Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 36
Lão đảo chạy trở về, tôi men theo cái hố thẳng đứng, giẫm lên trên mấy cái bục rồi liều mạng trèo lên.
Còn chưa chờ tôi trèo được một nửa, vậy mà đỉnh đầu lại truyền tới tiếng mở cửa.
“Tiểu Phượng?”
Tôi nghi hoặc ngẩng đầu lên, đúng lúc đối mặt với gương mặt ở cửa hố.
Một vết sẹo ghê tởm hằn sâu trên gương mặt: “Là ông già đó.”
“Má ơi!” Đường ra bị chặn lại rồi, tôi buông tay nhảy vào trong hố, quay người chạy tới chỗ ngã ba: “Hướng đi thông với lầu 1 vẫn còn chưa được chặn hoàn toàn, vậy thì đi ra từ chỗ đó thôi.”
Cố gắng chạy thật nhanh, đá hỏng tấm ván mà hai vợ chồng che chắn, tôi đi vào căn phòng nối liền với con đường này.
Trong căn phòng này chất đầy những thứ bỏ đi, ở góc tường còn có hai thùng sắt được bịt kín, không kịp nhìn kỹ, tôi đi thẳng tới giữa phòng: “Nhất định phải trốn thoát.”
Nắm nắm cửa, dùng sức kéo mở, có ai ngờ được người duy nhất đứng trong lối đi này lại là bà cụ mập lùn ấy.
“Tôi nói mà, sao lúc nãy lại nghe thấy mùi hôi thối, hóa ra là cậu mở cái nắp giếng lên.” Bà ta giấu con dao phay chặt xương ở trong tay sau lưng mình, mũi dao đã lộ ra: “Tôi phải ở đây chờ con trai của mình, cho nên chỉ có thể làm phiền cậu ngậm miệng lại.”
Bà cụ vung con dao phay lên, tôi rầm một tiếng đóng cửa phòng lại: “Tiêu đời rồi, tiến thoái lưỡng nan, giờ thì hay rồi, không chết trong tay quỷ, ngược lại chết trong tay người.”
“Rầm!” Bà cụ ở ngoài cửa giống như điên mà dùng dao chém vào cái khóa, trong đường hầm lại vang lên tiếng bước chân của ông cụ, hai phía đều là địch, tôi vốn dĩ đã mất hết sức lực, lúc này lại hoảng loạn, không biết nên làm như thế nào cho phải.
Thời gian trôi qua, sự tuyệt vọng lên men, lúc ông cụ với vết sẹo ở trên mặt bước ra khỏi đường hầm, ở bên ngoài nhà nghỉ An Tâm bỗng nhiên vang lên tiếng còi cảnh sát.
“Người ở bên trong nghe cho rõ đây, chúng tôi đã nhận được báo cáo xác thực, ở chỗ của các người đang có người tiến hành giao dịch phi pháp.
Tôi ôm đầu ngồi xổm ở cạnh nhà nghỉ An Tâm hỗn độn, dù bộ dạng của tôi chật vật, nhưng mà trên mặt lại mang theo niềm vui như trút được gánh nặng, loại cảm giác thả lỏng ấy làm cho cảnh sát đặc nhiệm đang canh gác tôi cũng không chịu nổi nữa rồi.
“Nghiêm túc chút đi, ở bên đây đang xử lý án mạng này.”
“Được rồi được rồi.”
Nếu như nói tới, tôi có thể được cứu, tôi cần phải cảm ơn người xem đã báo cảnh sát. Lúc tôi đang bị bao vây lâm vào đường cùng, có hai cảnh sát đến điều tra vụ mua bán dâm trái phép sau khi nhận được báo cáo, giống như là thần binh trên trời rơi xuống.
Nghe thấy tiếng vang, tôi nhanh chóng hô to cứu mạng, sau đó dưới sự phối hợp của hai người cảnh sát, bọn họ khống chế ông cụ với lại bà cụ mập lùn.
Sau đó, tôi báo cáo tình huống ở đây cho cảnh sát, bởi vì liên quan đến 4 mạng người là chuyện lớn, cảnh sát ở khu đó ra quân trong đêm, cách ly nhà nghỉ An Tâm toàn diện.
Cảnh sát lấy chứng cứ ở hiện trường, pháp y cùng với phòng điều tra tội phạm ra ra vào vào cái hầm, bận đến nỗi tới sáng mới có thể đưa hai người già lên xe cảnh sát.
Đắm mình trong ánh nắng ban mai, tôi chưa từng kích động giống như bây giờ: “Đúng là một đêm khó khăn.”
“Đinh.”
Lúc ánh sáng đang chiếu ở trên người, trong hộp thư điện thoại Underworld Show lại có thêm một tin nhắn: “Nhiệm vụ vào trong phòng 203 ở nhà nghỉ An Tâm livestream vào lúc rạng sáng, cùng với nhiệm vụ sống đến sáng đã hoàn thành, bây giờ bắt đầu cho điểm…”