Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đồ Cửu Mị ôm Lý Trì Nguyệt đã mê man, một tay của nàng chơi đùa mái tóc Lý Trì Nguyệt, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve qua lại trên lưng Lý Trì Nguyệt, nàng vô cùng thích cảm giác bên cạnh phu nhân như lúc này. Trước kia ngủ chung với muội muội nhất định là nàng sẽ ngủ trước, mà mấy ngày nay khi muội muội đã ngủ thì nàng vẫn không ngủ được, trong lòng nàng vẫn luôn cảm thấy trống vắng, chỉ có giờ khắc này trong lòng nàng mới cảm thấy yên ổn, ngày mai nàng muốn nói với muội muội nàng muốn sớm trở về Bình Âm huyện cùng phu nhân, sau khi suy nghĩ xong việc này Đồ Cửu Mị mới ôm Lý Trì Nguyệt mỉm cười ngủ say.
Lý Trì Nguyệt tỉnh lại liền phát hiện bản thân bị Đồ Cửu Mị ôm vào trong ngực, mị hương ngọt ngòa tràn ngập trong mũi Lý Trì Nguyệt khiến nàng luyến tiếc mở mắt, khứu giác càng thêm mẫn cảm tựa hồ muốn đem hương thơm này thật sâu khắc vào trong lòng.
Sau đó Đồ Cửu Mị thức dậy, nàng mở mắt nhìn nữ nhân trong lòng mình, sau đó cười ngốc nghếch, sau này nhất định phải như vậy, người cuối cùng nhìn thấy trước khi ngủ, người đầu tiên nhìn thấy khi thức dậy đều phải là phu nhân, Đồ Cửu Mị trong lòng ngọt ngào kìm lòng không được mà cúi đầu hôn lên trán Lý Trì Nguyệt.
Trong nháy mắt lúc hôn xuống, Lý Trì Nguyệt mở mắt, ánh mắt thanh minh nhìn chằm chằm Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị bị nhìn không hiểu sao có chút chột dạ.
"Cái đó..... Nhìn thấy phu nhân..... Ta nhịn không được muốn hôn ngươi......" Ngón tay Đồ Cửu Mị quấy lấy lọn tóc như tơ lụa, nhưng nàng lại lập tức nghĩ đến nàng cùng phu nhân những việc thân mật hơn cũng đã làm rồi, không lý do gì lúc này lại phải chột dạ.
"Vậy hôn xong rồi sao?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi, tay vén mái tóc mất trật tự, động tác đó mang theo quyến rũ câu người không nói nên lời, ngữ khí vừa mềm nhẹ lại mê hoặc, Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy trong lòng lại bắt đầu ngứa nữa rồi.
"Còn chưa đủ!" Đồ Cửu Mị cúi đầu, lại hôn lên trán Lý Trì Nguyệt, vòng tay càng ôm chặt Lý Trì Nguyệt.
Lý Trì Nguyệt cảm giác được mềm mại trên người Đồ Cửu Mị, nha đầu này thật đúng là càng lúc càng làm càn, tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy nhưng Lý Trì Nguyệt lại không phát hiện vẻ mặt của mình lúc này cũng là nuông chiều.
"Được rồi, nên rời giường đi." Lý Trì Nguyệt vỗ nhẹ gương mặt Đồ Cửu Mị, tuy rằng trước nàng còn có ngũ công chúa tác phong phóng khoáng những người khác căn bản không chú ý chuyện khuê phòng của nàng cùng Đồ Cửu Mị, vốn dĩ đã không ai lưu ý mà Đồ Cửu Mị hiện tại cũng không phải là người bệ hạ muốn chọn làm phi tử nữa dĩ nhiên lại càng không gây chú ý nhưng Lý Trì Nguyệt cũng không muốn cướp danh tiếng của ngũ công chúa trên phương diện này a.
