Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong hành trình bốn ngày, Đường Mộ chỉ có ngày đầu tiên là thật sự ra ngoài đi dạo, ba ngày khác hắn đều đi dạo ở trong phòng tắm cùng trên giường. Người nằm ở trên giường, đem kẻ đầu sỏ gây nên kia ân cần thăm hỏi từ đầu đến chân. Thuận đường hỏi thăm già trẻ cả nhà Thẩm gia. Đương nhiên lão tổ tông Thẩm gia cũng không trốn khỏi. Trừ bỏ Thẩm nãi nãi vừa mới thăng cấp làm lão tổ tông…
Ngày thứ tư, hắn mới đi ra cửa viện ngồi phơi nắng một chút.
“Tiểu Mộ, nha, đem cái này về cho Lưu thẩm nhà con.”
Thẩm lão gia tử vẻ mặt mang ý cười, nhìn qua mấy ngày nay cuộc sống sơn dã, tâm tình ông điều chỉnh tốt hơn rất nhiều, ý cười trên mặt cũng dần dần rõ hơn. Thân thể nhìn qua cường tráng không ít.
“Được! Ông nội, ông thật sự tính không quay về sao?” Đứng lên thân thủ tiếp nhận gói to lão gia tử đưa tới, Đường Mộ lo lắng hỏi.
Lão gia tử đã lớn tuổi, giờ ái thê qua đời, ông chịu đả kích không nhỏ, thân thể càng ngày càng không bằng trước kia, lúc này, hắn thật sự có chút lo lắng lão gia tử ở nơi này.
“Không được. Ta thích nơi này, không muốn trở về, không khí nơi này cái gì so với trong thành cũng không thiếu bao nhiêu, trở về ta cũng không có gì có thể làm, còn thấy cảnh thương tình, ở đây ta cùng ông nội con làm bạn, trong lòng còn thoải mái chút. Các con người trẻ tuổi bận việc của các con, lão nhân ta không có gì để lo lắng. Nơi này còn có ông nội con, còn có người trong thôn trang, sợ gì?”
Lão gia tử khoát tay, không thèm để ý nói. Nhưng mà mày gian rõ ràng chính là trốn tránh chống lại. Ông chống lại trở về địa phương kia tất cả đều là thân ảnh của ái nhân.
“Nhưng mà ba mẹ bọn họ sẽ lo lắng, còn có các thúc thẩm…”
“Không có việc gì, ta lớn như vậy tự mình biết chiếu cố bản thân, Tiểu Mộ, con không phải bà cô a! Đừng nói nữa, con cùng Lãng tiểu tử trở về đi, không cần lo lắng cho ta.”
“Vậy được rồi! Điện thoại của quản gia con đều lưu cho Lưu quản gia, điện thoại của con ông ấy cũng có, có chuyện gì gọi điện thoại cho con!”
Quản gia ở đây chuyên môn ứng phó chăm sóc nhà cửa, Đường Mộ vẫn là lo lắng, cảm thấy tìm một người trông coi ông còn an tâm chút.
“Tùy con, khi nào con rãnh thì đến thăm hai lão nhân bọn ta.”
“Vâng.”
“Đại huynh đệ! Nhanh! Đi thôi! Chúng ta đi vào rừng xem, đừng tìm tiểu tử kia, tiểu tử này sau khi kết hôn thì trở thành lão mụ tử thực sự, cùng hắn nói không xong, đi thôi! Đi thôi!”
Đường lão nhân một bộ nông phu mười phần từ sân bên ngoài vào cửa, trước thúc giục sau cằn nhằn đồng bạn.
“Đến ngay! Ông có mang cuốc không?” Thẩm lão gia tử quả thật một câu không nói với ‘lão mụ tử’ người ta, vừa đi vừa hỏi người ngoài cửa.
“Đem theo! Đem theo! Đi thôi!” Hai người cô đơn kết bạn, nhìn qua tốt hơn nhiều…
Đường Mộ lắc đầu, lão nhân nhà hắn sẽ không có một lời hay. Hắn phát hiện từ sau khi hắn cùng một chỗ với Thẩm Lãng, hai người bọn họ liền thường xuyên kháp cùng nhau.
“Đồ đạc thu thập xong rồi, đi bây giờ sao?” Thẩm Lãng vừa vào sân thì thấy Đường Mộ diện vô biểu tình đứng bên cạnh bàn đá trong sân trên tay cầm một gói to nhìn không ra là cái gì:
“Đây là cái gì?”
