Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit :Tiểu Khả
Beta : Dyon + Khyn
Sự tức giận của Cố Hàm Ngọc không hề nhỏ, trải qua một đời thất bại, cô đã biết rõ thứ gì không thể đụng tới. Đời trước cô thất bại thảm hại có lẽ là bởi vì mỗi lần đối phó với Cố Viện Viện, cô đều nghĩ mình chỉ cần một chân là có thể đem cô ta dẫm xuống dưới đất, nóng vội muốn giành chiến thắng chỉ trong một đòn. Nhưng ngược lại cô càng để lộ ra nhiều sơ hở, càng khiến cho Cố Viện Viện có cơ hội trở mình.
Bây giờ, cô thông minh hơn, chỉ lo sẽ lưu lại mấy tai hoạ ngầm, dù sao thì khó đoán nhất chính là lòng người.
Thẩm Huy có chút không vui, anh ta ở vị trí này đã quen nhìn chuyện anh lừa tôi gạt, cũng biết có không ít người vì muốn có được một mối quan hệ với anh ta mà không từ thủ đoạn. Anh ta tự cho là mình vô cùng thông minh, sẽ không dễ dàng bị lừa như vậy. Nhưng không ngờ lại bị thua trong tay một cô gái như vậy.
Rõ ràng biết anh ta là ai, tại sao lại làm bộ như không quen?
Cố Hàm Ngọc thở dài một tiếng: “Lúc đầu em còn muốn tự mình giới thiệu Viện Viện với anh. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên hai người gặp mặt, cũng nên long trọng một chút chứ.”
Thẩm Huy lại sửng sốt: Như vậy là Cố Viện Viện vẫn chưa nói ra chuyện bọn họ đã từng gặp nhau trước đó, cho nên Cố Hàm Ngọc mới cho rằng hôm nay là lần đầu tiên anh ta và Cố Viện Viện gặp mặt.
Thẩm Huy có chút đăm chiêu, vậy là Cố Viện Viện đang cố ý giấu diếm đúng không?
Trong lòng Thẩm Huy đang suy nghĩ gì thì Cố Hàm Ngọc không biết được, nhưng mà dựa vào tính cách hay nghi ngờ của Thẩm Huy, muốn anh ta không nghĩ nhiều cũng khó.
Người xem bình luận:
【 Hiểu lầm hiểu lầm thật sự là hiểu lầm, Thẩm Huy hiểu lầm tiểu tiên nữ Viện Viện của nhà chúng ta rồi! 】
【 Chắc chắn Thẩm Huy đang cho rằng tiểu tiên nữ Viện Viện cố ý lừa anh ta! 】
【 Cố Hàm Ngọc cô phải nói thật rõ ràng chứ, nói như vậy khiến cho người khác không hiểu lầm thì cũng khó. 】
【 Cố Hàm Ngọc thật là đáng ghét. 】
【 Cố Hàm Ngọc cũng chưa nói cái gì cả, các người lại không có góc nhìn của thượng đế, cô ấy lại không biết lúc trước Cố Viện Viện và Thẩm Huy đã từng gặp nhau, dựa vào cái gì mà đổ lỗi cho Cố Hàm Ngọc? 】
【 Mặc kệ, dù sao thì cô ta thật sự đáng ghét! 】
Cố Hàm Ngọc thấy mình đã đạt được mục đích, cũng không còn tâm tư để dây dưa cùng với Thẩm Huy. Cô lập tức viện cớ đi chiêu đãi khách mời ở dưới lầu rồi rời khỏi đó. Từ nhỏ cô đã đi theo bên người Trương Thục Tuệ, vậy nên đạo lý đối nhân xử thế cô đã sớm thuộc lòng. Mẹ Thẩm coi trọng cô là bởi vì điểm này, không ngừng nói cô chắc chắn là có thể làm một người vợ tốt của Thẩm Huy. Nhưng cuối cùng người nói cô tính tình quá độc ác, cực đoan không hợp với Thẩm Huy, lại cũng chính là bà .
“Chị dâu nhỏ, tại sao chị lại ở đây, anh trai của em đâu?”
Giọng nói quen thuộc khiến cho Cố Hàm Ngọc quay đầu lại, quả nhiên thấy một cậu thanh niên có năm phần tương tự Thẩm Huy đứng ở trước mặt cô. Cậu mặc một chiếc áo thun màu đen và quần jean, trên vành tai còn có một cái khuyên hình bộ xương khô, nhìn qua trông cực kỳ cà lơ phất phơ, lông mày nhăn lại giống như không kiên nhẫn đối với bất kì điều gì.
Người này là em trai Thẩm Huy, tên là Thẩm Mộc, bằng tuổi với Cố Hàm Ngọc nhưng lại lớn hơn Cố Hàm Ngọc mấy tháng. Cậu ta lớn hơn cô nhưng lại bị bắt kêu là chị dâu, Thẩm Mộc cảm thấy mình có chút chịu thiệt nên lúc gọi thì gọi thêm chữ “nhỏ” ở phía sau.
