Một mẩu giấy nhàu nát được giấu dưới gầm giường của tôi trong khách sạn.
“Thật kỳ lạ, trong bụng tôi như có cái gì đó, nó đang không ngừng phát triển một cách nhanh chóng”.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dưới da của tôi dường như có một con lươn vàng đang không ngừng quằn quại.
Tôi bất đầu bị mất ngủ trầm trọng, kỳ lạ là dù không ngủ cả đêm nhưng tôi vẫn tràn đầy năng lượng vào hôm sau. Chồng tôi nói, có thể là tôi đã có thai, tôi dùng que thử để kiểm tra thì quả nhiên là hai vạch.
Chỉ trong vòng 5 ngày, bụng tôi phình ra gấp đôi và béo hơn cả thai phụ mang thai 7 tháng. “Chuyện gì xảy ra thế, chẳng lẽ tôi không mang thai con người?”
Tôi bắt đầu thèm mùi cá, mặc dù từ nhỏ tôi vô cùng ghét ăn cá. Chồng tôi như phát điên rồi, ngày nào cũng kéo tôi ra biển tắm, thậm chí mấy lần còn kéo tôi ấn mạnh xuống biển sâu khiến tôi suýt nữa chết đuối.
Tôi nghi ngờ chồng tôi có người khác, nếu không anh ta chắc chắn sẽ không giám sát tôi từng chút như thế, nếu như tôi chết thì anh ta chính là kẻ sát nhân.
Trí nhớ của tôi bắt đầu suy giảm, tôi nên gọi cho ai để nhận được sự giúp đỡ đây? Số là bao nhiêu ấy nhỉ?
Tôi đã nhìn thấy nó rồi, cái thứ gì đó đang trào ra khỏi bụng tôi, nó đang gặm nhấm cơ thể tôi từng chút, từng chút một. “Đáng sợ quá, ai đó làm ơn cứu tôi với”.
Chồng tôi bảo với tôi rằng tôi chỉ bị ảo giác mà thôi, nhưng anh ấy chắc chắn đang lừa dối tôi. Tại sao tôi lại quên hết tất cả mọi người nhưng chỉ nhớ mỗi anh ấy chứ?
“Tôi cảm thấy tôi sắp chết mất rồi…”
Trên tờ giấy kia viết “ Nếu bạn phát hiện ra tờ giấy này thì hãy nhanh chóng chạy trốn đi, nhất định phải chạy trốn đi thật xa, sau đó hãy công khai sự thật với công chúng!”