Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 421
“Đừng cho rằng tôi không biết,
cô chẳng qua là sợ khối đất đó của
trung tâm thương mại bán đi rôi, cô
ở nhà họ Trịnh sẽ không có gì cả!”
“Nhưng cô có từng nghĩ tới
chưa, nhà họ Trịnh sẽ sớm tới
Dương Thành phát triển!”
“Trong tương lai, có sự chiếu cố
của gia đình chồng tôi, nhà họ Bõi,
nhà họ Trịnh nhất định sẽ tiến bộ
phát triển không ngừng!”
“Chỉ cân cô ngoan ngoãn nghe
lời, khi chúng tôi có thịt ăn, sẽ
thưởng cho cô một ngụm canh, cô
yên tâm đi.....
Trịnh Thu Hằng ôm cánh tay,
đặc biệt hiện ra đường cong trước
ngực, lúc này một bộ dáng kiêu
ngạo.
“Đúng vậy! Nhưng đi Dương
Thành là lời của ba cô nói, lẽ nào cô
muốn đối đầu với ba cô sao? Kế
hoạch ảnh hưởng tới việc đi Dương
Thành phát triển của nhà học Trịnh
chúng ta?”
“Nếu không phải vì ba cô, bây
giờ chúng ta đã không phải bàn bạc
việc đóng gói tài sản bán ra!”
“Đúng, tất cả chuyện này đều là
do nhà của các cô, hiện tại đạt được
tiện nghi vẫn không chịu bán!”
“Cân tôi nói, các hạng mục khác
có thể không bán, nhưng hạng mục
mục trung tâm thương nghiệp của
Trịnh Tuyết Dương, khẳng định phải
bán đầu tiên!”
Giờ phút này, không thiếu người
nhà họ Trịnh đều lớn tiếng mở
miệng.
Rõ ràng mỗi người đều mong
muốn hiện tại liền chạy đến Dương
Thành, làm người trong truyền
thuyết.
Nhưng khi đối mặt với Trịnh
Tuyết Dương, lại là một bộ dáng
không hài lòng.
Như thể những gì Trịnh Tuấn
mang lại không phải là lợi ích, mà
ngược lại còn hại bọn họ.
Trịnh Tuyết Dương nhất thời
không biết nên đáp lại thế nào, xác
thực là hạng mục lớn do Trịnh Tuấn
mang vê.
Kể cả việc nhà họ Trịnh đi
Dương Thành phát triển, đều là do
Trịnh Tuấn thúc đẩy.
Nhưng lúc này, không biết tại
sao, cô theo bản năng cảm thấy làm
như vậy chưa chắc đã đúng.
Chỉ có điều đối mặt với người
nhà họ Trịnh bộ dáng hùng hổ, lúc
này Trịnh Tuyết Dương lại không thể
nói gì.
Đối với Trịnh Tuấn, lúc này
nhưng lại là một bộ dáng thờ ơ
giống như chuyện không liên quan
với mình.
Lần này, ông ta là muốn về nhà
họ Trịnh đoạt lại vị trí người thừa kế,
nhưng thái độ của ông cụ Trịnh
khiến ông ta hoàn toàn thất vọng,
lúc này ông ta căn bản không muốn
Chương 422
“Ông nội” Trịnh Tuyết Dương
không nhìn Trịnh Chí Dụng, mà là
nhìn ông cụ Trịnh, vẻ mặt khẩn câu:
“Ông nội, hạng mục trung tâm
thương mại chúng ta thật sự tiêu
hao rất nhiêu tâm huyết, cứ như thế
vứt bỏ, thật sự quá không đáng!”
“Hay là ông để cháu thử xem đi,
nếu cháu không vay được, ông lại
cân nhắc bán ra được không?”
Nhìn vẻ mặt của Trịnh Tuyết
Dương, ông cụ Trịnh có chút hơi
rung động.
Nhưng lúc này bàn tay Trịnh Chí
Dụng vỗ “bốp” một cái trên bàn,
quát mắng: “Trịnh Tuyết Dương, cô
nên hiểu rõ thân phận của mình
không cói”
“Nói trắng ra, cô chỉ là một quản
lí tài vụ của công ty nhà họ Trịnh
chúng ta, và cũng chỉ là người phụ
trách hạng mục trung tâm thương
nghiệp mà thôi!"
“Việc điều hành cao cấp của
công ty đã có tôi và ông nội, khi nào
đến lượt cô một người làm đến
chen môm vào!”
