Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 36_Đoàn đúng rồi
Về đến nhà, cô ôm trọn bức tranh đi vào
Mục Lạc Anh nhìn thấy, liền thắc mắc:"Tranh, đó là gì vậy con?"
Cô cười:"Là một bức tranh đó mẹ"
"Vậy à! Cho mẹ xem với được không?"
"Con lên phòng trước đây"_cô lãng tránh
Để kế hoạch của cô thành công, cô nhất định phải giấu thật kĩ bức tranh này
- cạch
Cánh cửa nhè nhẹ mở ra, rồi đóng sầm lại, cô khóa chốt
Bức tranh được đặt xuống, cô cẩn thận vén tấm màng lên, từ từ người trong bức tranh hiện ra
Cô đoán đúng rồi, cô ta thực sự vẽ anh hai cô
Nếu như người ta nhìn vào nhận không ra, nhưng cô thì không, cô biết anh hai cô có một nốt ruồi ở pphias trước ngực, ấy chà cô ta còn để ý đến nốt ruồi để vẽ
Chắc hẳn đã yêu anh hai cô quá sâu đậm đi
Cô nhìn bức tranh, tắm tắt khen, có chút tinh xảo, vẽ cũng rất đẹp
Và vô tình cô thấy một dòng chữ nhỏ ở khóa cuối bức tranh, cô khụy gối xuống để xem
Miệng lẩm bẩm:"Mộ Kính Hiên là của Cẩm Túc, chậc, cô ta ghê gớm thật, lần nành tôi xem cô chối làm thế nào"
"Hạo, về thôi, cậu đã uống rất nhiều rượu rồi đó"_Mạc Nhất Phu lay lay người anh
Tôn Tử Hạo đứng dậy, loạng choạng bước đi:"Tôi muốn đi vệ sinh một lát"
"Vậy cậu đi đi"
Ai cũng nhìn theo, bất đắc dĩ mà thở dài Chỉ có tình yêu mới khiến con người ta đau nhất, sầu khổ nhất
Anh đi gần đến nhà vệ sinh, ánh mắt không còn tỉnh táo được nữa, vô tình nhìn thấy một cô gái lướt qua, rất giống Đồng Tranh của anh, anh liền đi theo
Cô ấy đi lên cầu thang, ở quán bar này có phòng dành cho mỗi người đến đây đều có thể mua vui
Anh đi theo col ta lên đến căn phòng số 123
Đến đó anh dường như mất đi ý thức, đè cô ta xuống giường, miệng kêu gào:"Đồng Tranh, tại sao em lại đối xử với anh như vậy, đáng ra khi anh bảo chia tay em phải níu lại, nhưng tại sao em vẫn tỏ ra bình thản như vậy hả?"
Cô ta mở to mắt, ở bên cạnh ả mà lại nhắc đến con đàn bà đó Cô ta hận
Cô ta hai tay kéo mạnh cổ anh xuống, đáp cánh nổi đỏ mọng của mình lên môi anh
Anh bất giác cau mày, đây không phải là mùi son của Đồng Tranh, cô ấy sử dụng son có mùi hoa hồng, thơm ngáy dễ chịu, và cả mùi nước hoa rất đặc biệt
Còn cô gái này, mùi son vô cùng khó ngửi, và cả nước hoa trên người thì quá nồng
Anh đẩy cô ta ra ngồi bậc dậy, tuy vẫn đang rất say
Cô ta hoảng người, ôm lấy anh từ phía sao:"Anh Hạo, đừng đi có được không, em thật sự yêu anh đó, anh là Tranh Tranh của anh đây"
Tôn Tử Hạo cảm thấy rất bài xích với cô gái này:"Cô không phải, mau buông tôi ra"
"Em không buông"
"Mau buông"_nói đoạn này anh liền ngã người xuống, và ngủ đi
Thiết Mị Nhu tức giận, tại sao đến lúc quan trọng lại ngủ đi chứ
Cô ta nén lại, tìm khắp người anh chiếc điện thoại
Và nhắn tin cho mấy người bạn kia, bảo là anh về trước rồi
Có ai biết, cô ta đến bar chơi, không ngờ lại nhìn thấy anh cũng đến, liền nghĩ ra một kế hoạch dẫn dụ anh
Nào ngờ anh lại thành ra như vầy
Không sao? Chỉ cần có được thì không sao nữa?
Sau khi nhắn tin xong, ả ta bỗng nhiên nghĩ ra một mưu kế thâm sâu hơn
Cô ta cũng muốn 'ăn' anh lắm chứ? Nhưng mà làm một mình thì chả có gì là vui cả Thế nên không 'ăn' nữa
"Sao cậu ấy lâu quay lại quá!"Mạc Nhất Phu lo lắng
Lãnh Thần xem điện thoại :"Nó nhắn là đã về trước rồi, cái thằng nhóc này, say như vậy mà lại bỏ về một mình"
Mộ Kính Hiên nghi ngờ:"Có gì đó không đúng, theo như tình hình hiện tại cậu ta đang rất say, thì làm sao mà đi về được, còn có tin nhắn làm sao mà nhắn?"
"Suy nghĩ nhiều rồi, nó dù có say thì đã sao? Trong lòng nó rất tỉnh táo, thôi về đi"
"Ừ"
Nói như vậy, nhưng Mộ Kính Hiên vẫn cảm thấy nghi ngờ gì đó
Trên phòng, Thiết Mị Nhu bảo một thanh niên phục vụ vào, chỉ tay bảo:"Làm phiền anh hãy cởi bỏ tất cả y phục trên người anh ấy, rồi đặt anh ấy nằm lại giúp tôi"
Cậu ta gật đầu làm theo, chốc sau anh dường như đã trần trụi, y phục được cô ta bài trí ném lung tung Đúng như mưu kế
Cô ta đưa một số tiền cho cậu ta:"Cảm ơn anh"
Cậu ta cầm lấy, ra ngoài:"Không có gì"
Anh hiện tại đã che đi bằng một tấm chăn, lúc này ả ta mới cởi bỏ chiếc váy trên người, đồ lót cũng tháo xuống, để ấn đậm một cảnh sắc xuân
Cô ta bước lên giường, kéo chiếc mền khi nãy vào người, nằm xuống, lấy điện thoại của anh ra, và chụp vài bức anh
Cô tìm kiếm trong danh bạ, thấy có một người để tên là 'cô gái tôi yêu' chắc hẳn là cô đây
Thiết Mị Nhu ấn nút gửi tất cả mấy tấm ảnh đó đến máy cô
Sau khi thấy đã hoàn thành, cô ta nhanh chóng xóa đi, rồi đặt điện thoại lên bàn nhỏ, ôm anh ngủ một giấc
Cơ mà đến lúc này, cô ta, cùng hai người bạn của mình cũng chỉ biết được tên cô Đồng Tranh, còn họ của cô thì không biết
---------Còn--------
Đón xem cô sẽ phản ứng gì khi thấy mấy tấm ảnh đó?
Và anh sẽ làm gì với Thiết Mị Nhu?
Hóng cmt, like, bỏ phiếu, đi nào?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn