Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mị lực của quỷ ba
Hàn Liệt cuối cùng đã gặp gỡ nan đề rồi.
Điều duy nhất có thể làm cho nam nhân khuất phục không phải là bạo lực, mà là sự nhu tình như nước cùng với sự dây dưa đến vĩnh viễn không có chừng mực. Nhất là đối với một người nam nhân như Hàn Liệt mà nói!
Lúc ấy, khi mà hắn đang trên dọc đường đi đến Lý phủ, lúc mà toàn bộ chim chóc và muôn thú chung quanh đều đã chạy đi hết, hắn chỉ biết chính mình sắp gặp phải phiến phức lớn rồi.
Quả không ngoài dự đoán, ngay vào lúc hắn dừng lại, trông không trung liền đột nhiên nhảy ra một nữ quỷ xông vào trong ngực của hắn. Đó là một nữ quỷ có vóc người yểu điệu, ăn mặc càng nóng bỏng mắt. Nàng ta đang dùng đôi tay mềm mại của mình tham lam vỗ về chơi đùa qua lại trên bắp thịt rắn chắc của hắn, trong miệng còn phun ra một giọng nói vô cùng ngọt ngào: “Liệt ca.. Còn nhớ rõ ta không?”
Mặc dù đang ở trong một cái ôm nhuyễn ngọc ôn hương, nhưng Hàn Liệt vẫn bất vi sở động, sau khi đẩy nàng ta ra còn nói: “La Sát? Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần nữa đây? Ta tuyệt không lấy ngươi!” (Bà La Sát trong truyền thuyết đây sao?)
La Sát bị đẩy ra kia liền đem mái tóc dài che khuất nữa khuôn mặt của mình hất qua một bên, lộ ra một khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ, đầu ngón tay vẫn đang dao động qua lại trên đám râu đã mọc dài ra trên mặt Hàn Liệt, giọng nói vừa uốn éo vừa cả giận: “Liệt ca… Chẳng lẽ nếu đặt tất cả nữ nhân trên đời ra trước mặt của ngươi, ngươi một điểm cũng không có cảm giác sao? Ngay cả thê tử khuynh quốc khuynh thành của ngươi, ngươi cũng…” haehyuk8693
“Đừng nói nữa! Miễn bàn đến cuộc hôn nhân vốn không phải là hôn nhân đó đi!”
Hắn không muốn nhớ tới đoạn ký ức trước kia nữa, nữ nhân kia vĩnh viễn là nổi đau đớn luôn đeo theo suốt đời hắn… Đều tự trách bản thân hắn đã sinh ra tại Hàn gia, muốn chạy trốn cuộc hôn nhân này cũng không có biện pháp, ai kêu cha mẹ muốn lấy cái chết bức hắn?
Càng không xong chính là, không biết vì sao từ nhỏ đến lớn, hắn đối với phụ nữ thật sự một điểm cảm giác cũng không có, ngược lại còn chán ghét muốn chết. Hắn vẫn quên không được đêm tân hôn ngày đó, khi hắn nhìn thấy thân thể xinh đẹp của nữ nhân là thê tử hắn kia, hắn vậy mà đã nhịn không được nôn mữa…Cuối cùng phải dựa vào việc say rượu mới miễn miễn cưỡng cưỡng cho qua được chuyện này…
Nghĩ không ra ngay vào lần đầu tiên thì đã có hài tử rồi… Sau đó lại vì liên quan đến cha mẹ của hắn, hắn chỉ có thể giả bộ cùng thê tử ân ái…Kết quả còn giả bộ không tệ lắm, mẹ kiếp!
Bản thân hắn chính là một quái nhân, không thích nữ nhân cũng coi như được đi, nhưng càng khoa trương hơn chính là, khi hắn từ trong tay bà vú ôm qua hài tử, hắn không những đối với thân thể yếu ớt nhỏ nhắn của con nổi lên ý nghĩ muốn bảo hộ, còn có một loại cảm giác trước nay chưa từng có,… Cái loại cảm giác này gọi là——–tiếng tim đập thình thịch… =.=
Đối với một tiểu hài tử mới sinh ra —– còn là huyết mạch tương liên với hắn, dù trời cao không muốn để cho hắn nảy sinh ra loại cảm giác khác biệt so với những người khác thì cũng không nên sử dụng phương pháp này chứ…
Thật là ác tâm mà! haehyuk8693
Nghĩ đến đây, hắn không chút nào thương hương tiếc ngọc đem La Sát đẩy ra xa.
“Biến!”
Không nghĩ tới mình sẽ bị đẩy như vậy, quỷ La Sát nhất thời mất đi trọng tâm, té ịch lên mặt đất… Nàng chính là mỹ nữ số một số hai của quỷ giới, lần đầu tiên bị ‘người’ đối đãi như vậy, bất quá đối tượng vốn là Hàn Liệt mà nàng quý mến, nàng liền cam nguyện à!
Mà Hàn Liệt cũng không cô phụ chờ mong của nàng, cũng tự giác biết mình đã hơi quá phận, đơn giản khom hạ thắt lưng nâng nàng dậy, “Ngươi không sao chứ?!”
Tuy nói hành vi luôn quấn lấy mình của La Sát đã làm cho hắn rất phản cảm, nhưng vừa nghĩ đến La Sát vốn là một oan hồn vì khó sinh hài tử mà chết đi, hắn cũng không hiểu được tiếc hận, chỉ đối với nàng nói: “Trên thế gian này nơi nào lại chẳng có cỏ thơm…Thế gian này nhiều quỷ hồn như thế, sao ngươi cứ hết lần này đến lần khác quấn lấy ta hả?”
