Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thời điểm Ngải Ni Khả cùng Norris bước vào đại sảnh yến tiệc, sự yên lặng như thủy triều theo bọn họ nhanh chóng lan ra toàn sảnh. Trong nháy mắt lặng im, tiếng thì thầm nho nhỏ cùng tiếng kinh diễm tán thưởng liên tiếp vang lên, ánh mặt mọi người đều không thể khống chế mà nhìn chằm chằm trên người Norris.
Ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ, khí chất tao nhã, tóc dài đen bóng phiêu dật cùng đôi mắt xanh thẫm như đại dương, hơn nữa biểu cảm băng lãnh cùng vẻ mặt phiền chán, khiến cả người Norris đều bao phủ giữa quang mang không cách nào hình dung.
“Bảo bối của ngươi khiến mọi người mơ ước đó.” Ryan tựa vào bên cạnh quầy bar, cười nói với Ngải Ni Khả đang đi tới:”Ngươi nghĩ như thế nào lại đem y mang tới đây?”
“Ta cảm thấy y không nên luôn ở nhà một mình buồn, nên để y học một chút quy tắc xã hội con người cùng với năng lực con người khai thông, cho nên dẫn y ra đây thích ứng một chút.” Ngải Ni Khả hồi đáp, vừa ngoắc tay kêu bartender làm hai ly rượu cocktail.
Động tác của bartender khiến người ta hoa cả mắt, giữa ly rượu thủy tinh trong suốt rượu từ từ tách biệt, bày ra có thứ tự như bảy sắc cầu vòng rõ ràng xinh đẹp, hương rượu giữa khối băng trong suốt chiếu ra quang mang xinh đẹp.
“Bảo bối, tới nếm thử.” Tiếp nhận ly rượu, Ngải Ni Khả mỉm cười nâng ly đưa đến bên môi Norris.
“Uống không ngon.” Norris cầm tay Ngải Ni Khả uống một ngụm, sau đó nhíu mày, thẳng thắn bình luận.
Norris vừa thốt lên xong, Ryan tức khắc cười ha hả, vừa cười, hắn vừa ân cần hướng Norris khom lưng, mô phỏng theo giọng điệu của bồi bàn, nói:”Tiên sinh cao quý, xin hỏi ngài cần ta tìm một đĩa mỹ thực Ngải Ni Khả đưa đến trước mặt ngài không?”
Đối với cười nhạo càn rỡ của Ryan, Ngải Ni Khả phi thường thẳng thắn đáp trả bằng một cái khuỷu tay hung hăng đánh qua.
“Ngươi và y hiện tại cùng một chỗ không tồi.” Nhanh chóng né tránh công kích của Ngải Ni Khả, Ryan cười nói.
“Không sai, bất quá ta hiện tại mới phát giác, y thật đúng là vừa ngốc lại vừa lười.” Ngải Ni Khả lầm bầm oán giận, thế nhưng trong thanh âm lại tuyệt không chút nào phiền muộn.
Kỳ thực cũng không thể nói Norris ngốc, y chẳng qua không chịu phí tâm tư dây vào bất cứ chuyện gì, hết thảy đều theo thói quen ỷ lại Ngải Ni Khả. Bất qua, Ngải Ni Khả không thể phủ nhận chính là, hắn kỳ thật phi thường hưởng thụ Norris triệt để dựa vào hắn.
Trong mấy ngày này, sau khi Ngải Ni Khả tỉnh táo lại mới phát giác, trong lòng Norris, bản thân quả thật đặc biệt, hơn nữa là người duy nhất. Hắn thực ra hoàn toàn không cần tự tìm phiền não, cho dù Norris tạm thời chưa yêu hắn, thế nhưng cứ tình trạng này, muốn đạt được mục đích là phi thường dễ dàng.
“Nga, Ngải Ni Khả thân ái, ta đã lâu không gặp được ngươi. Ngươi có biết ta cỡ nào nhớ ngươi a……………..” Theo thanh âm nhiệt tình kiều mỹ, một đoàn hỏa hồng như gió cuốn qua, nhào vào trong lòng Ngải Ni Khả. Đó là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, dáng người đầy đặn cao gầy, một bộ lễ phục dạ hội trễ ngực đỏ rực làm nổi bật dáng người khêu gợi và da thịt trắng nõn.
“Scawaii, ngươi không phải đi Thụy Sĩ rồi sao? Trở về khi nào vậy? Ta thề, ta cũng rất nhớ ngươi.” Ngải Ni Khả tự nhiên giữ lấy thắt lưng của đối phương, cúi đầu hôn lên hai gò má nàng, cười nói.
“Đúng rồi, có thể hay không nói cho ta biết tiểu mỹ nhân bên cạnh ngươi là ai hả?” Scawaii cười, nghiêng đầu đánh giá Norris, điệu bộ cực kỳ quyến rũ.
Một loại vị đạo ê ẩm đột nhiên từ trong ngực Norris bừng lên, Ngải Ni Khả vậy mà ôm lấy nữ nhân kia, còn hôn nàng……………..Ngải Ni Khả là của y, không cho phép người khác chạm vào, cũng không có khả năng chạm vào người khác.
Norris phẫn nộ trừng mắt cánh tay quấn trên lưng Ngải Ni Khả, cái cánh tay đẫy đà mà trắng nõn, thế nhưng làm y cảm thấy cực kỳ chướng mắt.
“Cút ngay, không cho phép ngươi chạm vào Ngải Ni Khả.” Norris bắt lấy Ngải Ni Khả, đem hắn từ trong tay Scawaii đoạt về.
“Nga, tiểu mỹ nhân, ngươi sai rồi, Ngải Ni Khả lúc ba tuổi đã là người của ta. Ngươi nói có phải hay không, Ngải Ni Khả?” Scawaii hiển nhiên không để ý đến uy hiếp của Norris, cười khanh khách ôm lấy thắt lưng Ngải Ni Khả, còn khiêu khích mà đối với Norris ném qua mị nhãn.
