Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một câu như gió xuân ngoài phòng, đánh úp trước mặt. Lý Tú Lan đem buồn phiền trong lòng đã lâu nói ra, Hứa Tam Oản lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng vén sợi tóc bên tai y.
"Kim gia tài đại khí thô, lại có bối cảnh tại kinh thành. Ta sợ bọn họ tìm nhà Nhị bá gây phiền toái, Tú Mai chắc chắn sẽ bị liên lụy. Ta tính thay Tú Mai gả đi, thừa dịp hắn say rượu liền dùng ngân trâm đâm thủng huyệt Thái Dương của hắn, lại giả làm hạ nhân chạy ra, không nghĩ......"
Lý Tú Lan cúi đầu, Hứa Tam Oản khẽ hôn trán y.
"Chuyện sau đó, ngươi cũng đại khái biết rồi. Ta định trốn xuống từ sau núi, lại vô ý trẹo chân bị thương, bị ngươi giữ trong trại này, không làm được gì."
"Trách ta." Hứa Tam Oản cười nói, khóe miệng cong lên đường cong nhợt nhạt, ánh mắt cực kỳ ôn nhu. Hạ nhân trong trại mà thấy được, chắc chắn sẽ giật mình kêu to.
"Đều do ngươi." Lý Tú Lan không để ý nói, làm tổ trong lòng Hứa Tam Oản, ngẩng đầu lên, tay bưng mặt Hứa Tam Oản lật qua lật lại, Hứa Tam Oản phối hợp quay đầu. Lý Tú Lan sờ râu của Hứa Tam Oản một phen, nói: "Đâm tay. Không nhẵn mịn như trước kia."
Hứa Tam Oản nâng cằm Lý Tú Lan, cũng sờ sờ, trêu đùa: "Hử, không thoải mái bằng sờ sờ Lan nhi."
Lý Tú Lan vuốt ve tay hắn, nhìn chằm chằm Hứa Tam Oản hồi lâu, không xác định nói: "Ngươi không cảm thấy, ta làm có chỗ nào không đúng sao?"
"Có." Hứa Tam Oản gật đầu, nói thẳng "Lấy thân mạo hiểm."
Lý Tú Lan trầm mặc nửa khắc, cười tươi "May mà ngươi không làm quân vương, nếu không, định là hôn quân." Thấy Hứa Tam Oản vẻ mặt nghiêm túc, y hạ mắt "Không đi nữa. Tùy hắn đi. Bất quá, ta còn phải xuống núi một chuyến." Mọi người đọc chap mới nhanh nhất tại dembuon.vn nhé. https://dembuon.vn/threads/edit-phu-ga-thay-cua-dao-tac-an-thinh.120198/
"Đón Tú Mai đến trong trại tránh một chút, đến lúc đó lại lựa chọn một nhà tốt, coi như có chỗ nương nhờ." Lý Tú Lan cười nói.
Hứa Tam Oản gật đầu, hỏi: "Hai ngày này, có đúng hạn uống thuốc không?"
Lý Tú Lan lắc đầu, nhìn thấy vẻ mặt Hứa Tam Oản không vui, ủy khuất nói: "Mứt quả ăn hết rồi."
Hứa Tam Oản sửng sốt, bất đắc dĩ nói: "Ta kêu người mang một bình đến."
Lý Tú Lan nâng chân lên đặt trên ghế, cởi giày, xoay xoay chân.
"Có vẻ sắp khỏi rồi."
Hứa Tam Oản bắt lấy chân Lý Tú Lan, đè lên chỗ mắt cá bị thương, không thấy Lý Tú Lan kêu đau, mới yên tâm nói: "Đúng vậy."
"Ta lừa ngươi làm cái gì?" Lý Tú Lan trợn trắng mắt.
"Vậy ngươi khi nào thì khởi hành?" Hứa Tam Oản hỏi.
"Ngày mốt." Lý Tú Lan cũng có chút không nỡ "Sẽ mau chóng trở về."
"Cũng tốt, ta cùng đi với ngươi." Hứa Tam Oản nói. Lý Tú Lan bị hoảng sợ "Ngươi đi theo làm cái gì? Bỏ mặc trại?"
"Còn có Đại Thiên quản, vừa lúc đi ra ngoài thư giãn một chút." Hứa Tam Oản đương nhiên nói. Lý Tú Lan đỡ trán "Ngươi mới xuống núi hai ngày trước?"
"Không có ngươi đi cùng, không tính." Hứa Tam Oản biện giải.
Trên mặt Lý Tú Lan trồi lên hai vầng đỏ ửng, sao đạo tặc này biết dỗ người như vậy, so với trước kia, miệng lưỡi trơn tru hơn. Đang vui vẻ lại có chút bất mãn, trong lòng nhịn không được đoán, vài năm này, bên người hắn có người bồi hay không? Mọi người đọc chap mới nhanh nhất tại dembuon.vn nhé. https://dembuon.vn/threads/edit-phu-ga-thay-cua-dao-tac-an-thinh.120198/
"Ngươi học mấy lời đùa giỡn này từ ai?" Lý Tú Lan chất vấn. Hứa Tam Oản trầm mặc.
"Trong lòng mỗi ngày đều nhớ ngươi, tự nhiên lời hay gì cũng đều cân nhắc qua. Ngóng trông khi gặp lại, ta không đến mức giống đầu gỗ không thú vị."
Lý Tú Lan càng xấu hổ, nhỏ giọng nói thầm: "Ngươi người này...... Không nói được câu nào đứng đắn."
