Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Bae Jim
***
Văn Vô Sinh hơi kinh ngạc.
Sao cô lại đỏ mặt, rồi còn "tôi sẽ tận lực" là có ý gì?
Chương Trình Quyên nói nhỏ: "Chờ lát nữa chọn trận doanh, nhớ rằng nhất định phải chọn 'Quỷ tộc', 'Huyết tộc' không phải thứ tốt."
Nghe hai danh từ có phần xa lạ này, Văn Vô Sinh đang muốn hỏi, Tạ Viễn đằng kia đã ở gọi Chương Trình Quyên, Chương Trình Quyên lùi lại đi tới chỗ Tạ Viễn, vừa lùi vừa nghiêm túc nói: "Tôi chỉ có thể nói nhiêu đó, nhưng xin hãy tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối sẽ không hại cậu."
Cô nhìn Văn Vô Sinh đầy chờ mong, Văn Vô Sinh đành phải gật đầu: "Ừ."
Trò chơi này có bí ẩn khác, nhưng Chương Trình Quyên chắc chắn không có động cơ hại anh, huống hồ anh hiện tại cũng không có lựa chọn khác, không bằng nghe theo.
Văn Vô Sinh và Chu Duẫn rời khỏi phó bản, tưởng rằng sẽ trực tiếp trở lại thế giới thực, không ngờ rằng lại tiến vào một nơi tối tăm tràn ngập sương mù.
"Đây là đâu?" Chu Duẫn có hơi hoảng, nhiệt độ nơi này thấp đến mức ngột ngạt, cảm giác như có côn trùng nhung nhúc bò trên da.
Văn Vô Sinh bước vài bước, cố gắng nhìn rõ phía sau sương mù nhưng thất bại, sương mù căn bản không tiêu tan.
Sau sương mù có thể tiềm ẩn bất cứ cái gì, mà người rơi vào sương mù không khác gì cá nằm trên thớt.
Âm thanh trò chơi nhắc nhở đúng lúc vang lên bên tai:
[Xin chào người chơi, nơi này là "Mê Vụ Chi Địa" trong thế giới chính của "Quỷ Quái Hoành Hành".]
[Chúc mừng ngài đã vượt qua khảo nghiệm phó bản tân thủ, địa điểm "Quỷ Giáo" đã mở khóa cho ngài.]
Ngay khi âm thanh nhắc nhở vừa xuất hiện, một vùng nhỏ sương mù phía sau Văn Vô Sinh tan ra, trong tầm mắt của anh, một cụm kiến trúc đỉnh nhọn màu trắng ngà đứng sừng sững dưới ánh trăng tròn u ám.
"Oa! Trò chơi này quá đỉnh!" Chu Duẫn kinh ngạc cảm thán.
Toàn cảnh đó là hiện tượng hải thị thận lâu*.
Diện tích cụm kiến trúc cực rộng, xem sơ qua ít nhất cũng phải vài kilomet vuông, nó được bài trí như một tòa thành trì cổ tráng lệ, với các kiến trúc cao thấp đan xen ở bốn góc thành trì, trung tâm là một khối cầu to, từ thị giác của hai người cũng không thể thấy rõ nơi đó có cái gì.
Quỷ Giáo có thể chứa mấy vạn người chơi.
[Người chơi có thể tới "Quỷ Giáo" nhận khen thưởng phó bản, xem tin tức xếp hạng...]
[Các hoạt động trong trò chơi cơ bản đều được tuyên bố và cử hành ở Quỷ Giáo, mong người chơi sau khi ngoại tuyến hãy lưu ý thông báo ở di động.]
[Bởi vì những nơi khác trong sương mù quá nguy hiểm, người chơi đạt đến cấp bậc giới hạn hoặc đạt tiêu chuẩn ở bài kiểm tra đo lường thực lực của trò chơi mới có thể vào, cho nên mong người chơi ngày thường không nên chủ động tới gần sương mù, nếu không tự gánh lấy hậu quả.]
Văn Vô Sinh cảm thấy câu "tự gánh lấy hậu quả" kia tuyệt không phải nói giỡn.
Không thể không nói, thế giới mà anh đang đứng cực kỳ chân thật, không khác gì thế giới thực. Đây là một thế giới quái vật mô phỏng thế giới loài người theo tỉ lệ 1:1, chẳng qua anh có thể dịch chuyển đến bất kỳ địa điểm nào được mở khóa trong trò chơi.
Anh bây giờ chỉ có thể thấy một góc sương mù, căn bản không biết toàn bộ thế giới quái vật này rốt cuộc rộng lớn như thế nào.
[Hiện tại mời ngài lựa chọn trận doanh.]
Một bức tường ánh sáng xuất hiện trước từng người Văn Vô Sinh cùng Chu Duẫn.
Đó là một cái màn hình cảm ứng khổng lồ, bên trái màn hình là đồ đằng hình tròn màu trắng, không phải thuần trắng hay trắng sữa, mà là trắng lạnh như xương cốt, đế đồ sau lưng đồ đằng là mấy con quỷ.
