Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Tịch Nhĩ Lạc, suy diễn vị trí hắn xuất hiện tiếp theo. Nếu như không ngăn cản, theo như tốc độ tăng trưởng này của hắn, người chờ chết sẽ là chúng ta.
Xi Vưu chợt hét lên. Trong số sáu người, chỉ có y là nhờ linh hồn dung nhập vào cửu tinh nên bị thương nhẹ nhất.
Nghe được tiếng hét của Xi Vưu, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc lập tức ngồi dậy, ổn định tinh thần, dùng thần lực trong cơ thể bắt đầu một vòng tiên đoán mới.
- Ở chỗ này!
Một lát sau, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc mở mắt ra.
Tia chớp màu đen do Chủ Thần thứ mười bốn hóa thành kiên tục biến mất trong vũ trụ, sau đó lại xuất hiện, cứ như vậy lặp lại. Mỗi lần hắn xuất hiện, ánh sáng màu đen chợt lóe lên, sau đó vô số thi thể đều biến mất không còn thấy. Không còn những tâm tình xấu ràng buộc, Chủ Thần thứ mười bốn đã không bị bất kỳ hạn chế nào, khí tức mạnh hơn gấp nhiều lần. Thần lực tổn thất chẳng những được bổ sung đầy đủ, hơn nữa còn gia tăng gấp mấy chục lần.
Sau khi quét qua mấy chục triệu không gian, thần thể cao mười ngàn trượng của Chủ Thần thứ mười bốn cuối cùng ngừng lại, lẳng lặng chờ đợi Xi Vưu, Đệ Nhất phân thần, Bổn Tôn, ba vị Chí Tôn và Phong Vân Vô Kỵ từ ba hướng chạy tới. Phong Vân Vô Kỵ là người đến sau cùng.
- Thứ cần phải hủy diệt cuối cùng sẽ bị hủy diệt.
Giọng nói mang theo tiếng kim loại của Chủ Thần thứ mười bốn vang vọng trong hư không, sau đó một bàn tay khổng lồ nhanh chóng lớn lên trong mắt đám người Xi Vưu.
"Ầm!"
Một quả cầu sấm sét to lớn nửa trong suốt từ trong lòng bàn tay Chủ Thần thứ mười bốn đánh ra, tương tự như Thiên Ngoại Tiểu Vũ Trụ do Đế Thích Thiên phát ra trước khi chết, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bao trùm lấy Xi Vưu, Ma Đế Hoàng, ba vị Chí Tôn, Đệ Nhất phân thần và Phong Vân Vô Kỵ. Mọi người bỗng cảm thấy trước mắt tối sầm lại, thân hình đã ở trong một "vũ trụ nhỏ" mênh mông và hư vô.
Sau khi nhốt đám người Xi Vưu vào trong "vũ trụ nhỏ", Chủ Thần thứ mười bốn xoay người lại, thần thể khổng lồ cao mấy chục ngàn trượng từ phía trên nhìn xuống Bổn Tôn không nhúc nhích. Tâm thần của hắn vừa động, một dao động ý thức khiến người ta sơ hãi liền hóa thành một làn sóng gợn nhàn nhạt khuếch tán ra.
- Độc thần giả, nhất định sẽ bị thần hủy diệt.
Nói xong những lời này, thần cách thời gian trên trán Chủ Thần thứ mười bốn bỗng lập lòe, sau đó một bàn tay to lớn vươn về phía Bổn Tôn. "Thời gian ngược dòng" phát động.
"Ong!"
Pháp tắc thời gian yên tĩnh hàng tỉ năm đột nhiên dao động. Khi Chủ Thần thứ mười bốn phát động "thời gian ngược dòng", một luồng sáng mờ ảo như sao trời liền bao phủ lấy hắn và Bổn Tôn, khiến thân hình hai người trở nên mơ hồ. Trong bóng tối, một chùm ánh sáng trắng mờ mịt đồng thời nối liền hai viên thần cách trên trán Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn.
"Ầm!"
Pháp tắc thời gian mênh mông xuyên qua hai người. Chợt nghe một tiếng vang lớn long trời lở đất, khí tức của Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn đột nhiên đồng thời biến mất khỏi vũ trụ.
Trong các loại pháp tắc, pháp tắc thời gian là hao tổn thần lực nhất. Thay đổi thời gian trong cùng một thời không thì tiêu hao thần lực ít nhất, còn nghịch hướng thay đổi thời gian là tiêu hao nhiều nhất, thuận hướng thay đổi thời gian đứng tiếp theo.
Ngược dòng thời gian trở lại quá khứ, có nghĩa là điều động lực lượng thời gian, đưa toàn bộ vũ trụ đi ngược lại một thời điểm trong quá khứ. Thay đổi lớn như thế, không cần nói cũng biết thần lực tiêu hao nhiều như thế nào. Phạm vi mà lực lượng thời gian thay đổi càng lớn thì tiêu hao thần lực càng nhiều.
