em tư liệu tường tận, em đánh giá sau tự tin có thể giúp được, em rất vui lòng đi làm."
Cô vợ thông minh xinh đẹp của anh quả nhiên có chút tài năng.
"Người phụ trách quỹ cũng là không cần mỗi ngày đi làm, đến lúc đó chính em cân nhắc hai thân phận làm một nữ gia chủ cùng hội trưởng Cơ Kim Hội, điều chỉnh ra thời gian biểu của em, anh sẽ ủng hộ, sẽ không can thiệp vào bộ phận em phụ trách." Anh đã chuẩn bị phóng tay cho cô làm.
"Anh cứ như vậy tin tưởng em sao?" Cô cười nói tự nhiên đáp lễ nói.
"Xem em thần thái tự tin , một cái quỹ từ thiện nho nhỏ cũng làm khó được em sao? Anh tự tin ánh mắt nhìn người của mình không kém, vợ của anh sẽ không chỉ cam chịu làm quý phụ bình thường."
Phong thái yểu điệu vợ yêu nhẹ nhàng hơi mím môi, lộ ra một tia đưa đẩy mỉm cười."Oa, lão công tự tay đem tâng bốc hướng trên đầu em đội, giống như không cố gắng cũng không được rồi."
Thẩm Thiếu Dương nở nụ cười, tiếng cười trầm thấp mà mê người.
"Đó là đương nhiên, trừ phi em nghĩ muốn nhìn lão công quá lao tử, nếu không thế nào chẳng phân biệt được chia sẻ ưu sầu khổ cực?"
"Thân ái, em cảm thấy được làm chị của anh là tốt mệnh hơn nha!" Phượng Hề cười như không cười nhướng nhướng mày.
Anh chỉ là vỗ vỗ đầu của cô."Ngoan, đời sau nhớ rõ tìm đến đầu thai."
Đời này em liền nhận đi!
Thế nhưng cô lại cười sảng khoái đổ vào trong ngực anh ôm, đối với anh nháy mắt mấy cái, rất khiêu khích kích thích liếc măt một cái."Em đã đốt ba đời là tốt hương, đầu thai đúng rồi, kiếp này mới gả được cho người chồng thật tốt, Thẩm Thiếu Dương của ‘Đế Khánh’ nha ! Em đã nghiên cứu tất cả bạn học nữ thời quốc trung, trung học, đại học, đều ghen tỵ chết em rồi, em nếu là lại có câu oán hận, họ đều ước gì có thể thay thế."
"Không tệ, không tệ, loại tâng bốc này anh thích nhất." Thẩm Thiếu Dương hăng hái gật đầu.
"Cần nhiều hơn sao?" Cô ôn ôn nhã nhã cười hỏi.
"Có thể đợi lên giường lại tiếp tục được không?" Anh với ánh mắt lửa nóng trêu ghẹo.
Phượng Hề lập tức ngồi thẳng như nghi, thanh âm dịu dàng uyển chuyển hàm xúc tốt tựa như gió xuân nỉ non, "Lão công, Gofl là một loại vận động rất cao thượng , mời anh cần phải tư tưởng đoan chính, mới có thể đánh ra thành tích tốt. Như thế này cha mẹ em cùng mấy vị bạn tốt cũng sẽ cùng nhau gia nhập, anh phải xuất ra thực lực tới nha!"
Thẩm Thiếu Dương không nhanh không chậm nói: "Em xác định anh có thể thực cùng bọn họ phân cao thấp?" Đem cha vợ, mẹ vợ cùng mấy người bạn tốt của bọn họ đánh cho hoa rơi nước chảy, lão bà bảo đảm sẽ không đá lão công xuống giường sao?
"Thân ái, khéo léo thu phục lòng của lão nhân gia, cũng là một loại ‘ thực lực ’ nhé!" Phượng Hề dí dỏm nháy mắt mấy cái, cùng lão công ở chung một chỗ thì trong đôi mắt đen nhánh động lòng người kia luôn là lưu chuyển vô hạn ánh sáng.
"Này bút đàm thành một bút thượng trăm hiệp ước còn khó hơn." Anh chán ghét nhận thua.
"Em sẽ cho anh bồi thường thích hợp." Cô mập mờ ám chỉ.
Hai con ngươi của Thẩm Thiếu Dương sáng lên, lại nhàn nhạt gật đầu."Thành giao."
Phượng Hề đình chỉ ý cười, cái người này vẫn lại là người một dạng tiêu chuẩn "Trên giường phu thê, xuống giường quân tử", thật đáng yêu! Chỉ có cô xem tới được mặt khác không đứng đắn của anh.
Lão công của cô tuyệt không phải cực phẩm, nhưng vợ chồng chỉ cần chung đụng lâu, đụng đến bí quyết khai thông , cũng có một phen tư vị ngọt ngào kiều diễm trong lòng.
Đến Câu Lạc Bộ Gofl, đoàn người vợ chồng Quách Tùng Diên đã tới trước, những người khác trước dự định đi phòng đổi trang phục chơi bóng, chỉ có vợ chồng Quách Tùng Diên còn ở lại đại sảnh thượng cùng một cô gái nói chuyện với nhau.
"Chị họ, chị cũng tới đánh Gofl?" Quách Phượng Hề kinh ngạc Phan Vinh Mỹ cũng tại này.
"Em tới thật đúng lúc, nghe nói Phạm Thần là học trưởng của em, em phải phụ trách tìm ra anh ta cho chị, kêu anh ta cho chị một cái công đạo, đừng mơ tưởng bội tình bạc nghĩa!" Phan Vinh Mỹ bén nhọn bức người muốn Quách Phượng Hề phụ trách.
"Chị rốt cuộc muốn nói cái gì? Chị cùng học trưởng Phạm làm sao sẽ kéo cùng một chỗ?" Phượng Hề thật là không cách nào tưởng tượng.
Phan Vinh Mỹ đang muốn phô trương chiêu cáo thiên hạ, một thanh âm lãnh trầm yết chỉ cô ta.
"Cô câm miệng!" Thẩm Thiếu Dương sắc bén điểm nhìn gần cô ta đóng lại miệng, ngược lại chất vấn đứng ở một bên thẳng lau mồ hôi lạnh giám đốc Hoàng, "Ông tới nói, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Câu Lạc Bộ Gofl của các người có tiêu chuẩn, như thế nào trình độ thấp rơi vào cuốn lấy quan hệ bất chính tranh cãi?"
Hoàng Giám Đốc vội vàng kêu oan, nghe ông ta mạch lạc rõ ràng giải thích chân tướng.
Thì ra là Phan Vinh Mỹ lấy thân phận khách quý vào ở một tuần lễ, vẫn nhằm vào Phó giám đốc Phạm Thần mãnh liệt ném thực cốt mị nhãn, Phạm Thần căn bản không cái kia ý tứ, cũng tận lượng tránh cô ta. Ai ngờ cuối tuần sau khi tới, Phan Vinh Mỹ lại tự trả tiền để ở, lấy lập trường của Câu Lạc Bộ không có đạo lý đem khách thoái thác, nhưng Phan Vinh Mỹ lại lần nữa phóng lời là Phạm Thần hẹn cô ta tới thân cận , rõ ràng đối với cô có tình ý lại giả bộ thâm trầm, quả thật cả ngày tại đuổi theo Phạm Thần chạy, làm đến Phạm Thần không có biện pháp để làm việc tiếp, không thể làm gì khác hơn là chuồn mất.
Giám Đốc Hoàng hướng Phan Vinh Mỹ thẳng thắn nói Phạm Thần đã tạm thời rời cương vị công tác, không có ở trong Câu Lạc Bộ, Phan Vinh Mỹ nghĩ tới những ngày qua đến nay tổn thất tiền bạc, không cam lòng không thu hoạch được gì, liền náo loạn lên.
Thẩm Thiếu Dương sắc bén phát ra một tiếng cười lạnh."Lại là nhất xuất trò cười! Vị Phan Vinh Mỹ tiểu thư này thật đúng là không ngán tạp kỹ cũ rích đó, ở Đài Bắc vu oan Lôi Chi Phàm không được, chạy tới đào viên nghĩ muốn vu oan Phó giám đốc Phạm, lại đem người cho hù dọa chạy." Vô cùng tốt, để cho cô ta ở không một tuần lễ, quả nhiên thuận lợi thật đem chướng ngại Phạm Thần đá đi nha.
Phan Vinh Mỹ kích động khe khẽ nói : "Người nào vu oan người nào? Tôi mới đúng người bị hại, bị những đàn ông kia đùa bỡn tình cảm, bội tình bạc nghĩa, tôi chỉ là muốn đòi một công đạo, có cái gì không đúng?"
Giám Đốc Hoàng bất bình nói: "Phan tiểu thư, Phó giám đốc của chúng ta tuyệt đối không có đối với cô bội tình bạc nghĩa, anh ta từ đầu tới đuôi chưa từng theo đuổi qua cô, nếu như cô ở đây buông lời tùy tiện, Đổng Sự Trưởng của chúng ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ."
"Tốt, kêu Đổng Sự Trưởng của các người ra mặt tốt nhất. . . . . ."