“Bởi vì sự tích anh dũng của ngươi à! Ngươi vậy mà luôn có thể thoát khỏi truy bắt của Hắc Bạch Vô Thường… Quả thực là một cô hồn dã quỷ mẫu mực trong quỷ giới của chúng ta, còn có…” La Sát càng nói càng say mê, mà Hàn Liệt càng nghe càng xấu hổ, khoát khoát tay cắt đứt lời của nàng.
“Đủ rồi đủ rồi, mấy lời này ta nghe cũng nhiều lắm rồi, cái lỗ tai cũng sắp dài thành kén tằm…Ta còn có việc, đi trước.”
“Chờ một chút đã!” haehyuk8693
La Sát còn muốn đuổi theo, lại bị một tiểu cẩu ngăn cản…
Tiểu cẩu lông dài bất thình lình nhảy ra từ trong mặt đất, sau đó liền cọ sát vào vạt áo của La Sát, trong miệng lẩm bẩm lẩm bẩm đọc: “La tỷ… Ta đói bụng!!”
“Thao Thiết!” La Sát đem vạt áo kéo trở về, quay sang Thao Thiết mắng một câu, giọng nói còn mang theo ngữ địa giáo huấn hài tử: “Ta đã nói với ngươi mấy lần rồi, ngươi nếu còn tham ăn như vậy, ăn đến chết luôn thì sao?”
Mắng thì mắng, Thao Thiết vẫn tiếp tục vui đùa ngang ngạnh: “Ta muốn ăn! Ta muốn ăn!!”
Mà ngay lúc Thao Thiết quấn lấy La Sát bắt nàng làm đồ ăn cho mình, Hàn Liệt liền nắm chắc cơ hội, từ chân trở lên liền bắt đầu mờ nhạt, chuồn đi mất rồi…
————-
Bên kia haehyuk8693
Ngả Diệp vừa đáp ứng sẽ nán lại nơi này, Lý Đức Tân liền thật cao hứng dẫn y đi nhận thức hoàn cảnh bên trong Lý phủ.
Mặc dù nơi này đều dán đầy phù chú, nhưng oan hồn trong này vẫn cực kỳ nhiều. Bình thường, Ngả Diệp đều ở bên ngoài làm việc nên không có chú ý đến, nguyên lai quỷ quái đều ẩn núp ở bên trong nội viện hết rồi, hơn nữa bọn nó thậm chí còn không có hảo ý ——- Tựa như bây giờ, một con quỷ mặt xanh nanh vàng đang núp ở bên cạnh thang lầu hướng y cười gằn từng tiến ——- hắn còn có một đôi chân dài gắp hai ba lần so với nam tử trưởng thành.
Ở trước cái bàn, còn có một nữ quỷ đang hướng Ngả Diệp cười quyến rũ, như là muốn câu dẫn y. Tiếp theo nàng ta lại đột nhiên bẽ gẩy cái đầu của mình trước gương, sau lại cầm lấy chiếc lược đỏ tiên diễm như xuất huyết, chậm rãi chải chuốt mái tóc dài chấm đất của mình, ngay cả khi chiếc lược chải rớt một cọng tóc nàng ta liền đau lòng không thôi.
Đủ lại quỷ hồn thiên hình vạn trạng, mỗi một con đều làm cho Ngả Diệp cảm giác rất mới mẻ —–Giống như một con quỷ màu xanh biếc đang ở giữa ban ngày ban mặt đốt đèn ***g, chiếu lên đám châu chấu ở trên mặt đất, còn dùng đôi nhãn châu màu quýt lồi ra ngoài của mình trừng mắt nhìn chúng nó…
Bất quá thấy Lý Đức Tân nán lại ở chổ này lâu như vậy mà không có việc gì, Ngả Diệp đơn giản không nói gì, miễn cho lại tạo thành phiền toái cùng sợ hãi không cần thiết. haehyuk8693
Ban ngày quỷ hồn nhiều như vậy, ban đêm chắc lại càng khủng khiếp hơn.
Ngả Diệp tựa vào cửa sổ, hai tay chống má ngơ ngác nhìn lũ ma trơi đang thổi tới thổi lui bên cạnh giếng. Nói thật ra, y thật sự cũng không biết vì sao con người lại sợ ma trơi như vậy, mấy thứ đông tay đủ loại màu sắc này kỳ thật nếu tỉ mỉ thưởng thức chúng thì sẽ cảm thấy đẹp vô cùng…
Lúc này, từ trong đám lửa ma trơi ở chổ kia lại có một ánh lửa màu hồng nhạt bay tới phía y, Ngả Diệp vươn ngón tay ra, làm cho ngọn lửa kia dừng trên ngón tay mình.
Cảm giác được độ ấm của hỏa quang đang giảm xuống, Ngả Diệp hướng nó hỏi: “Bọn họ khi dễ ngươi sao?”
“Tụi nó nói ta là tên quái dị…”
“Đừng để ý tới chúng! Ngươi là một hỏa quang độc nhất vô nhị trên đời, không nên tự ti, biết không?” Ôi ~ y có tư cách gì để nói này nói nọ, chính y mỗi khi đứng trước mặt Hàn Liệt cũng không phải rất khó nén tâm tình tự ti sao?
“Ân… Cảm ơn ngươi!” haehyuk8693
Vừa mới nói xong, ánh lửa ma trơi kia liền hướng đồng bọn của mình bay tới, theo ánh lửa hồng nhạt đang thổi tới thổi lui kia, tiếp theo đó toàn bộ bọn chúng đều biến mất tăm.