Thẩm Mộc và Cố Hàm Ngọc vẫn là bạn học cùng trường, Cố Hàm Ngọc học khoa tiếng Trung ở Đế Đô, còn Thẩm Mộc ở khoa tài chính.
Thẩm Mộc khác với Thẩm Huy, tính tình Thẩm Huy lạnh nhạt ít nói, nhưng Thẩm Mộc lại cực kỳ thích náo nhiệt. Cậu ta cũng có tiếng là hoa hoa công tử, Cố Hàm Ngọc ở trường học ngẫu nhiên cũng sẽ gặp được cậu ta mấy lần, nhưng lần nào cũng thấy những cô gái bên cạnh cậu thay đổi liên tiếp. Những chuyện phong lưu của Thẩm Mộc ngay cả khoa tiếng Trung của cô cũng đều đã nghe qua.
Hơn nữa, Cố Hàm Ngọc và Thẩm Mộc cũng coi như là cùng lớn lên từ nhỏ, nhưng đáng tiếc là quan hệ của hai người lại không có thân mật mấy. Từ nhỏ Cố Hàm Ngọc đã được Trương Thục Tuệ dạy dỗ phải làm một thiên kim tiểu thư, mà Thẩm Mộc lại là một cậu nhóc hay phá phách, chỗ nào có náo nhiệt là sẽ có cậu, lại trốn học đánh nhau yêu sớm, nên không thể nào chơi cùng với Cố Hàm Ngọc lúc nào cũng đoan trang.
Kể từ đó, cảm tình hai người dành cho đối phương cũng không khác nhau là mấy.
Cố Hàm Ngọc dịu dàng nói, “Cậu cũng biết, anh trai cậu không thích những dịp này, hơn nữa công ty lại có việc nên đã đi trước rồi.”
Thẩm Mộc bĩu môi: “Ồ, thì ra anh ấy đã trốn đi rồi.”
Hai tay cậu ta ôm ngực, nhìn có chút thiếu hứng thú. Mấy tiểu thư lại gần nói chuyện với cậu đều bị cậu phớt lờ đi, tất nhiên là cậu bị mẹ Thẩm ép đi đến đây. Cố Hàm Ngọc không khỏi nhớ tới đời trước, Thẩm Mộc nhìn giống như hoa hoa công tử , không coi trọng ai, thế nhưng lại là một trong những người theo đuổi Cố Viện Viện. Hai anh em Thẩm Mộc và Thẩm Huy vì thế mà đánh nhau, làm cho không ít người sợ hãi.
Tuy rằng Thẩm Mộc là người theo đuổi Cố Viện Viện, nhưng mà đối với người chị dâu trên danh nghĩa là cô đây vẫn còn coi như kính trọng. Ít nhất vài lần thấy cô đối phó với Cố Viện Viện, cậu ta sẽ không giống như Thẩm Huy tới trách móc, chất vấn cô tại sao lại có tâm địa rắn rết như vậy, ngược lại còn khuyên cô không cần vì một người như vậy mà giết chết bản thân, có thể buông thì buông đi.
Đáng tiếc, cô là một người thật sự rất cố chấp, với Thẩm Huy cô vừa yêu vừa hận, còn đối với Cố Viện Viện thì ghen ghét, không thể nói buông là có thể buông được.
Cũng không biết con ả bạch liên hoa Cố Viện Viện kia lấy đâu ra sức hấp dẫn lớn như vậy, có thể làm cho một đám đàn ông yêu cô ta?
Lúc này, Cố Chí Quốc cầm microphone đi đến giữa sân khấu. Sân khấu được tỉ mỉ chế tác riêng, dùng toàn bộ những bông hoa bách hợp mà Cố Viện Viện thích nhất để trang trí, làm cho cả hội trường tràn ngập biển hoa, giống như là trong giấc mơ.
“Cảm ơn mọi người đã bớt chút để thời gian tới đây tham gia bữa tiệc chào đón con gái yêu quý của Cố gia – Cố Viện Viện. Mọi người đều biết, Viện Viện đã bị thất lạc nhiều năm, vẫn luôn là niềm khúc mắc lớn nhất trong lòng chúng tôi. Những năm gần đây một nhà chúng tôi vẫn chưa từ bỏ cơ hội tìm kiếm con bé. Bây giờ con bé trải qua bao khó khăn đã trở về, khiến gia đình vô cùng vui vẻ, muốn cảm ơn sự giúp đỡ to lớn của các vị bằng hữu……”
Sau một vài nói lời khách sáo, Cố Viện Viện nắm tay Trương Thục Tuệ từ trên lầu đi xuống. Giờ phút này tất cả ánh đèn đều được tắt, chỉ chừa một tia sáng chiếu ở trên người Cố Viện Viện, vương miện thủy tinh trên đầu cô ta được ánh đèn chiếu xuống vô cùng rực rỡ, giờ phút này cô ta thật sự giống như cô công chúa nhỏ được mọi người chú ý. Cô ta mở to đôi mắt tròn xoe, gắt gao nắm chặt tay Trương Thục Tuệ, ý cười nhẹ nhàng ở trong mắt nhưng lại khó có thể che dấu được sự mờ mịt và khẩn trương. Nó hồn nhiên, sạch sẽ giống một tờ giấy trắng vậy.
