Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quỹ Đạo Màu Xám - Hoàng Ngư Thính Lôi
  3. Chương 47
Trước /66 Sau

Quỹ Đạo Màu Xám - Hoàng Ngư Thính Lôi

Chương 47

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi đến Đại học Thanh Hoa, Lý Hà Nghiên đi thẳng đến văn phòng của giáo sư Chung. Sáng nay thầy Chung có tiết dạy, tan học xong ông cố ý không về mà ở văn phòng đợi Lý Hà Nghiên.

Lý Hà Nghiên gõ cửa đi vào, thầy Chung đứng dậy nhìn anh một lượt: "Cuối cùng quay trở về rồi."

Lý Hà Nghiên gọi một tiếng thầy.

Thầy Chung đứng dậy từ sau bàn làm việc, đi đến ghế sô pha ngồi xuống, thấy Lý Hà Nghiên vẫn đứng đó, ông chỉ vào chiếc ghế đối diện: "Em đứng đó làm gì? Có muốn tôi mời em ngồi không?"

Lý Hà Nghiên mỉm cười, đặt chiếc ba lô màu đen lên ghế sofa rồi ngồi xuống.

Giáo sư Chung bưng bình giữ nhiệt lên, uống một ngụm trà: "Lữ Tấn trốn học đi đón em à?"

"Không chuyện gì có thể giấu thầy được."

Giáo sư Chung khịt mũi nói: "Nó còn dám trốn tiết của tôi, đúng là gan lớn mà."

Lý Hà Nghiên mỉm cười.

Thầy Chung đặt bình xuống, lấy chìa khóa đưa cho anh: "Đây là chìa khóa ký túc xá, các phòng ký túc xá khác đã hết chỗ rồi, chỉ còn phòng này thôi, em ở một mình có được không?"

“Một mình yên tĩnh.” Lý Hà Nghiên thản nhiên nói, “Còn có thể mang bạn gái về ký túc xá.”

Thầy Chung chỉ vào anh, "Tiểu tử cậu đừng làm bậy nha."

"Em nói đùa thôi."

Lý Hà Nghiên không ở trong văn phòng bao lâu, anh đi đến phòng giáo vụ báo cáo, sau đó trở về ký túc xá. Lữ Tấn không có tiết học buổi chiều nên đến xem náo nhiệt: "Sinh viên Đại học Thanh Hoa ở một mình một phòng, cũng chỉ có cậu được đãi ngộ như vậy. Giáo sư Chung mở cửa sau cho cậu đúng không?"

"Vậy cậu đi kêu giáo sư Chung mở cửa sau cho cậu đi."

“Tôi không dám, mọi người đều biết thầy Chung coi cậu như con ruột của mình.” Lữ Tấn nói.

Lý Hà Nghiên ném túi lên giường đi vào phòng vệ sinh, Lữ Tấn đi theo anh ra ban công: "Buổi tối cùng nhau ra ngoài ăn cơm đi, xem như chào mừng cậu."

Lý Hà Nghiên nhướng mày: "Đại Hắc đâu?"

“Cậu ấy còn có lớp học, giờ này đang đi học.” Lữ Tấn nói, “Có đi hay không, nhân tiện nói về đội huấn luyện.”

Lý Hà Nghiên nhìn Lữ Tấn nói: "Không phải Đại Hắc đã rời đội từ lâu rồi sao?"

Lữ Tấn hừ một tiếng: "Cậu trở về thì không giống nữa, đừng nói đoạt giải, còn phải đoạt giải vô địch thế giới thì cuộc sống đại học này mới trọn vẹn đúng không?"

Lý Hà Nghiên cười nhạt.

Sau cuộc điện thoại ngày hôm đó, Ngụy Dư không gặp Lý Hà Nghiên ở Thanh Hoa, cô cũng không biết thời gian chính xác khi nào anh trở lại trường. Chiều nay sau khi tan học, một đàn anh gửi tin nhắn trong nhóm, nói tối nay sẽ tổ chức một buổi gặp mặt, mọi người cùng nhau ăn cơm để làm quen.

