Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà
  3. Chương 108
Trước /196 Sau

Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 108

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chờ tới lúc Đường Mộ tỉnh ngủ, đã gần năm giờ chiều. Không, nói chính xác không phải tự hắn tỉnh ngủ. Mà là bị nam nhân lão mụ tử nhà hắn túm dậy.

Thẩm Lãng đã trước sau chạy tới lui mấy lần, y đem mọi việc sắp xếp xong xuôi, nhưng mà tiểu tổ tông này vẫn chưa tỉnh dậy, đợi tới năm giờ chiều, Thẩm Lãng thật sự chờ không được, trực tiếp kéo người dậy, tiểu tổ tông này phát sốt nửa ngày, ngủ một ngày, nhưng chưa ăn chút gì, cứ như vậy, hắn cũng suy yếu. Còn là bị đói đến suy yếu.

“Dậy, đừng ngủ nữa, được không?”

Thẩm Lãng quỳ ở bên mép giường, dùng kiểu gọi tiểu hài tử gọi ái nhân mỗi lần bệnh liền thoái hóa thành tiểu hài tử nhà mình. Đây là y mới phát hiện không lâu, Đường Mộ mỗi lần bệnh, giống như là giảm đi hai mươi tuổi. Tựa như đứa trẻ chưa lớn, cái gì cũng phải hống, nếu không hắn có thể cứ cuộn ở trên giường không ăn không ngủ.

Cuộn ở trong chăn, toàn bộ thân thể đều cuộn trong chăn, chỉ còn lại một dúm tóc nhỏ.

Thẩm Lãng không nề hà kéo chăn ra, lôi người trong chăn ra: “Em ngủ quá lâu rồi, dậy đi! Chúng ta đi ăn cơm, em cả một ngày chưa ăn cái gì, dạ dày sẽ chịu không nổi. Ngoan a! Tổ tông, ăn xong ngủ tiếp được không? Để cho em đói, mẹ anh còn không đem anh hủy đi.”

Đường Mộ nhắm hai mắt, lắc đầu, hắn tỉnh, nhưng mà hắn không muốn rời giường, chỉ muốn cứ ở trong chăn như vậy, phát sốt lại chưa ăn cái gì còn ngủ cả ngày cả người mệt mỏi, giờ bảo hắn dậy, hắn thật sự không muốn động.

“Ăn cơm đi! Anh đem lại đây cho em ăn.”

“Không ăn!” Đường Mộ kiên quyết lắc đầu. Hắn không muốn ăn, vừa nghĩ đến ăn hắn vẫn là muốn ói.

“Hẳn là không ói ra đi? Vậy ráng chút, ăn xong rồi ngủ tiếp!”

“Không ăn, muốn ói.”

“Tổ tông a! Nếu không biết em là nam, bộ dáng này thật đúng là giống như mang thai!” Thẩm Lãng nhịn không được trêu ghẹo.

“Anh nói cái gì?”

Đường Mộ mở mắt ra, âm trầm nhìn Thẩm Lãng, đôi mắt nhỏ kia, chợt từ tiểu dương biến thành dã lang. Còn là cái loại dã lang tùy thời chuẩn bị tấn công.

“Không có gì, anh cái gì cũng chưa nói, dậy đi, chúng ta đi ăn chút gì, em cũng không muốn đêm nay đi WC đều phải anh ôm đi đi. Dù sao anh cũng không có ý kiến.”

Ha ha, tiểu tổ tông này của y a, chính là không biết nói đùa! Nói đùa một lần chớ đừng nói lần thứ hai, bằng không người này nhất định sẽ nhảy dựng lên phát điên giết người.

Đáng tiếc lúc này đây y dự đoán sai lầm, y vừa dứt lời, Đường Mộ liền một cước đá lên trên gương mặt không hề chuẩn bị đang ghé vào mép giường của Thẩm Lãng, Thẩm Lãng đang nói chuyện, lại càng không có phòng bị, bị Đường Mộ một cước đá ngã.

“Mang thai? Nếu không anh sinh cho tôi một đứa nhỏ, thế nào?” Tưởng hắn nghe không rõ sao? Hừ hừ, ngượng ngùng, lời này hắn đã nghe rõ! Còn là rất rõ ràng!

“Ai nha! Tiểu tổ tông của anh ơi! E. muốn mưu sát chồng sao?”