Norris phẫn nộ rồi, bàn tay nhanh như chớp chụp vào Scawaii.
Ngải Ni Khả vừa nghe Scawaii nói thì biết nguy rồi, Norris cũng không hiểu nhân tình thế sự, lại càng không nghe ra Scawaii là cố tình cùng hắn nói đùa. Sớm có cảnh giác Ngải Ni Khả kịp thời đưa tay ngăn trở công kích của Norris, chỉ có điều hắn vẫn là chậm một chút, móng tay bén nhọn của Norris vẫn để lại trên cánh tay trắng nõn của Scawaii vài vết máu. (ồ em oánh ghen quá dữ XD)
Ngải Ni Khả phản ứng đủ nhanh, kịp thời thò tay bưng kín miệng Scawaii, đem tiếng kêu sợ hãi của nàng chắn lại.
“Ryan, ngươi mang Norris đi trước, tới cửa chờ ta.” Ngải Ni Khả vội vàng bắt lấy Norris đem hắn giao cho Ryan.
“Trời ạ, y muốn bóp chết ta? Chỉ vì ta ôm ngươi một chút?” Scawaii nhìn vết máu trên cánh tay mình lòng còn sợ hãi.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, Norris không phải cố ý, là ta quên…………..Y vẫn luôn sống một mình, không biết ngươi nói đùa y.” Ngải Ni Khả vội vàng áy náy, đồng thời liếc nhìn xung quanh, xem có người nào chú ý tới bọn họ không, may mà tiệc rượu đã đến cao trào, lực chú ý của mọi người đều tập trung ở trên người nhân vật chính, cũng không có người chú ý sự tình ngoài ý muốn phát sinh ở đây.
“Ngải Ni Khả, ngươi thật sự yêu y?” Scawaii quên mất chính mình vừa bị khiếp sợ, kinh ngạc há to miệng đợi Ngải Ni Khả.
“Đây là chuyện bình thường, ngươi làm gì kinh ngạc lớn như vậy.” Ngải Ni Khả rất không thoải mái trắng mắt liếc Scawaii. Hắn yêu Norris thật sự khó làm cho người ta tiếp nhận vậy sao? Tuy rằng hắn trước kia có phong lưu một chút, thế nhưng hắn chưa hề thật tâm thôi.
“Tự nhiên sửng sốt, cũng không ngẫm lại chính ngươi trước kia có bao nhiên hoa tâm, chuyện xấu bay đầy trời, khắp nơi đều là tình nhân……………….” Scawaii không khách khí chỉ ra lý do đầy đủ để không tin tưởng Ngải Ni Khả.
“Xem ra ngươi hiện tại rất hài lòng.” Ngải Ni Khả hậm hực nói.
“Đó là đương nhiên, có thể nhìn thấy hoa hoa công tử ngươi rơi vào lưới tình thật sự là chuyện khiến kẻ khác cao hứng, vì việc này, ta tha thứ tội lỗ mãng và ghen tuông của tiểu tình nhân của ngươi………………Đối phó với người như ngươi, thích ăn dấm chua như vậy trái lại rất cần thiết, chí ít cam đoan ngươi tuyệt đối không dám trèo tường.”
Rộng lượng phất phất tay, Scawaii mím môi cười, nói: “Tốt lắm, ngươi nhanh đi trấn an tiểu tình nhân của ngươi đi, nhớ nói rõ cho y, nếu nói trong 10 người có 8 đều yêu ngươi, ta chính là một trong hai người còn lại tuyệt đối sẽ không đối với ngươi động tâm, cho nên y có thể yên tâm ta. Bất quá, y lần sau nhất định phải đối với hành động thô bạo của y với ta nhận lỗi, ân, cho ta một cái hôn là được. Đúng rồi, còn có da hắn thoạt nhìn thật tốt, có thể hay không nói cho ta biết dùng mỹ phẩm gì để dưỡng…………..”
“Phải, phải, phải, ta nhất định chuyển lời, ta đi trước, tạm biệt.”
Ngải Ni Khả vội vã đánh gảy Scawaii đang thao thao bất tuyệt, sự thật chứng minh, tất cả nữ nhân đều giống nhau, Scawaii cho dù hào phóng cởi mở quyết đoán so với đại đa số nam nhân đều mạnh mẽ hơn, cũng không có biện pháp thoát khỏi thiên tính hiếu kỳ dài dòng của nữ nhân.
Ngoài cửa lớn, Ryan đang nỗ lực trấn an Norris, vừa nhìn thấy Ngải Ni Khả xuất hiện, khẩn trương như được đại xá nhanh chóng bàn giao chạy lấy người.
“Norris, Scawaii chỉ cùng ta đùa giỡn, việc này trong lúc con người kết giao rất bình thường, hơn nữa, cho dù không phải, ngươi cũng không thể tùy tiện tấn công người ta.” Ngải Ni Khả kéo tay Norris, vừa đi vừa khuyên bảo y.
“Ta không thích nàng chạm ngươi.” Norris bĩu môi, một màn vừa rồi khiến y rất không vui.
Ngải Ni Khả nở nụ cười, thật cao hứng nhìn Norris ghen.
“Scawaii là hảo bằng hữu của ta, giống như Ryan và ta, nàng hôn ta là một loại lễ nghi lịch sự, không giống việc ta hôn ngươi.” Ngải Ni Khả giải thích, trấn an tình nhân đang ghen kia.
“Vậy cũng không được, ngươi là của ta.”
“Hảo hảo, ta cam đoan sẽ không có lần sau.”
“Hôn ta.” Norris đưa tay ôm lấy cổ Ngải Ni Khả, yêu cầu bồi thường. Ngải Ni Khả vui sướng nhận mệnh, lập tức cho Norris một nụ hôn ngọt ngào.
Ngải Ni Khả kéo Norris, chậm rãi tản bộ trên phố. Đêm tháng năm tràn ngập mùi hoa nồng đậm, sương mù nhàn nhạt khiến bóng đêm lấp đầy không khí kiều diễm.