“Càng huống hồ, chú ba đã nói
rôi, cân phải nhanh, mọi thứ đều
phải nhanh!”
“Chúng ta hiện tại đã đem
chuyện bán hạng mục nói đến bảy
tám lân rôi, lúc này cô chen ngang
vào, vạn nhất khách hàng tiềm năng
đều bị dọa bỏ đi thì phải làm sao?”
“Hạng mục bán không được
như mong muốn của chúng ta thì
phải làm sao?”
“Chúng ta không có cách nào
gom đủ ba nghìn năm trăm tỷ đúng
thời hạn được, tổn thất của nhà họ
Trịnh chúng ta lớn thế nào, cô có
biết không?”
Trịnh Chí Dụng lúc này không
chịu buông tha, chất vấn liên tục.
Bởi vì hạng mục Dương Thành
là do Trịnh Tuấn mang đến, bản
thân ông ta không phát biểu ý kiến,
Trịnh Tuyết Dương bị người nhà họ
Trịnh liên thủ vây công, lúc này
thực sự là khó chống đỡ.
Rất nhiều người nhà họ Trịnh
vốn dĩ đã nhìn Trịnh Tuyết Dương
không vừa mắt.
Một tháng này, bởi vì Trịnh
Tuyết Dương nắm giữ quan hệ
quyên hành tài chính, bọn họ rất
nhiêu người mất đi cơ hội giở thủ
đoạn vơ vét tiên, mọi người ai nấy
đều nghèo đến leng keng vang.
Hiện tại nếu đã có cơ hội kéo
Trịnh Tuyết Dương xuống ngựa, ai
sẽ bỏ qua cơ hội này?
Trịnh Thu Hằng càng cao ngạo
nhìn chằm chằm trịnh Tuyết Dương,
khẽ cười nói: “Tuyết Dương, cô
không cần trách mọi người đều
không đứng về phía cô. Ai bảo
chồng của cô là đồ bỏ đi?”
“Nếu anh ta giống chồng tương
lai của tôi có thân phận và địa vị...
“Cô hiện tại đừng nói muốn
mang hạng mục trung tâm thương
nghiệp đi thế chấp, cho dù cô muốn
Chương 423
Lúc này, Trịnh Chí Dụng là người
đầu tiên đứng lên, anh ta đưa tay
lên chế nhạo Bùi Nguyên Minh: “Đồ
vô dụng, nhà họ Trịnh chúng ta hiện
tại đang thương lượng chuyện lớn
với nhà họ Hồ, mày chỉ là một tên ở
rể mà thôi, không hề có một tư cách
gì để tham dự cuộc nói chuyện này
cả. Ngộ nhỡ nếu mày không cẩn
thận mà tiết lộ bí mật nhà họ Trịnh
chúng ta để xem lúc đó ai là người
phải chịu trách nhiệm”
Trịnh Tuyết Dương không vừa ý
nhìn chằm chằm Trịnh Chí Dụng:
“Trịnh Chí Dụng anh đừng có quá
đáng, Bùi Nguyên Minh bây giờ
cũng là người nhà họ Trịnh của
chúng ta.”
Trịnh Chí Dụng cười một tiếng:
“Trịnh Tuyết Dương, cô đừng có mà
giả vờ ngây thơ nữa, cô tưởng răng
ông nội sẽ không để cô li hôn với với
nó hay sao cho dù có coi nó là
người nhà họ Trịnh đi chăng nữa.”
“Cô cho rằng nó làm một con
chó ở nhà họ Nạp Lan, giúp chúng
ta lấy được một hạng mục rồi khi trở
về là liền có thể có địa vị ở nhà họ
Trịnh chúng ta ngay sao?”
“Để tôi nói cho cô biết nhà họ
Trịnh của chúng ta bây giờ đã khác
xa quá khứ, hiện tại đang là chúng
ta cho nhà họ Nạp Lan kia mặt mũi.
Cô nghĩ chỉ bằng cái dự án đó mà
nhà họ Trịnh chúng ta phải làm theo
hay sao!”
Nói đến đây, Trịnh Chí Dụng
dừng lại nhìn ông cu Trịnh rồi tiếp
tục nói: “Ông ơi, lần này ông nghe
con đi. Chúng ta trực tiếp để cho
Trịnh Tuyết Dương nghỉ việc, sau
này mọi sự việc trong nhà cũng
đừng để cho cô ta tham dự nữa!”
