Nàng chỉ là thiếu nữ thôn quê, vì người cha quá cố nợ bạc người khác, nàng đành phải gả làm tiếu thiếp cho kẻ ác bá gán nợ Cứ tưởng số phận bất hạnh, rơi vào nơi chốn ấy cũng chẳng thể có được ngày lành Vậy mà âm kém dương sai, lên nhầm kiệu hoa người khác "Phu quân" của nàng bị tật, chính vì vậy bị nhà gái từ hôn. Chàng cũng thoái ý không còn muốn đàm hôn luận gả, chỉ vì chiều ý gia gia mà kết hôn, ngờ đâu vì vậy nàng đến được với người Từ đó nàng mới cảm nhận được bản thân may mắn đến nhường nào Chỉ là nàng biết vị trí này vốn không thuộc về mình Huống chi một dân nữ quê mùa như nàng, có ai sẽ ưng ý thú làm nương tử? Dù cho luyến tiêc những khoảnh khắc ấm áp, sự vô tư yên bình nơi đây, nàng vẫn là trở lại ví trí của mình thôi ...