Một bóng đen đột nhiên từ giữa sương mù nhảy ra, lặng yên không một tiếng động chắn phía trước mặt bọn họ, khiến hai người hoảng sợ.
“Ngươi là ai?” Ngải Ni Khả theo bản năng duỗi tay đem Norris kéo ra sau mình, cảnh giác nhìn người đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Đó là một nam nhân cao lớn anh tuấn, ánh mắt sắc sảo, trong bóng đêm lấp lánh dày đặc quang mang. Giờ phút này, hắn đang dùng một loại ánh mắt gần như kinh ngạc gắt gao nhìn chằm chằm sau lưng Ngải Ni Khả.
“Trời ạ, Norris, thật là ngươi, ta còn cho rằng ta nảy sinh ảo giác chứ?”
Ngải Ni Khả không kịp ngăn cản trước, nam nhân anh tuấn bức người đã quỷ mị vọt đến phía sau, một phen kéo ra Norris, kinh ngạc hô.
“Ngươi là ai? Mau buông hắn ra!” Cực kỳ không thoải mái nhìn tình nhân của mình lại bị nam nhân khác ôm trong ngực như vậy, lại nhìn đến Norris luôn trừ bỏ mình ra cho tới bây giờ cũng không chịu đụng chạm thân thể người khác cư nhiên không có ý tứ kháng cự, một cổ vị chua nháy mắt từ ***g ngực Ngải Ni Khả tràn ngập tới toàn thân, hắn không chút khách khí đưa tay đẩy bả vai người nọ.
Nam nhân chợt quay đầu, ánh mắt dày đặc băng lãnh nhìn, Ngải Ni Khả không ức chế được đánh một cái rùng mình.
“Cút ngay.” Từ giữa đôi môi hoàn mỹ của nam nhân phun ra mệnh lệnh tràn ngập sát khí.
“Ngươi mới phải cút ngay, Norris, mau tới đây.” Ngải Ni Khả giận, đưa tay kéo lấy Norris.
Nam nhân nhướng mày, đột nhiên vươn tay, móng tay dài ra dưới ánh trăng phản chiếu mũi nhọn sắc bén, đâm hướng về phía cổ Ngải Ni Khả.
“Không được.” Norris kịp thời ngăn trở công kích của nam nhân.
“Vì sao không cho ta giết hắn?” Nam nhân nhìn Norris, rõ ràng kinh ngạc nhiều hơn tức giận.
“Ngải Ni Khả là của ta, ngươi không thể giết hắn.” Norris nói, tự nhiên ôm lấy cánh tay Ngải Ni Khả.
“Norris, hắn là ai vậy?” Ngải Ni Khả một bên hỏi, một bên giữ lấy thắt lưng Norris, cẩn thận lui ra phía sau vài bước, tạo khoảng cách với người kia.
“Hắn là Comilla a.” Comilla? Dường như đã từng nghe Norris nhắc tới, không phải là quỷ hút máu cha Norris sao?
Ngải Ni Khả sục sạo trí nhớ, đột nhiên nghĩ tới.
“Nói cho ta biết, ngươi sao lại ở chỗ này? Ngươi không phải không thể tách rời khỏi Dạ Bảo sao?” Comilla lạnh lùng trừng mắt nhìn Ngải Ni Khả liếc một cái, rõ ràng đối với tiểu động tác của hắn rất là khinh thường, lập tức chuyển hướng Norris hỏi.
“Đúng vậy, nhưng mà Ngải Ni Khả chạy đến đây, ta muốn tới nơi này tìm hắn.” Norris thành thật trả lời.
“Ngươi vì nam nhân này cư nhiên đồng ý ly khai Dạ Bảo?” Comilla bị lời nói của Norris đả kích nghiêm trọng, diện mạo tuấn mỹ bức nhân bởi vì ghen tị cùng tức giận mà lộ ra chút vặn vẹo.
Một loại tình tự tên là ghen tị nhanh chóng lan tràn toàn thân Comilla —— hắn vì việc này lãng phí vô số miệng lưỡi cùng tinh lực, nghĩ hết các biện pháp cũng không thể khiến con trai hắn rời khỏi tòa lâu đài kia nữa bước, vậy mà vì một con người đi tới Paris?
Hung tợn trừng mắt Ngải Ni Khả, Comilla cực kỳ hối hận vừa rồi không giết chết hắn. Rồi sau đó người không chút nào sợ hãi bắt chước hắn, dùng ánh mắt hung tợn trừng lại. Hai đường nhìn giằng co, thậm chí có thể cảm giác được tại điểm ánh mắt bọn họ đụng nhau đã bắt đầu nhấp nhoáng tia lửa.
“Comilla, ngươi sao lại ở đây?” Norris trì độn không phát giác giữa hai người sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, theo thói quen tựa vào lòng Ngải Ni Khả, hỏi cha mình.
“Ta là ngẫu nhiên đi ngang qua, không nghĩ tới gặp lại ngươi…………………Đúng rồi, Norris, ta thật lâu chưa nhìn thấy ngươi, có rất nhiều lời muốn nói cùng ngươi. Sang đây, ta cùng nói chuyện.”
Comilla ghen tị đánh giá Ngải Ni Khả. Norris luôn chán ghét loài người vậy mà đối với nam nhân này vô cùng thân thiết, hơn nữa cảm giác bộ dáng hết sức ỷ lại đối phương, thật là khiến hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái.
“Hảo.” Dù sao cũng gần 200 năm không gặp cha, Norris không nghĩ nhiều, tránh thoát cánh tay Ngải Ni Khả, nắm lấy bàn tay Comilla duỗi tới.
“Norris………..” Ngải Ni Khả vội vàng kêu lên, thế nhưng không đợi hắn nói xong, Comilla vứt cho hắn một nụ cười âm trầm đắc ý, lập tức kéo Norris nháy mắt biến mất trong bóng tối.