“Đương nhiên, nhà họ Trịnh của
chúng ta không phải là gia tộc vô
lương tâm. Hai thứ phế vật này sau
này mỗi tháng sẽ được phát mười
triệu rưỡi, như vậy đã đủ ăn chưa?”
Ngay sau khi anh ta nói điều này
ra, những người khác đều gật đầu
khen ngợi sự vĩ đại của Trịnh Chí
Dụng. Hai người kia không cần làm
gì mà một tháng vẫn có mười triệu
rưỡi để tiêu, thật là tốt mà.
Ông cụ Trịnh chỉ nghe mà
không nói câu nào. Ông nhìn Trịnh
Tuấn một cái thấy đứa con của
mình cúi thấp đầu không nói một lời
nào, giờ phút này ông cười như
không cười nhìn Trịnh Tuyết Dương
nói: “Ý kiến không tồi, nếu như
không có bất kỳ ai phản đối vậy
chúng ta cứ quyết định như vậy đi”
“Dự án ở trung tâm thương mại
sẽ tạm thời kết thúc và để cho
người khác tiếp nhận sau. Bắt đầu
từ hôm nay, Trịnh Tuyết Dương sẽ bị
cắt toàn bộ chức vụ trong công ty”
Lúc này Trịnh Tuyết Dương nhìn
thấy ba mình cúi đầu không nói câu
nào khiến cho cô cảm thấy khó chịu
vô cùng. Sự việc lần này không
khác gì đã đánh nát toàn bộ sự nỗ
lực của cô trong vòng mấy tháng
vừa qua. Giờ phút này cô muốn nói
gì đó nhưng nhất thời không biết
bắt đầu từ đâu.
Chương 424
Bùi Nguyên Minh đang định nói
tiếp nhưng lúc này Trịnh Chí Dụng
thật sự không nhịn được nữa, anh
ta vỗ mạnh vào bàn rồi lấy tay chỉ
vào Bùi Nguyên Minh mà chửi: “Mày
cho rằng bản thân có tư cách gì mà
đứng ở đây nói chuyện? Ông nội đã
đưa ra quyết định rồi, mày chỉ là một
thằng con rể đến ở nhờ thôi, mày
chẳng có tư cách gì mà phải đòi hỏi
cả?”
Bùi Nguyên Minh vẫn lạnh lùng
nhìn hắn một cái: “Trịnh Chí Dụng,
anh có phải là kẻ ngốc hay không
vậy? Tôi đây là đang nhắc nhở anh
trước khi quyết định mọi chuyện hãy
đi xem hợp đồng đã ký hồi đó đã rồi
hãng nói tiếp!”
“Công ty đầu tư Bùi thị không
phải là chó mèo ở ven đường! Đây
không phải là nơi các ngươi thích thì
đầu tư, không thích thì bán có được
không? Anh thật sự cho rằng bản
thân đã trèo lên được vị trí cao là có
thể nhảy nhót trước mặt Bùi thị hay
sao?”
“Tôi thật sự không hiểu nổi tại
sao anh còn không thể làm rõ
những chuyện này rồi kết luận ngay
tại đây và chấp hành nó. Loại phế
vật như anh rốt cuộc làm sao mà có
đủ tư cách để làm phó tổng giám
đốc nhà họ Trịnh nhỉ”
“Tôi đã nói rồi!”
Trịnh Chí Dụng ngay lập tức bị
kích thích bởi những lời nói của Bùi
Nguyên Minh, anh ta bay giờ muốn
ra tay đánh chết cái tên kia. Thế
nhưng trước kia anh ta thật sự bị
Bùi Nguyên Minh làm cho sợ hãi.
Giờ phút này Trịnh Chí Dụng muốn
ra tay nhưng lại sợ hãi rụt rè, chỉ có
thể oán hận trừng mắt nhìn chằm
chằm Bùi Nguyên Minh như thể
muốn ăn tươi nuốt sống anh.
Bùi Nguyên Minh nhìn quanh
căn phòng một lần, cuối cùng ánh
mắt rơi trên vào người Trịnh Tuấn,
anh nói: “Ba, con không phải muốn
nghi ngờ ba nhưng ba thì lại không
tin tưởng con mình chút nào. Ba
không nghĩ rằng nhà họ Bắc đối xử
với nhà họ Trịnh của chúng ta rất
quá đáng hay sao? Không chỉ hợp
tác với họ Trịnh của chúng ta mà
còn để chúng ta chiếm 51% cổ
phân. Đây là chiếc bánh từ trên trời
rơi xuống! Ba đã có bao giờ sợ rằng
chiếc bánh này không hợp khẩu vị
của nhà họ Trịnh không?”
