Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: QR2 –
Nhưng hôm nay, hắn lại có thể từ trong miệng một nữ nhân nghe được câu “nhất sinh nhất thế nhất song nhân” này?
Nhất sinh nhất thế nhất song nhân…
Ha ha ha! Thật buồn cười! Trên đời này có bao nhiêu nam tử nguyện ý cả đời chỉ có một thê tử? Đặc biệt là hắn được sinh ra trong hoàng tộc!
Mặc dù chính mình không muốn nạp thiếp nhưng cũng sẽ có vô số người đưa nữ nhi của họ cho hắn! Dưới ảnh hưởng của hoàn cảnh, làm sao có thể làm được chuyện ở gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn?
“Nếu ngươi đã nói xong, ta cũng nên về, Vân Tiêu của ta còn đang ở nhà chờ ta…”
Thiếu nữ lười biếng mỉm cười, ngước mắt, liếc nhìn dung nhan tuấn mỹ của Cao Thiếu Thần, rồi sau đó dưới ánh mắt chăm chú của nam nhân, xoay người bước đi.
Nhìn thấy thiếu nữ sắp sửa rời đi, Cao Thiếu Thần muốn duỗi tay bắt lấy nàng nhưng theo bản năng lại buông tay xuống, đôi mắt hồ ly âm hiểm nhìn bóng dáng thiếu nữ rời đi, ánh mắt hơi lóe sáng.
“Tiểu Phong Nhi, ngươi càng cự tuyệt ta thì sự hứng thú của ta đối với ngươi càng nồng đậm, chẳng qua đối với tiểu gia hỏa như ngươi, vẫn không thể quá thẳng thắng, nếu không sẽ dọa ngươi sợ chạy mất, như thế, ta phải đi đâu mới tìm được một người giống ngươi?”
Từ đầu đến cuối, Cao Thiếu Thần đều không có nghĩ tới chuyện giải tán hậu viện, ở trong mắt hắn, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là chuyện vô cùng bình thường! Chỉ cần làm cho Vân Lạc Phong tiếp nhận hắn, tất cả mọi chuyện đều sẽ không trở thành vấn đề!
…
Hậu viện phủ Tướng quân.
Từ xa, Vân Lạc Phong đã thấy nam tử áo đen đứng dưới tàng cây, bước chân nàng dần dần ngừng lại, đôi mắt đen nhánh dừng lại trên khuôn mặt anh khí khôi ngô của nam tử, một nụ cười tà khí xuất hiện trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng.
“Vân Tiêu, chàng ở chỗ này làm gì?”
“Chờ nàng.”
Chỉ hai chữ đơn giản, nói ra vô tận tương tư, người nam nhân này vĩnh viễn sẽ không biểu đạt tình cảm của hắn, nhưng không thể nghi ngờ hắn là người chân thật như thế, không muốn lừa gạt, không có lừa gạt!
Vân Lạc Phong không thể nhịn được nữa, bước nhanh đến bên cạnh nam nhân, vươn hai tay ôm chặt thân thể của hắn, vùi đầu trong ngực hắn.
“Vân Tiêu, về sau, chàng không cần ở chỗ này chờ ta, mặc kệ ta đi ra ngoài làm gì, ta cũng sẽ dẫn chàng theo.” Vân Lạc Phong ngẩng đầu lên, ngắm nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân: “Nhưng mà lúc ta không muốn chàng động thủ có nghĩa là ta muốn tự mình giáo huấn người khác, cho nên những lúc như thế, chàng cũng không được xuất đầu vì ta.”
“Được.” [QR2][diendanlequydon]
Vân Tiêu khẽ gật đầu, giọng nói của hắn khàn khàn mà từ tính, giống như có một cọng lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trái tim của Vân Lạc Phong, làm lòng nàng có chút ngưa ngứa khó nhịn.
Nàng hơi nheo mắt lại, dùng sức đè Vân Tiêu lên cây, nhón mũi chân, ngẩng đầu hôn lên đôi môi lạnh lẽo của hắn.
Cảm giác được trong lòng khô nóng, bàn tay Vân Lạc Phong bắt lấy vạt áo nam nhân, hung hăng xé mạnh làm vạt áo hắn biến thành những mảnh vụn, lộ ra lồng ngực gợi cảm.
Thình thịch!
Ở chỗ không xa, Tần Nguyên đang núp trong bóng tối thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất, hắn vội vàng ổn định thân hình, cả người đều giống như bị sét đánh thành từng mảnh nhỏ.
Trời ạ, chủ tử nhà mình lại có thể bị cường đấy!
Chủ mẫu thật sự là một cường hào, điên cuồng tàn bạo! Quá uy vũ! Có lẽ trên đời này, cũng chỉ có một mình nàng mới có thể cường chủ tử!
…
Đầu ngón tay của thiếu nữ nhẹ nhàng lướt qua lồng ngực, giống như có một dòng điện chạy qua làm thân hình của nam nhân khẽ run rẩy.
Có lẽ do Vân Lạc Phong đùa giỡn đến mức phát hỏa làm đáy lòng Vân Tiêu dâng lên sự khô nóng khó chịu, hắn đưa tay lôi kéo, ôm chặt cơ thể thiếu nữ vào trong ngực.