Tên quỷ hút máu này thật không có lương tâm, cứ như vậy chạy khỏi hắn?
Ngải Ni Khả không thể tin nhìn con phố vắng vẻ trước mắt, trong tay vẫn lưu lại cảm xúc băng lãnh nhu thuận chỉ có trên người Norris, thế nhưng, Norris vừa nãy còn rúc vào ngực hắn đã biến mất không thấy nữa.
Comilla và Norris ngồi trên nóc nhà cao cao, tinh quang nhàn nhạt chiếu trên người bọn họ, phát họa ra những đường nét hoàn mỹ.
Comilla vui vẻ ngồi bên đứa con trai đã hơn trăm năm chưa từng gặp qua, tuy tình cảm của quỷ hút máu trái ngược với con người đạm mạc hơn nhiều, nhưng hắn quả thật vô cùng yêu thương đứa con trai duy nhất này của mình.
“Norris, cùng ta một chỗ đi, ta mang ngươi đi đến nơi chủng tộc chúng ta cư trú, ở đó, ngươi có thể nhìn thấy rất nhiều đồng tộc, ta sẽ nói cho ngươi rất nhiều chuyện tình về gia tộc chúng ta.” Sau khi đơn giản hỏi qua Norris thế nào cùng Ngải Ni Khả quen biết, Comilla chuyển trọng tâm câu chuyện, đưa ra đề nghị.
“Ta không đi.” Norris không chút suy nghĩ lập tức lắc đầu cự tuyệt.
“Tại sao?” Comilla có chút sửng sốt.
“Ta không muốn rời khỏi Ngải Ni Khả.” Norris thẳng thắn trả lời, trên thế giới không có bất luận chuyện tình gì so với cùng Ngải Ni Khả một chỗ quan trọng hơn, y chẳng quan tâm việc gặp đồng loại khác hay không, y chỉ cần có thể mỗi ngày nhìn thấy Ngải Ni Khả cũng đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
“Ngươi chính là quỷ hút máu cao quý, làm sao có thể đi yêu một nhân loại?” Comilla gần như rít lên.
“Ta từ nhỏ liền nói cho ngươi, con người chỉ là thức ăn của chúng ta mà thôi, ngươi sao có thể yêu thức ăn của mình. Norris, ngươi khiến ta quá thất vọng rồi.” Ghen tị đối với Ngải Ni Khả làm cho tâm tình Comilla nhất thời xấu đi.
Yêu? Comilla nói y yêu Ngải Ni Khả?
Norris có chút kinh ngạc nhìn cha, đầu óc một mảnh hoang mang. Ngải Ni Khả vẫn nói hắn thương y, thế nhưng, Ngải Ni Khả nói những lời này với y thật sự rất phức tạp, y vẫn không rõ đến tột cùng cái gì gọi là yêu.
“Nhưng mà, rốt cuộc yêu là cái gì?” Norris hỏi.
Yêu là gì?
Vấn đề của Norris khiến Comilla giật mình, trong đầu không định trước hiện ra thân ảnh của một nữ tử. Năm đó, hắn yêu một người con gái sâu đậm, thế nhưng nữ tử đó sau khi sinh hạ con hắn thì chết đi.
Hắn từng yêu cầu nàng trở thành quỷ hút máu như hắn, thế nhưng nàng lại cự tuyệt, nàng nói nàng không tin vào tình yêu vĩnh hằng, cho nên thà rằng dùng cái chết chấm dứt cảm tình của bọn họ……………
Nhiều năm trôi qua, hắn cho rằng mình đã quên, giờ đây mới phát giác, thì ra phần ký ức kia vẫn luôn tồn tại trong đáy lòng hắn.
“Yêu, yêu chính là ngươi sẽ phi thường phi thường thích một người, muốn cùng hắn vĩnh viễn một chỗ, hắn hạnh phúc, ngươi cũng sẽ hạnh phúc theo, hắn thương tâm, ngươi cũng sẽ thương tâm như vậy…………..Nếu các ngươi xa cách, ngươi sẽ luôn luôn nhớ đến hắn, vẫn nhất mực nhất mực không thể quên hắn.” (Cuối cùng thì chỉ có bạn papa là định nghĩ tình yêu đàng hoàng ko xuyên tạc nha~ =]]) Đắm chìm giữa hồi ức, Comilla thì thào trả lời vấn đề của Norris.
Phải không? Vậy hắn đích thật là yêu Ngải Ni Khả a, còn hơn Ngải Ni Khả nói những lời thâm sâu gì đó, Comilla giảng giải dễ hiểu hơn nhiều, Norris có chút đăm chiêu gật đầu, bất thình lình nảy sinh khát vọng cực kỳ mãnh liệt, muốn nhìn thấy Ngải Ni Khả, muốn cảm thấy nhiệt độ cơ thể của hắn, muốn được hắn ôm lấy…………….Nghĩ đến đây, Norris lập tức nhảy dựng lên.
“Norris, ngươi làm sao?” Comilla bị động tác bất thình lình của Norris kéo lại hiện thực, ngạc nhiên hỏi.
“Ta muốn đi tìm Ngải Ni Khả.”
“Không được đi.” Comilla một phen giữ chặt Norris, tức giận ra lệnh.
Norris và hắn cùng một chỗ chưa được nửa ngày, liền vội vã trở về tìm người kia, hắn tốt xấu gì cũng là cha của Norris, y làm sao có thể đối xử như vậy với mình chứ.
“Ta nghĩ muốn hắn.”
“Nhưng mà ngươi mới cùng hắn xa nhau nhanh nhất không quá 3 giờ.”
Làm cha như hắn thật sự là thất bại, địa vị trong lòng của đứa con vậy mà thua kém một con người. Chết tiệt, con người đáng chết, hắn chỉ biết bọn họ giảo trá hơn nữa lại tà ác, cư nhiên thừa dịp lúc hắn đi vắng lừa đi đứa con bảo bối của hắn.
