Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quỹ Đạo Màu Xám - Hoàng Ngư Thính Lôi
  3. Chương 24
Trước /66 Sau

Quỹ Đạo Màu Xám - Hoàng Ngư Thính Lôi

Chương 24

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lý Hà Nghiên chửi một câu nhưng nụ cười trên mặt không giảm đi: "Thật sự ăn rồi?"

“Không đói.” Ngụy Dư nói, “Đi ăn đi, nếu không bọn họ lại lên tìm cậu.”

Lý Hà Nghiên nắm tay cô, nhướng mày: “Lát nữa anh mang đồ ăn về cho em nhé?”

Đầu ngón tay anh thô ráp, xoa n.ắn cổ tay cô, có chút ngứa ngáy, Ngụy Dư rút tay về: “Không, tôi đói thì tự ăn, cậu đi mau đi.”

Lý Hà Nghiên cúi người, mắt mắt khóa chặt lấy cô: "Em đuổi anh?"

Ngụy Dư ngẩng đầu nhìn anh: "Không phải, tôi cần phải đọc sách."

Lý Hà Nghiên gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Được, vậy em đọc đi."

Ngụy Dư liếc mắt nhìn anh một cái.

Lý Hà Nghiên mở cửa đi ra ngoài, cửa lại đóng lại.

Tim Ngụy Dư đập loạn nhịp, đưa tay chạm vào khóe môi, vốn định cùng anh vạch rõ ranh giới, nhưng lơ mơ thế nào lại ở cùng một chỗ. Ngụy Dư khẽ thở dài, cô ngồi vào bàn đọc sách tiếp.

Uông Dương đang bấm điện thoại định nhắn tin cho Lý Hà Nghiên, hỏi anh đang ở đâu, thì có một bóng người ngồi xuống bên cạnh hắn, Uông Dương ngẩng đầu lên, cất điện thoại đi: “Anh Nghiên, không phải cậu nói về nhà sao? Tiểu Vũ và Kinh Kinh đã lên phòng tìm cậu, tại sao cậu không có trong nhà?

Lý Hà Nghiên nhàn nhạt nói: "Có chút việc."

Lý Hà Nghiên đột nhiên quay đầu nhìn Trình Tiểu Vũ: "Chìa khóa."

Sắc mặt Trình Tiểu Vũ thay đổi.

Uông Dương khó hiểu hỏi: "Chìa khóa gì, chị Vũ, cậu có chìa khóa nhà anh Nghiên à?"

Trình Tiểu Vũ mặc một chiếc váy bò bó sát, rất khó lấy chìa khóa khi ngồi nên cô đứng dậy, lấy chìa khóa ra ném cho Lý Hà Nghiên.

Lý Hà Nghiên nhận lấy, tùy tiện bỏ vào túi.

Hoàng Tử hút một điếu thuốc và cười: "Thật kỳ lạ, anh Nghiên, làm sao cậu biết Trình Tiểu Vũ có chìa khóa nhà cậu."

Lý Hà Nghiên lười giải thích.

Hoàng Tử lại nói đùa: "Chị Vũ, cậu cầm chìa khóa nhà anh Nghiên làm gì? Cậu định cướp tiền hay cướp sắc..."

Kinh Kinh đẩy Hoàng Tử: "Đừng nói nữa."

"Tiểu Vũ cũng không phải không biết đùa." Hoàng Tử thần kinh thô vẫn tiếp tục đùa.

Sắc mặt Trình Tiểu Vũ thay đổi mấy lần, nhớ tới vừa rồi lúc lên tầng, gõ cửa không mở, gọi điện thoại cũng không nghe. Nhưng anh lại biết rằng cô lén lút cầm chìa khóa phòng anh. Sau khi nghĩ một chút, Trình Tiểu Vũ đã đoán ra rằng vừa rồi anh đang ở trong phòng của Ngụy Dư.

Hai người bọn họ phát triển nhanh như vậy, ngủ chung rồi sao?

Nghĩ đến đây, Trình Tiểu Vũ cảm thấy không thoải mái.

Trong quán bi-a, tiếng cây cơ đánh bóng bi-a vang lên liên tục.

Kinh Kinh và Trình Tiểu Vũ chơi một ván, trình độ của họ ngang nhau, họ đánh hai hiệp chơi chơi rồi không còn hứng thú. Hai người đi mua hai cốc trà chanh rồi nhìn đám người Lý Hà Nghiên đánh.

Nhị Đinh cùng một đám người bước vào quán bi-a, vẻ mặt hắn khi nhìn thấy Lý Hà Nghiên có chút kỳ quái, hắn vẫn nhớ rõ Lý Hà Nghiên cùng người phụ nữ kia đưa hắn đến đồn cảnh sát, hắn ít nhiều cũng muốn đâm chọc Lý Hà Nghiên. 