"Thời gian ngược dòng" có nghĩa làm thay đổi vũ trụ, trở về quá khứ. Trong quá trình này tiêu hao rất nhiều thần lực, dù là Chủ Thần thứ mười bốn cũng không chịu nổi, chỉ có chư thần trên hàng tỉ không gian mới sở hữu thần lực khổng lồ như thế. Một khi thời gian của "thời gian ngược dòng" trôi qua, chờ đợi hắn chính là sự suy yếu cực độ. Hắn vẫn luôn tránh sử dụng loại lực lượng thời gian đỉnh cao này, nhưng Bổn Tôn và bảy đại cao thủ khác lại bức hắn phải ra tay.
"Thời gian bất động" và "thời gian chảy ngược" đều là thay đổi thời gian trong cùng một thời không, loại thay đổi này mặc dù cũng tiêu hao thần lực, nhưng so với "thời gian ngược dòng" thì gần như chẳng đáng kể gì.
Sự đáng sợ của "thời gian ngược dòng" là có thể nghịch chuyển thời gian trở lại quá khứ, lúc đối thủ suy yếu nhất, từ đó giết chết đối phương. Trong quá trình thời gian ngược dòng này, người thi triển lực lượng thời gian sẽ không bị ảnh hưởng làm suy yếu.
Ngoại trừ chư thần, không có ai từ khi sinh ra đã mạnh mẽ như vậy. Chủ Thần thứ mười bốn khẳng định, tên cao thủ sở hữu lực lượng thời gian trước mắt này chắc chắn là xuất thân từ loài người, mặc dù hắn đã vượt khỏi xuất thân chủng tộc, nhưng vẫn không thể nào thay đổi được điểm này. "Thời gian ngược dòng" chính là phương pháp nhanh và trực tiếp nhất để hủy diệt loại cao thủ này. Đọc Truyện Online Tại http:// mTruyen.net
Loài người không thể nào vừa sinh ra đã tiếp xúc với thần lực. Chỉ cần làm cho kẻ hùng mạnh trước mắt trở về tình trạng loài người trước khi tiếp xúc với thần lực, sẽ có thể dễ dàng hủy diệt hắn, đây chính là kế hoạch của Chủ Thần thứ mười bốn.
"Ầm!"
Sau khi Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn biến mất tại thời không này không lâu, mất đi sự chống đỡ của Chủ Thần thứ mười bốn, Thiên Ngoại Tiểu Vũ Trụ lập tức tiêu tan. Đám người Xi Vưu vốn còn đang suy nghĩ đối sách, không ngờ chỉ trong nháy mắt lại ra ngoài được. Mọi người đều nhìn nhau, không hiểu là chuyện gì xảy ra.
- Tịch Nhĩ Lạc, tra xét thử xem đây là chuyện gì!
Xi Vưu trầm giọng nói. Với độ dung hợp giữa y và cửu tinh, nơi lực lượng cửu tinh có thể lan đến chính là tầm mắt của y, trong vũ trụ không thứ gì có thể thoát được cảm ứng của y. Nhưng sau khi do xét toàn bộ vũ trụ, y cũng không cảm giác được khí tức của Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn, vì vậy đành phải nói với linh hồn biến dị trong cơ thể Ma Đế Hoàng. "Tra xét" mà Xi Vưu nói đến hiển nhiên chính là năng lực tiên đoán của Âm Mưu Chi Chủ.
- Ừ.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc không từ chối, đáp ứng rất sảng khoái, nhưng rất nhanh hắn lại mở mắt ra:
- Không được, ta không thể tiến hành tiên đoán với bọn họ.
- Là sao?
- Chính là không thể tiên đoán.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc nói:
- Chỉ có hai nguyên nhân xảy ra tình huống này, một là đối tượng tiên đoán đã chết, hai là đối tượng tiên đoán không còn tồn tại trong thời không này.
Nghe được lời giải thích của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc, sắc mặt mọi người đều trở nên rất khó coi. Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn dĩ nhiên không thể chết hết cả hai, như vậy chỉ còn cách giải thích sau.
- Xem ra, bọn họ không phải đang giao chiến trong quá khứ thì cũng là tương lai.
Trong mắt Bạch Hổ Chí Tôn lộ ra vẻ trầm tư.
