Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quan Đạo Vô Cương
  3. Chương 234: Chương 233: Cử chỉ điên rồ
Trước /393 Sau

Quan Đạo Vô Cương

Chương 234: Chương 233: Cử chỉ điên rồ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khoé miệng nhếch lên của Lục Vi Dân mang theo nụ cười có chút kỳ quái. Có lẽ chỉ có hắn mới hiểu nổi hàm ý của câu nói cuối cùng của mình.

Nếu như Cẩu Diên Sinh không lộ vẻ dâm dê đối với chị em họ Chân thì hắn cũng không phẫn nộ như thế. Cẩu Diên Sinh có hung hăng cũng chẳng sao, suy cho cùng bản thân cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, còn không có sức mạnh thay đổi tất cả. Nhưng y ức hiếp người khác lại đổ lên đầu mình, mà còn dùng cái cách thức hoành tráng để tự chuốc hoạ, vậy cũng không thể trách bản thân mình được.

Có lẽ là trải qua hai lần thay đổi tình cảm to lớn đau đớn ở kiếp trước, khiến hắn trong kiếp này luôn muốn công kích những người khác giới xung quanh người con gái mà anh ta cho rằng thuộc về mình, muốn xé nát đối phương thành trăm mảnh. Diêu Bình như vậy, Đào Trạch Phong như thế, Cẩu Diên Sinh cũng thế thôi.

Lục Vi Dân cũng hiểu trọng lượng của bản thân mình hiện nay, dùng câu nói xưa để nói vị trí thấp kém mà lại “nặng quyền”. “Nặng quyền” ở đây không phải là chỉ bản thân có quyền lực lớn, mà là chỉ bản thân ở vị trí được gọi là “thấp hèn” nhưng lại tương đối nhạy cảm, mà có thể phát huy được cái tác dụng khó mà tưởng tượng nổi. Thậm chí từ mặt nào đó, một câu nói không chút lưu tâm hoặc là nói một dấu hiệu ngầm vô ý đều có thể dẫn đến sự thay đổi hàng loạt ở trường chính trị Phong Châu này.

Đương nhiên, Lục Vi Dân bây giờ cũng hiểu rõ bản thân mình hiện giờ không có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy, nếu muốn hiện thực hoá sức ảnh hưởng đó thì đầu tiên phải trở thành một người không thể thiếu bên cạnh Hạ Lực Hành. Mà muốn đạt được điều đó, chỉ giở những trò khôn vặt, bỏ ra một tý chút thì vĩnh viễn không bao giờ đủ.

Nhưng bản thân hắn cũng tự tin rằng nếu như mình tiếp tục ở bên cạnh Hạ Lực Hành, thì hắn có thể làm được điều đó, mà còn có thể làm tốt hơn.

Đây cũng là lí do vì sao mà Cao Sơ đã được thăng chức làm Phó ban thư kí Địa ủy kiêm Chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách mà vẫn muốn gắn bó với vị trí này. Chính là sự tinh tế mà người ta khó mà định nghĩa - cảm giác khiến cho người ta không thể buông tay ra được. Rồi sẽ có một ngày Cẩu Diên Sinh sẽ vì hành động hôm nay của y mà cảm thấy hối hận suốt đời. Trong sự kiên quyết mang theo nỗi cay nghiệt hiện lên trên mặt của Lục Vi Dân dường như đang muốn nói gì đó với hai chị em đang ở trong phòng. Nghe thì Lục Vi Dân không hề để chuyện này trong lòng, mà sự tự tin mạnh mẽ thể hiện ra cùng với giọng điệu khống chế càng khiến cho Chân Tiệp có cảm giác ngẩn ngơ không nói lên lời.

Thứ cảm giác mà người con trai trước mặt đem đến cho cô làm sao mà càng ngày càng mơ hồ. Mỗi lần gặp mặt, cách cư xử của đối phương luôn đem đến cho cô một cảm giác hoàn toàn mới. Vị đặc biệt của người đàn ông trưởng thành toát lên từ vùng trán đã hoàn toàn xoá đi những dấu vết ngây ngô của người đàn ông trong giai đoạn tuổi tác này, khiến cho từng cử chỉ của anh ta luôn có một sức hấp dẫn đến kì lạ.

Lục Vi Dân cũng để ý thấy nét mặt của Chân Tiệp có chút thay đổi, ánh mắt như mắt đầu trở nên mơ hồ, dường như đang chìm trong một bầu không khí nào đó. Cứ thế cho đến khi Lục Vi Dân cẩn thận di chuyển một chút mà Chân Ny dường như đang cuộn tròn trong lòng mình, Chân Tiệp mới đỏ mặt mà bừng tỉnh.

Sau khi tắm rửa xong, Chân Tiệp nằm trên giường có chút khó ngủ. Cô cảm thấy cô em nằm kế bên cũng thế, cũng giống như lại cho mình một ám hiệu ngầm nào đó, cho nên Chân Tiệp nằm nghiêng trên giường không chút động đậy.