Vẫn còn vài tiếng nữa mới đến giờ hẹn.

Ngụy Dư trở lại ký túc xá, Vương Tuyết gần đây hiếm khi ở trong ký túc xá, cô ấy học chuyên ngành hóa học nên dành phần lớn thời gian trong phòng thí nghiệm.

Trong ký túc xá, Ngụy Dư đọc sách chuyên khảo về truyền thông mà giáo sư hướng dẫn chỉ định. Giáo sư của Ngụy Dư họ Trang, tên đầy đủ là Trang Vịnh Mai, là phó hiệu trưởng của Trường Truyền thông, ngoài nhiệm vụ giảng dạy, bà ấy thường có những việc khác phải làm. Dù bận rộn nhưng bà vẫn có trách nhiệm với học sinh của mình. Mỗi tuần bà sẽ cho nghiên cứu sinh đọc thư mục ngoài, cũng sẽ đặt câu hỏi dựa trên đó.

Ngụy Dư đọc sách hai tiếng đồng hồ, thấy sắp đến giờ, cô thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài. Đúng lúc gặp Vương Tuyết vừa trở về, vẻ mặt cô ấy có chút mất tự nhiên, hốc mắt đỏ bừng.

Ngụy Dư nhìn qua Vương Tuyết: "Đàn chị?"

Vương Tuyết thấp giọng nói: “Không sao đâu” rồi vội vã vào phòng, đóng cửa lại.

Ngụy Dư đứng ở cửa nhíu mày nhìn một hồi, cuối cùng vẫn là không giơ tay gõ cửa, dù sao không phải ai cũng muốn người khác nhìn thấy bộ mặt lúng túng của mình.

Địa điểm ăn cơm gần Đại học Thanh Hoa, trên đường đi Ngụy Dư gặp Tần Minh, đàn anh học cùng giáo sư hướng dẫn, Ngụy Dư và Tần Minh đã gặp nhau vài lần. Hôm cô đi báo danh, Tần Minh là người phụ trách đón nghiên cứu sinh năm nhất: "Em đến nhà hàng à?"

Ngụy Dư nói: "Vâng, đàn anh, anh đi đâu thế?"

“Anh cũng đến đó.” Tần Minh nói: “Vậy chúng ta cùng nhau đi đi.”

Hai người đi bộ đến đó, nhà hàng ở gần phố sinh viên, cách đây không xa.

Ngụy Dư nói: "Lát nữa giáo sư có đến không ạ?"

Tần Minh cười nói: "Hôm nay cô Trang có cuộc họp, không phải cô phái anh đến trả tiền cho các em rồi sao?"

Tần Minh là học trò cưng của Trang Vịnh Mai, anh ấy là nghiên cứu sinh năm ba, hiện đang là thực tập sinh ở đài truyền hình, anh ấy cũng được Trang Vịnh Mai tiến cử. Một đàn chị nói Tần Minh đang nộp đơn xin học tiến sĩ nghiên cứu truyền thông tại Đại học Columbia, nơi mà giáo sư Trang đã nghiên cứu học tập hồi còn trẻ và anh ấy định nhờ giáo sư Trang viết thư giới thiệu.

Khi Ngụy Dư và Tần Minh đến nhà hàng, các đàn anh đàn chị khác đã đến. Bọn họ không đặt phòng riêng, mà tìm một bàn tròn lớn ở tầng hai. Họ đều là những người trẻ tuổi, không bị gò bó, vui vẻ và ồn ào như vậy.

Có người trêu ghẹo: "Đàn anh Tần, sao anh lại đến cùng đàn em Ngụy thế?"

Tần Minh hào phóng nói: "Trên đường gặp nên đi cùng nhau."

Nam sinh không quen Ngụy Dư nên anh ta không tiếp tục trêu chọc họ mà chuyển chủ đề sang Tần Minh, hỏi anh chuẩn bị cho việc học tiến sĩ ở nước ngoài như nào rồi.

Tần Minh nói đùa, "Chuẩn bị linh tinh thôi."