Lực không tính là mạnh, chỉ là bởi vì không hề chuẩn bị, Thẩm Lãng bị đá đặt mông xuống đất, trên mũi đỏ au. Thẩm Lãng lập tức khôi phục lại tinh thần chống đỡ đứng dậy, sờ sờ mũi, còn có chút đau: “Ra tay có phải có chút độc ác hay không?”

Đá trực tiếp lên mặt, xem ra tiểu tổ tông này là bị câu nói kia chọc giận.

“Phải không? Vậy lại thêm một cước nữa?”

“Còn nữa? Đừng! Tổ tông, em không phải là nữ nhân, em đánh người sẽ đau!”

Lực đạo người này lớn hơn so với nam nhân bình thường, lại nữa? Lại một lần nữa, trực tiếp đá bay đi!

“Xem ra anh vẫn còn biết tôi không phải là nữ nhân, vậy càng muốn đánh!”

Đường Mộ xốc chăn lên xuống giường, bộ dạng như vậy tuyệt không giống như là người phát sốt nửa ngày, đói bụng một ngày.

“Tổ tông a! Anh nói đùa! Thật là nói đùa! Thật sự! Thật sự!”

Thẩm Lãng vừa thấy, trong lòng thẳng kêu đùa. Cái này thực sự khiến người này tức giận. Dạng này còn đứng dậy đánh người, không phải là tức điên rồi thì là cái gì?

“Tôi bây giờ cũng là nói giỡn, đứng lại! Anh dám chạy ra cửa, tôi không ngại tuyên dương cho toàn quân các người một chút, đại quân trưởng vĩ đại của bọn họ đang hưởng thụ bạo lực gia đình!”

“Tổ tông a! Anh sai rồi còn không được sao? Anh nói sai rồi, em đừng tích cực với ạn được không? Anh thực sự biết sai rồi! Thật sự! Không nói nữa, lần sau quyết không nói đùa như vậy nữa!”

Thẩm Lãng đi lòng vòng trong phòng, không dám đi ra ngoài. Bà xã đại nhân đã lên tiếng, không cho đi ra ngoài! Y không dám đi ra ngoài! Đi lòng vòng trong phòng!

“Biết sai rồi? Lại đây!” Đường Mộ đứng ở bên giường, ngay cả chân cũng không di chuyển một chút, nhìn Thẩm Lãng ngoéo một đầu ngón tay.

“Để làm gì? Em nói đi, anh đứng ở đây nghe.” Không đi! Ở đó nguy hiểm! Không đi! Không dám đi!

“Lại đây! Đừng để tôi nói lần thứ hai!”

Thẩm Lãng cọ nhanh như chớp chạy tới trước mặt ái nhân: “Tổ tông, em nói đi!”

Bà xã không thể chọc, ai nói được lời lẽ chí lý? Này cũng không phải chờ đợi tìm đánh! Tốt xấu gì bị người ta đánh còn có thể đánh trả lại, nhưng phu nhân đại nhân đánh, y cũng chỉ có chịu đựng!

“Muốn đứa nhỏ phải không?” Đường Mộ một phen túm áo Thẩm Lãng qua tự tiếu phi tiếu nhìn y.

“Không! Không muốn!” Đầu Thẩm Lãng lắc giống như là lên dây cót.

“Nhưng tôi muốn, nếu không, anh sinh cho tôi một đứa?”

“Tổ tông! Đó là một kỹ thuật sống, độ khó khăn cao!”

Thật sự! Lúc bọn họ kết hôn, Thẩm Tiêu từng nói qua, với khoa học kỹ thuật hiện nay, hai người bọn họ nếu muốn ép ra một đứa nhỏ của chính mình, thật sự không quá đáng tin.

“Chưa thử qua sao biết khó khăn cao? Đang nhàn rỗi, chúng ta thử xem? Nói không chừng chờ mười tháng, biết đâu bụng anh cho ra một đứa đấy? Con người phải tin tưởng vào kỳ tích.” Nói xong, Đường Mộ trực tiếp bắt đầu kéo quân trang của Thẩm Lãng.

“Oa~ Tổ tông! Kỳ tích này không đáng tin a~~” Thẩm Lãng thét chói tai! Tổ tông này muốn làm gì?

“Chính anh khởi xướng, xem ra anh cảm thấy cái này có thể thử một lần!” Tiếp tục vùi đầu lao lực.

“Anh nói đùa”...

“Tôi nói thật!” Tiếp tục lao lực.

“Tổ tông...”

