Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 42
“Bồi thường tiền hả? Uổng cho cậu nói ra khỏi miệng!” Lưu mù lấy một cái hộp gỗ đào từ trong ngực, hai tay dâng lên, bộ dạng cung kính đó giống như là đang cầm bài vị của tổ tiên.
“Lá bùa này là của ông cố để lại trấn áp tộc vận, có thể bảo vệ cho nhà họ Lưu của tôi trăm năm hưng thịnh, khai chi tán diệp, không ngừng phát triển.”
“Nhưng theo tôi được biết, năm nay ông cũng đã bốn mươi mấy rồi, vậy mà còn lưu lạc đầu đường, có phải là lá bùa này đã mất đi hiệu lực?”
“Bộp”, cái sào rơi xuống sàn nhà, dọa tôi với Hạ Gia Ý điên cuồng chớp mắt, không dám nói lung tung.
“Tôi chính là thầy phong thủy của nhà họ Lưu, làm sao kẻ ngốc như cậu có thể hiểu được tri thức của tổ tiên.”
Tôi cúi đầu khom lưng liên tục nói vâng, dù sao thì mình đã làm sai trước.
“Nếu như nói ra thì mạng của cậu cũng quá tốt, lá bùa này đã trải qua chiến tranh loạn lạc, không ngờ tới cuối cùng lại bị cậu lấy ra.”
“Tôi là kẻ ngu dốt không biết sợ, mèo mù vớ phải chuột chết.”
Bỏ lá bùa vào trong hộp đào, cũng không biết có phải là cảm giác của tôi sinh ra sai lầm hay không, tôi cảm thấy chữ trên lá bùa đã có mấy phần sinh khí.
“Cậu đã động vào lá bùa trấn tộc của nhà họ Lưu chúng tôi, trong lúc vô hình đã nhiễm nhân quả của nhà họ Lưu, sau này nhà họ Lưu gặp nạn, cậu nhất định phải ra tay tương trợ, nếu không thì nhân quả báo ứng, cậu chắc chắn sẽ có đại họa giáng đầu.” Phát hiện lá bùa không bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ là bị đả thương nguyên khí, sắc mặt tái xanh của Lưu mù mới xem như dễ nhìn một chút.
“Vâng vâng, sau này chỉ cần ông nói một câu, tôi sẽ tùy thời đi làm kẻ tùy tùng.”
“Nói dễ nghe quá, ai biết được thằng nhóc cậu thành ý được bao nhiêu?” Cất cái hộp gỗ đào, Lưu mù thở dài: “Cậu đã chọc phải nhân quả nhà họ Lưu, cho dù sau này cậu xảy ra chuyện gì, nhà họ Lưu cũng sẽ bị liên lụy. Nhìn ấn đường của cậu đã biến thành màu đen, mạng của cậu sắp hết, cậu lại chọc phải phiền phức gì cho nhà họ Lưu chúng tôi rồi.”
Nếu như trước kia có người nào đó ở trên đường nói với tôi là ấn đường của cậu đã biến thành màu đen, không còn sống lâu nữa, phản ứng đầu tiên của tôi chắc chắn là cởi giày đuổi theo người đó để đánh. Nhưng mà gần đây xảy ra một số việc, đúng là không có cách nào dùng khoa học để giải thích, sau khi bị Underworld Show ép ký kết hợp đồng ở trong khách sạn, có ít nhất 4 người chết cả một đêm, có vẻ như còn chứng kiến được cảnh tượng quỷ nhập người trong truyền thuyết.
Tất cả những thứ này đều nói cho tôi biết, lúc này Lưu mù không phải là đang nói tào lao, có lẽ thật sự mệnh số của tôi sắp hết rồi.
“Ông Lưu, ông có biết phương pháp phá giải không? Theo như lời ông đã nói, dù sao thì bây giờ chúng ta là châu chấu trên cùng thuyền.”
“Ai biết được cậu chọc phải âm thần tà sát gì, với lại tôi chỉ biết xem mệnh mà thôi, xem tướng đoán chữ, mấy chuyện đấu pháp trừ ma, tôi không hiểu mấy chuyện đó.” Lưu mù nói xong rồi lại gỡ miếng vải đen che mắt, lấy ra một bình thuốc nhỏ mắt từ trong túi, nhỏ vào mắt mấy giọt.
“Không phải ông là người mù hả?” Hạ Gia Ý ngồi ở trong góc nhìn hai người lớn bọn tôi nói chuyện phiếm với nhau, cả nửa ngày mới chen vào một câu.
“Tôi chưa từng nói là mình không thể nhìn thấy, dùng miếng vải đen che mắt là dùng để rèn luyện giác quan thứ 6, sự tương tác qua lại của thiên nhân.” Nhỏ thuốc nhỏ mắt xong, Lưu mù lại bịt miếng vải đen lên: “Cô bé à, sao cháu không chịu đi học đàng hoàng đi, đi tìm cái tên họ Cao này làm cái gì vậy? Tôi thấy cô bé âm khí quấn thân, hai người đi quá gần không có lợi ích cho ai hết.”
“Cháu đến đây để…”
“Khụ khụ.” Tôi lên tiếng đánh gãy lời nói của Hạ Gia Ý, không thể để cho người ngoài biết chuyện của Underworld Show, đây chính là điều đầu tiên khi ký kết hợp đồng.
“Thật sự không dám giấu diếm, gần đây tôi cũng không biết là mình gặp phải chuyện gì, hơn nữa bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, cứ cách mỗi ngày tôi phải ra vào những nơi âm khí nặng nề và thưa thớt người.”
“Cậu đi tới mấy chỗ đó làm cái gì?” Lưu mù nhíu mày.