Cố Hàm Ngọc nhìn vào đôi mắt của Cố Viện Viện, cô hơi di chuyển tầm mắt về phía Thẩm Mộc, quả nhiên thấy được ánh mắt Thẩm Mộc lộ ra sự kinh diễm.
Kỳ thật trong này không thiếu những cô gái đẹp, chỉ là không giống với cô ta. Một số người bị dòng đời đưa đẩy khiến những cô gái thiếu đi tính trẻ con, vậy nên Cố Viện Viện đơn thuần đáng yêu không biết mọi chuyện thì phá lệ động lòng người.
Những hoa hoa công tử giống như Thẩm Mộc đã nhìn quen với tất cả loại người, nhưng đối với Cố Viện Viện đơn thuần giống như một tờ giấy trắng thì cả người lại không có sức chống cự.
“Đây là em gái ruột của tôi - Cố Viện Viện, cậu hẳn là còn chưa gặp qua, đợi chút nữa tôi sẽ giới thiệu cho hai người làm quen với nhau.”
Cố Hàm Ngọc đề nghị. Cô không ngăn cản việc Thẩm Mộc thích Cố Viện Viện, mà là cầu còn không được, cô thực chờ mong Thẩm Huy sẽ xảy ra tranh chấp với Thẩm Mộc.
Thẩm Mộc liếc mắt nhìn Cố Hàm Ngọc một cái, nói: “Được.”
……
“Hàm Ngọc, đợi chút nữa con đem những chị em, các bạn đồng lứa cùng con xuống dưới tầng hầm chơi đi. Viện Viện mới vừa trở về, muốn dung nhập vào vòng tròn này với chúng ta thì phải mất một khoảng thời gian, con mang em đi cùng đi.” Trương Thục Tuệ đem Cố Hàm Ngọc kéo qua một bên, dặn dò nói: “Nhớ kỹ là phải giới thiệu Viện Viện cho bọn họ làm quen, Viện Viện là em gái ruột của con, con phải quan tâm nhiều đến con bé.”
Tầng hầm của Cố gia rất lớn, không chỉ được Cố Chí Quốc và Trương Thục Tuệ trang bị phòng cách âm, mà còn trang trí thêm những tấm ảnh gia đình lớn nhỏ, phòng cờ vua, phòng giải trí, còn có phòng karaoke, có thể nói là đầy đủ mọi thứ.
Cố Hàm Ngọc trả lời: “Mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc tốt Viện Viện.”
Trương Thục Tuệ vừa lòng gật đầu.
Gần tới cuối bữa tiệc, khách mời về gần hết, Cố Hàm Ngọc liền gọi nhóm bạn bè và Cố Viện Viện cùng nhau xuống tầng hầm chơi.
Dĩ nhiên, Cố Hàm Ngọc chú trọng việc đem tâm tư của Thẩm Mộc đặt trên người, cô không quên được ánh mắt kinh diễm của Thẩm Mộc nên cố ý lôi kéo Cố Viện Viện đi đến trước mặt Thẩm Mộc, nói: “A Mộc, đây là Viện Viện em gái ruột của tôi. Viện Viện, đây là Thẩm Mộc, là em trai của anh rể em. Thẩm Mộc lớn hơn em hai tuổi, em kêu cậu ấy là anh đi.”
Cố Viện Viện trừng đôi mắt tròn xoe nhìn Thẩm Mộc, nghe lời gọi anh, sau đó kinh ngạc nói: “Thật vậy sao? Hình như cũng có chút giống nhau, cái mũi và miệng là giống nhất!”
Tính độc mồm độc miệng của Thẩm Mộc đã trở thành thói quen: “Cùng một mẹ sinh, có thể không giống nhau sao!?”
Cố Viện Viện thè lưỡi, nở nụ cười đáng yêu: “Đúng rồi nhỉ.”
Thẩm Mộc: “……”
Cố Hàm Ngọc hơi cong môi dưới, một cô gái đáng yêu như vậy thử hỏi có người đàn ông nào không sa vào lưới tình cơ chứ?
Người xem bình luận:
【 A a Viện Viện quá đáng yêu. 】
【 Tôi muốn xoa đầu nhỏ của Viện Viện quá đi !! 】
【 Viện Viện và A Mộc đều rất đáng yêu! Gương mặt không nói nên lời của A Mộc thật là đẹp trai! 】
【 A Mộc là một hoa hoa công tử, không thích hợp với Viện Viện, Viện Viện sẽ chịu tổn thương. 】
✯✯✯✯✯✯✯
Lời của editor : Mọi người đọc thì vote ủng hộ mình nhé😘