Một người trong nhóm đó tên là Bàng Triển Bằng quen Lý Hà Nghiên, chào anh và đưa cho anh một điếu thuốc. Lý Hà Nghiên không hút mà tùy tiện kẹp ở sau tai. Người nọ nói: “ Lý Hà Nghiên, sau khi ván này kết thúc, hai chúng ta chơi một ván đi?"

Lý Hà Nghiên còn chưa kịp lên tiếng, có nam sinh đã cảm thấy nhàm chán: "Chơi không chẳng thú vị gì, đánh cược đi, thế nào?"

Việc cá độ bi-a được coi là thường xuyên ở quán bi-a này. Một nhóm côn đồ đường phố không có gì để làm luôn cần tìm một niềm vui trong cuộc sống nhàm chán.

Lý Hà Nghiên không hứng thú với việc này, nhưng đôi khi anh cũng cược hai ván. Tâm trạng anh hôm nay không tồi nên đồng ý.

Lý Hà Nghiên một cơ dọn bàn.

(*) Trong trò bi-a, nếu không phạm lỗi, bạn có thể đánh bi cho đến khi đánh hết bi mục tiêu vào lỗ, hành động này được gọi là "một cơ dọn bàn". 

Hoàng Tử và những người khác lấy những quả bóng bi-a từ trong lỗ ra, ném chúng lên bàn rồi xếp vào khung tam giác.

Hoàng Tử dẫm một chân lên chiếc ghế đẩu nhựa, cắn một cây bút trong miệng và xé một tờ giấy ghi số tiền mà mọi người cược vào. Chữ viết... của hắn chỉ có hắn mới nhìn ra.

Uông Dương, Trình Tiểu Vũ và Kinh Kinh đương nhiên cược Lý Hà Nghiên thắng.

Sau khi Hoàng Tử ghi xong thì nói với Lý Hà Nghiên: "Anh Nghiên, cậu có muốn cược không?"

Lý Hà Nghiên tùy ý đặt cây cơ lên bàn, rút ​​điếu thuốc sau tai, cúi đầu châm, mơ hồ nói một câu “Không cược”.

Những người chơi bi-a ở các bàn khác cũng đến xem náo nhiệt.

Ngụy Dư đọc sách gần một tiếng đồng hồ, cô lấy điện thoại xem giờ, nghĩ nghĩ vẫn gửi tin nhắn cho Lý Hà Nghiên, hỏi anh đang ở đâu.

Một lúc sau, Lý Hà Nghiên gửi đến một tin nhắn: Ở quán bi-a.

Ngụy Dư c.ởi đồ ngủ, thay một bộ quần áo đi xuống tầng.

Vừa bước ra khỏi ngõ, cô nghe thấy tiếng người ồn ào trong quán bi-a.

Hai bàn bi-a ở trước cửa không có ai chơi cả, tất cả mọi người xúm quanh bàn bi-a bên trong, khói thuốc mù mịt, nam sinh hoặc ngồi hoặc đứng vắt chéo vai, hút thuốc và la ó.

Ngụy Dư nhìn thấy Lý Hà Nghiên trong đám đông, tay cầm cây cơ, dựa vào bàn bi-a hút thuốc, một ống tay áo phông đen vắt lên vai, anh hòa lẫn giữa những nam sinh lưu manh này.

Trước đây anh có sống như thế này không?

Lý Hà Nghiên ném điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn thoáng thấy Ngụy Dư ở ngoài cửa, ánh mắt dừng một chút, cuối cùng dời đi chỗ khác như không có chuyện gì. Bàng Triển Bằng dùng một gậy đánh sạch ba quả bi màu, tâm trạng vui vẻ, vẫn còn bốn quả bóng, anh ta muốn phá chúng bằng một gậy nhưng bị lệch mất. Bàng Triển Bằng thấp giọng chửi rủa, bước sang một bên để xem Lý Hà Nghiên đánh.

Lý Hà Nghiên thần sắc ngưng trọng, một cú đưa bi vào trong lỗ.

Thấy tình hình tốt, người xem huýt sáo nhiệt tình, bầu không khí sôi trào, khi quả bi màu đen số 8 còn sót lại cuối cùng, Lý Hà Nghiên rướn người đánh mạnh, quả bi màu đen số 8 lăn vào lỗ. Anh chơi chưa đủ, tiếp tục đánh từng quả bi màu còn lại của Bàng Triển Bằng vào lỗ.

"Như này có chút tổn thương nha, anh Nghiên."

"Đm, tôi thắng rồi."

"Chết tiệt, tháng này tôi thua hết tiền tiêu vặt rồi."

Lý Hà Nghiên ném cây cơ cho Hoàng Tử, Bàng Triển Bằng chơi chưa đã, hắn và Lý Hà Nghiên có quan hệ khá tốt nên không vì mình thua một ván mà nóng nảy: "Chơi thêm hai ván nữa?"

"Các cậu chơi đi, có người chờ tôi."

"Ai?" Bàng Triển Bằng hỏi, "Bạn gái à?"

"Ừm."

