Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 22
Trai đẹp sống tốt có gái yêu: “Nhìn ra lầu trên lừa đảo nha, nếu như tu đạo chân chính, có ai mà có thể viết chữ với tốc độ nhanh như thế?”
Lưu bán tiên Thanh Thành Sơn Hạ: “Từ nhỏ ông đây đã tập gõ phím bằng 2 ngón rất khổ cực, không phục thì đến chiến.”
Tôi xoa xoa huyệt thái dương, nhìn bình luận tràn lan mà cảm thấy đau đầu. Nếu như không trải qua cái đêm ở đường không đèn, chắc có lẽ tôi vẫn là một kẻ vô thần, nhưng mà cuộc phỏng vấn kinh hoàng ấy giống như là một nhát búa, đập tan những gì mà tôi vẫn luôn tin tưởng.
“Trên đời này thật sự có chuyện kỳ dị?” Tôi cầm cái camera: “Lưu bán tiên, anh bớt giận đi, đúng là chỗ tôi ở không may mắn gì hết, anh có thể nhìn giúp tôi một chút được không, xem xem tối nay ở chỗ này có xảy ra chuyện gì không?”
Lưu bán tiên Thanh Thành Sơn Hạ: “Biết rõ là nhà ma mà còn muốn ở? Nghe lời khuyên của tôi đi, anh bạn à, anh nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi đó, nếu không thì cuộc đời sau này của anh sẽ chịu ảnh hưởng đó.”
Thiết Lĩnh Bưu Gia tặng phòng livestream siêu cấp kinh dị 99 xu.
Thiết Lĩnh Bưu Gia: “Streamer đừng có nghe lời của cái tên đầu bò đó, nếu như anh dám ở đây một đêm, cứ mỗi một tiếng đồng hồ tôi sẽ tặng cho anh 99 xu.”
“Cái này còn có quà nữa hả?” Quà cấp thấp trong Underworld Show được chia làm xu, nguyên bảo, và vàng thỏi, phần giới thiệu quà tặng đều có trên văn bản hợp đồng, nhưng mà tiếc là lúc đó tôi lại không đọc kỹ.
“Cảm ơn phần quà của Thiết Lĩnh Bưu Gia, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, tôi vẫn rất muốn nghe ý kiến của Lưu bán tiên, dù sao thì anh ta là người chuyên nghiệp.” Tôi móc điện thoại di động của mình ra, nhìn đồng hồ, chưa đến 12 giờ, cách khoảng thời gian rạng sáng không được ra khỏi cửa mà bà cụ đã nói vẫn còn có một đoạn thời gian: “Nếu như không được thì chạy đi báo cảnh sát…”
Lưu bán tiên Thanh Thành Sơn Hạ: “Người trẻ tuổi bây giờ thật sự là vì kiếm tiền mà ngay cả mạng cũng không cần, thôi được rồi, gặp nhau là cái duyên, tôi sẽ chỉ điểm vài thứ cho anh.”
“Cảm ơn bán tiên.”
Người xem buổi livestream đã tăng lên 37 người, con số này đang không ngừng tăng cao.
“Địa khí thịnh, nhà sáng sủa, người ở đương nhiên có phúc. Địa như khí suy, căn phòng tăm tối, người ở không có sức sống, đương nhiên sẽ thất bại. Streamer, anh mở cửa sổ ra trước đi, tôi muốn nhìn địa khí một chút.”
Tôi làm theo lời của anh ta, đi mở cửa sổ rồi dùng di động chiếu sáng.
“Cỏ không mọc, hoa không có, cây cối hình thù kỳ quái, xung quanh cao, ở giữa thấp, Hào quang ngưng đọng, uế khí trầm tích, không có đường nào có thể ra.” Qua 1 2 phút, Lưu bán tiên mới bắt đầu bình luận thứ hai: “Streamer, anh đóng cửa sổ lại nhanh đi, xem xem bốn góc giường có hạt gạo trắng không, hoặc là dấu vết của bùa đỏ trắng vàng gì đó không.”
Tôi giơ máy ảnh rồi phóng to lên, mọi ngóc ngách trong căn phòng sạch sẽ đến nỗi không có mạng nhện, nhưng mà khi nhắm thẳng vào cái gương đó, tôi cảm thấy được một tia bất an.
“Gạo trắng.” Trong chân giường có một vài hạt gạo trắng nằm rải rác ở vị trí không dễ nhìn thấy, hình như là đã từng được ngâm trong nước lạnh.
Lưu bán tiên Thanh Thành Sơn Hạ: “Gạo trắng, ngoại trừ được cúng thờ cho tổ tiên, cũng có thể dùng để trấn an vong linh, cách bài trí căn nhà này đại hung, chắc có lẽ là không chỉ có 1 2 người chết. Streamer, anh cứ việc đi tìm đi, chắc chắn là dưới giường còn có lá bùa trấn tà, đừng đến gần, nếu như số lượng lá bùa vượt qua 4 tờ, vậy thì anh nhanh chóng trả phòng rồi đi khỏi đó, mới có thể bảo toàn mạng sống.”
“Ở dưới giường?” Tôi lại nằm sát xuống đất một lần nữa, một tay bắt lấy mép giường, một tay cầm camera, đưa toàn bộ đầu vào gầm giường.
“Cái này…” Mặt đất lạnh lẽo, dường như làm thân thể của tôi đóng băng, toàn thân tê dại, giống như là có từng con côn trùng đang bò trong mạch máu của tôi, cảnh tượng trước mắt là lần đầu tiên mà tôi nhìn thấy, loại cảm giác da đầu tê dại, ngoại trừ kinh dị, tôi không nghĩ ra được từ thứ hai có thể hình dung.