Vẫn là quay về Bình Âm huyện là tốt nhất, muốn cùng phu nhân dây dưa bao lâu thì dây dưa bấy lâu, bất quá Đồ Cửu Mị cũng lập tức đứng lên, trong lòng nàng còn có việc nhất định phải lập tức đi làm, nàng trái lại vội vã đi gặp Đồ Thập Mị, nàng mặc kệ muội muội có mất hứng hay không nàng cũng phải nói với muội muội nàng muốn sớm trở về nhà.
Lý Trì Nguyệt bảo Đồ Cửu Mị không cần nóng lòng, tuy rằng nàng cũng muốn sớm quay về Bình Âm huyện, đối với người hạ nhục nàng, nàng dĩ nhiên cũng không muốn nhìn nhiều nhưng cũng không cần nhất thời nóng lòng.
Đồ Cửu Mị dùng xong điểm tâm liền đến Tịch Lộ Điện mới biết bệ hạ cùng muội muội còn chưa thức Đồ Cửu Mị cũng chỉ có thể chờ ở bên ngoài. Sau khi đợi một chung trà thời gian, nàng mới được tuyên triệu vào điện, nàng nhìn thấy muội muội khí sắc vô cùng tốt, dáng vẻ kiều mị vô hạn phong tình lần nữa khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy Thập Mị là một mỹ nhân, nam tử bình thường nhìn thấy đều sẽ yêu thích. Trong thiên hạ, Đồ Cửu Mị vẫn cảm thấy muội muội là xinh đẹp nhất, dĩ nhiên phu nhân của nàng cũng xinh đẹp nhất, chỉ là Đồ Cửu Mị phải thừa nhận nói đến lực hấp dẫn đối với nam tử thì muội muội có thể vượt trôi một chút, bởi vì phu nhân chỉ kiều mị trên giường, không giống muội muội, muốn ngạo, muốn nhu, muốn kiều hay là muốn mị dường như đều có thể tùy thời biến ảo. Lúc này bệ hạ đang gắp thức ăn cho muội muội, nhà bình thường phu quân gắp thức ăn cho thê tử đã là vô cùng hiếm thấy, nhưng đương kim thiên tử dĩ nhiên lại có thể hạ mình vì muội muội như vậy, Đồ Cửu Mị nhìn thấy cảnh này mà cảm thấy an lòng, nàng nghĩ với sự thương yêu bệ hạ dành cho muội muội nhất định có thể khiến muội muội sống tốt ở trong cung.
"Tỷ tỷ đã dùng điểm tâm chưa?" Đồ Thập Mị tinh mắt nhìn Đồ Cửu Mị vừa mới xuất hiện, thân thiết hỏi, Đồ Thập Mị vốn dĩ đối với hoàn cảnh xung quanh cực kỳ mẫn cảm đặc biệt sau khi tiến cung lại càng trở nên mẫn cảm, cho nên lúc này có thêm một người nàng sẽ lập tức cảm nhận được.
"Cửu cô nương đến bên này ngồi đi, dùng bữa cùng trẫm và Thập Mị." Lý Lăng Húc cũng nới với Đồ Cửu Mị.
"Đã dùng qua." Tuy rằng đã ăn rồi nhưng Đồ Cửu Mị vẫn đi đến bên cạnh muội muội, ngồi bên Đồ Thập Mị, chờ muội muội dùng bữa.
"Tỷ tỷ sáng sớm đã đến, có việc tìm ta sao?" Đồ Thập Mị cố ý không tránh Lý Lăng Húc mà cùng Đồ Cửu Mị nói việc nhà.
Đồ Cửu Mị vốn định chờ lúc ở riêng cùng muội muội mới nói chuyện, nhưng muội muội đã hỏi như vậy Đồ Cửu Mị liền thẳng thắn nói ra.
"Ta muốn về nhà, qua hai ngày nữa ta muốn cùng phu nhân trở về." Đồ Cửu Mị nói thẳng, tuy rằng nàng biết có thể sẽ làm cho muội muội mất hứng nhưng nàng vẫn không chút do dự mà nói ra.
"Tỷ tỷ vội vã muốn trở về như vậy sao?" Ngữ khí của Đồ Thập Mị vô cùng không muốn.
