Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Phát Sóng Trực Tiếp] Vả Mặt Nữ Chủ Cùng Tra Nam
  3. Chương 15: Ảnh chụp võng hồng
Trước /17 Sau

[Phát Sóng Trực Tiếp] Vả Mặt Nữ Chủ Cùng Tra Nam

Chương 15: Ảnh chụp võng hồng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit : Yến Phi

Beta : Dyon + Khyn

* Võng hồng: chỉ người nổi tiếng trên mạng

Rất nhanh đã đến ngày tựu trường của Cố Viện Viện, vì là sinh viên năm nhất nên có lịch huấn luyện quân sự. Chính vì vậy trước ngày khai giảng nửa tháng, tất cả tân sinh viên đều tập trung huấn luyện ở đại học Đế Đô.

Đây là lần đầu Trương Thục Tuệ đưa con gái nhỏ đi học, vì sự vắng mặt của bà trong suốt mười bảy năm, nên ngày này rất khác biệt. Buổi sáng trước ngày tựu trường một tháng, Trương Thục Tuệ dẫn Cố Viện Viện đi dạo khu mua sắm một vòng, mua vài bộ quần áo mới, cặp sách mới, dụng cụ học tập mới, và một ít đồ dùng sinh hoạt cho cô ta, đến ngày tựu trường thì dậy rất sớm để chuẩn bị. Ban đầu Cố Chí Quốc cũng muốn đi cùng, nhưng ông là hiệu trưởng của Đế Đô, trước ngày khai giảng cũng bận đến tối tăm mặt mày nên đành thôi.

Cố Viện Viện hiểu Cố Chí Quốc làm việc cực khổ, tỏ vẻ đi cùng mẹ cũng rất vui vẻ. Nếu ông cảm thấy có lỗi thì khi nào rảnh rỗi dành thời gian bên cạnh cô ta là được rồi.

Cố Chí Quốc rất cảm động khi con gái nhỏ hiểu chuyện, khiến người khác vừa đau lòng vừa vui vẻ.

Đời trước Cố Hàm Ngọc ghen tị với Cố Viện Viện, trong lòng luôn không thích cô ta, cảm thấy nhìn cô ta lâu một chút cũng phiền, nên ngày tựu trường hôm đó không đi cùng, cũng bỏ qua cơ hội nổi tiếng trên internet cùng Cố Viện Viện. Ngược lại, Trương Thục Tuệ đi cùng Cố Viện Viện nên hai người cùng nhau lọt vào ống kính.

Năm nay Trương Thục Tuệ bốn mươi tám tuổi, mặc dù đã là mẹ của hai đứa con nhưng nhan sắc của bà vốn rất đẹp, cộng thêm được bảo dưỡng kỹ càng, quen sống trong nhung lụa nên nhìn như mới ba mươi mấy tuổi. Chỉ có điều đôi khi lúc cười lên lộ ra những nếp nhăn nhỏ trên khóe mắt.

Hai mẹ con cùng bị chụp lén, Cố Viện Viện thanh thuần xinh đẹp, Trương Thục Tuệ ưu nhã mỹ lệ, được cư dân mạng bình chọn là "Đôi mẹ con đẹp nhất".

Hơn nữa, thân thế đầy nhấp nhô của Cố Viện Viện giống tiểu thư khuê các thời xưa. Bởi vì lưu lạc dân gian, càng khiến cô ta trở nên thần bí---- Có thể dựa vào thực lực của bản thân thi vào đại học nổi tiếng nhất nước - Đại học Đế Đô, ai dám nói cô ta không giỏi chứ? Từ đó hình tượng mỹ nữ học bá ra đời.