Nam sinh không tin: "Thôi đi, giáo sư Trang không phải viết thư giới thiệu cho anh sao?"

Tần Minh: "Cậu cũng biết rõ đấy."

Lữ Tấn từ phòng vệ sinh đi ra, trở lại bàn nói với Lý Hà Nghiên, "Tôi vừa nhìn thấy một người quen."

Lý Hà Nghiên nâng mắt lên, lơ đãng nói: "Ai?"

Lữ Tấn: “Bạn gái của cậu, hình như là bọn họ đang liên hoan.”

Lý Hà Nghiên cau mày, Lữ Tấn nhanh chóng nhận ra: "Chẳng lẽ cậu chưa nói với người ta hôm nay cậu đến Thanh Hoa à?"

Đại Hắc nói: "Ai?"

Lữ Tấn chỉ vào Lý Hà Nghiên: "Bạn gái của cậu ta."

Đại Hắc nhìn Lý Hà Nghiên: "Cậu ấy có bạn gái khi nào vậy?"

Lữ Tấn uống một ngụm nước: "Chuyện này tôi chưa nói cho cậu à?"

Đại Hắc lắc đầu, Lữ Tấn giải thích: "Lần trước tôi kể cho cậu là tôi đã gặp cậu ấy ở phố sinh viên đấy, lúc ấy cậu ta bồi bạn gái đi thi vòng hai ở Thanh Hoa."

Đại Hắc tò mò: "Mẹ nó, trông như nào?"

"Ánh mắt của cậu ta, cậu cảm thấy có thể xấu sao." Lữ Tấn cười nói.

Đại Hắc đang chuẩn bị: "Tôi đi nhìn thử."

Lữ Tấn cũng chỉ điểm cho anh ta: "Đi ra khỏi phòng vệ sinh, bàn cạnh cửa sổ."

Đại Hắc đi rồi, Lữ Tấn nói: "Cậu không đi xem sao?"

Lý Hà Nghiên không có phản ứng gì: "Xem cái gì?"

Sau khi đọc xong, Đại Hắc giơ ngón tay cái lên: "Chuẩn luôn. Khó trách khi còn là sinh viên năm nhất cậu không có hứng thú với các cô gái theo đuổi mình. Tầm nhìn của cậu khá cao đấy."

Lý Hà Nghiên không đáp.

Bọn họ không ăn quá muộn, khoảng chín giờ thì kết thúc. Sau khi rời khỏi nhà hàng, Lý Hà Nghiên nói: "Các cậu về trước đi."

"Đợi bạn gái cậu à? Ừm, chúng ta đi trước đi." Lữ Tấn cười tủm tỉm nói: "Nhưng vừa mới đi học trở lại, cậu đừng cả đêm không về ngủ."

Lý Hà Nghiên lấy ra một điếu thuốc, châm lửa: "Mau biến."

Lữ Tấn và Đại Hắc đi xa.

Lý Hà Nghiên đứng trên đường một lúc, lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn cho Ngụy Dư, sau khoảng mười phút cô đi ra, một chàng trai đi ra cùng cô, mặc áo sơ mi và quần tây, trông già hơn hơn họ một chút.

Lý Hà Nghiên đút hai tay vào túi quần, nhìn chằm chằm hai người. Tần Minh chú ý tới ánh mắt của anh, quay đầu nhìn sang, nhỏ giọng nói với Ngụy Dư: "Bạn của em à?"

Ngụy Dư cũng nhìn sang, khẽ ừ một tiếng: "Đàn anh, anh đi trước đi."

Lý Hà Nghiên đến gần cô, Ngụy Dư ngẩng đầu hỏi: "Anh trở về lúc nào?"

“Hôm nay mới đến.” Lý Hà Nghiên châm điếu thuốc.

Ngụy Dư nhẹ giọng nói: "Chẳng phải nói sẽ không trở về sao?"

Lý Hà Nghiên nhíu mày không trả lời câu này, anh hỏi: "Người kia cùng chuyên ngành với em à?"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /66 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vô Địch Quân Sủng: Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Copyright © 2022 - MTruyện.net