Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dãy núi Bạch Ngân,
Nằm trên địa phận phía Đông của Đế Quốc Huyền vũ.
Nó nổi tiếng với những đỉnh núi sang sát nhau đến khó tin.
Đỉnh núi được bao phủ bởi mây trắng lượn lờ, chẳng khác gì tiên cảnh.
Các dãy núi được bao phủ bởi một màu xanh xẩm của cây cối chằng chịt, phần lớn đều là cổ thụ cực kỳ cao.
Các dãy núi được kéo dài đến gần như vô tận, địa hình của dãy núi Bạch Nhân cực kỳ phức tạp, với những con đường nhỏ khúc khuỷu đến kỳ quái đến nỗi người địa phương nhiều lúc cũng lạc đường.
Dãy núi Bạch Ngân ngoài nổi tiếng bởi các dãy núi cao và hiểm trở, còn nổi tiếng bởi một đám cướp khét tiếng, nhóm cướp Bạch Ngân.
Bọn chúng cực kỳ mang rợ và nguy hiểm, mỗi lần xuất thủ đều là cướp hiếp giết.
Thôn dân quanh đó hầu như diệt tuyệt, đến cả trẻ nhỏ bọn chúng cũng không bỏ quả.
Đặc biệt, nhóm cướp này hành động rất có trật tự và kỷ luật.
Mỗi lần xuất thủ cực kỳ nhanh, khi người chính phủ đến nơi thì bọn chúng hoàn toàn biến mất khỏi địa điểm đánh cướp.
Có lần chính phủ phái người đến chinh phạt chúng, trận chiến kéo dài ba ngày ba đêm.
Cuối cùng, nhóm cướp Bạch Ngân dựa vào hiểm trở của núi mà chém giết tất cả người chính phủ kéo đến.
Sau khi chiến thắng, chúng chặt đầu từng người chính phủ phái đến treo ở ngọn núi phía nam của dãy Bạch Ngân, khiến cả ngọn núi biến thành tử địa.
Thậm chí đêm đến đều có tiếng rú dài và tiếng kêu thảm thiết khiên cả ngọn núi trở thành cấm địa.
Lần thất bại thảo phạt đó đã khiến cả vùng phía đông của đế quốc rung động trước độ man rợ của đám cướp Bạch Ngân.
…
Cánh ngọn núi Bạch Ngân khá xa có một huyện thành nhớ tên là Ngân Thủ.
Ngân Thủ huyện thành người dân thưa thớt.
Đu gọi là huyện thành nhưng rất nghèo nàn.
Hai bên đường cũng không buôn bán gì nhiều, chủ yếu là một số món ăn nhanh và các loại tạp vật cần thiết cho sinh hoạt.
Nhà cửa cửa ở đây đều được đóng kín, người đi đi lại trên đường rất thưa thớt.
Trên con đường trong trải, đang có một thanh niên đầu trọc, mặc áo khoác đỏ cổ cao có viền đen đang chậm rãi đi trên đường lớn.
Người này chính là Hướng Thiên.
Sau khi biết được tin tức từ Bạch Vạn Y.
Hắn đã dùng hai ngày để sắp xếp mọi chuyện trước khi lên đường đi đến huyện Ngân Thủ này.
Thiên Nhi được hắn sắp xếp ở lại trong nhà Bạch Vạn Y.
Trước khi đi nàng còn muốn đi theo nhưng nghe nói dối chỉ về học viện nên nàng cũng không đòi theo nữa.
Có vẻ trước khi rời đi đã dặn dò nàng kỹ về việc này.
Hôm đó, hắn cũng gặp lại Tôn Như và sư huynh của nàng.
Bọn họ nói đã phát hiện tin tức của gia gia Hướng Thiên, đúng như tin tức, gia gia hắn đang hướng phía Đông mà đi.
Một số Những Kẻ Gác Đêm quanh vùng thấy lão.
Điều này làm cho Hướng Thiên chắc chắn gia gia mình nhắm vào nhóm cướp Bạch Ngân.
Nhưng có một điều khó hiểu, gia gia hắn chỉ là một trung đẳng phù thủy, mà thủ lĩnh của đám cướp này lại là cao đẳng, vì sao gia gia hắn còn dám đến.
Món đồ gì khiến lão liều mạng như vậy?