“Cá ông nội bảo đem về cho Lưu thẩm, hai ông cùng nhau đi câu, nói đây là thuần hoang dã, trong thành mua không được.”
Đường Mộ đem gói to thuận tay đưa cho Thẩm Lãng, bản thân ngồi lại trên ghế: “Đi bây giờ đi! Đồ đạc dọn xong rồi sao?”
“Ân, dọn xong rồi, ông nội muốn ở lại đây một thời gian, trở về bảo Thẩm Mặc lấy vài thứ cho ông là được. Vậy đi thôi, bây giờ về vừa vặn tới giờ cơm chiều, mẹ về nước, bảo về Đường gia ăn cơm.”
Thẩm Lãng đi lên kéo tiểu tổ tông, biết người này hai ngày lười nhúc nhích, Thẩm Lãng tự mình động thủ lôi kéo phu nhân mình đứng dậy.
“Anh thực sự yên tâm để ông nội một mình ở lại nơi này?”
Đường Mộ khó hiểu, người này không phải thực lo lắng lão gia tử lẩn quẩn trong lòng sao? Hiện tại như thế vào yên tâm như vậy mặc kệ lão gia tử ở lại nơi hẻo lánh này.
Lễ tang mấy ngày nay, người Thẩm gia lo lắng hỏng mất, lão gia tử bình tĩnh khác thường, sợ ông nghĩ không thông, cả nhà đều đề phòng, chỉ sợ nhất vạn. Còn đem lão gia tử đến lễ tang giải sầu, nhưng mới đây như thế nào lại yên tâm như vậy?
“Không sao, ông nội sẽ không lẩn quẩn trong lòng.”
Y biết, ông nội sẽ không! Y vẫn biết người trong nhà suy nghĩ quá nhiều, chính là nhìn địa phương tràn ngập hoài niệm kia, ông ấy thực sự khuất mắt buồn bực.
“Anh làm sao biết?” Đường Mộ nhíu mày, người này căn cứ vào đâu nói chắc chắn như vậy? Hai người kia là viết thư tuyệt mệnh, không phải sao?
“Ông nội là quân nhân, có bi thống hơn nữa, cũng sẽ không làm như vậy.”
“Hừ, quân nhân chẳng lẽ không phải là người? Không máu không nước mắt?” Đường Mộ cười nhạt.
Thẩm Lãng mở cửa xe, đem Đường Mộ tới ghế phó lái, cẩn thận cài dây an toàn cho hắn: “Bà nội nói, không cho phép!”
Thẩm Lãng cười cười, trong ý cười rõ ràng chua xót làm cho Đường Mộ trong lòng đột nhiên khó chịu, người này vẫn là chưa hoàn toàn thông sao? Cũng mới mấy ngày, nếu y thật sự không có một chút cảm xúc, hắn mới cảm thấy kỳ quái.
“Nhưng ông nội một mình ở đây…“
“Biết vì sao ông ấy không chịu quay về hay không?”
“Thấy cảnh thương tình?“
“Đúng vậy! Thấy cảnh thương tình! Trở về ông sợ sẽ hỏng mất, ông bây giờ cũng là một người cô đơn, trở về chỉ biết thấy cảnh thương tình, cuộc sống với ái nhân mấy chục năm, nói không ở sẽ không ở, nói là chuẩn bị tốt tâm lý. Nhưng là người thật sự sẽ có thời điểm, cảm giác kia thật sự sẽ đem người ta bức điên. Cho dù ông hiện tại đã già rồi, nhưng mà tình yêu trong lòng vẫn là nhiệt huyết như thời tuổi trẻ, ái nhân mất, ông thầm nghĩ ở cách xa, rời xa nơi tràn ngập thân ảnh của bà. Người ta già đi, tình cảm càng thâm trầm, em biết không? Tiểu tổ tông?”
Thẩm Lãng vừa lên xe, thản nhiên nở nụ cười. Thời gian mấy chục năm cũng không làm cảm tình phai nhạt, y nguyện tương lai, y cũng có thể có được.