Thời gian chỉ có mấy vĩ độ là quá khứ, hiện tại và tương lai. Không ở thời không hiện tại thì cũng chỉ có thể ở quá khứ hoặc tương lai, điều này đã vượt quá phạm vi nhận biết của tất cả cao thủ có mặt ở đây. Trốn vào trong dòng sông thời gian thì mọi người còn có thể miễn cưỡng nhúng tay, nhưng bước vào vĩ độ quá khứ hoặc tương lai của thời gian thì đã hoàn toàn vượt quá khả năng của tất cả mọi người. Cho dù là Xi Vưu, gặp phải tình huống này cũng chẳng có cách nào.
Thời gian ngược dòng.
Ngay khi Chủ Thần thứ mười bốn thi triển "thời gian ngược dòng", bên tai hai người đột nhiên vang lên một trận tiếng nổ, sau đó tất cả mọi thứ trong mắt bỗng hóa thành ánh sáng trắng lướt qua hai bên, chảy về phía sau. Thời gian trôi nhanh, vô số cảnh vật vốn chỉ tồn tại trong quá khứ lần lượt xuất hiện.
Phía bắc không gian Thái Cổ, Bổn Tôn đánh một chưởng vào ngực Chủ Thần thứ mười bốn.
Thời gian tiếp tục ngược dòng.
Tại lỗ hổng không gian ở Cửu Nghi Vu vực, vô số ma thần cổ xưa cao lớn đứng trên mặt đất, phía sau bọn chúng là đám Hắc Ám Quân Chủ khí tức thần bí và quỷ dị. Bổn Tôn lặng lẽ xuất hiện phía sau một tên Hắc Ám Quân Chủ. Mà ở phía trên, Chủ Thần thứ mười bốn đang nhìn xuống Bổn Tôn, thần cách thời gian trên trán càng rực rỡ.
Thời gian tiếp tục ngược dòng.
"Ong!"
Biến hóa chợt xảy ra, khi Chủ Thần thứ mười bốn điều động lực lượng thời gian, định đưa Bổn Tôn ngược về đại thứ nguyên, trong Phá Vọng ngân mâu của Bổn Tôn bỗng lóe lên một vệt sáng trắng, cùng lúc đó thần cách thời gian trên trán cũng rung động. Toàn thân Bổn Tôn rung lên, đột nhiên bước ra một bước, có dấu hiệu muốn thoát khỏi tác dụng của "thời gian ngược dòng". Nhưng chỉ trong nháy mắt, bàn chân Bổn Tôn đang bước ra bỗng dừng lại. Lúc này "thời gian ngược dòng" cũng bị ảnh hưởng, có dấu hiệu không ổn định.
"Ong!"
Thần cách trên trán Bổn Tôn lại rung lên kịch liệt. Không biết từ lúc nào, một cánh tay của Bổn Tôn đã từ dưới tay áo bào chậm rãi giơ lên, hướng về phía Chủ Thần thứ mười bốn.
Lực lượng thời gian, "thời gian ngược dòng" phát động.
Sau khi Chủ Thần thứ mười bốn phát động "thời gian ngược dòng" không lâu, Bổn Tôn trong quá khứ cũng đồng thời phát ra "thời gian ngược dòng" với Chủ Thần thứ mười bốn.
"Ong!"
Cảnh vật hai bên biến đổi, ánh sáng chợt lóe lên, hai người lại đột nhiên xuất hiện ở phía bắc không gian Thái Cổ, nơi lần đầu tiên giao thủ. Dưới sự điều động của Bổn Tôn, thời gian lại đưa Chủ Thần thứ mười bốn về thời điểm trước khi phát động "thời gian ngược dòng", nếu cứ tiếp tục sẽ trở về lúc Chủ Thần thứ mười bốn suy yếu nhất.
"Ong!"
Biến hóa lại xảy ra, tư thế hai người vẫn bất động giống như một bức tranh. Thần cách thời gian to lớn trên trán Chủ Thần thứ mười bốn lại bắt đầu bừng sáng, một đoàn ánh sáng mờ mịt như bụi như sương bao phủ lấy hai người.
Chủ Thần thứ mười bốn lại phát động "thời gian ngược dòng".
Trong nháy mắt, thời gian đã chảy ngược về chiến trường của huyết tộc ở đại thứ nguyên. Trong hư không mênh mông, vô số huyết tộc với hàm răng sắc bén rung đôi cánh dơi, chiến đấu với đại quân thiên sứ đông đảo. Phía sau đại quân thiên sứ, một đám Tọa thiên sứ và người hầu của thần đang quỳ rạp trước người Bổn Tôn, dường như đang định ngăn cản Bổn Tôn làm gì đó.
"Ong!"
Trên trán Bổn Tôn, thần cách thời gian cũng bừng sáng, tiếp tục thi triển "thời gian ngược dòng".
Trong dòng sông thời gian của quá khứ, thần cách thời gian của hai người tranh chấp lẫn nhau, giành giật quyền khống chế lực lượng thời gian.
