Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 24_Ngày đầu đến trường đã có chuyện
Ba ngày sau đó, hôm nay cũng là đầu tuần nên bốn cô gái nhà ta quyết định học
Do hiệu trưởng của trường Hoàng Gia này là chú của Mao Đồng nên việc vào học cũng không khó khăn gì Cô bé cũng đã nói với chú mình phải dấu thân phận của bốn người
Họ đến trường bằng xe đạp, không đi xe hơi hay ô tô
Đỗ xe vào bãi xe của trường Vừa bước đi khỏi, họ đã nghe tiếng xe đỗ chói tai
Bốn người không hẹn mà quay lại, vô tình nhìn được bốn chiếc xe đạp nằm gọn trên nền xi măng
Tĩnh Nhi, Mao Đồng và Lãnh Tâm biết Mộ Đồng Tranh đang giận lên Liền trấn an cô, vì họ biết, một khi cô nóng giận thì mọi chuyện sẽ khó cứu giảng
Hàn Tĩnh Nhi chững chạc hơn, đi ra nói chuyện với nhóm người đã làm ngã xe họ:"Các cậu là người làm ngã xe chúng tôi?"
Nhóm người đó có ba gái hai trai, mà đặc biệt ba cô gái đó chính là ba đại tỷ mới xuất hiện ở Hoàng Gia sau khi Trang Liễu Mị biến mất
Cô tóc đỏ tên Triệu Vu Vu, đi ra, kênh kiệu :"Ừ, là tụi tao làm đấy, thì sao nào?"
Tĩnh Nhi cau mày:"Ở đây là trường Hoàng Gia cớ sao các cậu xưng hô khó nghe thế?"
Cô tóc đen tên Tạ Cầm chen vào:"Mày nhiều lời thật, nếu nói đến Hoàng Gia tao liền muốn hỏi, tại sao ngôi trường quý tộc này lại xuất hiện bốn đứa nhà nghèo như tụi bay vậy chứ?"
Mao Đồng cảm thấy họ ăn nói ngày càng khó nghe, tiến tới:"Nhi đi thôi, mặc kệ họ"
"Chưa nói chuyện xong đã muốn đi, tụi bay tưởng tui bay là ai hả?"_một cô tóc vàng tên Thiết Mị Nhu tiếp lời
Lãnh Tâm vuốt tay cô, khi cảm nhận được bàn tay thon dài trắng nõn đang siết chặt lại
Tạ Trạch anh trai Tạ Cầm vô tình nhìn thấy cô, liền say mê ngay lần đầu:"Hoàng Long, cậu thấy cô gái đó thế nào?"
Hoàng Long, chàng trai còn lại, nhìn theo chỉ tay của Tạ Trạch, chặc lưỡi:"Đẹp đấy!"
"Cậu thấy thế nào nếu cô ta thuộc về tôi"_Tạ Trạch nói, trong đáy mắt xuất hiện tia biến thái, ma rỡn
Hoàng Long đoán được suy nghĩ của hắn:"Cậu sẽ phát tài cho xem, vừa đẹp ngoại hình chuẩn, ba vòng đầy đủ, chặc, nhìn một chút đã mê mẫn"
"Không được, cô ta là của tôi"
"Hảo, của cậu, của cậu"
"Anh hai, anh nhìn gì vậy, cô ta ăn hiếp em, anh còn trơ ra đó làm gì?"_Tạ Cầm lên tiếng, thanh âm vô cùng uất ức
Hàn Tĩnh Nhi cười trừ:"Này, nếu như muốn kiếm chuyện thì đi chỗ khác, chúng tôi nãy giờ nói chuyệnvới các người quá tốn thời gian đi"
"Ha, đã nghèo còn vênh váo sao?"_Triệu Vu Vu nói
Thiết Mị Nhu vì ngứa tay nên không nói đã tát vào mặt Hàn Tĩnh Nhi một cái rõ mạnh, khiến cho mặt Tĩnh Nhi đỏ lên trông thấy
Lúc này, có lẽ Mộ Đồng Tranh không nhịn nỗi nữa, vung tay khỏi tay Lãnh Tâm, đi tới, hiên ngang tát lại cô ta
Thiết Mị Nhu ôm mặt, nước mắt tuôn trào:"Cô, cô dám đánh tôi, tôi sẽ khiến cho cô thân bại danh liệt"
Mộ Đồng Tranh ngồi xuống, bưng mặt cô ta lên, bóp chặt cằm:"Đụng đến người bạn tôi chính là cô đang tìm đến cái chết"
Tạ Trạch có vẻ thích thú cô hơn, vừa đẹp, lại lạnh lùng
Tạ Cầm và Triệu Vu Vu run lên một cái, nhanh chóng đỡ Thiết Mị Nhu đi, còn trạc lời:"Đừng quên, tụi tao sẽ còn tìm tụi bây"
Mộ Đồng Tranh đứng dậy, xoa xoa mặt Hàn Tĩnh Nhi :"Không sao chứ?"
"Mình không sao?"
"Lúc trước cậu đâu yếu đuối như vậy, cớ sao hôm nay lại?"