"Phan Vinh Mỹ!" Quách Tùng Diên nghiêm mặt, thanh âm lạnh lẽo, từng chữ từng câu dùng lực nói: "Cháu lập tức về nhà đi đóng cửa suy nghĩ, không cần lại để cho ta gặp cháu ra ngoài mất mặt xấu hổ, ta tuyệt không thừa nhận cháu là cháu gái ngoại của ta! Lập tức cút ra khỏi tầm mắt của ta ──"
Phan Vinh Mỹ được toàn thân phát run, lại sợ được không dám phản bác, lấy trình độ Quách Tùng Diên tức giận, tại chỗ thưởng cô ta một cái tát cũng không phải là không thể làm được, không thể làm gì khác hơn là tức giận lắc lắc thân thể rời đi.
Quách Phượng Hề im lặng không nói gì, thật sự không hiểu chị họ như thế nào ý nghĩ kỳ quái muốn dựa vào Phạm Thần? Chẳng lẽ cô ta ngây thơ cho rằng nam nữ cùng tại nghiệp khách sạn thích hợp kết thân?
Thật muốn kết thân gả vào hào môn, cũng không nên cùng Lôi Chi Phàm gây ra sóng gió quan hệ bất chính, làm hỏng danh tiếng của mình, nhìn như tinh minh lợi hại Phan Vinh Mỹ, vì sao ngược lại ngộ không ra đạo lý cơ bản nhất đây?
Thẩm Thiếu Dương cầm tay cha vợ, nhàn nhạt cười đáp: "Cha, chúng ta đi chơi bóng đi! Con cháu đều có phúc của con cháu, Phan tiểu thư tự có cha mẹ cô ta đi phiền não, người không cần chọc tức thân thể."
Là con rể luôn làm cho người ta ấn tượng lạnh nhạt, đối với ông nhưng là thân thiết hữu lễ, Quách Tùng Diên cười vang đến: "Đi, cha con chúng ta hôm nay liền so một cuộc."
"Ngượng ngùng, cho dù là cha vợ đại nhân, con cũng sẽ không thả nước."
"Chuyện cười! Con đem hết toàn lực cũng chưa chắc có thể thắng ta."
"Người thua cũng không thể trở mặt, con sợ bị Phượng Hề đá xuống giường."
"Ha ha. . . . . . Yên tâm đi, con người của ta cực kỳ có tinh thần vận động."
Tất cả mọi người nói như vậy, thật là trời mới biết a!
Quách Phượng Hề cười mỉm nhìn hai người cha vợ con rể …. song song bóng dáng, mặc dù Thẩm Thiếu Dương nói thẳng không có biện pháp đem Lôi Chi Phàm hay Phan Vinh Mỹ cùng anh em họ khác làm thành thân thích của anh, song, anh tôn trọng cha mẹ cô, đem cha mẹ vợ làm thành cha mẹ anh nhất kính yêu, cũng tôn trọng anh trai và chị dâu cô, như vậy liền là đủ rồi nha!
Mặc dù là người đàn ông thực không được tự nhiên, nhưng cô thật sự rất yêu thích yêu anh nha!
Anh kia anh tuấn phi thường, lại là người chồng thông minh tuyệt đỉnh, tại kế tiếp trong thi đấu đánh Gofl, nhất định sẽ khéo léo thua một phen. Chỉ vì trong lòng anh biết, một cái thua thiệt nho nhỏ có thể chiếm được tiện nghi thật lớn.
Đêm đó, Thẩm Thiếu Dương liền hướng cô đòi hỏi phần thưởng của anh.
Phượng Hề chủ động vòng chắc cổ của anh, hào phóng đưa lên chính mình môi thơm, nổi lên đậm tới mức tan không được yêu say đắm cùng cuồng dại, vẻ đẹp của cô cùng nhiệt tình đan vào tạo ra một bức ảnh làm người ta huyết mạch không thông động lòng người.
Bọn họ yêu nhau, cả đêm tận tình phóng xuất ra tại như vậy trong nồng nhiệt tuyệt mĩ.
Cho đến hai người cam tâm hiến dâng ra toàn bộ chính mình, cùng nhau chìm đắm trong nhu tình mật ý.
Quá hạnh phúc rồi!
Đêm với thâm trầm, phía chân trời trăng non lưỡi liềm, không chút để ý chiếu xuống cả đêm ánh sáng rực rỡ.
Trong không khí khó nén cảm giác mát lạnh, nhưng nam nữ ôm nhau ngủ, hai khỏa trái tim lại vẫn nở rộ mà rực rỡ.
Mỹ lệ ái tình, chỉ mong dừng lại tại trên người hữu tình, khiến hai người không hoàn mỹ, chia sẻ lẫn nhau hạnh phúc, khiến tương lai trở nên hoàn mỹ.
Ánh trăng cong cong, thật tình mà đang cười a!
---- Hết trọn bộ ----
----------oOo----------