“Nhưng mà ta nghĩ muốn Ngải Ni Khả, ta thương hắn.” Norris cũng mặc kệ tâm tình buồn bực của Comilla, y vội vàng hôn lên gương mặt của cha một cái, nhảy xuống nóc nhà, nhanh chóng biến mất trong đêm đen.
Đứa con nhu thuận khả ái của hắn lại tuyên bố y yêu một con người.
Hắn thề hắn chán ghét cái tên loài người gọi là Ngải Ni Khả kia. Comilla oán giận nghiến răng, có lọai ham muốn cắn một ngụm trên cổ Ngải Ni Khả. Hắn thừa nhận, hắn đối với Ngải Ni Khả gai mắt đều do ghen tị. Thân là cha mà trong lòng của Norris hắn lại thua kém tên loài người đáng chết kia, thật là rất đáng giận a~~~.
Hắn nhất định phải nghĩ biện pháp thay đổi chuyện này mới được, bất quá hiện tại có thể không làm được. (=]])
Nhìn một chút sắc trời, Comilla ảo não đứng lên.
Hắn lần này tạt qua Paris là bởi vì gia tộc xảy ra sự tình khẩn yếu, mới bị vội vàng triệu hồi. Vừa rồi nếu không phải cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Norris, vội vã chạy trở về hắn căn bản không có khả năng dừng lại trì hoãn thời gian. Để tên kia cứ kiêu ngạo một hồi đi, chờ hắn xử lý xong chuyện gia tộc, sẽ quay lại hảo hảo giáo dục con trai mình. Nhanh chóng nhảy xuống phố, trong nháy mắt Comilla cũng biến mất trong bóng tối.
Ngải Ni Khả ủ rũ ngồi trước bể phun nước ngây người. Comilla đột nhiên xuất hiện khiến hắn lần đầu tiên phát giác bản thân bất lực, mà thân phận của Norris lần đầu tiên khiến hắn nghiêm túc sinh ra ý thức về nguy cơ —— quỷ hút máu bất tử, loài người không thể đuổi kịp sức mạnh của bọn họ, hắn từ đầu đến cuối nằm ở thế bị động.
Ngải Ni Khả đang chán nản miên man suy nghĩ, đột nhiên trên đỉnh đầu xẹt qua một trận gió, hắn ngẩng đầu nhìn lại, Norris đã xuất hiện trên vai của tượng thiếu nữ. Ngải Ni Khả hưng phấn nhảy lên, hai tay giang rộng hướng về phía Norris.
Norris không chút do dự nhảy xuống, nhào vào trong ngực Ngải Ni Khả.
“Ngải Ni Khả, ta yêu ngươi.” Ngải Ni Khả còn chưa quyết định nên dùng thái độ gì đối xử với người tự tiện trốn đi này, đã bị thông báo đột ngột của Norris làm cho hoảng sợ, phản ứng đầu tiên của hắn chính là đưa tay sờ trán Norris, xúc cảm lạnh như băng, Ngải Ni Khả lúc này mới nhớ quỷ hút máu sẽ không lên cơn sốt.
“Norris, ngươi nói cái gì?”
“Ta yêu ngươi.” Norris rất hào phóng nói lại một lần nữa, ánh mắt dừng trên Ngải Ni Khả ánh đầy tinh quang, lấp lánh quang mang xinh đẹp mà rực rỡ.
“Vì sao ngươi đột nhiên nói yêu ta?” Tuy rằng đây là nguyện vọng bản thân chờ đợi đã lâu, nhưng đột nhiên nghe được, Ngải Ni Khả thật sự hoài nghi Norris đến cùng có hiểu rõ ràng y đang nói gì không.
“Ân, Comilla bảo ta đi cùng hắn, nhưng ta không muốn rời xa ngươi. Ta muốn cùng ngươi một chỗ, vĩnh viễn không rời xa nhau……………Ta thích uống máu của ngươi, nhưng ta nhiều ngày mới phải lại ăn một lần, lúc không đói bụng ta vẫn thích cùng ngươi, không muốn ngươi rời đi………………Ta thích ngươi ôm ta, hôn ta, sau đó cùng ta ân ái……….Khi ngươi vắng mặt, ta sẽ phi thường phi thường nhớ ngươi…………”
“Comilla nói yêu một người nhất định muốn cùng hắn vĩnh viễn một chỗ, vĩnh viễn không xa rời nhau, thế thì ta chính là yêu ngươi, không phải sao?”
“Thân ái, ta thật cao hứng…………….Ta cũng yêu ngươi, rất yêu.”
Vui sướng dâng tràn trong ngực Ngải Ni Khả, hắn dùng lực ôm lấy Norris, thì thào nói, liền thật sâu hôn xuống.
Quỷ hút máu ngốc ngốc của hắn, hóa ra y đã sớm yêu mình, chỉ là y vẵn không hiểu phải bày tỏ thế nào thôi. Ngải Ni Khả hạnh phúc cười, không ngừng hôn Norris, lông mày, đôi mắt, cái mũi, hai gò má, cuối cùng dừng trên môi, say sưa mút.
Norris mê đắm nhắm lại hai mắt, nhiệt tình đáp trả nụ hôn ngọt ngào của Ngải Ni Khả. Y thích Ngải Ni Khả ôm chặt lấy y, nhiệt tình hôn y như thế biết bao.
“Ân, ta yêu ngươi, sau này ngươi không thể phớt lờ ta, cũng không thể từ chối ta ăn………..” Norris nắm chặt y phục Ngải Ni Khả, thì thào dặn dò.
“Ta thề sẽ không như vậy.” Xem ra Norris còn đang ghi hận chuyện mình từ chối y ăn đây, Ngải Ni Khả có chút phì cười hôn hôn chóp mũi Norris, ôn nhu bảo chứng, nhưng sau đó hắn lại lâm vào trong suy tư.
