Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quy Tắc Báo Thù Của Người Vợ Bị Ruồng Bỏ
  3. Chương 16
Trước /22 Sau

Quy Tắc Báo Thù Của Người Vợ Bị Ruồng Bỏ

Chương 16

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ta liền giải thích cho Huệ Ninh.  

 

Theo lệ cũ của triều đình, người dân muốn cáo trạng lên Hoàng thượng phải lăn qua bàn chông, để chứng tỏ mình không phải vu cáo.  

 

Hai năm trước, từng có một vụ án chấn động. Con trai một quan lớn ngang nhiên cướp đoạt dân nữ, ỷ thế h.i.ế.p người, khiến phụ thân của nàng bị cách chức, mẫu thân uất ức mà chết. Người cha lên kinh cáo trạng, nhưng kẻ ác kia lại ỷ quyền đè ép, sai người quẳng ông—thân thể đầy vết thương do bàn chông—ra khỏi thành. Không may, ông ta va phải xa giá của Khánh Chân công chúa.  

 

Khánh Chân hỏi rõ đầu đuôi, lập tức dâng tấu lên Hoàng đế. Hoàng đế nổi trận lôi đình, cách chức trị tội tên quan lớn kia, đồng thời phong Khánh Chân làm người chủ trì các vụ án tố giác vượt cấp.  

 

Huệ Ninh ngẩn ngơ: "Khánh Chân lại từng làm những chuyện này sao?"  

 

Triều đình không cấm phò mã có thực chức, cũng không thiếu tiền lệ công chúa đứng sau tham chính. Năm xưa, Hoàng thượng phải hao tổn tâm cơ mới lật đổ Cung Thân vương, mà sau lưng vị vương gia kia chính là hai vị Trưởng Công chúa đã bị phế truất.  

 

Khánh Chân công chúa trong sạch thận trọng, lại không giống hoàng tử dễ bị nghi ngờ là kết bè kết phái, vì vậy Hoàng đế rất hài lòng. Nhưng sau khi thế lực phe Hoàng hậu sụp đổ, để tránh hiềm nghi và tai họa, Khánh Chân đã không đến Hình bộ hai, ba tháng nay.  

 

Phụ nhân kia chỉ biết là xe ngựa của công chúa, nhưng không biết người trong xe là Huệ Ninh chứ không phải Khánh Chân.  

 

Huệ Ninh băn khoăn: "Vậy ta nên làm gì?"  

 

Ta mỉm cười: "Sao không đi hỏi Khánh Chân công chúa một chút?"

 

18

 

Huệ Ninh ôm về một chồng hồ sơ từ phủ Khánh Chân công chúa.  

 

Ta cùng nàng ngồi trong thư phòng đọc suốt ba ngày, nước mắt nàng chưa từng ngừng rơi.  

 

Trên thế gian này, có quá nhiều người dù đã nỗ lực sống nhưng vẫn phải chịu bất hạnh.  

 

Huệ Ninh cảm thấy những người trong tập hồ sơ thật đáng thương, nhưng thực ra, được hai vị công chúa nhìn thấy đã là may mắn lắm rồi. Đại đa số người khác thậm chí còn không có cơ hội để được ai đó thương xót.  

 

Hiện giờ Khánh Chân không tiện lộ diện, các quan viên khác thì e sợ thế lực của những kẻ bị cáo trạng, không dám manh động, nên phần lớn những vụ án này đều bị gác lại.  

 

Giọng Huệ Ninh khàn đi: "Không ai quản lý, vậy bọn họ cứ mặc nhiên bị ức h.i.ế.p sao?"  

 

Ta hỏi: “Muội muốn giúp họ không?"  

 

"Ta đã nhìn thấy, thì không thể không giúp."  

 

"Vậy thì cứ làm đi. Khánh Chân công chúa đã dạy muội cách làm rồi."  

 

Huệ Ninh đích thân đến nha môn một chuyến, hứa hẹn vài điều, được quan lại tâng bốc, ca tụng nàng là vị công chúa nhân hậu.  

 

Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, những lời hứa hẹn của nàng chỉ có thể dựa vào sủng ái của hoàng thượng để cầu tình, chứ không mang trọng lượng thực sự.  

 

Ta nhìn Huệ Ninh, còn nàng thì nhìn bảng chông dính đầy m.á.u trước nha môn.  

 

Nàng lẩm bẩm: "Nhất định phải tranh giành sao?"  

 

  *

 

Dưới sự thúc giục của Huệ Ninh, những vụ án bị tồn đọng ngày càng giảm bớt.  

 

Lông mày nàng thường xuyên nhíu chặt, nhưng tinh thần lại phấn chấn hơn hẳn so với khi chỉ ru rú trong phủ.  

 

  *

 

Triệu Phi Bạch lặn lội đường xa quay về kinh, bị Diêu Thượng Cung báo cho biết rằng mẫu thân hắn đã hại c.h.ế.t con của Huệ Ninh và đã bị đưa đến chùa sám hối.  

 

"Mẫu thân ta lại phạm phải sai lầm như vậy! Bà ấy biết rõ ta mong đứa bé đó đến nhường nào!"  

 

Triệu Phi Bạch kinh hoàng, hành lý rơi xuống đất, mấy chiếc trống lắc nhỏ xinh lăn ra ngoài.  

 

"Ta không biết bà ấy lại hồ đồ đến mức này! Sớm biết vậy, ta đã không nghe theo bà ấy nói rằng thương xót nàng, không nên để bà ấy vào phủ..."  

 

Huệ Ninh lặng lẽ nhìn hắn, cho đến khi vẻ phẫn nộ trên mặt hắn trở nên cứng đờ, nàng mới chậm rãi nói:  

 

"Phu quân, mọi chuyện đều do ả tiện phụ kia làm. Chàng không biết gì cả, đúng không?"  

 

"Ta là phu quân của nàng, sao ta có thể hại nàng được? Đây là thuốc gì? Để ta đút cho nàng."  

 

Triệu Phi Bạch vừa nói vừa nhận lấy chén thuốc Diêu Thượng Cung bưng tới, tự tay đút cho Huệ Ninh.  

 

Diêu Thượng Cung chậm rãi đáp: "Toàn là thuốc bổ cho nữ tử bị tổn thương nguyên khí."  

 

Triệu Phi Bạch ôm lấy Huệ Ninh đang rưng rưng nước mắt, trong ánh mắt đầy toan tính.  

 

Huệ Ninh tính tình kiêu ngạo, có bực tức cũng không giấu được. Nhìn nàng ngoan ngoãn vùi trong lòng mình như vậy, cả người hắn dần thả lỏng.  

 

 *

 

Triệu Phi Bạch lén lút đến tìm ta, dò hỏi chuyện của Huệ Ninh.  

 

Ta thuật lại tình hình mẫu thân hắn bị bắt thẩm vấn.  

 

Hắn thở phào nhẹ nhõm: "Lão bà ngu xuẩn này... May quá."  

 

Hắn không phải mừng vì Triệu mẫu chưa mất mạng, mà là vì bà ta sẽ không khiến hắn bị liên lụy quá nhiều.  

 

Hắn lại hỏi: "Huệ Ninh bị sẩy thai, sức khỏe thế nào? Sau này còn có thể mang thai không?"  

 

Ta đáp: "Theo lời Thái y, e rằng rất khó."  

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /22 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] One Piece: Khởi Đầu Mới

Copyright © 2022 - MTruyện.net