"Cậu mà cũng có bạn gái á, tôi tưởng cậu không gần nữ sắc."

"Mẹ kiếp, tôi cũng không phải nhìn thấu hồng trần."

Ngụy Dư đứng dưới đèn đường đợi Lý Hà Nghiên, một lúc sau anh đi ra, người nồng nặc mùi thuốc lá.

Lý Hà Nghiên cúi đầu nhìn cô: "Đói không?"

Ngụy Dư hừ nhẹ một tiếng: "Em đi ăn chút gì, anh chơi tiếp đi."

Lý Hà Nghiên: "Không chơi nữa, bồi em đi ăn."

"Ngụy Dư."

Một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau, Ngụy Dư quay lại và nhìn thấy Tống Lộ và Trần Kinh cách đó vài bước.

Lý Hà Nghiên đứng bên cạnh Ngụy Dư, hai tay đút túi.

Tống Lộ khoác tay Trần Kinh tiến đến, trên tay cầm bó hoa: "Sao hai người lại đứng đây cho muỗi cắn?"

Vẻ mặt Ngụy Dư cứng đờ, cô nói: “Định đi ăn tối, cậu và Trần Kinh đi đâu vậy?”

“Vừa mới từ trung tâm mua sắm về, anh ấy đưa mình trở về ký túc xá.” Tống Lộ nói, “Được rồi, bọn mình đi trước, mấy ngày nữa ăn tối cùng nhau nhé.”

Tống Lộ cùng Trần Kinh đi rồi, Lý Hà Nghiên đột nhiên nói: "Tại sao em lại chột dạ?"

Ngụy Dư quay mặt lại, bắt gặp ánh mắt của anh: "Em có chột dạ sao?"

Lý Hà Nghiên gật đầu, cười mà như không phải cười nói: "Ừm, rất rõ ràng."

Ngụy Dư nói: "Còn không phải tại Tống Lộ từng theo đuổi theo anh sao?"

"Cô ấy không theo đuổi anh, cô ấy chỉ là nuôi cá." Lý Hà Nghiên nói ra.

(*) Nuôi cá: tiếng lóng trên Internet, cá ở đây chỉ lốp dự phòng.

Hai người lần lượt đi vào một quán mì, Ngụy Dư gọi một ít sủi cảo, lấy điện thoại di động ra định giải thích với Tống Lộ chuyện của cô và Lý Hà Nghiên. Như ngầm hiểu, Tống Lộ cũng đồng thời gửi cho cô một tin nhắn.

Tống Lộ: Cậu đang hẹn hò với Lý Hà Nghiên?

Ngụy Dư đặt ngón tay lên màn hình, gõ ừ và giải thích cho cô ấy.

Tống Lộ: Không cần giải thích, vốn dĩ mình theo đuổi Lý Hà Nghiên cho vui, hơn nữa mình nhìn ra được là cậu ấy có hứng thú với cậu.

Ngụy Dư sửng sốt một chút, sau đó ngước mắt nhìn về Lý Hà Nghiên phía đối diện, nhướng mày: "Nhìn gì vậy?"

"Không có gì."

Tống Lộ: Ban đầu cậu ấy không có ý định đến biệt thự suối nước nóng, nhưng sau đó biết cậu cũng sẽ đi nên cậu ấy đồng ý. Hơn nữa hôm đó lúc cậu ra khỏi phòng khách, không phải cậu ấy theo cậu ra ngoài à?

Ngụy Dư cất điện thoại: "Trước đây anh cũng hay đánh cược bi-a à?"

"Thỉnh thoảng cảm thấy buồn chán thì sẽ chơi một chút, coi như điều hòa cuộc sống." Lý Hà Nghiên nói.

Ngụy Dư: "Tìm sự k.ích thích?"

"Cũng không phải."

Ngụy Dư chần chờ: "Ngoài đánh cược bi-a, anh còn đánh cược trò khác không?"

"Em nghĩ anh là gì vậy, dân cờ bạc sao?"

“Ý em không phải như vậy.” Ngụy Dư nói.

Lý Hà Nghiên đột nhiên nở nụ cười: "Yên tâm đi, anh không có mê cờ bạc, thỉnh thoảng sẽ nhận một ít việc, viết trang web hay tạo chương trình nhỏ gì đó cho người ta."

Ngụy Dư nói, "Anh không nghĩ đến việc trở lại Đại học Thanh Hoa một lần nữa sao?"

Lý Hà Nghiên cụp mắt xuống, ngón tay gõ gõ trên màn hình điện thoại, đột nhiên dừng lại: "Không nghĩ đến."

Ngụy Dư ừ một tiếng.

Lý Hà Nghiên nhìn cô một hồi, cô cúi đầu, cầm lấy một miếng sủi cảo, cắn một nửa, nhai một hồi, sau đó ăn nửa còn lại. Lý Hà Nghiên yên lặng cười.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /66 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thích Khách Vô Danh

Copyright © 2022 - MTruyện.net