Hàn Tĩnh Nhi cắt ngang lời cô:"Mình cũng không biết, chắc là do bản thân chịu đau quá nhiều nên hình thành thói quen rồi"
Ba người nghe thấy, ai mà không biết ẩn ý trong câu nói của Tĩnh Nhi là gì
Cô cũng hiểu, cũng do anh hai cô khiến Tĩnh Nhi trở nên như vậy
Nói rồi, bốn người đi đến lớp học của mình
Vừa kịp lúc đến giờ vào học
Giáo viên ở đây khá nghiêm nghị Cô chủ nhiệm của họ cũng vậy, đi vào lớp, võng vạc nói:"Thông báo với các em, hôm nay lớp chúng ta có bốn bạn học mới, họ nhờ học bổng nên được vào lớp này"
Vừa nghe đã biết giáo viên chủ nhiệm là người nịnh giàu ghét nghèo đây mà Cố tình thêm ý cho lớp rộn lên
Mộ Đồng Tranh nói:"Ba người vào trước đi, tôi đi vệ sinh một lát"
"Ừ, nhớ quay lại sớm đó"
"Biết rồi"
Ba người đi vào, cơ mà họ tưởng sẽ nhận được nhiều lời nói khinh miệt, nhưng không cả lớp vô cùng thân thiện
Một bạn gái, với gương mặt phúc hận, đeo kính to tròn, giống mọt sách đi lại chào hỏi:"Xin chào, mình là lớp trưởng, mình tên Tiểu Thanh Thanh, hân hạnh chào đón các cậu đến với lớp siêu ngông cuồng?"
Hàn Tĩnh Nhi chào lại:"Mình thắc mắc sao là siêu ngôn cuồng nhỉ?"
Tiểu Thanh Thanh giải đáp:"Vì lớp này của chúng ta lúc nào cũng quậy cũng ngông cuồng cả, đến nỗi khi giáo viên vừa vào lớp đã muốn đi khỏi, không muốn dạy"
Lãnh Tâm bậc cười:"Thế sao? Vậy mình vào đúng lớp rồi"
Cả lớp cũng bậc cười theo, đối với họ ai vào lớp này cũng được, tiểu thư thiếu gia công từ hay là học bổng đều không tỏ ra khinh thường nhau
Họ bình đẳng
Mộ Đồng Tranh đi lên phòng hiệu trưởng, thái độ khi nãy của cô chủ nhiệm khiến cô chán ghét Thể loại khinh người nghèo đó cô rất không thích
Mao Liêm, chú của Mao Đồng, đang ngồi làm việc, nghe tiếng mỏ cửa, liền nhìn, ông mở to mắt đi ra cúi chào:"Mộ tiểu thư, cô đến đây không nói để tôi chuẩn bị chu đáo hơn"
Mộ Đồng Tranh liếc nhìn, trực tiếp ngồi xuống, kiểu cách ngồi của cô vô cùng nghiêm lãnh, khiến người ta thét sợ:"Tôi muốn ông ngay lập tức đuổi giáo viên lớp 12A ngay, cho ông hai phút "
Mao Liêm biết chỉ ý của cô, chỉ cần không làm theo hoặc vô cớ hỏi lí do không chừng mất luôn cái ghế hiệu trưởng này, dù biết ông là chú Mao Đồng nhưng việc công ra công tư ra tư
Mao Liêm thông báo:"Thông báo, giáo viên chủ nhiệm lớp 12A sẽ bị đuổi khỏi trường Hoàng Gia, do vi phạm nội quy trong trường"
Bà cô còn đang đứng ở lớp, nghe thông báo kích động quá nên ngất đi Có ai biết, làm giáo viên ở đây với mức lương cao đến nỗi có thể nuôi cả ba đời, nhưng bây giờ bà ta bị đuổi đến còn không biết lí do
Cả lớp gọi xe cấp cứu đến Ai cũng một phen cười rầm rộ
Mao Liêm nhìn cô:"Mộ tiểu thư còn việc gì căn dặn nữa không ạ?"
Cô đứng dậy:"Không còn, ông làm rất tốt, cứ yên tâm cái ghế hiện trưởng này mãi mãi là của ông"
Mao Liêm vui mừng chỉ cần có tiếng nói của nhà họ Mộ thôi đủ khiến ông chắc chắn rồi
Đến khi cô rời khỏi thì chạm mặt người không nên thấy
Mộ Kính Hiên cùng ba người kia đến chỉ vì cái lí do lạ lẩm là đi tìm hạnh phúc kia
"Tiểu Tranh, em làm gì ở đây?"_Mộ Kính Hiên hỏi
Mộ Đồng Tranh chỉ nhìn duy nhất anh trai mình, tuyệt không nhìn đến Tôn Tử Hạo dù chỉ là cái liếc mắt:"Có việc, còn anh đi học sao?"
"Ừ"
"Lạ"
Cô chỉ để lại một từ ngắn gọn rồi rời đi mất
Tôn Tử Hạo muốn níu tay nhưng nhưng không dám
Lãnh Thần:"Đừng buồn, cứ từ từ ngày tháng còn dài"
"Ừm"
---------Còn-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn