Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thẳng thắn mà nói, chuyện show ân ái như vậy không phải cố ý đâu, ít nhất là hai người Tề Lý Cách cùng Trần Tân cũng không phải là cố tình làm vậy, mà là một cách tự nhiên, khắc chế không nổi liền ở trước mặt lính gác dẫn đường chưa kết hợp như Tony với Wells mà show ra.
Đầy đầu Wells đều là Tony, đương nhiên không có tâm tư để quan tâm tới hai người khác đang làm những gì. Thế nhưng Tony không giống thế, y mỗi ngày có một thời gian thật dài phải ở một chỗ với Tề Lý Cách, thỉnh thoảng có thể nghe thấy Tề Lý Cách nói: "Trần Tân anh ấy... Chúng tôi hôm qua..."
Khó lòng phòng bị.
"Tề tiên sinh."
Phần lớn thời gian Tony đều xem như gió thoảng bên tai, thế nhưng lúc thỉnh thoảng cũng có vấn đề.
"Ngài và Trần tiên sinh mỗi ngày ngoại trừ quân bộ, công ty ra, cũng chỉ ở nhà, thiệt tình muốn hỏi ngài vì sao mỗi ngày còn có thể nói ra nhiều chuyện khác nhau như vậy để quấy nhiễu công việc tôi chứ?"
Tề Lý Cách nghe thấy vấn đề này, tỉ mỉ suy tư một chút.
Cậu và Trần Tân thật đúng là mỗi ngày ngoại trừ đi làm thì cũng chỉ cắm rễ ở trong nhà, lúc ở nhà không phải cùng nhau đọc sách đi ngủ, thì là cùng nhau chơi máy chơi game, có khi Tề Lý Cách làm cơm thì Trần Tân ầm ĩ cậu, hoặc là Trần Tân quét dọn thì Tề Lý Cách chọc ghẹo anh... Đương nhiên bọn họ cũng tốn không ít thời gian quấn lấy nhau ở mọi góc nhà.
Cậu gãi gãi đầu, hơi chút khó xử mà nói: "Ngài nói rất có lý, thế nhưng tôi cũng không biết giải thích thế nào cho phải. Hay là ngài và Wells nhanh chóng kết hợp, thì ngài liền có thể biết được rồi?"
"..."
Nhận thấy Tony không nói lời nào, trái tim bát quái của Tề Lý Cách lại xuất hiện, nhanh chóng đến gần hỏi: "Cho nên nói, các cậu rốt cuộc lúc nào mới chính thức bên nhau?"
Tony nhìn vẻ mặt tràn đầy phấn khởi của Tề Lý Cách, không chịu nổi cậu mỗi ngày ít nhất phải để hỏi hai, ba lần, trả lời: "Thuận theo tự nhiên, đến lúc tự nhiên là biết rồi. Trả lời như vậy Tề tiên sinh hài lòng không?"
Câu trả lời này so với sự né tránh không trả lời lúc trước của Tony còn tốt biết bao nhiêu, Tề Lý Cách hài lòng gật gật đầu, nhanh chóng lén lút gửi tin nhắn cho Wells: "Tony bảo cậu tìm cơ hội sẽ ooxx cùng cậu ấy, cố lên o_< "
Công việc của Wells tuy rằng tương đối linh hoạt, mà dạo này công việc khá nhiều, hơn nửa lúc Trần Tân tới hắn vẫn chưa xuất hiện, chỉ có thể để một mình Tony đối mặt với hai người show ân ái.
Mà lúc Trần Tân thỉnh thoảng tan tầm hơi trễ, Tề Lý Cách cũng chỉ có thể ở trong phòng làm việc đợi anh. Lúc như thế này, Tony cùng Wells liền sẽ ở lại, chờ sau khi Trần Tân đến sẽ rời đi.
Wells sẽ ở lại nhưng không có lý do nào khác, chỉ là bởi vì Tony còn chưa nói muốn đi.
Mà Tony sẽ ở lại, nguyên nhân càng đơn giản hơn, y chính là muốn cho Tề Lý Cách cũng cảm thụ cảm giác khi một mình đối mặt hai người khác sẽ là cảm giác gì!
Ngược lại Tề Lý Cách ngồi ở trên ghế làm việc của mình, vẻ mặt nhàm chán nhìn chằm chằm Wells giống như tiêm thuốc kích thích cùng chó của hắn đi vào văn phòng.
"Tony!"
"Rửa tay."
Tề Lý Cách liền nhìn Wells rửa tay xong vui vẻ chạy đến bên cạnh Tony, hi hi ha ha không biết nói những thứ gì, Tony gật đầu mà mặt không thay đổi, thỉnh thoảng đáp vài tiếng.
Sau đó Wells vừa nói gì đó, đến gần hôn Tony một cái, Tony đỏ mặt, lại cũng không đẩy hắn ra, cứ như vậy tiếp tục nghe hắn nói.
Đau mắt ghê gớm.
Tề Lý Cách che mắt chó của mình, nghĩ thầm Trần Tân làm sao còn chưa tới!
Tề Lý Cách thật khó chịu, Mập Mạp cũng lại càng không thoải mái.
Nó vốn là ngồi dưới đất chơi cùng Mèo Nhỏ, Mèo Nhỏ dùng đuôi đánh nó, nó liền duỗi chân trước qua kéo đuôi, tuy rằng không thú vị bằng lúc chơi đùa cùng chim lớn, mà bọn nó đã là tiểu đồng bọn thật nhiều năm, hơn nữa đuôi Mèo Nhỏ lông xù mềm mại, đã vô cùng!