Tuy rằng Norris đã trở lại, còn mang về tin tức khiến hắn cực kỳ vui vẻ, nhưng tai họa ngầm lại như cũ tồn tại —— Comilla rõ ràng không muốn hắn và Norris cùng một chỗ, vạn nhất Norris bị Comilla cưỡng chế mang đi làm sao bây giờ? Dù sao đối phương cũng là quỷ hút máu, một khi Norris ly khai mình, hắn ngay cả tìm cũng không biết đi đâu để tìm y.
Không được, hắn không cho phép chuyện như vậy phát sinh. Hắn không thể để Norris có cơ hội rời khỏi hắn, phải nghĩ biện pháp đem Norris trói buộc bên mình mới được.
Ngải Ni Khả dường như hạ quyết tâm tay nắm lại thành đấm, hắn cũng không tin trí tuệ của con người không có biện pháp chế ngự quỷ hút máu.
**************
“Ngải Ni Khả, ta chưa bao giờ biết ngươi là một người ham học như vậy.”
Nhìn quanh phòng chất đầy sách cổ, Ryan suýt nữa cho rằng Ngải Ni Khả tính toán muốn xây dựng một thư viện.
“Ngươi không đi cùng tình nhân hút máu của ngươi, lục lọi những thứ này làm gì? Hay là ngươi trên giường chiến đấu đến vô lực, kết quả bị người ta đá xuống giường, đành phải cầm những cuốn sách này giết thời gian?” Ryan không buông tha bất kỳ cơ hội nào để cười nhạo đả kích Ngải Ni Khả.
“Không có việc gì đừng phiền ta, ta bề bộn nhiều việc.” Ngải Ni Khả ngồi dưới đất, bắt đầu lật xem một quyển sách đã ố vàng, cũng không ngẩng đầu lên nói chuyện với Ryan.
“Tóm lại đang tìm cái gì?” Ryan ngồi xổm xuống, lật qua lật lại, đều là quỷ hút máu thời Trung Cổ chiến tranh gì đó.
“Ta tìm phương pháp loài người trước kia đối phó thế nào với quỷ hút máu………………..”
“Trời, giữa ngươi và Norris lại làm sao vậy?” Ryan kinh hô.
“Không phải Norris, là cha của y.” Ngải Ni Khả tức giận nói, Comilla kia nhất định là tên ma quỷ rất gian ác.
“Nếu không lo lắng Comilla kia đột nhiên đem Norris đi, ta cần gì phải cả ngày cùng mấy thứ này quan hệ chứ? Ta cho rằng cùng tên bảo thủ này chung sống với nhau, ta cũng nhanh biến thành người bảo thủ rồi.”
Ryan nhìn Ngải Ni Khả tràn đầy cảm thông, hắn thề tuyệt đối không nên yêu mến bất luận chủng tộc gì kỳ quái. Ngải Ni Khả đáng thương, từ khi hắn gặp tên quỷ hút máu kia, chuyện phiền toái cứ lần lượt xuất hiện.
“Nếu ngươi không có việc gì, giúp ta đem những cuốn sách này về thư viện, thuận tiện lại mượn thêm một chồng nữa là được.” Ngải Ni Khả chỉa chỉa đống cao cao bên kia, phân phó Ryan.
“Ta phát hiện từ khi ngươi và quỷ hút máu kia yêu nhau, mọi thứ xui xẻo đều đến tìm ta, đầu tiên là ngàn dặm xa xôi chạy đến Koblenz tìm ngươi, sau đó bị ngươi ép buộc đi làm thức ăn cho quỷ hút máu kia, hiện tại, lại thành khổ sai cho ngươi………..” Ryan phàn nàn, vẫn là cam chịu đi qua, ôm lấy một đống sách rồi ra ngoài.
******************
Norris đi theo Ngải Ni Khả vào tầng hầm, bên trong tầng hầm ngọn nến thật vĩ đại đang bùng cháy, một cổ mùi khiến Norris cực kỳ không thoải mái.
Trên tường đá đối diện, treo một cái gì đó thật to hình dạng có chút giống cây thập tự, mặt trên chạm trổ hoa văn cổ quái. Trên bàn giữa tầng hầm, bày la liệt mấy thứ Norris không biết là gì, giữa bàn đặt một cái đĩa làm từ bạc, trong đĩa là một tấm da dê cũ nát, mặt trên viết văn tự cổ quái.
Ngải Ni Khả kéo Norris ổn định trước bàn, cầm lấy tấm da dê, rì rầm những âm tiết kỳ quặc. Norris nghe nghe, bất giác cảm thấy có chút buồn ngủ.
Ngải Ni Khả niệm xong, lấy ra ngân châm đâm vào ngón tay mình, cấp tốc vẽ tên mình lên tấm da dê. Sau đó, hắn lay Norris đã muốn lờ mờ ngái ngủ đang tựa trên vai hắn, ôn nhu nói: “Bảo bối, đến, dùng máu của ngươi ký lên đây.”
Máu? Vì sao muốn dùng máu của mình ký tên?
Đối với quỷ hút máu mà nói, dùng máu của bản thân ký tên, đó là chuyện hết sức nghiêm trọng hơn nữa hoàn toàn không được phép, bởi vì rất có khả năng mang đến cho bản thân tai họa vô cùng nghiêm trọng.
Về điểm này Comilla từng vô số lần nghiêm khắc cảnh cáo hắn.
Norris đã rơi vào trạng thái nữa tỉnh nữa mê bỗng nhiên bộ não mãnh liệt cảnh báo khiến y thanh tỉnh trở lại, nhưng mà, Ngải Ni Khả ánh mắt ôn nhu và tiếng nói ngọt ngào mê hoặc lý trí y.
Dù sao Ngải Ni Khả dứt khoát sẽ không thương tổn mình.
Norris mơ mơ màng màng nghĩ, tùy ý Ngải Ni Khả đâm vào ngón tay, sau đó tại tấm da dê ký hạ tên mình.