Sau khi Cố Viện Viện nổi tiếng thì cô ta thường chia sẻ một ít hình ảnh hằng ngày và kết quả học tập, đương nhiên cũng không thiếu ảnh tự chụp. Vóc dáng của cô ta vốn dĩ rất đẹp, chọn bừa một tấm hình cũng có vô số người bình luận như "Em gái xinh đẹp, anh thích em anh thích em". Sau đó việc Cố Hàm Ngọc giả mang thai và giả kết hôn bị phơi bày ra ánh sáng, Cố Viện Viện và Thẩm Huy yêu nhau nhưng không thể đến với nhau khiến cư dân mạng vừa rơi lệ cho tình yêu tuyệt đẹp này, vừa chửi  Cố Hàm Ngọc thật đê tiện, rất đáng ghét!

Đời này Cố Hàm Ngọc không có suy nghĩ gì, chỉ muốn xuất hiện với tư cách là chị gái của Cố Viện Viện, đời trước là "Đôi mẹ con đẹp nhất", đời này có thêm cô là "Ba mẹ con đẹp nhất".

....

Thời tiết tháng chín thật nóng nực, mặt trời chói chang, chói đến mức người ta mơ màng buồn ngủ, không ai muốn ra ngoài.

"Sẽ không chụp hình mèo" lại không giống vậy, anh ta đã chuẩn bị ra ngoài từ sáng sớm, vì hôm nay là ngày tựu trường đầu tiên của các tân sinh viên ở đại học.

Anh ta không phải là sinh viên năm nhất đại học Đế Đô, mà vì thích chụp hình, chụp phong cảnh, chụp động vật, chụp người. Càng thích những đồ vật đẹp đẽ, thích điều mới lạ, đương nhiên cũng thích người đẹp, bất kể nam nữ.

Là người nổi tiếng trên mạng có mấy trăm vạn fans, các fans đều thân mật gọi anh là Lão Miêu, ngày nào anh ta cũng buồn rầu vì phải suy nghĩ những tin tức mới lạ thú vị.

Anh ta cũng rất quen thuộc với Đại học Đế Đô, gần như là khách quen của nơi này. Vì mấy năm gần đây, vào ngày này, anh ta đều tới lấy cảnh để chụp. Chỉ tiếc đã lâu không gặp được mỹ nhân động lòng người.

Hôm nay anh ta đội mũ lưỡi trai, đeo ba lô, treo camera trên cổ đi dạo đại học Đế Đô. Tuy trên đường đi, mỹ nam mỹ nữ thấy nhiều, nhưng chẳng có ai khiến anh tim đập bấn loạn.

Anh ta thấy mất hứng thú, chỉ sợ lần này phải tay không trở về.

Chụp vài tấm hình ở chỗ sinh viên xếp hàng báo danh. Kể ra có thể vào đây thì đều là những thanh niên ưu tú nhất nước. Chụp vài cái tên hay, tuy không thể nổi tiếng nhưng cũng thích hợp, đủ để cổ vũ một số người trẻ tuổi cố gắng học tập hướng về đại học tốt nhất.

Ngay lúc đang thất vọng, camera chợt lướt qua một bóng người xinh xắn nhỏ nhắn, ánh mắt anh ta nhạy bén, lập tức quay camera lại.

Trong camera là một cô gái mặc váy màu trắng, mái tóc dài mềm mài để trên vai, sau tai kẹp chiếc kẹp ngọc trai, gò má đầy đặn đúng chuẩn thanh tú, đôi mắt giống như bồ đào (quả nho) vừa linh động vừa dễ thương. Chiếc mũi cao và đôi môi anh đào, lúc cười lên rất ngọt, giống như lúm đồng tiền trên mặt của cô vậy, đều cực kỳ đáng yêu.

Dáng người cô gái rất đẹp, quan trọng hơn, là khí chất sạch sẽ. Trong chớp mắt Lão Miêu liên tưởng đến sương mai vào sáng sớm.

Anh còn chú ý đến người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh cô gái đó. Trên người đối phương toàn là quần áo hàng hiệu, một bộ có giá mấy vạn, mái tóc dài được kẹp bằng trâm ngọc, ưu nhã xinh đẹp, khí chất xuất chúng. Có thể thấy đó là một đại mỹ nhân khi còn trẻ.

