Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quy Tắc Báo Thù Của Người Vợ Bị Ruồng Bỏ
  3. Chương 20
Trước /22 Sau

Quy Tắc Báo Thù Của Người Vợ Bị Ruồng Bỏ

Chương 20

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 22

 

Triệu Phi Bạch liên tiếp mấy ngày bị lôi ra chịu hình, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.  

 

Hắn cắn răng chịu đựng, nhất quyết đòi gặp Huệ Ninh một lần.  

 

Huệ Ninh thực sự đã đến.  

 

Vẫn là dáng vẻ đầu đội trâm ngọc, phong thái cao quý vô song.  

 

Triệu Phi Bạch gắng gượng ngồi dậy, giả vờ mình vẫn là vị thám hoa lang phong lưu nho nhã năm nào.  

 

"Huệ Ninh, ta bị danh lợi làm mờ mắt, nhưng tấm chân tình của ta đối với nàng chưa bao giờ là giả. Hôm đó tại chùa, chỉ một lần gặp gỡ mà ta đã đem lòng si mê, vất vả lắm mới trở thành phu quân của nàng."  

 

"Ta vốn định nâng đỡ hài nhi của chúng ta lên ngôi vị chí cao, nàng và ta vẫn là phu thê ân ái, ta..."  

 

Huệ Ninh đã sớm biết tất cả chân tướng, không nhịn được mà cười lạnh: "Chẳng lẽ ta còn phải cảm ơn ngươi?"  

 

Triệu Phi Bạch khàn giọng: "Ta không có ý gì khác, chỉ mong dùng quãng đời còn lại để chứng minh, ta thực sự yêu nàng."  

 

Huệ Ninh khẽ lắc đầu, cười rạng rỡ: "Ngươi không có quãng đời còn lại đâu."  

 

"Phu quân, hoàng huynh đã hạ chỉ, lệnh ngươi quỳ trước Ngọ Môn, sau đó hành hình ngũ mã phanh thây. Ngươi cảm thấy thế nào?"  

 

Triệu Phi Bạch ngã quỵ xuống đất, cổ họng phát ra những tiếng nghẹn ngào đứt quãng.  

 

"Phu quân, sao không nói ‘Hoàng thượng thánh minh’ nữa đi?"  

 

Chẳng bao lâu sau, Triệu Phi Bạch bị lôi ra khỏi đại lao.  

 

Hắn khàn giọng gào thét: "Huệ Ninh, ta yêu nàng! Ta yêu nàng…!"  

 

Huệ Ninh không hề quay đầu lại, đi đến trước mặt ta, dừng lại.  

 

Giống như lần đầu gặp gỡ, nàng cao cao tại thượng, ta cúi đầu quỳ gối.  

 

Vẫn là gương mặt trẻ trung xinh đẹp ấy, nhưng đã hoàn toàn khác xưa.  

 

"Tống Lan, có phải ngươi nghĩ rằng, bản cung đến là để thả ngươi ra không?"  

 

Ta bình tĩnh nói: "Ta đã lừa gạt công chúa, công chúa xử trí thế nào, ta đều nhận."  

 

Ta đã sớm nghĩ thông suốt rồi.  

 

Ngày đó trong thư phòng, chỉ một ánh mắt, ta đã nhìn thấu nội dung quyển sổ kia.  

 

Người phụ nữ đó từng có một người bạn thân, bề ngoài thì cảm thông, nhưng thực chất đã nhận bạc của tên thư sinh kia để giúp hắn che đậy tội ác, nhiều lần cản trở việc nàng cầu cứu.  

 

Huệ Ninh mắng "một tấm chân tình gửi nhầm cho đỉa đói", không phải mắng Triệu Phi Bạch, mà là đang chỉ trích ta.  

 

Đối với nàng, ta chính là con đỉa đó, hút m.á.u nàng để cầu sinh.  

 

Diêu Thượng Cung cũng từng nhắc nhở ta, bảo ta lo cho chính mình. Nhưng ta đâu còn gì để lo lắng nữa?  

 

Đối với Thái hậu và Hoàng đế, dùng ta để xoa dịu nỗi đau và cơn thịnh nộ của Huệ Ninh chính là thượng sách.  

 

Chỉ cần đập c.h.ế.t con đỉa là ta đây, vết nứt trong tình thân sẽ nhanh chóng lành lại.  

 

Bước đến bước đường hôm nay, ta không hề tiếc nuối hay tuyệt vọng.  

 

Mối thù huyết hận của người thân đã được ta hoàn trả gấp bội.  

 

Còn Liên Nhi, người sống có phúc của người sống. Nữ nhi hoàng thất đối đãi với con bé như Diêu Thượng Cung đối với ta năm nào.  

 

Mà khi ta c.h.ế.t rồi, tội nghiệt của ta cũng theo đó mà biến mất.  

 

Khi người đời nhớ đến ta, họ sẽ nhớ rằng ta từng đại nghĩa diệt thân, nhớ rằng ta còn một đứa con gái đang sống tốt.  

 

Cuộc đời của Liên Nhi vẫn còn dài, con bé cũng sẽ rời xa ta – người mẹ có thể sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời nó.  

 

Mọi chuyện đã hạ màn, ta chỉ tiếc cho chính mình.  

 

Rốt cuộc vẫn chưa thể thực hiện chí hướng năm xưa.  

 

Rốt cuộc vẫn cùng Huệ Ninh đi đến cảnh ngộ phản bội lẫn nhau.  

 

Rốt cuộc vẫn bị lựa chọn sai lầm mang tên Triệu Phi Bạch trói buộc cả một đời.  

 

Huệ Ninh nói: "Tống Lan, ngươi gian xảo nham hiểm, dối trá đầy miệng. Bản cung phán ngươi—"  

 

Là c.h.é.m đầu, hay rượu độc?  

 

"Lưu đày tha hương, theo ta sang Trần quốc hòa thân."  

 

Ta không kìm được hỏi: "Đây là loại hình phạt gì?"  

 

Huệ Ninh đáp: "Làm trâu làm ngựa cho ta." 

 

23

 

"Người có biết đi hòa thân sang Trần quốc nghĩa là gì không?"  

 

Nếu là một tiểu quốc khác, Huệ Ninh vẫn có thể sống vô ưu vô lo, an hưởng tuổi già.  

 

Nhưng đây lại là Trần quốc.  

 

Huệ Ninh đáp: "Nếu ta không đi, vậy chỉ còn Khánh Chân đi."  

 

Trần quốc nội bộ rối ren.  

 

Thái tử Trần quốc đích thân sang cầu hôn công chúa, mục đích là mượn thế lực hùng mạnh của Chu quốc giúp hắn giành lấy ngai vàng, tuyệt đối không thể chấp nhận một tông nữ bình thường.  

 

Mà Chu quốc từ lâu đã dòm ngó thương lộ của Trần quốc, muốn nhúng tay vào chính sự Trần quốc, không gì thích hợp hơn việc đẩy một công chúa Chu quốc lên ngôi Hoàng hậu.  

 

Những người phù hợp chỉ có Khánh Chân và Nhị công chúa do Nhuyễn phi sinh ra.  

 

Nhị công chúa đã hạ độc Hoàng hậu trong biến cố bức cung, nay đã bị xử tử.  

 

Còn Khánh Chân, từ lễ cập kê mấy năm trước đã nhận lời cầu hôn của vị tiểu tướng quân xuất thân từ hầu phủ, thanh mai trúc mã của nàng.  

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /22 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Âm Dương Tiên Sinh

Copyright © 2022 - MTruyện.net