Đường Mộ không nói gì, hắn hiện tại sợ cùng người này biện hộ nói chuyện tình yêu, hắn không biết vì sao, hắn bây giờ chính là muốn lản tránh vấn đề này. Hắn chưa bao giờ tin tưởng tình yêu, nhưng mà mỗi người bên cạnh hắn đều dùng sự thật nói cho hắn biết, đây là sự thật, chỉ là bản thân hắn không tin. Nói đến thật buồn cười, mỗi người bên cạnh hắn đối với tình cảm đều là cái loại hạnh phúc mỹ mãn, nhưng mà hắn lại không biết cái gì là tình yêu, thậm chí gặp gỡ nam nhân này, thân ở trong đó vẫn không thể hiểu nổi cái gọi là tình yêu kia. Nói là gặp cái loại mỹ mãn không hơn này, hắn không hiểu còn chưa tính đi. Nhưng mà quái thai này sống trong hoàn cảnh như vậy còn thần kinh đại điều như vậy, trách không được Thẩm thiếu tướng của chúng ta muốn đấm tường. Gặp gỡ một người như vậy, thật sự không biết y đời trước tạo ra nghiệt gì.
Thẩm Lãng hiện tại cũng không hỏi, y biết y có hỏi cũng chỉ có không biết hai chữ chờ y. Điều chỉnh phương án tác chiến. Bắt tiểu tổ tông này mới là đại sự hạng nhất. Xem ra chuyện này kết hôn vẫn không có gì bảo đảm
“Anh ngày mai về quân đội, hay là đêm nay về nhà ở đi!”
Thời gian a! Thật là nhanh! Cùng một chỗ với một người thời gian luôn trôi qua quá nhanh. Y ở trong quân đội sống một ngày bằng một năm, nhưng ở bên người này, thời gian như đạn bay. Chạy rất nhanh. Gian nan a! Vừa biết sẽ quay về quân đội, nếu tổ tông này đáp ứng cùng y về quân đội thì tốt quá!
“Ân.” Đường Mộ không chút suy nghĩ đáp ứng. Hắn không muốn về Đường gia, mất ngủ! Thẩm gia cũng không muốn về! Chắc chắn cũng là mất ngủ!
“Anh nghe nói em có bạn thanh mai trúc mã về nước, có phải nên giới thiệu bọn anh quen biết một chút hay không?”
Trong lời nói kia là không che giấu được vị chua. Thẩm Lãng chưa bao giờ biết mình còn có thể làm đố phu. Nhưng mà nghĩ đến người bạn thanh mai trúc mã kia, y nhịn không được chua. Y đã nhịn thật lâu nhưng bây giờ y thật sự nhịn không được. Y sẽ phải về quân đội, trời biết y muốn một cước đá người bạn thanh mai trúc mã kia trở về nước ngoài bao nhiêu.
“Làm sao anh biết?” Đường Mộ quay đầu nhìn Thẩm Lãng, người này có thiên lý nhãn hay là thuận phong nhĩ? Chuyện này y từ đâu biết được?
“Tổ tông, anh muốn đem loại phản ứng này của em hiểu thành em để ý cô ta!!” Thẩm Lãng đem từ để ý kia nhấn thật mạnh.
Đường Mộ trừng Thẩm Lãng một cái, cảm thấy người này hôm nay thật sự thất thường!
“Tôi nếu để ý cô ấy thì kết hôn với anh làm gì?” Thẩm Lãng đem việc không có gì tìm việc lộn xộn.
“Vậy còn gặp cô ta.”
Đường Mộ nói trấn an nam nhân chua sắp thành hũ giấm chua, nhưng mà ngữ khí kia vẫn là khó chịu.
“Tôi chẳng lẽ tự do gặp người khác cũng không có? Tôi kết hôn với anh, không phải bán cho anh!”
Đường Mộ phát hỏa, thật sự là người vì để ý mới ăn giấm chua, nhưng mà mạc danh kì diệu để ý vẫn là khiến hắn phát hỏa. Hắn chẳng lẽ kết hôn xong ngay cả tự do cũng không có sao? Hơn nữa hắn cái gì cũng chưa làm, nếu làm cái gì, có phải nhà bọn họ sẽ lên diễn sự kiện huyết tinh hay không?
“Nhưng mà người bạn thanh mai đó, lại là đối tượng người trong nhà cực lực tác hợp!” Y chua là cái này!!
“Anh ở đâu biết được?!”
Đường Mộ cảm thấy hiện tại hắn càng càng phát hỏa. Vì sao chuyện mười năm trước, hỗn đản này biết rõ ràng như vậy? Y rốt cuộc từ đâu biết được? Hơn nữa mấy ngày nay y rõ ràng đều ở bên cạnh hắn, ở trong thâm sơn cùng cốc này. Y rốt cuộc từ đâu biết được?!