Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phòng họp cao cấp của gia tộc Alice nằm ở khu vực trung tâm của Tam Giác Vàng, chỉ sử dụng cho những mục đích quan trọng, trong phòng họp là các thành viên từ lớn tới nhỏ của gia tộc Alice.
Lâm Khánh Phong ngồi ở vị trí đầu sau đó là tới Thiên Châu, Bảo Hưng và Gia Mỹ, cả bốn người đều im lặng không nói gì nhưng điều có chung một điểm đó là khí lạnh tựa hồ đã trải qua ngàn năm từ người họ phong thái uy nghiêm không thể đến gần khiến Hillter và người trong gia tộc này âm thầm sợ hãi.
Hillter mồ hôi sau lưng đã ướt cả áo, giộng ông ta run run nhìn Lâm Khánh Phong: “Không biết là có chuyện gì khiến thiên chủ và tam tôn phải đích thân đến đây?”
Bảo Hưng nhếch môi: “Vậy theo ông không có chuyện gì thì chúng tôi không đến đây được? hay là sự xuất hiện của chúng tôi khiến công việc nào đó của ông … bị đình hoãn.”
“không không không, làm gì có…. Được nghênh đón thiên chủ và tam tôn khiến tôi cực kì vui mừng.”- Hillter nhanh chóng phủ nhận.
“Thật vậy sao?”- Lâm Khánh Phong nhàn nhã dựa người vào ghế, đôi mắt không chút cảm tình nhìn Hillter: “Hillter, gần đây ta nhận được nguồn tin số lượng ma túy sản xuất trên địa phận Tam Giác Vàng bị vơi đi đáng kể, hơn nữa rada ghi hình trên đảo ghi nhận được gần đây có người lạ đến, ông giải thích chuyện này thế nào?”
Vì Tam Giác Vàng là một hòn đảo mang tính chất giao dịch nhạy cảm nên người lạ nhất quyết không được bước chân vào, trừ anh em trong Mafia thì những người lạ muốn vào điều phải qua khâu giám định vân tay và các khâu kiểm soát chặt chẽ.
Hơn nữa trên hòn đảo hay khắp nơi điều là rada ghi hình do chính Gia Mỹ sáng chế ra, ngoại trừ cô ta thì hầu như chẳng có ai có thể xâm nhập phá hủy nó.
Nói Lâm Khánh Phong buông thả phóng túng chẳng thà nói hắn giả bộ không quan tâm để lật tẩy con bài lớn thì đúng hơn.
“Chuyện này, là, là…”- Hillter không ngờ rằng trên đảo lại có rada, ông ta tự tiện cho người vào đây nhưng lại không qua các khâu kiểm soát đã định nên bây giờ muốn trình thông tin của những người kia…e rằng rất khó khăn.
“Hillter, có phải ông chê mình sống lâu quá nên muốn đầu thai sớm rồi không? Nếu khôn hồn thì khai ra ông đã cấu kết với thế lực nào?”- Ánh mắt lạnh như băng của thiên Châu nhìn Hillter đang tìm đường tránh tội.
Tiếng xì xào bên dưới càng ngày càng lớn, Tam Giác Vàng là thu nhập sống của các anh em trên đảo, bọn họ đã từng thề, nếu có người hai lòng với hòn đảo này thì họ cũng sẽ thề sống thề chết băm dầm gả ta, nhưng… đối tượng lần này lại là… trưởng tộc.
Một người trong số thành viên trong gia tộc đứng lên nhìn Thiên Châu: “Long tôn, tôi tin trưởng tộc trong sách, cả đời ông ấy một lòng vì gia tộc, một lòng vì sự hưng thịnh của Tam Giác Vàng, tôi tin ông ấy tuyệt đối không hai lòng.”
Mọi người cũng gật đầu tán đồng, nếu nói là một tên tiểu tốt hám lợi nào làm chuyện này thì họ còn tin chứ nói tộc trưởng hơn nửa đời đã bán hết tâm trí cho gia tộc thì họ tuyệt đối không tin.
Một người khác đứng lên nói: “Thiên chủ, tam tôn, các vị khẳng định đã nhận được tin có người lạ bước vào địa phận chúng ta vậy lấy gì khẳng định là chính trưởng tộc cấu kết dẫn họ vào? Địa phận Tam Giác Vàng cũng không nhỏ nhưng lại chỉ có một mình tộc trưởng quản lí, làm sao có thể tránh khỏi sơ suất này.”
Tiếng xì xào và gật đầu ngày càng nhiều.
Hillter thở phào nhẹ nhõm, thà để ông chịu tội ‘không làm tròn chức trách’ ít ra thì còn có cơ hội được sống, còn hơn là ‘cấu kết ngoại gian bán đứng tổ chức’ thì chắc chắn ngay cả hơi thở cuối cùng cũng không có cơ hội.
Cả bốn người nhíu mày, sắc mặt không thay đổi xem tình hình này thì tất cả điều đứng về phía Hillter, xem ra con cáo già này thường ngày cũng rất bỏ công sức để thanh tẩy não của đám người này.
“Nếu đã như vậy thì xem ra chúng tôi đã hiểu nhầm trưởng tộc rồi, vừa rồi có điều gì đắc tôi mong Hillter trưởng tộc rộng lòng bỏ qua.”- Lâm Khánh Phong nở nụ cười nhạt nhìn Hillter.
Ba người còn lại cũng âm thầm theo dõi sự việc, không thèm lên tiếng thắc mắc hành động của Lâm Khánh Phong bỡi lẽ họ tin tưởng hắn nhất định không làm chuyện gì mà không có lí do.
Hillter thở phào sau đó nở nụ cười nhẹ nhõm, xem ra thiên chủ và tam tôn trong lịch sử hào hùng của hắc đạo cũng không phải khó đối phó.
“không sao, có hiểu lầm mới hiểu biết lẫn nhau, thiên chủ và tam tôn bận trăm công nghìn việc lại phải tốn tâm tư lo nghĩ cho tình hình sản xuất ở Tam Giác Vàng khiến chúng tôi và toàn thể anh em vô cùng cảm kích, nếu đã cất công tới đây chi bằng chúng ta hay tổ chức yến tiệc ăn uống no say.”- Hillter cười nịnh nọt nhìn Lâm Khánh Phong.
Cả bốn người gật đầu khiến sự đắc ý của gả ngày càng tăng.
Phòng vip sang trọng của gia tộc Alice đã tụ họp đủ các thành viên, trên chiếc bàn dài là các món ăn thơm phức, Lâm Khánh Phong và ba người còn lại cũng ngồi vào bàn ăn, hắn vẫn giữ phong thái ung dung bình thản nhưng mỗi cử chỉ lại tràn đầy sức hút khiến các cô gái trong gia tộc này dẫu biết không nên nhưng cũng không kiềm được thi thoảng lại nhìn trộm.
Phục vụ nhanh chóng đưa rượu cùng thức ăn hơn, trong lúc rướn người qua để đồ lên bàn thì Hillter khéo léo đưa cho người phục vụ kia một gói nhỏ hắn cũng nhanh chóng nhận lấy. Sau đó thuần thục đổ vào bình rượu, động tác nhanh và khéo tưởng chừng như ai cũng không thấy nhưng lại rõ mồn một mà lọt vào tám con mắt kia.