Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Tiểu Ly Ly.
Diệp Linh lắc lắc đầu, trong lòng tràn đầy mùi vị khổ sở.
“Ta nói cho bọn họ biết Long Nguyên Quốc phái ta đi quyến rũ Đại tiểu thư của phủ Tướng quân, ta nhân cơ hội chạy thoát trở về! Bọn họ cũng không có hoài nghi ta, hơn nữa còn tiếp đón ta trở về nước, chẳng qua là khi ta trở về sẽ làm ảnh hưởng tới lợi ích của người khác, mấy ngày nay có không ít sát thủ tới giết ta, cũng may là nửa năm nay, tu vi của ta tiến bộ vượt bậc, làm cho những sát thủ kia không được như ý muốn.”
Vân Lạc Phong rũ mắt xuống, tiếp tục thưởng thức bút lông trong tay, trong đôi mắt đen nhánh xẹt qua tia sáng không dễ phát hiện: “Diệp Linh, ta để cho ngươi điều tra sự việc như thế nào rồi? Năm đó là người nào giết phụ thân mẫu thân của ta?”
Mười mấy năm trước, phu thê Vân Dương đang chiến đấu hết sức với Lưu Kim Quốc, nghĩ ra một mưu kế, thế nhưng mưu kế này bị Mộ thừa tướng tiết lộ, dẫn đến mưu kế bị đối phương lợi dụng, khiến cho họ bị sập vào trong bẫy.
Nhưng mà, người cuối cùng giết tính mạng của đôi phu thê này là một kẻ khác, tất nhiên kẻ đó có liên quan đến hoàng thất Lưu Kim Quốc!
Vân Lạc Phong phái Diệp Linh tới Lưu Phong Quốc, là vì tìm ra sát thủ chân chính ở phía sau màn!
“Chuyện này đã có chút manh mối.” Diệp Linh liếc nhìn Vân Lạc Phong “Cho ta thêm chút thời gian, ta sẽ tra ra chân tướng, nhưng mà ta có thể nói cho người biết, chuyện này có liên quan đến Hoàng Hậu.”
Dung Hoàng Hậu này rõ ràng là mẫu thân của Nhị hoàng tử Diệp Lạc, càng thêm xúi giục Hoàng đế phái Diệp Linh lấy thân phận con tin đi Long Nguyên Quốc trước, mà cũng may, trong khoàng thời gian này nàng bên trong trợ giúp nhi tử Diệp Lạc của nàng lên làm Thái tử, rõ ràng là nỗ lực của nàng sắp có hồi báo, nhưng đúng lúc này, Diệp Linh đã trở lại!
Dung Hoàng Hậu làm sao có thể không hận? Nếu không phải văn võ trong triều đều thiên vị Diệp Linh, Dịch Bất Phàm tướng quân lại là cữu cữu của DIệp Linh thì con trai của nàng đã sớm có thể trở thành Thái tử!
Hết lần này tới lần khác, người được coi như là con tin Diệp Linh còn dám trở về nước!
Mắt thấy tâm huyết sắp sửa đổ ra Đông Hải, Dung Hoàng hậu ngồi không yên, lúc này mới có nguyên nhân ám sát hằng đêm! Nhưng làm Vân Lạc Phong không nghĩ tới chính là, ngay cả cái chết của cha mẹ mình cũng có liên quan đến nàng?
Một chút sát khí từ đáy mắt chợt lóe qua, Vân Lạc Phong dừng động tác thưởng thức bút lông, nói: “Diệp Linh, trong khoảng thời gian này, ta sẽ ở lại Lưu Kim Quốc, nhưng ở Lạc Phong Các làm việc thật sự không thuận tiện, vì vậy ta sẽ vào ở phủ Tam hoàng tử ngươi, cũng nhân cơ hội này điều tra rõ hung thủ phía sau đã giết hại phụ thân mẫu thân ta!”
“Vâng, chủ tử.”
Diệp Linh cung kính đáp.
Bắt đầu từ nửa năm trước, một khắc kia nguyện trung thành với nàng, mạng của hắn đã thuộc về nàng, cho dù nàng khiến cho hắn hủy diệt toàn bộ Lưu Kim Quốc, hắn cũng sẽ không cự tuyệt bất kỳ mệnh lệnh nào của nàng!
“Trong lúc ta vào ở phủ đệ của ngươi, ngươi cũng đừng gọi ta là chủ tử.” Ánh mắt của Vân Lạc Phong chợt lóe lên, nhếch môi cười, “Ngươi trực tiếp gọi tên của ta được rồi!”
Ở trong Long Nguyên Quốc, tên Vân Lạc Phong có thể nói là nhà nhà đều biết, không người nào không biết, nhưng hôm nay nàng đang ở Lưu Kim Quốc, trong Lưu Kim Quốc, sẽ không có người nào nghe qua nàng là phế vật, bởi vậy, nàng mới có thể để cho Diệp Linh gọi thẳng tên họ của nàng.
“Cái này……” Diệp Linh chần chờ nửa ngày, “Ta gọi người là Vân cô nương đi, gọi thẳng tên của người, thật sự ta gọi không được.”
Hắn cũng không dám dĩ hạ phạm thượng như thế, thẳng thắn gọi tên chủ tửu nhà mình, cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám.
“Tốt” Vân Lạc Phong chậm rãi đứng lên, lười biếng duỗi eo một cái “Ta có chút mệt mỏi, trước tiên ngươi giúp ta chuẩn bị phòng cho tốt, ta sẽ đi nghỉ ngơi, có tin tức gì ngươi đến nói cho ta biết.”
Dứt lời, nàng bước ra ngoài, đi về phía thư phòng.