Hắn hoàn toàn không phát giác tên mình trong giấy lát liền trở thành một màu đen quỷ dị mà yêu mị. Mà cùng lúc đó, một loại cảm giác vô lực hư nhuyễn đột nhiên từ trong cơ thể Norris dâng lên, khí lực toàn thân phút chốc đều tiêu thất.
“Ngải Ni Khả, vì sao trên người ta một điểm khí lực cũng không có?” Cảm giá suy yếu chưa từng có, Norris hiếm khi có chút bất an dấy lên.
“Thân ái, đây là bởi vì ta vừa rồi cùng ngươi ký hạ khế ước.”
“Từ hôm nay trở đi, ngươi thuộc về ta…………..Sau khi chúng ta ký hạ khế ước này, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể ly khai ta, nếu không sức mạnh của ngươi sẽ hoàn toàn biến mất. Mà ở trước mặt ta, sức mạnh của ngươi cũng sẽ tan biến, bởi vì ta là chủ nhân của ngươi.” Hài lòng ôm chặt lấy Norris, Ngải Ni Khả nói rõ nguyên nhân.
“Ngươi đều không nói cho ta biết.” Norris cũng không thật sự oán giận.
“Hiện tại ta không phải đều nói cho ngươi sao?” Ngải Ni Khả tà tà cười, nếu như nói trước cho Norris, vạn nhất Norris không chịu làm sao bây giờ. Tuy rằng hành vi của mình dường như có chút bỉ ổi, nhưng đều xuất phát từ tình yêu, cho nên hẳn là có thể tha thứ.
“Vậy sau này ngươi có từ chối không cho ta ăn ngươi hay không?” Thứ đầu tiên Norris nghĩ đến chính là nhu cầu sinh lý của bản thân. Còn cái khác, y không cảm thấy có gì phức tạp, dù sao y vốn không có tính toán rời khỏi Ngải Ni Khả.
“Sẽ không, ta cam đoan bất cứ lúc nào đều cung cấp cho ngươi.” Norris yên tâm gật đầu, nếu Ngải Ni Khả không khước từ y hút máu, vậy càng không có vấn đều gì nữa.
Ngải Ni Khả ôm Norris về phòng ngủ, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường rộng lớn.
“Đúng rồi, ngươi còn phải cam đoan sau này tuyệt đối không được phép để người khác chạm vào ngươi nữa, nếu không ta nhất định hút cạn máu ngươi.” Cọ vào ***g ngực quang lỏa của Ngải Ni Khả, Norris đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nâng mắt hung hăng uy hiếp nói.
Trời ạ, tình nhân quỷ hút máu này của hắn sao lại ghen tuông mãnh liệt vậy chứ? Vậy mà còn đối với chuyện ngày đó canh cánh trong lòng. Có người tính hay ghen như vậy, xem ra sau này mình chắc chắn sẽ biến thành nam nhân chung thủy nhất.
“Ta cam đoan, thân ái, sau này trừ ngươi ra, ta ai cũng không cho chạm vào.” Ngải Ni Khả bất đắc dĩ mà hạnh phúc thở dài, dịu dàng bảo đảm. Nháy mắt một cái, hắn đột nhiên lộ ra một nụ cười tà ác, tiến đến bên tai Norris, nói khẽ: “Bảo bối, kỳ thật ngươi đe dọa muốn hút khô máu của ta thật không tốt, thật tàn nhẫn……………..Ngươi hoàn toàn có thể dùng một loại biện pháp khác hút khô ta.”(hình như ta thấy có một cái đuôi sói thật to đang vẫy a vậy nha~~:]])
Norris khó hiểu nhìn Ngải Ni Khả, không rõ ý tứ của hắn.
Ngải Ni Khả cười tà, đứng dậy ngồi khóa trên người Norris, đĩnh thân một cái, đem dục vọng đang bừng bừng phấn chấn của mình đặt bên môi Norris.
“Đến, bảo bối, ngậm lấy hắn………….” Dục vong khiến đôi mắt Ngải Ni Khả biến thành một màu xám đen thâm ảo.
Norris hiếu kỳ đánh giá cự vật nam tính đang rung rung trước mắt mình, đây là vật từng tiến nhập thân thể mình, nó sẽ làm mình rất thoải mái rất khoái nhạc………………….
Khe khẽ hé miệng, Norris ngậm lấy dục vọng nam tính của Ngải Ni Khả.
Dục vọng cứng nóng của bản thân được hàm trụ giữa khoảng miệng lạnh như băng của Norris, đầu lưỡi nhuyễn mà lạnh kia đang khẽ liếm phía trước thứ nóng rực mẫn cảm của mình, không thể đè nén được từng đợt sóng khoái cảm theo từng động tác của Norris đánh úp vào thần kinh hắn, Ngải Ni Khả cảm thấy gần như muốn lập tức lâm vào sụp đổ.
Gầm nhẹ, Ngải Ni Khả đột nhiên từ môi Norris rút ra dục vọng của bản thân, vội vàng tách ra hai chân y vọt vào trong thân thể Norris.
“Thân ái, ngươi giỏi quá…………”
Mãnh liệt lao tới, va chạm, cọ xát, hai người ở giữa khoái cảm cực độ dung hòa với nhau thành một thể, cùng nhau chìm đắm cùng nhau bay bổng, đồng thời trong hỏa diễm thiêu đốt chìm nổi giữa thủy triều………………
Giai điệu của tình yêu đang đạt đến cao trào, đột nhiên, một tiếng nổ cắt ngang nỗ lực cuối cùng của Ngải Ni Khả. Hắn tức giận lại kinh ngạc ngẩng đầu, vừa lúc chứng kiến một thân ảnh màu đen như tia chớp theo mảnh vỡ thủy tinh từ cửa sổ vọt vào.
Comilla toàn thân đều bị lửa giận thiêu đốt, hung hăng trừng mắt hai người trên giường, Ngải Ni Khả cũng dùng ánh mắt tương tự phẫn nộ đáp lễ hắn.