"Hoàng cung tuy rằng cái gì cũng tốt nhưng vẫn không thoải mái như nhà mình." Trong lòng Đồ Cửu Mị, Lý Lăng Húc đại khái chính là tốt tính, là một nam tử bình thường thương yêu muội muội nàng, nên đối với thân phận thiên tử của Lý Lăng Húc cũng không màn đến, mạo phạm và vân vân nàng cũng tự động quên mất.
Lý Lăng Húc năm lần bảy lượt nghe Đồ Cửu Mị to gan ngôn luận quả thật cũng thấy nhưng không thể trách, trong lòng vẫn cảm thấy Đồ Cửu Mị vô cùng thú vị, trong lòng hắn mặc dù có nho nhỏ tiếc nuối không thể noi theo nga hoàng nữ anh, một nữ tử đơn thuần ở lại trong cung hẳn là vô cùng thú vị nhưng bất quá có Đồ Thập Mị cũng đủ rồi, cho nên Lý Lăng Húc cũng chặt đứt tâm tư giữ Đồ Cửu Mị lại trong cung.
"Đúng vậy, các ngươi là song sinh tỷ muội tình thâm, Cửu cô nương ở lâu một chút, qua một thời gian nữa trẫm sẽ phái người hộ tống các ngươi trở về, được không?" Lúc này Lý Lăng Húc đã đem Đồ Cửu Mị đặt vài vị trí chị vợ của mình mà đối đãi.
"Không được, đã ở lại nhiều ngày rồi, ta nhớ phụ thân, mẫu thân, còn có các ca ca tẩu tẩu....." Đồ Cửu Mị vẫn rất kiên định.
Đồ Thập Mị làm sao không biết, tỷ tỷ nàng nhất định là nắm lấy chuyện tối qua cảm thấy nàng đối với nàng ấy có thẹn nên mới kiên quyết xin đi như vậy, việc tối qua Đồ Thập Mị phải thừa nhận là bản thân có chỗ sơ suất. Thậm chí Đồ Thập Mị nghĩ đến nếu tối qua Lý Lăng Húc thực sự muốn tỷ tỷ, với tính tình nhìn như nhu nhược nhưng kì thực vô cùng cương liệt của tỷ tỷ chắc chắn sẽ hận nàng. Tuy rằng tỷ tỷ kiên quyết muốn đi như vậy khiến nàng vô cùng không thoải mái nhưng nếu đã quyết định để tỷ tỷ đi cùng Lý Trì Nguyệt thì Đồ Thập Mị nàng cũng không phải loại người dây dưa không dứt khoát.
"Tỷ tỷ còn nhớ không, qua vài ngày nữa là sinh thần của ta và ngươi, chúng ta từ biệt không biết khi nào mới có thể gặp lại, không bằng tỷ tỷ bồi muội muội mừng sinh thần xong mới trở về, được không?" Đồ Thập Mị muốn giữ lại người thân cận nhất, chứng kiến thời khắc nàng có vô tận vinh quang, nàng không muốn lúc đứng trên đỉnh vinh quang không có người chia sẻ.
Đồ Cửu Mị vừa nghĩ, tiếp qua ba ngày nữa quả thật chính là sinh thần của nàng và muội muội, nhìn vẻ mặt cùng ngữ khí khẩn thiết của muội muội nàng liền do dự.
"Tỷ tỷ tất nhiên vẫn chưa hảo hảo đi dạo kinh thành, đến lúc đó ta để phu nhân nhà cho ngươi dẫn ngươi đi dạo các nơi trong kinh thành, nhìn xem nơi này như thế nào." Đồ Thập Mị nhìn thấy tỷ tỷ còn có chút do dự, lập tức bỏ thêm một câu.
Đồ Cửu Mị vừa nghe mấy ngày sau này có thể cùng phu nhân một chỗ, còn có thể cùng phu nhân đi dạo kinh thành lập tức mềm lòng, gật đầu đáp ứng Đồ Thập Mị ở kinh thành nghỉ ngơi thêm vài ngày.