Tiếng thở đều đặn làm cho cô xem ra cứ như đã ngủ say. Trong phòng có chút khô hanh, nhiệt độ ban đêm của Phong Châu tháng 12 có thể xuống đến 2, 3 độ. Không gian yên tĩnh trong đếm khiến cho các tiếng động dù nhỏ nhất cũng vô cùng rõ ràng.

Cũng không biết phải qua bao lâu, trong mơ hồ Chân Tiệp cảm thấy cô em bên cạnh lặng lẽ thức dậy, dường như vẫn dừng bên cạnh mình một lát, hình như muốn quan sát xem mình đã ngủ thật hay chưa. Có thể sau khi đã xác định mình đã ngủ say, rón rén chạy ra cửa, cẩn thận mở khoá, đẩy cửa, đi ra ngoài.

Chân Tiệp không cần đoán cũng biết được em mình đi đâu.

Chân Ny và Đại Dân sớm đã vượt qua cái ranh giới đó, mẹ và Chân Tiệp sớm đã biết rồi. Chiếc bao cao su trong túi của Chân Ny đã đủ để nói rõ tất cả, Chân Tiệp nghĩ mẹ cũng nói với cha, nhưng cha hình như cũng không biểu hiện gì.

Có điều bây giờ cùng với xu thế ngày càng thoáng của xã hội với vấn đề này, dường như càng ngày càng ít quan tâm đến chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân như thế này nữa.

Nghĩ lại thời gian hai năm trước mình còn học đại học thường câm như hến với mấy việc như thế này, mà bây giờ lại thường xuyên nghe thấy bạn cùng phòng mình hoặc nói hẳn ra hoặc ngầm nói đến cái việc sống chung cùng bạn trai. Và người bạn rất thân với mình đó thậm chí còn cố ý nói về cuộc sống với bạn trai ngay trước mặt mình, chỉ nghe thôi mà khiến cho mặt, tai Chân Tiệp đều đỏ hết lên, mỗi lần đó đều phải chặn họng thì đối phương mới có thể dừng lời.

Chân Tiệp không phải không ngưỡng mộ những đôi tình nhân ân ái ngọt ngào trong trường, nhưng khi tình cảm quả thật rơi vào mình, cô mới phát hiện rằng những thằng con trai ngày ngày kè kè bên cạnh thật là nông cạn.

Nếu đúng như những điều mà Đào Trạch Phong nói khi bôi nhọ Lục Vi Dân, không ít người đều đến với mình vì vẻ mặt xinh đẹp hoặc là vì mình là con gái Phó giám đốc nhà máy 195, hoặc cả hai nguyên nhân đó. Cô ấy không đơn thuần như Chân Ny, luôn cảnh giác hoặc có cảm giác không tin tưởng với những người đàn ông xung quanh mình.

Cô ấy cũng từng qua lại với mấy người ưu tú trong đó, nhưng cũng không ngoại lệ, chẳng mấy chốc mà chia tay. Ngay cả giai đoạn chớm nở của tình yêu như cầm tay, ôm ấp cô cũng chưa từng bước vào, thể hiện sự thất bại trong tình yêu. Điều đó đã khiến cho Chân Tiệp vô cùng đau khổ, nhưng nếu như phải hạ thấp yêu cầu của bản thân để bước vào tình cảm mà chính bản thân mình cũng không thể toàn tâm toàn ý… cô thà chọn ở vậy cô đơn.

Cho nên cô nói với người nhà và bạn bè xung quanh rằng cô không có ý định tìm đối tượng trong lúc học cao học, suy nghĩ này khiến cho một vài người bạn của cô cũng không thể hiểu nổi.

Có thể là yêu cầu đối với người trong mộng quá cao, hoặc cũng có thể là điều kiện của bản thân mình quá hà khắc, Chân Tiệp rất khó mà để mắt đến những người bạn cùng trang lứa còn đang đi học chưa ngấm mùi đời của mình. Cô lại thích những người đàn ông hơn cô 9, 10 tuổi, chững chạc tràn đầy tự tin. Tiêu chuẩn chọn đối tượng này thậm chí ngay cả cô cũng cảm thấy không giống với người khác, cứ thế cho đến khi Lục Vi Dân này xuất hiện

Lục Vi Dân vốn dĩ chẳng có ấn tượng đặc biệt gì đối với Chân Tiệp. Cưới con mắt của cô, Lục Vi Dân và Chân Ny qua lại chưa chắc đã vì gia đình mình, nhưng vẻ đẹp của Chân Ny lại là nguyên nhân quan trọng trong đó. Đương nhiên, con trai ai mà chẳng thích con gái xinh đẹp, nếu như lại có một gia thế tốt thì không còn gì tốt hơn.

Mà hình tượng Lục Vi Dân trong mắt cô có chút gì đó kém cỏi, hèn yếu, tuy rằng tình cảm của hắn với Chân Ny có thể là thật, nhưng sự khác biệt giữa hai người vô cùng rõ. Nói chuẩn xác ra là cô không cho rằng Lục Vi Dân ưu tú được là bao nhiêu, cũng không xứng với Chân Ny.

