Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mây trắng kéo dài, gió chầm chậm thổi, hàng bách xanh bất tận.
Kỳ Hoa Dao Thảo, bên ngoài Vân Cẩm Thiên Chương của Dao Trì cung đã có các tiên tỳ đứng sẵn để đón các chúng Thần tiên đến đây chúc thọ.
Từ xa đã nghe thấy tiếng ồn ào, cổ nhạc, đến gần thì thấy tiếng người náo nhiệt, Thần tiên nối đuôi nhau đến không dứt.
Dao Trì cung nằm ở giữa Dao Trì, cần phải đi qua hành lang bằng Bạch Ngọc mới có thể đến.
Đỉnh cung màu vàng được bao phủ bởi sương mù, ngói xanh tráng lưu ly, vàng son lộng lẫy, bệ cửa sổ pha lê tinh xảo, ánh lên vẻ mờ ảo.
Cây cỏ tỏa hương bên cầu, nước chảy thơm ngát.
Hoa sen trong ao mọc san sát nhau, cây lá chen chúc.
Nhìn từ trên cao, Dao Trì cung non sông xanh biếc, ánh lên sắc ngọc, trên hành lang còn có các chúng tiên đang tụ tập. Trong đại điện, một số vị tiên nữ vừa múa vừa hát trên Bạch Ngọc Phù đài, đầy màu sắc, tiếng ti trúc*, tiếng người ca người nói trộn lẫn vào nhau.
*Ti trúc: tiếng đàn và tiếng sáo nói chung.
Phấn Hàm đã đến Dao Trì cung từ lâu, nhìn Đông nhìn Tây cũng chỉ thấy Thần tiên nối đuôi nhau không dứt.
Một lát sau, nàng nhìn đến hoa cả mắt nhưng không hề thấy chút tung tích nào của Phượng Nguyên Thượng thần. Theo một tiếng báo, một nhà Tây Hải Thủy Quân đã đến, Phấn Hàm thấy Ninh công tử, vội vàng cúi đầu xuống.
Đi qua mấy hành lang, rất vất vả mới thoát khỏi Ninh công tử, nhưng nghe được vị tiên sứ cất giọng báo từ xa: "Phượng Khâu Phượng Nguyên Thượng thần giá lâm!"
Tiên sứ vừa báo, cả Dao Trì đang xôn xao đột nhiên có chút yên tĩnh, ngoại trừ tiếng ti trúc và tiếng trống vẫn còn tiếp tục, những người còn lại đều giương mắt nhìn dãy hành lang gấp khúc.
Chỉ thấy một nam tử áo bào tím, cao quan*, phong thái xuất trần, vô cùng tuấn tú đi trên hành lang.
*Cao quan: mũ.
Tiên nữ và nữ quyến cũng mê mẩn, lén lút nhìn chằm chằm vào hành lang, một Phượng Nguyên hung hãn, khuôn mặt anh tuấn, dáng người cao lớn, một thân tiên khí, ánh mắt lạnh như băng, đầu đội cao quan khảm ngọc, một thân phát ra tiên khí.
Phượng Nguyên vào đại điện, khóe miệng mang theo vẻ giễu cợt, cất cao giọng nói với hai vị đang ngồi trên ghế: "Phượng Khâu Phượng Nguyên đến chúc thọ thần Thiên hậu nương nương."
Thiên hậu nghe Phượng Nguyên nói, chợt bật cười: "Hơn mười vạn năm không gặp, không ngờ Thượng thần còn đến đây chúc thọ Bổn cung!"
Phượng Nguyên cười, đáp: "Bởi vì đã hơn mười vạn năm không gặp nên mới nhân cơ hội thịnh yến mà đến, nếu ngày nào đó gió lớn nổi lên, e rằng khó gặp lại!"
Thiên hậu và Phượng Nguyên không quan tâm đến những người ở đây, thoải mái nói đùa. Các vị Thần tiên tất nhiên cũng biết mối quan hệ giữa hai người, Phượng Nguyên và đương kim Thiên hậu chính là sư huynh muội đồng môn.
Từ sau trận Thần Ma đại chiến, đa số các Thần tiên thượng cổ đều chết, ở ẩn hoặc ngủ say. Phượng Nguyên cũng từ thần chức, trở về Phượng Khâu yên ổn sống cuộc đời vô lo vô nghĩ.
Lần này hắn đến, quả thật là chuyện bất ngờ. Những Thần tiên tân nhiệm ở Thiên giới ít nhiều đã nghe nói đến Phượng Nguyên, vì muốn gặp hắn nên đã năm lần bảy lượt đến Phượng Khâu bái phỏng nhưng đều bị từ chối. Hôm nay, có thể gặp hắn một lần cũng coi như không phí công lăn lộn ở Thiên giới bao năm nay.
"Lão tổ tông." Phấn Hàm vội vàng chạy vào nội điện, hét lên một tiếng.
Phượng Nguyên thu lại ánh mắt của mình với hai người đang ngồi phía trên, đôi mắt mỉm cười nhìn về phía Phấn Hàm.
Phấn Hàm bước vào nội điện, hành lễ với Thiên quân và Thiên hậu, sau đó ân cần nói: "Thiên quân gia gia, Thiên hậu nãi nãi."
Không đợi hai người lên tiếng, Phấn Hàm đã đứng dậy, thân mật chạy đến bên cạnh Phượng Nguyên.
Thái tử Ngọc Viễn thấy Phấn Hàm thất lễ như vậy, vội vàng bước đến, nhỏ giọng quát nàng: "Không được vô lễ, còn không mau bái kiến Thượng thần."
Phấn Hàm thấy ánh mắt hết hy vọng của Phụ quân mình, lại chợt nhớ ra đây là thịnh yến của Thiên Hậu, nàng ngoan ngoãn nghe theo Thái tử Ngọc Viễn, hành lễ với Phượng Nguyên: "Phấn Hàm bái kiến Phượng Khâu Phượng Nguyên Thượng thần."
Thái tử Ngọc Viễn cũng gật đầu với Phượng Nguyên một cái, coi như chào hỏi.
Phượng Nguyên mỉm cười, đưa tay đỡ Phượng Nguyên lên, cười nói: "Cục bột nhỏ, sau này vẫn nên gọi lão tổ tông đi! Mặc dù lão tổ tông không êm tai như Phượng Khâu Phượng Nguyên Thượng thần, nhưng ta lại cảm thấy có chút thân thiết!"