Ở vị trí chủ thể của đế đồ là một nữ quỷ có mái tóc dài dị thường, gần như lê trên đất, da trắng tuyết tóc đen nhánh, nhan sắc xinh đẹp diễm lệ, bên cạnh là một nam quỷ anh tuấn có một con mắt đặc biệt, trông như pha lê.
Trừ cái này ra, ở góc đế đồ còn có mấy bóng quỷ mơ hồ.
Từ ngoại hình của những con quỷ này đại khái có thể nhìn ra năng lực của chúng khác nhau.
Đồ đằng hình tròn có lẽ là đại biểu cho liên kết, Văn Vô Sinh thầm nghĩ.
[Trận doanh này là trận doanh Đông: Liên minh Quỷ tộc.]
Bên phải màn hình còn lại là đồ đằng hình rắn màu đen.
Đó là hai con rắn quấn chặt đuôi với nhau, làm người liên tưởng đến động vật giao phối, mắt rắn màu đỏ tươi, vô cùng tà ác.
Trong Kinh Thánh rắn là ma quỷ do Satan hóa thân, đại diện cho cám dỗ.
Sau lưng đồ đằng hình rắn là hai thân thể một nam một nữ đang kề sát ôm hôn, sắc mặt hai người tái nhợt, nhưng bộ dạng lại xuất chúng làm người không thể dời mắt, ngũ quan bọn họ so sánh với loài người càng thêm góc cạnh, mi cốt hơi cao, dáng người cao gầy hoàn mỹ, khí chất cao quý và ngạo mạn trời sinh.
Đôi mắt hai người mang một chút màu hồng bảo thạch, giống như mắt rắn trong đồ đằng.
[Trận doanh này là trận doanh Tây: Huyết tộc bất tử.]
Chu Duẫn nói: "Cmn, khó chọn ghê."
Cậu thấy Văn Vô Sinh không chút do dự chọn liên minh Quỷ tộc, hỏi: "Huyết tộc bất tử kia anh không động tâm tí nào sao? Ngầu bá cháy bọ chét luôn này."
Văn Vô Sinh: "Nghĩ lại mấy quả trứng quỷ hút máu còn có con dơi cậu thấy đi."
"..." Chu Duẫn yên lặng ấn màn hình bên trái, cùng Văn Vô Sinh gia nhập liên minh Quỷ tộc.
Vào khoảnh khắc xác nhận, trên vai Văn Vô Sinh cùng Chu Duẫn nhiều thêm một cái huy hiệu hình tròn màu trắng. Văn Vô Sinh thử một chút, không gỡ được.
Bọn họ hiện tại là người chơi thuộc liên minh Quỷ tộc.
Chu Duẫn nói: "Chúng ta tới Quỷ Giáo đi?"
Văn Vô Sinh đang định gật đầu bỗng sắc mặt khẽ biến. Trong cơ thể có một tia xao động vừa khác thường vừa quen thuộc, Văn Vô Sinh ngẩng đầu nhìn về phía trăng tròn.
Rõ ràng là trăng tròn trong trò chơi, trăng tròn ở hiện thực còn có một hai ngày nữa.
Tại sao lại như vậy?
Chẳng lẽ thế giới này... Cũng là thật?
"Làm sao vậy?" Chu Duẫn thấy anh đứng bất động tại chỗ bèn hỏi.
Văn Vô Sinh nói: "Cậu đi đi, tôi hơi mệt, muốn offline ngủ đã."
Chu Duẫn sửng sốt, Văn Vô Sinh làm việc và nghỉ ngơi ngày đêm điên đảo, ở ngày thường bây giờ tuyệt đối là thời điểm anh có tinh thần nhất, có lẽ thật sự chơi mệt rồi.
"Vậy tôi giúp anh xem xếp hạng!" Chu Duẫn vô cùng tò mò thứ tự của Văn Vô Sinh.
Văn Vô Sinh gật đầu, thấy Chu Duẫn dịch chuyển rồi mới nhẹ nhàng thở ra.
Máu trong người không an phận mà nhanh chóng lưu động, làm anh sắc mặt hồng nhuận, thần thái sáng láng trong khoảnh khắc, Văn Vô Sinh sờ cổ tay của mình, nơi đó có nhiệt độ không bình thường.
Nhịp tim vô thức đập nhanh hơn, tần suất hô hấp cũng nhanh hơn trước một nhịp. Đứng trong một mảnh yên tĩnh, Văn Vô Sinh có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim mình đập, có thể tưởng tượng ra một trái tim đỏ máu trong lồng ngực, bang bang nhảy lên như đập bên tai, máu dũng mãnh tràn vào, bắn ra, lặp lại tuần hoàn.
Bản năng nguyên thủy nhất trong thân thể từng chút thức tỉnh, ngón tay Văn Vô Sinh cong cong, có xúc động muốn nắm thành quyền nhưng được anh khắc chế lại.
Hơi thở anh dồn dập.
Văn Vô Sinh cởi bỏ áo gió, lung tung tháo cúc áo sơmi trên cùng, dùng gió lạnh tản bớt nhiệt khí trên người.
Con mẹ nó mệt muốn chết.