"Khụ ——" ngoài cửa truyền đến một tiếng ho khan, bà mai gõ cửa hỏi: "Đại đương gia ở đây sao? Ta là lão Ngô."
"Vào đi." thanh âm Hứa Tam Oản nghe không ra hỉ nộ, bà mai được cho phép tiến vào, thấy Lý Tú Lan liền giả mù mưa sa hành lễ.
"Đại nãi nãi cũng ở đây a." Bà mai giả bộ kinh ngạc "Lão nô tới thật sự là không khéo."
"Có chuyện gì?" Hứa Tam Oản ngắt lời.
Bà mai lấy ra một trang danh sách, đưa cho Hứa Tam Oản "Đại đương gia, đây là đồ vật cần có của đại nha đầu khi thành thân, lão nô đặc biệt lại đây xin chỉ thị."
Hứa Tam Oản nhận danh sách lướt nhanh một lượt, nói: "Cứ như vậy đi."
"Dạ!" Bà mai cao hứng phấn chấn lui xuống, trước khi đi còn liếc mắt nhìn Lý Tú Lan một cái.
Đợi bà mai đóng cửa lại, Lý Tú Lan hỏi: "Việc hôn nhân của đại nha đầu là thế nào? Ngươi thật đúng như trong trại truyền, muốn nạp nàng làm thiếp?"
"Không có." Hứa Tam Oản hiếm khi cảm thấy thẹn thùng" Lúc trước ta thấy ngươi đối tốt với đại nha đầu, nghĩ đến ngươi thích nàng liền tìm Đại Thiên quyết định, đem nàng tống xuất khỏi trại."
"Ta chỉ coi nàng là muội muội!" Lý Tú Lan không thể tin "Ngươi liền vì việc này mà đem nàng gả đi?"
Hứa Tam Oản gật đầu. Lý Tú Lan cười hắn "Tim còn nhỏ hơn cả lỗ kim." Mọi người đọc chap mới nhanh nhất tại dembuon.vn nhé. https://dembuon.vn/threads/edit-phu-ga-thay-cua-dao-tac-an-thinh.120198/
"Ngươi thì sao?" Hứa Tam Oản đưa tay cởi lĩnh khấu (khuy áo) của Lý Tú Lan "Lớn bao nhiêu?"
Lý Tú Lan ngăn tay hắn lại, không ngờ tay kia giống như cá chạch, vài cái liền cởi bỏ khuy áo, trượt vào bên trong.
"Vô liêm sỉ......" Lý Tú Lan mắng nhỏ, trên tay lại không dùng lực, thoáng chốc liền bị Hứa Tam Oản đi vào trong. Hứa Tam Oản đè tay chạm đến một tầng vải dệt ngăn cách, nghi hoặc xoa nắn, không nghĩ tới hắn lại xoa tới điểm hồng ẩn trong áo. Lý Tú Lan than nhẹ một tiếng, mặt xấu hổ sắp nhỏ máu.
"Này......" Hứa Tam Oản lại xác nhận một phen"Mặc yếm?!"
"Đó là bởi vì......" Lý Tú Lan thanh âm nhỏ bé yếu ớt như muỗi kêu "Sợ người nhận ra. Xiêm y đều là giao cho bà mai giặt." Nói xong còn ngượng ngùng vạn phần, hận không thể tìm cái lỗ mà trốn vào mới tốt.
- -----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Triệu Hổ cùng Lý Tú Mai ở trong phòng nâng cốc ngôn hoan, Lý Tú Mai uống đến say chuếnh choáng, đỏ mặt, ghé vào trên bàn lẩm bẩm nói, Triệu Hổ còn không có nửa phần men say, thấy Lý Tú Mai say, lấy đi chén rượu trên tay nàng để qua một bên, lắc lắc vai của Lý Tú Mai, gọi: "Tú Mai?"
Lý Tú Mai giơ tay lên, mồm miệng không rõ nói: "Đến! Tiếp tục uống ——" còn chưa nói xong, phù phù một tiếng ngã vào trên bàn.
Triệu Hổ ngồi ở chỗ kia, không biết làm sao. Nghĩ tới việc ôm nàng quay về trên giường nằm, lại ngại thân phận.
"A Hổ ca......" Lý Tú Mai đột nhiên bật khóc, ôm lấy Triệu Hổ không buông tay, Triệu Hổ thân mình cứng ngắc "Ta rất sợ a...... Thật sự......"
Triệu Hổ cảm giác trên người trùng xuống, cúi đầu nhìn, Lý Tú Mai đã muốn ngủ say. Hắn ôm lấy Lý Tú Mai, nhẹ nhàng đặt lên giường, thay nàng đắp mềm. Hắn ngồi ở bên cạnh bàn, nhìn chằm chằm dung nhan khi ngủ của Lý Tú Mai. Mọi người đọc chap mới nhanh nhất tại dembuon.vn nhé. https://dembuon.vn/threads/edit-phu-ga-thay-cua-dao-tac-an-thinh.120198/
"Lan nhi không phải nói có bạn tốt đến trong phủ? Sao lại không thấy người đâu?" Ngoài cửa một phụ nhân mỉm cười hỏi hạ nhân.
"Bẩm phu nhân, thiếu gia cùng Triệu công tử đang ở trong phòng uống rượu."
"Oh......" Phụ nhân nhướn mày "Vừa lúc đi gặp, nhìn xem bạn của Lan nhi đến tột cùng có phong thái như nào?"