Lúc này, tất cả mọi người đều trở thành phông nền.

Không cần phải đoán, tách tách tách tách ---- anh ta liên tục nhấn camera, chờ đến khi lấy lại tinh thần thì máy đã chụp liên tiếp mười mấy tấm hình.

Anh ta không ngừng kích động, xem lại hình mới phát hiện cô gái này gần như không góc chết, cho dù ở bất cứ góc độ nào cũng đẹp đến hoàn mỹ.

Xem ra hôm nay không phải tay không trở về.

Chỉ là nếu anh ta muốn đăng số ảnh này lên Weibo, phải có sự đồng ý của người ta. Tất nhiên, nếu đối phương không đồng ý, tuy rằng hơi tiếc nuối nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ hôm nay, không gì khiến anh ta vui vẻ hơn chuyện ngắm mỹ nhân.

Lão Miêu nhấc chân đi đến chỗ cô gái đó, vừa đi, vừa dùng camera quan sát đối phương. Ai ngờ sau khi đến gần, đột nhiên nhìn thấy còn có một cô gái khác ở nơi khuất bóng của cô gái và người phụ nữ trung niên kia. Đối phương mặc chiếc váy dài màu đen, tóc để xõa ra, khóe miệng chứa ý cười. So với cô gái thanh thuần động lòng người lúc này thì cô trầm tĩnh hơn nhiều, tựa như đêm khuya yên lặng. Nếu không để tâm sẽ lướt qua cô, ánh mắt cô hơi nhìn về phía anh, đôi mắt thâm thúy, sâu thẳm, khiến anh ta không tự chủ hít một hơi thật sâu.

Cô không thanh thuần làm động người bằng cô gái vừa nãy, cũng không phải mỹ nhân như cô gái đó, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ khiến người khác không muốn rời mắt, cô giống như bức tranh thủy mặc đầy phong phú.

Càng làm người khác động tâm là lúc nào trên mặt cô cũng cười dịu dàng, cùng ánh mắt ôn nhu. Cô đứng ở nơi ấy, khiến không khí ngột ngạt nóng bức cũng trở nên an tĩnh.

Lão Miêu ấn camera tách tách tách tách liên tục, không ngừng nghĩ chuyến đi hôm nay không uổng phí, thật đáng giá, đáng giá!

....

Cố Viện Viện mặc một chiếc váy màu trắng, đeo chiếc túi nhỏ trên vai, cầm chiếc dù màu xanh, kẹp chiếc kẹp đẹp nhất, cả người tràn đầy hương vị thanh xuân.

Hôm nay cô ta đặc biệt vui vẻ, nụ cười trên môi cũng chưa từng biến mất, kéo tay Trương Thục Tuệ ríu rít nói với chuyện với bà, hai người vừa cười vừa nói, trông rất thân mật.

Không biết vì sao, cô ta lại hơi bài xích Cố Hàm Ngọc. Dù không thể hiện ra ngoài nhưng trong lúc cô ta nói chuyện sẽ vô tình bỏ qua Cố Hàm Ngọc. Hơn nữa vốn dĩ cô ta cũng không muốn Cố Hàm Ngọc đưa mình đến trường học báo danh, do Cố Hàm Ngọc kiên quyết muốn đi, cô ta đành phải đồng ý.

"Xin lỗi, làm phiền một chút."

Cố Viện Viện nghi hoặc quay đầu, chớp đôi mắt to tròn nhìn người đi đến, quần jean rách màu đen, đội nón màu đen trên đầu, cổ đeo máy chụp hình trông rất chuyên nghiệp, nhìn cũng đẹp trai: "Có việc gì sao?"

Trương Thục Tuệ nhẹ nhàng cau mày, nhìn anh ta. Cố Hàm Ngọc cũng ngẩng đầu nhìn.