Với vai trò người chị, Chân Tiệp thấy tình cảm này chẳng có gì tốt đẹp.

Nhưng biểu hiện của Lục Vi Dân từ sau lần đầu cha xảy ra chuyện, đã khiến cho cô thay đổi hoàn toàn cách nhìn của cô với Lục Vi Dân

Liên tục mấy ngày sau đó, những cử chỉ chín chắn đầy kinh nghiệm của Lục Vi Dân, mà còn có một chút gì đó cảm giác thần bí, đã hoàn toàn thuyết phục Chân Tiệp, khiến cho cô bắt đầu tò mò về con người Lục Vi Dân, muốn khám phá thế giới nội tâm và cuộc sống của người bạn trai của em gái mình.

Trong năm nay, số lần mà Lục Vi Dân về không nhiều, nhưng Chân Tiệp phát hiện ra bản thân mình thậm chí không kiềm chế nổi cảm xúc. Mỗi lần Lục Vi Dân trở về cô phát hiện dường như bản thân mình còn phấn chấn hơn cả cô em, cô buộc phải cẩn thận giấu kín cảm xúc đáng xấu hổ đó.

Mà phong thái của Lục Vi Dân sau khi cha xảy ra chuyện, quả thực khiến cho hình tượng người cha không thể thay thế trong cô phút chốc mà phai mờ.

Lục Vi Dân như một người anh hùng vô thức bước vào trong tim cô, kéo gia đình cô ra khỏi sóng gió, vực lại tòa nhà vốn đã xiêu vẹo, cứu gia đình nhà họ Chân từ ranh giới của cơn trầm luân trở về. Mà chiếc Mercedes- Benz xuất hiện trong đêm hôm đó cùng với hình ảnh cha hiên ngang xuất hiện ở trong nhà máy khiến cho không ít người phải rút lại cái ý định muốn làm cho nhà họ Chân sụp đổ.

Sau này nhà họ Diêu xảy ra chuyện nhanh chóng làm giảm đi sự chú ý của nhà máy 195 với gia đình họ, khiến cho mấy cô con cái nhà họ Chân cuối cùng cũng có thể yên ổn sinh sống.

Chân Tiệp vẫn hoài nghi rằng việc gia đình nhà họ Diêu xảy ra chuyện cũng có sự nhúng tay của Lục Vi Dân. Quả thực thời gian xảy ra sự cố thật trùng hợp, lúc gia đình họ Chân bị đẩy vào thế đầu sóng ngọn gió, nhà họ Diêu xảy ra chuyện mà không có điều gì báo trước, đây quả thực như sự sắp đặt trong tiểu thuyết, từng màn từng màn một, cứ thế mà thành hiện thực.

Cô cũng bóng gió hỏi cha mình, nhưng ông cứ lòng vòng, không trả lời câu hỏi của cô, sự việc này càng tăng thêm mối hoài nghi trong lòng Chân Tiệp.

Nhưng điều này không chút ảnh hưởng đến cảm nhận của Chân Tiệp với Lục Vi Dân. Cô thậm chí còn cảm thấy bản thân mình như một bé con ngây thơ vẫn cảm thấy Lục Vi Dân có vẻ anh hùng nào đó đáng để tôn sùng, như sự theo đuổi mù quáng của những người hâm mộ bóng đá, cuồng nhiệt và phi lý chí. Cảm giác này khiến cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi pha chút xấu hổ, nhưng cô không thể thoát khỏi.

Đó là bạn trai của em gái mình, cô không ngừng nhắc nhở bản thân, đó là điều không thể. Nhưng lập tức có một tiếng nói khác trong cô phản bác lại, bản thân chẳng qua là có chút tò mò với anh ta mà thôi, không có gì khác. Nhưng đến ngay cả cô cũng cảm thấy cái lời phản bác gượng ép đó tỏ ra vô tác dụng, quả thực là chỉ có tò mò thôi sao? Đâu có đơn thuần như vậy?

Có thể lừa gạt người khác nhưng liệu có thể lừa gạt chính bản thân mình không? Rõ đã biết là không thể có kết quả, nhưng Chân Tiệp lại bất lực với cảm xúc của mình.

Trong đêm trải qua cuộc khẩu chiến nảy lửa của Lục Vi Dân và Đào Trạch Phong, cô dường như không kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân mà xông ra an ủi Lục Vi Dân. Khi ánh mắt của Lục Vi Dân sơ ý lướt qua ngực cô sau làn áo ngủ, có một cái cảm giác như tê liệt toàn thân lập tức bao phủ lấy cô.

Mà điều làm cô kinh hoàng nhất là người mà cô yêu say đắm trong mơ của đêm hôm đó lại chính là Lục Vi Dân!

Quảng cáo
Trước /393 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cỗ Máy Thời Gian

Copyright © 2022 - MTruyện.net