Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Nhưng mà dạo gần đây ở đây ít người trẻ hơn, chúng tôi thì càng ngày càng già, sức khỏe cũng yếu. Bác sĩ dặn không được ăn mấy món như hamburger với gà rán nữa. Tiệm nhà họ cũng từ từ vắng khách.”
“Nghe đâu tiệm sắp đóng cửa rồi… Haizz… Nói mới nhớ, hồi xưa tiệm đó đúng là nhất nhì cả vùng đấy.”
Đường Khê ra vẻ đang suy tính: “Cảm ơn bà Trương, lát nữa cháu sẽ ghé thử xem sao.”
Sau khi đưa đồ giúp bà Trương xong, Đường Khê theo địa chỉ bà chỉ mà tìm đến cuối con phố.
Quả nhiên, cô nhìn thấy một cửa tiệm nhỏ trông rất bình thường.
Biển hiệu có dòng chữ “Gà Rán Tào Thị” cũ kỹ, mang phong cách cổ xưa.
Từ bên ngoài nhìn vào, tiệm có vẻ xập xệ, cánh cửa đóng im ỉm.
Đường Khê gõ cửa, lớn tiếng nói: “Có ai không? Tôi muốn mua gà rán!”
Cô gõ hai lần, cuối cùng cũng có người mở cửa. Một đôi mắt đục ngầu ló ra nhìn cô.
“Ai đấy? Cháu… mua gà rán à?”
Đường Khê nhìn ông cụ trước mặt, có lẽ đây chính là ông Tào mà bà Trương nhắc đến.
“Đúng vậy, cháu mua gà rán. Cháu vào trong được chứ?”
Người đàn ông đứng dịch ra nhường đường: “Vào đi. Tiệm này lâu lắm rồi chẳng có ai đến, cháu là người đầu tiên đấy.”
Vừa nói, ông vừa chậm rãi lấy ra một tờ thực đơn.
“Ngồi đi, muốn ăn gì?”
Đường Khê nhìn tấm thực đơn viết tay, được làm từ giấy da bò cũ kỹ, trên đó là những dòng chữ ngay ngắn và đẹp mắt.
Quán gà rán này không có nhiều món, tổng cộng chỉ có năm món:
- Gà rán nguyên khung
- Gà rán không xương
- Hamburger
- Khoai tây chiên cọng lớn
- Gà rán miếng
Giá thì cực kỳ rẻ.
Một phần gà rán nguyên khung chưa tới 10 tệ, một chiếc burger chỉ có 8 tệ, khoai tây chiên giá 10 tệ, gà rán miếng giá 18-20 tệ, còn gà rán không xương chỉ 12 tệ.
Toàn là những món Đường Khê thích ăn.
Cô nuốt nước miếng, bụng lại không nghe lời mà réo lên một tiếng.
“Bác ơi, mấy món này cháu lấy mỗi món một phần!”
Ông cụ chững lại một chút: “Nhà bác làm suất lớn lắm đấy, cháu chắc chắn muốn lấy hết à?”
“Vâng ạ, không ăn hết thì cháu mang về!”
“Chờ chút.”
Ông cụ xoay người, bước vào bếp để chuẩn bị đồ ăn.
Đường Khê nhìn quanh quán, quán không lớn, chỉ đủ chỗ kê hai chiếc bàn.
Nhưng có thể thấy ông chủ rất chăm chút cho cửa tiệm này.
Dù đã lâu không có khách, nhưng bàn ghế vẫn được lau sạch bóng, sàn nhà cũng được quét dọn kỹ lưỡng, thùng rác không hề có rác thừa.
Cả không gian không hề có mùi dầu mỡ, ngược lại còn thoang thoảng mùi chanh dịu nhẹ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");