Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Kể từ ngày biết mình mang thai, Thiên Song lúc nào cũng ăn nhiều tẩm bổ cơ thể gầy god của mình. Không những vậy, hàng ngày cô còn nở nụ cười, khiến cho tâm trạng thoải mái nhất có thể. Cô ý thức được rằng bản thân phải sống tốt, thì hai bảo bối trong bụng của cô khi sinh ra sẽ khoẻ mạnh.
Tin tức phu nhân của Thủy Thần mang song thai truyền đi rất nhanh. Ngày nào cũng có người trong chúng tiên đem quà đến chúc mừng. Lễ vật bọn họ mang đến nhiều đến nỗi cả đại điện bây giờ chẳng khác gì cửa hàng lớn. Người thì tặng trân châu đen, người tặng ngọc thạch, người thì tặng lụa hiếm,...
Đối với việc cô mang cốt nhục của Tư Hạo Quân khiến các vị Long Vương và Trưởng Lão vô cùng sốc. Tuy thực lòng họ không muốn nhưng cũng phải nở nụ cuời tươi đến chúc mừng. Sở dĩ, nếu cô không mang thai, bọn họ sẽ tìm ra người nổi bật nhất, hoặc đưa con cháu họ lên ngôi vị. Kế hoạch còn chưa thực hiện đã bị dập tắt. Bảo sao, lúc tặng quà cho cô xong thì họ lấy lí do còn bận việc mà bỏ đi.
Cô cũng không quan tâm về vấn đề này. Miễn sao, không ai chọc đến cô thì cô cũng sẽ không chọc đến họ. Cô ngáp một cái rồi tựa lưng về sau chiếc ghế ngọc lam. Đây là chỗ ngồi chỉ có Thủy Thần mới được ngồi vào. Mà hiện tại, Tư Hạo Quân mất rồi, cô lại đang mang người kế vị tương lai nên được đặc quyền ngồi thoải mái.
- Nhiều quà thế này, chắc chúng ta phải xây thêm một dinh thự để tống hết vào.
Vô Ưu mệt mỏi lên tiếng. Còn Vô Diệm chỉ ngẩng đầu lên một lát, cuối cùng hắn thở dài lắc đầu phân phó thêm thuộc hạ bê mấy cái hộp lớn ngoài cửa vào.
Tất cả đều bận rộn đang làm việc của mình. Đột nhiên, một tên lính hét lên một tiếng rồi lăn ra đất chết ngay. Vô Diệm vội chạy đến, thấy trong hộp quà bò ra một con rắn lục. Hắn lấy kiếm chém đứt đầu con rắn lục kia. Vô Ưu cúi xuống xem tên lính xấu số vừa rồi thì hơi nhăm mặt. Đám người phía sau cũng sợ hãi mà lùi lại phía sau.
- Rắn độc! Tên này vừa bị nó cắn vào cổ tay... Chết ngay tại chỗ...
- Là ai? Là ai mang hộp quà này đến?
Một con tôm nhỏ lọ mọ đi đến. Nó mở cuốn sổ cầm trong tay bắt đầu tra danh sách. Sau một lúc, nó đưa danh sách cho Vô Diệm.
- Hộp quà này là do Liễu Uyên tiên tử mang đến tặng.
Tất cả đều rơi vào trầm mặc. Cũng may Vô Diệm chu đáo, cho người kiểm tra hết tất cả hộp quà mang đến. Nếu không nhỡ để phu nhân mở cái hộp này ra thì không biết sẽ nguy hiểm đến thế nào.
Vô Diệm gọi người đến mang tên lính vừa chết đi, rồi hắn tạo ra một ngọn lửa thiêu xác của con rắn lục kia thành tro bụi.
Thiên Song từ từ đi xuống dưới. Cô bước từng bước thận trọng, một tay ôm lấy cái bụng hơi nhô lên của mình. Tất cả mọi chuyện cô đều nghe rất rõ. Trước đây, ngày đại hôn của Tư Hạo Quân và cô thì cô ta cũng đến hòng dùng lời lẽ chia cắt nội bộ. Bây giờ, Tư Hạo Quân mất rồi, cô ta lại dám tặng cô hộp quà có chứa rắn độc.
Hai mắt của Thiên Song sa sầm lại. Trong lòng cô tràn ngập lửa giận. Cô có thể cho qua tất cả mọi chuyện. Vậy mà cô ta dám làm hại bảo bối trong bụng cô.
Nghĩ đến đây, Thiên Song ném chiếc cốc lưu ly trên tay xuống đất vỡ tan. Một nô tỳ thấy vậy thì lo lắng chạy đến giơ tay muốn đỡ cô từ phía sau.
- Phu nhân.... Cẩn thận chút...
- Ta không sao!
Cô quay lại đối diện với Vô Ưu, dặn dò.
- Vô Ưu, ngươi mau đi bắt cho ta 30 con rắn độc, 20 con trùng độc, 3 con rết độc và 4 con bọ cạp rồi đem thả tất cả vào nơi ở của Liễu Uyên cho ta. Trước khi hành động, nhớ đánh cho cô ta trọng thương phải nằm liệt giường. Có như vậy, cô ta mới có thể chứng kiến cả phòng của mình ngập ngụa trong độc tố.
Tất cả mọi người nghe vậy thì bàng hoàng. Có vài nô tỳ sợ hãi nghĩ đến thôi cũng lạnh cả sống lưng.
Thiên Song quay người, nô tỳ phía sau dìu cô trở lại ngồi lên chiếc ghế. Đến bây giờ Vô Ưu cũng chưa định thần lại. Trong tiềm thức của hắn thì trước đây cô là người hoà nhã, lại rất có hơi nhút nhát. Tuy nhiên, bây giờ vị tân phu nhân này từ khi gách vác trọng trách đến giờ thì tính tình thay đổi. Sự thay đổi này của cô khiến cho hắn trở lên vui vẻ.
Vô Diệm có chút lo lắng.
- Phu nhân, làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến Thiên Giới...
- Là cô ta tự tìm chết. Từ giờ, ta sẽ cai quản tất cả cho đến khi con ta ra đời và trưởng thành. Cho nên... Bất kì kẻ nào dám có ý đồ tổn hại đến con của ta... Ta sẽ lập tức trừ khử ngay, không thể bỏ sót.
Nói cô ác cũng được. Nhưng cái chết của Tư Hạo Quân đã khiến cô vô cùng tuyệt vọng rồi, chính vì vậy mà cô sợ hãi khi bảo bối trong bụng cô gặp nguy hiểm. Cô không còn cách nào khác phải gượng ép bản thân như vậy. Chỉ có cô mới có thể bảo vệ hai đứa nhỏ thôi...