Anh đã quen, bắt đầu từ một ngày mấy năm trước, hầu như mỗi đêm trăng tròn anh đều sẽ như vậy. Viện trưởng nói có thể là do hoạt tính tế bào cùng sự trao đổi chất dị thường của anh dẫn tới.
Dạng trăng biến hóa dẫn tới hiện tượng thủy triều sáng và tối, dạng trăng cũng sẽ ảnh hưởng tới sự săn mồi và giao phối của một số động vật, ví dụ như san hô sẽ đẻ trứng vào gần lúc trăng tròn, cũng có vài nghiên cứu đã chỉ ra rằng một số bệnh tật của loài người bỗng nhiên phát tác có liên hệ chặt chẽ với dạng trăng.
Văn Vô Sinh không biết anh có phải mắc một loại bệnh đặc biệt chưa được biết đến hay không, dù sao ngay cả viện trưởng cũng chưa rõ thì trên thế giới này cơ bản không ai có thể giải thích rõ ràng.
Anh còn nhớ rõ lần đầu tiên phát tác, ý thức hoàn toàn biến mất thiếu chút nữa cắn chết một tên ngu trong tổ, hiện tại thì tốt hơn trước rất nhiều.
Ít nhất còn có thể khống chế.
Văn Vô Sinh định offline đi tắm nước lạnh, nhưng khứu giác nhạy bén hơn thường ngày lại làm anh ngửi thấy một mùi máu tươi nhàn nhạt.
Mùi máu tươi là từ trong sương mù bay tới, hiển nhiên khác với máu người tanh ngọt, nhưng lại không phải mùi máu mà Văn Vô Sinh biết rõ, có một loại hơi thở khó tả, vô cùng hấp dẫn.
Hầu kết Văn Vô Sinh trượt lên xuống, nhịn không được muốn bước vào trong màn sương mù kia.
[Địa điểm đặc biệt "Nguyệt Quang Đàm" đã mở.]
Văn Vô Sinh ngẩn ra.
Một mảnh nhỏ sương mù đằng xa phía trước đã tan.
Văn Vô Sinh chần chừ, đi tới chỗ sương mù đó, tác dụng của dịch chuyển, trong chớp mắt anh đã đi vào một rừng cây chỉnh tề, trên mặt đất lác đác máu đỏ sậm.
Văn Vô Sinh theo vết máu đi chưa đến trăm bước, bước chân bỗng dưng dừng lại.
Bên này là khu rừng tử khí trầm trầm, bên kia là ngọn núi xám xịt, giữa núi và rừng lại là một hồ nước sâu trong veo như nước mắt.
Trăng tròn đắm mình trong sóng nước lóng lánh, hồ nước như có một viên trân châu khổng lồ, cả mặt hồ đều được dát lên ánh sáng ôn nhu của ánh trăng.
Trong hồ có một người tóc đen, đưa lưng về phía Văn Vô Sinh, quần áo cũng chìm dưới hồ, bóng trăng ở trong nước vây quanh cô, cô hơi ngửa đầu, mặt hướng tới ánh trăng, mái tóc ướt dầm dề dán trên vai, cần cổ phía sau tái nhợt như ẩn như hiện.
Cô dường như bị thương, tơ máu nhàn nhạt lan tràn khuếch tán trong nước, hòa cùng ánh trăng, đỏ trắng đan xen, trở thành một bức dị cảnh.
Quỷ hút máu.
Văn Vô Sinh nhảy dựng trong lòng, máu kia là cô ta cố ý dẫn người lại đây.
Cô ta bị thương, cần máu người.
Văn Vô Sinh đang muốn im hơi lặng tiếng rời khỏi, nhưng giây tiếp theo thân thể không khống chế được ngã văng ra ngoài.
Văn Vô Sinh sớm đã đoán được, dùng tay chống đỡ giảm bớt lực, lòng bàn tay xẹt qua mặt đất, trong khoảnh khắc máu tươi đầm đìa.
Văn Vô Sinh bất chấp đau đớn, chống đỡ nửa người trên, đầu gối hơi gập đang muốn nhanh chóng bò dậy thì bị một thân thể đè lên.
Người nọ dùng đầu gối đánh vào eo anh, một bàn tay đè lại hai tay anh ra phía sau, một cái tay khác véo cằm anh, đầu ngón tay trắng lạnh hơi dùng sức, mặt Văn Vô Sinh xoay qua, lộ ra động mạnh nhảy nhót kích động ở cần cổ.
"Mỹ nữ, tôi không cố ý nhìn lén cô." Văn Vô Sinh bất đắc dĩ nói.
*Hải thị thận lâu: Thận là một loài hải quái trong thần thoại Trung Quốc, có ngoại hình trông như một khổng lồ (cũng có thuyết nói là,). Có thể phun ra sương khói, hình thành, hiện tượng này được gọi là "hải thị thận lâu". Khi thời tiết quá nóng nên gây ra hiện tượng phản xạ toàn phần và dẫn đến nhìn thấy ảo ảnh trên sa mạc, thấy vũng nước giữa đường đều gọi là hiện tượng "hải thị thận lâu".