Bất luận kẻ nào đang lúc làm tình bị quấy rầy, cũng sẽ không có biểu tình vui sướng, nếu hắn không phải cha của Norris, và chính mình cũng đánh không lại quỷ hút máu, Ngải Ni Khả thề hắn chắc chắn sẽ không chút do dự đem Comilla đá đi.
“Ngải Ni Khả…………….nhanh lên một chút, ân, ngươi vì sao lại không động…………………. đáng ghét…………” Đắm chìm giữa tình yêu vui sướng Norris hoàn toàn không bị tình huống đột phát quấy rầy đến, đối với Ngải Ni Khả đột nhiên bất động phát sinh oán giận bất mãn.
Comilla bị chọc giận muốn điên rồi.
Norris yêu con người —— hảo, hắn có thể chấp nhận chuyện này, dù sao chính mình cũng từng yêu con người, người kia nam nhân —— được, hắn cũng có thể miễn cưỡng tiếp thu chuyện này, dù sao quỷ hút máu cũng không cần nữ nhân sinh sản, đối phương là nam hay nữ quan hệ không lớn, thế nhưng, thế nhưng Norris làm sao có thể bị tên hỗn đản này đặt dưới thân làm mưa làm gió?
Bộ tộc quỷ hút máu bọn họ chính là chủng tộc cực kỳ cao quý, từ trước đến nay chỉ có thể là nhân loại thần phục dưới chân bọn họ, bị bọn họ xâm phạm chiếm lấy. Nhưng hiện tại, đứa con bảo bối của hắn lại bị một nhân loại ôm lấy xâm phạm, đây là chuyện hắn dứt khoát không thể tha thứ.
“Norris, ngươi sao có thể cho một con người mạo phạm thân thể ngươi?” Comilla phẫn nộ rít lên, một quyền tung về phía Ngải Ni Khả.
Từ trên người Ngải Ni Khả bộc phát ra sức mạnh cường đại, bắn ngược lại trên người Comilla. Comilla kinh ngạc trừng mắt Ngải Ni Khả, làm sao có thể như vậy? Một con người trên người làm sao có sức mạnh cường đại đến vậy.
“Comilla, ngươi làm sao vậy?” Norris cũng ngồi dậy, mê muội nhìn cha mình.
Comilla dại ra nhìn Norris, ấn ký trên trán Norris đã giải thích rõ hết thảy.
Ấn ký ám bạc giấu giữa ấn đường, chỉ có bọn họ mới có thể nhìn thấy —— đó là khế ước chứng minh bộ tộc quỷ hút máu cam tâm thần phục loài người, rõ ràng chứng tỏ Norris đã ký kết khế ước nguyện trung thành với loài người.
“Norris, ngươi sao có thể, sao có thể ký khế ước như vậy? Đây quả là sỉ nhục lớn nhất với quỷ hút máu………………..” Comilla tức giận nói.
Ngải Ni Khả oán hận trừng mắt Comilla. Chính là chán ghét quỷ hút máu này, giáo dục cho Norris cái gọi là “Nhân loại là thức ăn của quỷ hút máu.” loại quan niệm hỗn trướng này, hậu quả là tự nhiên gia tăng cho hắn biết bao nhiêu phiền toái.
Quỷ hút máu này không muốn thấy Norris bị mình ôm sao, hừ hừ, vậy để hắn hảo hảo nhìn đi.
Tựa như khiêu chiến với Comilla đang nhíu mày, Ngải Ni Khả thay đổi tư thế, hắn ngồi dựa vào đầu giường, duỗi tay kéo lại sự chú ý của Norris: “Thân ái, chúng ta tiếp tục nhé?”
Tình dục chưa được thỏa mãn Norris rất vâng lời mà nhấc chân ngồi khóa bên hông Ngải Ni Khả, nhẹ nhàng lắc lư thân thể, đem dục vọng thẳng cứng của Ngải Ni Khả nuốt vào trong cơ thể.
Vật thể cứng nóng ma sát bên trong nội bích lạnh lẽo, mang đến từng trận cảm giác rung động tê dại. Norris thoải mái thở dài một tiếng, *** lại lần nữa bốc cháy, y quên hết chuyện tình khác, tận hứng đong đưa, truy cầu khoái cảm thân thể.
Comilla kinh hãi nhìn hết thảy trước mắt, đột nhiên xoay người lại, xanh mặt nhảy ra ngoài cửa sổ. Hắn nhìn không được, tiếp tục nhìn nữa hắn nhất định trở thành quỷ hút máu đầu tiên bị tức khí mà chết.
Chính mình dạy dỗ thật sự thất bại sao? Vì sao Norris không có năng lực mạnh mẽ như hắn, lại khinh địch bị tên loài người kia ăn sạch như vậy?
Comilla buồn bực ngồi trên nóc nhà tự kiểm điểm.
Ngải Ni Khả chẳng những đem con trai bảo bối của mình ăn sạch sẽ, lại còn dụ hắn ký khế ước như vậy, quả thật là sỉ nhục lớn đối với bộ tộc quỷ hút máu mà.
Xem ra Norris thật sự yêu người kia, tuy là với Ngải Ni Khả hắn ngoài chán ghét ra chỉ có chán ghét, bất quá vì Norris hắn sẽ không thương tổn Ngải Ni Khả. Thế nhưng, hắn nhất định phải xoay chuyển quan hệ giữa Norris và Ngải Ni Khả. Cho dù muốn làm, Norris cũng phải là người chủ động tiến công mới được, hắn tuyệt đối không dễ dàng khoan nhượng con trai mình bị tên kia đặt dưới thân khi dễ.
Hắn quyết tâm hảo hảo giáo dục con trai, nhất định phải phản công.
Chẳng qua, hiện tại Norris bị tên gian trá kia dụ dỗ ký khế ước bán thân, không có năng lực phản kháng, cho nên, vấn đề trước hết là khiến cho khế ước này bị hủy bỏ mới được.