Phải biết rằng cũng có vài lúc nam nhân trên người không thể nói đùa một chút, cho dù bạn cùng người này quan hệ không đồng nhất. Huống chi Thẩm Lãng và Đường Mộ loại trình độ này, vậy càng không thể đùa giỡn. Không giữ miệng, chết nhất định là Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng rất là buồn bực, bất quá vẫn còn quá may mắn. Tiểu tổ tông nhà y bởi vì phát sốt không có thể lực, bằng không, chuyện này hôm nay y đừng nghĩ cứ như vậy là xong. A! Phu nhân của y, thật sự là một tổ tông sống!

Sờ sờ miệng vết thương đau nhức trên vai, Thẩm Lãng nhịn không được dở khóc dở cười. Tổ tông này, thật là tức giận không nhẹ sao? Không thể lực còn gây sức ép với y, cắn cũng phải cắn một cái hả hận! Còn bảo y tự mình vào bếp làm cơm cho hắn, không cho cảnh vệ viên làm!

Vừa vào căn tin, tất cả mọi người trong căn tin nhất tề xoát xoát nhìn qua. Thẩm Lãng nhìn thoáng qua, đối với chú mục như vậy y thật ra cũng không quá kinh hách, bất quá cảm giác này là lạ. Hôm nay sao cảm giác ánh mắt kia không thích hợp...

“Chào quân trưởng!” Mọi người đồng loạt đứng dậy làm quân lễ với quân trưởng.

Thẩm Lãng nhìn cũng biết đây thật sự không phải là y nhìn lầm, những người này nhàn rỗi quá thật là nhìn y muốn đem y nhìn ra một cái lỗ.

“Quân trưởng! Tức phụ của anh phát sốt đã khỏe chưa a?”

Thấy Thẩm Lãng tự mình đến căn tin, phó quân trưởng lập tức đi lên, hỏi thăm tình huống. Đây chính là quân trưởng phu nhân mà toàn quân bọn họ đều muốn trông thấy. Mỗi người đều có lòng hiếu kỳ, mỗi người đều có tâm lý bát quái, mỗi ngày đều cùng phi cơ đại pháo súng ống đạn dược cùng nam nhân đánh đôi đã nhiều.

Thẩm Lãng nhìn vị trước mặt này, nhìn lại nhìn cả một căn tin đầy người dài cổ chờ y trả lời: “Cậu muốn biết?” .

Được, có thể thôi, xem ra là nhàn rỗi, ngay cả nam nhân nhà y bát quái cũng muốn chia sẻ toàn quân. Gan không nhỏ!

“Tôi, mọi người đây là quan tâm phu nhân! Quân trưởng, anh đừng nghĩ nhiều!”

Phó quân trưởng một bộ dáng thần thánh. Bị bọn người nhát gan tà tâm này đẩy lên làm vật hy sinh, như thế nào cũng không thể bỏ lại bọn họ không phải sao? Phải chết thì cùng chết! Đây là chiến hữu!

“Hừ! Toàn quân đồng loạt quan tâm? Hừ, nam nhân nhà tôi chịu không nổi nha!”

Thẩm Lãng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn người trước mặt: “Bộ trưởng hậu cần, gần nhất có phải đã rất lâu chưa có kiểm kê kho hàng lớn phải không? Ngày trôi qua thật sự nhàn rỗi?”

“Báo cáo quân trưởng! Kho hàng lớn ngày hôm qua tôi vừa mới kiểm kê qua, về phần nhàn rỗi, đừng nhắc tới!”

Bị trực tiếp chỉ điểm, bộ trưởng bộ hậu cần đứng dậy lớn tiếng trả lời. Hắn nhàn rỗi? Không nhàn a! Hắn hàng ngày chuyện lông gà vỏ tỏi một đống lại một đống, nhàn rỗi chỗ nào? Nhưng mà tức phụ của quân trưởng đến đây, nói cái gì cũng không thể chỉ nghe một chút thì cho qua.

Còn về phần quân trưởng này làm ra vẻ tra nhi thì nói sau. Sau đó dù thế nào cũng được.

“Như thế nào? Toàn thể xem ra mọi người đều nhàn rỗi nhỉ?”

Thẩm Lãng thản nhiên đảo qua, thật náo nhiệt! Toàn quân bộ không sai biệt lắm có tiếng toàn tề!

“Lý phó quân trưởng, tham mưu trưởng, bây giờ soạn nội dung thảo luận khác cho hội nghị ngày mai, chỉnh đốn toàn quân, ba ngày sau chuẩn bị diễn tập quân bộ hàng năm!”

Quảng cáo
Trước /196 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Dữ Đạo Hữu Duyên

Copyright © 2022 - MTruyện.net