Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cửu Sơn nói tiếp, đồng thời trên gương mặt tuấn tú kia hiện lên vẻ dữ tợn, ngữ điệu cũng trầm hơn bình thường rất nhiều: "Tôi thật sự không hiểu nổi cậu đang giãy giụa cái gì, hai người chúng ta cùng nhau sống trong địa ngục không tốt sao? Cho dù cậu có ra khỏi địa ngục thì bọn họ cũng sẽ không thích cậu. Bởi vì tôi chính là cậu." Nói xong, Cửu Sơn hơi nghiêng người về phía Nam Nhiễm, ngửi hơi thở trên người cô.
Ngay từ lần đầu tiên gặp mặt hắn ta đã có cảm giác này, người trước mắt cũng giống hắn ta.
Bất quá, cũng không thể nói là hoàn toàn giống nhau...
Cửu Sơn kề sát miệng vào tai Nam Nhiễm, nhẹ nhàng nói: "Nam Nhiễm, tôi rất tò mò, rốt cuộc tín ngưỡng của cậu là gì? Mà có thể khiến cậu liều mạng thoát khỏi tôi."
Hắn ta mới nói xong đã bị Nam Nhiễm cho một đạp đá ra ngoài.
Nam Nhiễm sửa lại quần áo của mình, dựa vào cửa, hơi híp mắt nhìn Cửu Sơn nằm trên đất: "Tôi với anh, không phải người cùng đường."
Cửu Sơn nằm trên đất, hoàn toàn đánh mất dáng vẻ ôn tồn thường ngày, chỉ còn lại sự chật vật khó tả.
Hắn ta cúi đầu ho khan hai tiếng, bả vai run rẩy, ý cười càng lúc càng lớn: "Nam Nhiễm, càng ngày cậu càng hợp ý tôi. Vì thế, tôi nghĩ muốn hủy hoại cậu." Giọng nói của Cửu Sơn vừa nhỏ lại vừa trầm giống như ác ma đang lẩm bẩm khiến hệ thống phải kinh sợ.
Cái tên Cửu Sơn này đúng là kẻ điên.
Đây là lần đầu nó nghe thấy có người nói muốn hủy hoại ký chủ.
Nam Nhiễm liếm môi, nhìn mặt trời chói chang bên ngoài, cô hơi nheo mắt.
"Anh nên biết ơn vì hôm nay thời tiết quá nắng." Dứt lời còn bồi thêm một câu: "Cút xa tôi ra một chút." Nói xong, [ầm] một tiếng, cửa phòng đóng lại.
Không biết Cửu Sơn rời đi từ lúc nào.
Chỉ biết lúc Nam Nhiễm ra khỏi phòng lần nữa, bóng dáng của Cửu Sơn đã biến mất. Từ ngày đó trở đi, qua hơn một tháng sau, cô cũng không có gặp lại Cửu Sơn.
Thị trưởng đã hạ lệnh truy nã quân bán nước Nam Nhiễm với lý do ngược đãi phụ nữ, thông đồng với kẻ địch bán nước.
Cái lệnh truy nã này mới được ban hành không lâu, thị trưởng đã chuẩn bị điều động quân lực tấn công địa bàn của Nam Nhiễm.
Một ngày nọ, ngoài trời mưa bay lất phất, Nam Nhiễm đang ngồi trong phòng ăn cơm, nhưng vừa mới ăn được hai miếng đã thấy Bạch Hổ vội vàng chạy tới.
"Lão đại." Giọng điệu tràn đầy vui vẻ.
Trong tay hắn ta lúc này là một tờ báo nhỏ, có lẽ vì sợ cơn mưa bên ngoài làm ướt báo nên hắn ta đã nhét nó vào trong ngực, một đường chạy tới đây.
Nam Nhiễm cầm một cái bánh bao nhỏ ở trước mặt mình lên bỏ vào miệng.
"Chuyện gì? Đánh tới cửa?"
Cô vừa nói vừa tăng nhanh tốc độ ăn cơm.
Bạch Hổ là một tên đàn ông thật thà, hắn ta nhìn Nam Nhiễm với vẻ mặt sùng bái, nói: "Lão đại, ngài lên báo. Hơn nữa tất cả người dân trong thành phố Xương Lâm đều đang ra đường biểu tình vì ngài!"
Hoa Vũ vốn đang ở bên cạnh hầu hạ Nam Nhiễm ăn cơm, vừa nghe thế liền vội vàng đứng dậy.
"Anh nói rõ một chút, báo chí viết cái gì?"
Bạch Hổ mở tờ báo ra, lớn giọng nói: "Không sợ cường quyền, anh hùng hảo hán xuất thân bần hàn, Nam sơn vương!"
Vẻ mặt Nam Nhiễm lãnh đạm, không hề có cái gì gọi là vui vẻ.
Bạch Hổ nhanh chóng giải thích: "Lão đại, tuy thị trưởng ra lệnh phải diệt sạch địa bàn của chúng ta nhưng tất cả người dân trong thành phố đều đang đứng lên bảo vệ ngài, nói ngài là sứ giả của chính nghĩa, nói ngài không nên bị truy nã. Đặc biệt là những người già, phụ nữ và trẻ em ngài thu nhận trước đây, tất cả bọn họ đều xuống phố biểu tình, thề sống thề chết cũng muốn bảo vệ ngài."
Ban đầu những người biểu tình kia chỉ ra mặt vì Nam Nhiễm nhưng càng về sau thì càng có nhiều người tham gia, tất cả đều bất mãn với chế độ tay sai và sự bóc lộ tột cùng không xem mạng người ra gì của thị trưởng và chính phủ.
Sự việc càng lúc càng nghiêm trọng hơn, tất cả người dân trong thành phố đều đồng loạt đổ về nhà của thị trưởng.
Lúc này, thanh âm của hệ thống vang lên: [đinh đinh, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành việc tốt thứ hai. Việc ký chủ bảo vệ trẻ em và phụ nữ đã làm nảy sinh hiệu ứng bươm bướm (*), khơi dậy ý thức trong lòng mỗi người. Ký chủ chính là anh hùng của nhân dân, là hảo hán trong hảo hán!]
...
(*) Hiệu ứng bươm bướm (Butterfly effects): là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (tiếng Anh: sensitivity on initial conditions). Hiệu ứng này được nhà toán học khám phá ra. Khi thực hiện mô phỏng các hiện tượng thời tiết, Lorenz nhận thấy rằng nếu ông làm tròn các dữ liệu đầu vào, dù với sai số bé thế nào đi nữa, thì kết quả cuối cùng luôn khác với kết quả của dữ liệu không được làm tròn. Một thay đổi nhỏ của dữ liệu đầu vào dẫn đến một thay đổi lớn của kết quả. Tên gọi hiệu ứng cánh bướm bắt nguồn từ hình ảnh ẩn dụ: một cơn bão chịu sự ảnh hưởng của một con bươm bướm nhỏ bé vỗ cánh ở một nơi nào đó rất xa cơn bão.