Lão Miêu đã quen tự do, cũng tự nhận là người thường thấy việc đời, nhưng giờ phút này lại hơi bối rối. Anh đưa camera ra, giải thích thân phận và mục đích, nói: "Vì những tấm hình này thật sự rất đẹp, nên tôi muốn đăng nó lên Weibo, tôi đảm bảo sẽ không dùng để mua bán, xin hãy yên tâm."

Dù Cố Viện Viện không biết "Sẽ không chụp ảnh mèo" là ai, nhưng cô rất hứng thú với những tấm hình trong camera của anh ấy: "Tôi có thể xem hình không?"

Lão Miêu: "Đương nhiên."

Những tấm hình nhanh chóng được đưa đến trước mặt Cố Viện Viện và Trương Thục Tuệ. Cố Viện Viện lập tức woa một tiếng, vốn Trương Thục Tuệ không thích Lão Miêu tự tiện chụp hình nhưng khi thấy thì cũng chớp mắt kinh ngạc, vì hình chụp rất đẹp. Có ảnh chỉ mình Cố Viện Viện, cũng có ảnh bà và Cố Viện Viện, trong hình tuy là hai mẹ con, nhưng càng giống hai chị em gái hơn. Hai người cười nói vui vẻ, nhìn cực kỳ ấm áp.

Cố Viện Viện cũng rất hài lòng: "Anh chụp tôi rất đẹp, trông tôi xinh đẹp đến vậy sao?"

Lão Miêu: "Em gái vốn dĩ rất xinh đẹp."

Cố Viện Viện ngượng ngùng le lưỡi, đơn thuần mà dễ thương.

"Những tấm hình có thể cho tôi không? Nếu anh chia cho tôi, tôi sẽ cho phép anh đăng nó lên Weibo, coi như là thù lao anh chụp tôi xinh đẹp như vậy." Cố Viện Viện vui vẻ nói, sau đó lại đột nhiên nhớ đến cái gì, nhìn Trương Thục Tuệ, "Có được không mẹ?"

Trương Thục Tuệ cũng rất vui vẻ, huống chi hình chụp rất đẹp, bà xoa đầu con gái nhỏ, gật đầu thể hiện đồng ý.

Cố Viện Viện càng vui vẻ, cười đến mi mắt đều cong.

Lão Miêu thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được mà nhìn về cô gái đang an tĩnh đứng một bên. Cô ấy vẫn trầm tĩnh tao nhã, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, yên lặng nhìn bọn họ. Lão Miêu bất giác nhẹ giọng, giống như sợ yêu cầu đường đột của mình làm cô sợ hãi: "Vị tiểu thư này, cô có muốn xem không?"

Anh hỏi cẩn thận hơn so với Cố Viện Viện và Trương Thục Tuệ, ngay cả thái độ cũng ôn nhu hơn, Cố Viện Viện sửng sốt một chút, nhìn qua.

Cố Hàm Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, ôn nhu nói: "Mẹ và em gái đều đồng ý, thì tôi không có ý kiến. Tôi nghe theo hai người họ."

Lão Miêu than thở, hóa ra là ba mẹ con, khó trách giá trị nhan sắc của một nhà lại cao như vậy.

Cố Viện Viện mím môi, đột nhiên thấy không thoải mái.

********

Tiếu Manh :  mọi người đọc nhớ vote nhé😘 mai vào wordpress đọc nhé🙆

Tạm biệt các bạn đọc chùa🤪 còn nữa ai tham gia vào nhóm sẽ được nhận pass free vì theo truyện ngay từ đầu🤣 tui sẽ duyệt kĩ lắm nhé phải trả lời 3 câu hỏi và làm theo quy định đã đặt ra từ trước🙆 Team mới lập chưa nhiều người biết đến truyện nên team mới phải làm thế 😩.

Quảng cáo
Trước /17 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Long Linh Tử Hiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net