Chỉ là chó lớn vừa đi tới, động tác đầu tiên chính là xông qua, một phát tha mèo nhỏ đi. Chó lớn chạy đi không biết khống chế được tốc độ, trong khi ngậm Mèo Nhỏ đi còn đánh bay Mập Mạp ngồi ở phía sau Mèo Nhỏ.
Mập Mạp bay lên, bất lực trên không trung vặn vẹo giãy dụa tứ chi ngắn ngủn, nhưng cuối cùng không có ai tới cứu nó, nó đùng một phát rơi xuống trên ghế sofa tưng lên mấy cái.
Mập Mạp là tinh thần thú, loại chuyện nhỏ này một chút cũng không đau, mà nó vẫn là rất khó chịu, nhìn chó lớn cùng Mèo Nhỏ đang chơi chung với nhau, trong lòng thiệt nhớ chim lớn! Muốn chơi bay bay, muốn cùng ríu rít nói chuyện với chim lớn!
Nhưng mà bất luận nó nghĩ như thế nào, nó vẫn là chỉ có thể nhìn chó lớn cùng Mèo Nhỏ chơi bên cạnh, cuối cùng nó không nhịn được, đành phải là che mắt không nhìn nữa.
Sau hai mươi phút, Trần Tân đua xe đến công ty, vừa vào cửa liền thấy Tề Lý Cách cùng Mập Mạp đang che mắt.
Trần Tân trước tiên ôm lấy Mập Mạp, sờ đầu an ủi nó mấy cái lại hôn thêm mấy cái sau đó ném cho Prometheus, lại bước nhanh đến bên cạnh Tề Lý Cách.
"Bé ngoan, làm sao vậy? Đau mắt à?"
" Đau mắt!" Tề Lý Cách đau muốn chết đi được.
"Thổi cho em một chút nhé?"
"Đương nhiên!"
Tay Tề Lý Cách rời khỏi hai mắt, ôm lấy cổ Trần Tân đang chuẩn bị thổi cho cậu, sau đó hôn nhẹ một hồi.
Dẫn đường nhà mình quá nhiệt tình, Trần Tân vừa bắt đầu có chút không ứng phó kịp, thế nhưng 3 giây sau tiến vào trạng thái, lập tức đổi khách làm chủ, đặt Tề Lý Cách ở trên ghế vừa hôn vừa sờ.
Tony ở một đầu khác của văn phòng che mắt, không chịu nỗi nhìn đôi nam nhân không biết liêm sỉ thân thiết ở trước mắt.
"Tony, làm sao vậy? Đau mắt sao?"
Tony bất lực gật gật đầu.
"Nào, anh thổi cho em!" Wells mở ra tay Tony, hôn một cái trên đôi mắt đang nhắm của Tony.
Tony mở mắt ra, đỏ mặt hơi giận dữ: "Ngài đến cùng có biết thổi hay không a?"
" Biết biết biết! Đương nhiên biết!" Wells trực tiếp hôn một cái lên đôi môi mềm mại của Tony.
Tề Lý Cách cùng Trần Tân đã tiến vào tiểu thế giới, đương nhiên không cảm thấy bị đau mắt, chiến tranh giữa nhân loại tạm thời được dẹp loạn.
Mà coi như nhân loại hòa bình rồi, chiến tranh giữa tinh thần thú vẫn chưa kết thúc.
Sau khi Mập Mạp được chim lớn nắm lấy bay một vòng, ngồi ở trên ghế sofa khóc lóc kể lể cùng chim lớn cảnh ngộ của mình vừa nãy.
Nó xoay xoay cái mông béo bắn ra sau, biểu thị mình bay ra ngoài thế này này.
Tiếp tục múa may tứ chi, biểu thị mình rất bất lực ở trên không trung như vậy này.
Cuối cùng nằm úp sấp ở trên ghế sofa che mắt, biểu thị mình rớt xuống, hơn nữa còn đau mắt cơ.
Prometheus nhìn mà thiệt đau lòng, nhanh chóng dùng cánh lớn vỗ vỗ bé Mập của nó, a a a a an ủi nó, thế nhưng Mập Mạp thoạt nhìn vẫn rất chán nản.
Không được! Làm sao có thể để con chó kia bắt nạt Mập Mạp của tui!
Prometheus dùng móng vuốt nắm Mập Mạp lên, bay đến trước mặt chó lớn cùng Mèo Nhỏ.
Chó lớn đang quấn Mèo Nhỏ vào trong ngực, ngốc ngốc mà liếm lông cho Mèo Nhỏ. Nó trông thấy chợt có vật lớn bay tới, nhanh chóng đứng dậy sủa inh ỏi một trận về phía Prometheus, chỉ sợ Prometheus uy hiếp đến Mèo nhỏ.
Prometheus một chút hứng thú đối với Mèo Nhỏ cũng không có, nó lượn vòng trên đầu hai con tinh thần thú, bắt đầu tiến hành biểu diễn bay lượn, vừa có từ cao bổ nhào xuống thấp, cũng làm được biến hóa tốc độ bay, cũng có ném Mập Mạp qua lại dùng móng bắt lấy.
Cuối cùng thậm chí còn biểu diễn một động tác độ khó cao dừng móng vuốt ném đi, sau đó dùng mỏ ưng gặm lấy.
Mập Mạp chơi vui muốn chết, quay tới quay lui vui dã man.
Prometheus khinh bỉ nhìn chó lớn, nghĩ thầm cưng có thể à! Cưng có thể mang theo tiểu đồng bọn yêu dấu của cưng bay cao cao sao!! Cưng không thế!!! Chó đần!!!!
Prometheus đắc ý kêu một tiếng, ý tứ hàm xúc thị uy mười phần.
Vì vậy nó há mồm vừa kêu như vậy, Mập Mạp rớt xuống đất.
Mập Mạp đùng một cái rơi trên mặt đất, không hề nhúc nhích.