Thấy mặt trời sắp xuống bóng, Hướng Thiên lượn một vòng quanh huyện tìm chỗ dừng chân chấn.
Đi một lúc cuối cùng hắn mới thấy một quán trọ nhỏ, quán trọ này khá là đơn sơ nhưng cũng có nhiều phòng trống.
Hướng Thiên vừa bước vào thì nhướng mày, trong quán trọ đang có mấy nhóm người dùng cơm.
Trong đó đều có phù thủy, thấp nhất là sơ đẳng cấp ba, cao nhất là trung đẳng cấp ba.
-Khách quan, mời sang bên này.
Một tên tiểu nhi hay bồi bàn gì đó chạy ra đón Hướng Thiên.
Vừa đi tên này vừa hỏi.
-Ngài dùng bữa hay ở trọ?
-Ta ở trọ nhưng trước đó muốn dùng bữa.
Hướng Thiên gật đầu nói.
Tên tiểu nhị đưa hắn đến một cái bàn trống.
Hướng Thiên gọi một vài món ăn rồi ngồi chờ.
-Ta hỏi ngươi, vì sao trong huyện này lại vắng vẻ như vậy?
Lúc tiểu nhị mang thức ăn lên, hắn liền hỏi.
Hắn nhớ rõ huyện này cách khá xa dãy Bạch Ngân.
Nói sợ cướp mà vắng vẻ đến mức này thì không đúng.
Tiểu nhị kinh ngạc nhìn hắn, sau đó thấy người này thực sự không biết mới nhỏ giọng nói.
-Ngài chắc từ nơi khác đến nên không biết.
Trong huyện này có thứ không sạch sẽ.
Mỗi đêm đều đi lại trên đường vì thế mà người trong huyện vội vàng chuyển đi, không thì cũng khoá cửa nhà thật kỹ dù ngày hay đếm.
Vì thế khách đến huyện này càng lúc càng ít.
-Quỷ quái gì khiến một huyện biến thành thế này? Kẻ Gác Đêm đâu?
Hướng Thiên nhướng mày, làm thế quái nào đi chỗ nào cũng gặp mấy chuyện này? Hắn lắc đầu cười khổ nhưng nghe tin tiếp theo mới khiến hắn kinh ngạc.
-Khách quan không biết chứ đám quái dị này chính là một đội quân.
Gần mười năm trước được cử đi xử lý đám cướp Bạch Ngân.
Không nghĩ đến toàn quân bị diệt, bị treo đầu tên núi.
Chính phủ lại không cử người mai tán khiến họ oán giận, biến thành Ma Quỷ.
-Mấy năm nay, quanh đây vì nhóm cướp Bạch Ngân, không có huyện thôn nào, huyện này chính là huyện gần nhất núi Bạch Ngân nên đám Ma Quỷ mới đến đây.
Chính phủ thì lại không đủ nhân thủ để phái đến, đến cũng không dám đối đầu một đội quân Ma Quỷ.
Tiểu nhị lấm la lấm lét nhìn quanh, thấy không ai chú ý mới nhỏ giọng nói với Hương Thiên.
-Ngài có thấy mấy vị bên kia không, bọn hắn đến để trợ giúp đấy.
Chính phủ phát ra thông báo nếu ai tiêu diệt được quân đoàn Ma Quỷ này, tất có được thưởng lớn.
Hướng Thiên nhận tên tiểu nhị này là một tên nhiều chuyện, hỏi một câu đã tuồn ra hết mọi tin tức.
-Thấy ngươi cũng thật thà, đây cho ngươi.
Hắn ném cho tiểu nhị ít tiền rồi đi.
Tiền ở thế giới này vẫn là tiền giấy, được chia ra nhiều loại mặt tiền khác nhau, rất dễ dùng nhưng cũng khó kiểm soát.
Chính phủ để tránh bị xuất hiện tiền lậu mà thuê một nhóm phù thủy in dấu đặc biệt cho tiền chính gốc.
Nói chung dễ dùng nhưng kiểm soát cũng rất mệt.
Dùng bữa xong, Hướng Thiên được tiểu nhị đưa đến phòng mình.
Sau đó, hắn cũng liền đã tọa trên giường.
Trước khi đến núi Bạch Ngân, hắn cần tăng lên thực lực của mình.