Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Người chứ không phải cỏ cây, ai có thể vô tình, không khóc được sao?" Cô không có phủ nhận.
Cố Cảo Đình thu tay lại, trầm giọng nói: "Anh sẽ không để em có chuyện gì, yên tâm.
Phùng Tri Dao bên kia anh sẽ nhốt cô ta lại, trong vòng hai ba năm sẽ không được thả ra.
Còn mẹ của anh, anh chỉ tạm thời thu hôi tất cả thực quyền của bà ấy, anh hy vọng em hiểu, dù sao bà ấy cũng là mẹ của anh, có một số việc sẽ bị ảnh hưởng, bây giờ anh không thể có một chút sai lầm, nếu không bao nhiêu công sức sẽ đổ sông đổ biển hết.
Anh hứa với em, sau khi anh kéo Duật Cẩn xuống, anh sẽ xử lý chuyện này, sẽ không vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp."
Vành mắt Hoắc Vi Vũ đỏ lên, nước mắt chứa chan lăn tăn như muốn rớt xuống.
Chẳng qua cô chỉ thuận miệng nói một chút, anh thật sự đã xử lý, còn xử lý cả người thân của mình.
Phần tình nghĩa này, cô sẽ khắc sâu trong tim.
"Nếu như, em nói nếu như, bây giờ anh và tổng thống đối đầu với nhau, sẽ có bao nhiêu phần thắng?" Hoắc Vi Vũ cân nhắc hỏi.
"Anh đã liên hệ với tổ chức, bắt đầu điều tra bên phía của Duật Cẩn, nhưng ông ta quả thật không có để lại nhược điểm nào để làm cho người ta lên án, trong lúc ngồi trên ghế tổng thống cũng cần chính thương dân, mối quan hệ với dân chúng rất tốt, anh phải tìm một lý do thích hợp, mới có thể kéo ông ta xuống ngựa." Cố Cảo Đình giải thích nói.
Ánh mắt Hoắc Vi Vũ ảm đạm xuống.
Cô hiểu rôi.
Tào Tháo rất lợi hại, nhưng ông chỉ mang theo thiên tử dùng làm chư hầu, mà không có tự mình làm Hoàng Đế.
Ông thiếu một lý do kéo Hoàng Đế xuống ngựa.
Cố Cảo Đình cũng thế.
"Nếu như là xung đột vũ trang thì sao?" Hoắc Vi Vũ chưa từ bỏ ý định lại hỏi.
"Duật Cẩn có Mai Tướng quân, ông ta lại có ý làm suy yếu binh quyền của anh, còn sắp đặt người vào bên cạnh anh và anh cả em, nếu như bây giờ anh cả em đang ở đây, anh và anh ta liên thủ, mới có thể đánh bại ông ta.
Nhưng bây giờ anh cả của em còn đang nước G, hơn nữa nếu dùng vũ lực ở trong nước, sẽ để cho địch quốc thừa dịp yếu nhược mà vào, ngược lại tổn thất là lợi ích của dân chúng ta, cũng sẽ làm cho dư luận giúp Duật Cẩn, rất bất lợi với anh.Bây giờ anh chính là muốn tìm ra sơ hở của Duật Cẩn.
Cuộc chiến của nước B, làm cho thanh danh của anh vang dội hơn, cũng nhận được sự ủng hộ của dân chúng, chỉ cần làm việc ở phía sau màu, thì có thể kéo ông ta xuống ngựa rồi." Cố Cảo Đình kiên nhẫn nói.
Mỗi một câu nói của anh, làm cho trong lòng cô càng lạnh hơn một chút.
Nếu như Duật Cẩn phanh phui nguyên nhân anh đàm phán thắng lợi ở bên nước B, khẳng định anh sẽ mất đi sự ủng hộ của dân chúng.
"Nói cách khác, nếu bây giờ anh và Duật Cẩn xung đột vũ trang, sẽ không thắng, đúng không?" Hoắc Vi Vũ muốn xác định hỏi.
"Có rất nhiều chuyện xấu, sao vậy?" Cố Cảo Đình nhận ra được cô không thích hợp.
Trong mắt Hoắc Vi Vũ ảm đạm không ánh sang.
Anh có được thanh danh, khi Duật Cẩn không có phanh phui nhược điểm ra, thì không nhất định thắng, huống chi nếu bị phán định là tội phản quốc...
"Sao anh có thể thuyết phục tổng thống nước B vậy?" Hoắc Vi Vũ nói sang chuyện khác.
"Anh tự nhiên có cách của anh, đi thôi, ra ngoài ăn cơm, anh nghỉ được một tiếng, sau một tiếng, anh phải đến quân khu." Cố Cảo Đình nhảy qua đề tài này, không muốn nói thêm.
Mà anh không muốn nói thêm, càng chứng minh đáp án của cô.
Duật Cẩn không có lừa cô.
Tâm tình Hoắc Vi Vũ như ngã vào rồi đáy cốc, "Cố Cảo Đình, anh biết Plato tình yêu không "
"TMD(*chửi bậy) Plato." Cố Cảo Đình thô tục nói, kéo cô lại, ôm vào trong ngực, "Anh muốn em, đời đời kiếp kiếp, trong đầu em đừng nghĩ lung tung, tin tưởng người đàn ông của em có thể chinh phục thế giới, em chỉ cần chinh phục anh là được."
Cô muốn chính phục anh, thì anh còn sống mới được.
"Vì vậy, em sẽ ngừng cố gắng." Hoắc Vi Vũ ý vị thâm trường nói.
Lòng hắn tùy ý động, đè cô xuống giường, thật sâu hôn lên môi cô.