Ý tứ này rất rõ ràng.
Cái gọi là vấn đề hợp tác của
nhà họ Bắc và Trịnh chính là đang
nói với cho nhà họ Trịnh bọn họ biết
rằng họ không thể đến Dương
Thành để phát triển. Nhưng làm sao
có thể tin được những gì Bùi
Nguyên Minh vừa nói?
Trịnh Tuấn lúc này lạnh lùng nói:
“Bùi Nguyên Minh, tuy rằng dự án
hiện tại không nằm trong tay ba, ba
cũng không có quyên làm quá phận
nhưng ba đảm bảo với khả năng
của mình ba sẽ bảo vệ dự án này”
Trịnh Tuấn phải nói như vậy vào
lúc này, bởi vì nếu ông ta dám nói dự
Chương 425
Một dáng người yếu điệu bước
vào.
Hạ Vân.
Hôm nay cô ấy không trang
điểm đậm, mặc một chiếc quần
jean phối với áo sơ mi trăng, còn
đeo thêm một cái mắt kính gọng
đen và buộc tóc đuôi ngựa cao.
Mặc dù là như vậy nhưng cô lại
toát lên vẻ gợi cảm mê hoặc, hai
cảm giác trong trắng và ham muốn
dục vọng cùng xuất hiện trên cơ
thể, làm cho cô ấy cực kỳ hấp dẫn
trong mắt người khác.
Ngay khi Hạ Vân vừa xuất hiện,
mọi thứ trong phòng khách đều im
lặng, trong lúc mọi người còn đang
kinh ngạc thì cũng mơ hồ đoán
được điều gì đó.
Chẳng lẽ, Hạ Vân là đại diện của
công ty đầu tư Bùi thị đến để khảo
sát.
Cùng lúc đó, không ít những
người đàn ông nhà họ Trịnh đang
nhìn cô với ánh mắt nóng rực.
Đây có thể nói là một người phụ
nữ quá hấp dẫn, một cơ thể vô cùng
gợi cảm.
Nếu là trước đây, những người
nhà họ Trịnh này sẽ không dám nhìn
thẳng Hạ Vân.
Nhưng bây giờ thì khác, nhà họ
Trịnh sắp trở thành một gia thế lớn ở
Dương Thành, loại phụ nữ này, nói
không chừng bọn họ sẽ có được
một cách dễ dàng.
Đúng vậy.
Trong số đó, ánh mắt của Trịnh
Chí Dụng là trắng trợn nhất, không
kiêng nể gì cả.
Anh ta cũng đã nghĩ kỹ, đợi sau
khi giải quyết xong chuyện ở Dương
Thành, anh ta nhất định sẽ nghĩ
cách để có được người phụ nữ này.
“Thư ký Vân đến đó sao? Mời
ngồi!” Ông cụ Trịnh khẽ cau mày,
chẳng qua ông ta cũng là một con
người bình thường, ngay sau đó liên
nở nụ cười khách sáo, nhiệt tình nói
lời chào hỏi.
Hiện tại mặc dù nhà họ Trịnh
yêu cầu công ty đầu tư Bùi thị chấm
dứt hợp đồng, nhưng vấn đề là danh
tiếng của công ty đầu tư Bùi thị vẫn
còn rất lớn.
Bây giờ Hạ Vân ở đây, nhà họ
Trịnh cũng không dám quá thất lễ
với cô.
Nhìn thấy Hạ Vân tới đây, trong
lòng Trịnh Tuyết Dương chút lo lắng,
cô muốn mở miệng nói lời xin lỗi, dù
sao trước đây Hạ Vân cũng từng
đầu tư giúp cô rất nhiều, nhưng bây
giờ nhà họ Trịnh lại muốn bán dự án
quan trọng này.
Vì vậy, những lời này Trịnh Tuyết
Dương giữ ở trong lòng mà không
thể thốt ra câu nào cả.
Lúc này Hạ Vân không hề ngồi
xuống, cô đi đôi giày cao gót tới
trước mặt ông cụ Trịnh.