Hai kẻ mạnh nhất dưới chư thần đều hiểu được, lần tranh đoạt này có quan hệ đến kết quả chiến đấu cuối cùng, thậm chí là tính mạng của hai người. Sư nguy hiểm của nó vượt xa lúc trước giao thủ, vì vậy hai người đều toàn lực ra tay, không hề giữ lại, cũng không quen tâm đến thần lực tiêu hao.
Thời gian của quá khứ chỉ tồn tại trong quá khứ, không ảnh hưởng đến tương lai. Liên tục tranh đoạt "thời gian ngược dòng" khiến cho pháp tắc thời gian dao động kịch liệt. Dưới ảnh hưởng của pháp tắc thời gian, hai viên thần cách thời gian xung đột càng lúc càng kịch liệt, đến cuối cùng, tranh đoạt giữa hai người dần dần chuyển thành tranh đoạt của hai viên thần cách thời gian.
"Rắc!"
Khi một kén tơ trong pháp tắc thời gian xuyên qua hai viên thần cách, lực lượng thời gian đột nhiên đông cứng. Hai đại cao thủ đồng thời ngừng lại. Ở hai đầu kén tơ vô hình kia, hai viên thần cách thời gian đồng thời phát ra ánh sáng rực rỡ, giống như đang tranh đoạt lẫn nhau, một viên sáng thì viên kia lại tối.
Hai viên thần cách thời gian gần giống nhau như đúc, khác biệt duy nhất là thoạt nhìn mặt ngoài thần cách của Chủ Thần thứ mười bốn dường như có thêm hai cạnh nhẵn bóng so với thần cách của Bổn Tôn.
"Ong!"
Cuối cùng trong cuộc tranh đoạt này, thần cách của Chủ Thần thứ mười bốn càng lúc càng sáng, còn thần cách của Bổn Tôn lại càng lúc càng tối.
"Ầm!"
Khi kén tơ nối hai viên thần cách đứt lìa, trong quá khứ, dao động thời gian thuộc về Bổn Tôn hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại dao động thời gian do Chủ Thần thứ mười bốn thi triển "thời gian ngược dòng".
Thời gian tiếp tục ngược dòng.
Vô số cảnh vật thuộc về quá khứ hóa thành ánh sáng trắng nhanh chóng lướt qua hai bên, trôi về phía sau.
Đại thứ nguyên, Bổn Tôn thừa kế di sản của Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát.
Trận chiến tại Cửu U, bàn tay của Bổn Tôn đặt lên đỉnh đầu Chủ Thần thứ mười bốn. Đây vốn là nơi Bổn Tôn đối phó với Chủ Thần thứ mười bốn, nhưng khí tức của Chủ Thần thứ mười bốn không hề yếu đi, còn khí tức của Bổn Tôn lại rơi xuống ngàn trượng, đột nhiên trở nên vô cùng suy yếu.
Thời gian ngược dòng.
Bổn Tôn và Hư Vô Chi Quân… Bổn Tôn và Hoàng… Bổn Tôn và Ma Đế Hoàng…
Nguyên thần phân ba.
Trong hư không, hai người Phong Vân Vô Kỵ và Đệ Nhất phân thần gần như đồng thời biến sắc, một cảm giác suy yếu cực độ dâng lên trong lòng.
- Vô Kỵ, ngươi làm sao vậy?
Một tầng ánh sáng trắng mờ mịt đồng thời bao phủ lấy Phong Vân Vô Kỵ và Đệ Nhất phân thần. Trong ánh sáng trắng nhu hòa này, hai người đều có một cảm giác không chân thực. Thấy được trạng thái khác thường của Phong Vân Vô Kỵ, Bạch Hổ Chí Tôn liền biến sắc kêu lên.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt của Xi Vưu cũng biến đổi.
Lúc này trong lòng Đệ Nhất phân thần lại nổi lên sóng gió, nào còn tâm tình trả lời câu hỏi của Xi Vưu. Vào giờ phút này, hắn đột nhiên cảm nhận được sự tồn tại của Bổn Tôn. Sự liên hệ trên linh hồn này trực tiếp phá vỡ thời gian và không gian, nối liền ba phân thần lại với nhau. Hắn cảm giác được, giờ phút này Bổn Tôn mạnh nhất trong ba phân thần dường như đang gặp phải nguy cơ chưa từng có, mà loại nguy cơ này bắt đầu lan đến hai người ở thời không bình thường.
- Không hay!
Đệ Nhất phân thần kêu lớn một tiếng, thân thể bị ánh sáng trắng bao phủ đột nhiên tỏa ra vô số điểm sáng, biến mất không còn thấy. Gần như cùng lúc, Phong Vân Vô Kỵ cách đó không xa cũng hóa thành những điểm sáng lấp lánh, tiêu tan trong bóng tối.