Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai anh em đóng cửa nhà, bước ra lấy xe đi chơi, vừa ra tới sân, thấy tướng đi của em dâu vẫn còn gượng gạo, khép nép hai chân lại nhưng trống vắng lắm. Phong ôm chầm lấy nàng thì thầm: "Em ơi, em đẹp lắm, anh yêu em."
Nàng trả lời nhỏ: "Em cũng hơi bị thích anh rồi đó, anh chồng à."
Anh cầm tay nàng dắt ra khu vực cái xích đu nói: "Em, anh thấy em vẫn còn ngại, giờ em ngồi lên xích đu đi, anh có một cách sẽ làm em hết ngại."
Huyền chưa hiểu chuyện gì, cũng đồng ý ngồi lên xích đu. Phong đứng hôn lên môi nàng, xong ngồi xuống, bất ngờ tốc váy nàng lên, chúi đầu vào bên trong váy nàng. Nàng hét lên: "Gì thế anh? Người ta thấy bây giờ, ra ngay."
Phong không thèm nghe lời, ôm chặt lấy hông nàng, tiếp tục chui vào, cái lưỡi bắt đầu đi thám hiểm khu vực không hề có gì bảo vệ. Thực ra anh đã thám thính trước khu vực có xích đu của nhà em dâu, tường rất cao, nhà bên cạnh không thể thấy được nên anh mới liều thế.
Em dâu mới đầu còn chống cự mãnh liệt, sau bắt đầu xìu dần và bắt đầu rên nhẹ, tay nàng thì thay vì đẩy Phong ra thì bắt đầu nắm tóc anh, người dựa hẳn ra thành ghế sau, chân bắt đầu dạng ra để anh chui vào dễ dàng. Nhưng miệng thì rên nhưng cũng không ngớt càm ràm: "Phong ơi, anh liều quá."
Thế rồi những từ ngữ càm ràm của Huyền nhanh chóng bị át bởi tiếng rên đang ngày một lớn dần, bên dưới nàng ướt nhem bởi nước miếng của Phong và dâm thủy của nàng. Em dâu bắt đầu rên không ngớt, tay thì nắm chặt đầu anh, chân dạng hết cỡ, một chân bắt đầu giơ cao lên. Nhưng bất chợt Chấn Phong ngưng lại ngước lên nhìn nàng và hỏi: "Em thích không? Nãy giờ em có thấy ai nhìn em không vậy?"
Nàng đáp: "Đồ quỷ, em có biết gì đâu."
Phong nói tiếp: Em yên tâm, anh canh hết rồi không ai thấy đâu."
Mắt Huyền nhìn Phong long lanh, như muốn đòi hỏi thêm, như muốn anh quỳ xuống liếm tiếp mà không dám nói, anh biết nhưng lơ luôn, hỏi: "Giờ anh nghĩ chắc em tự tin đi rồi đúng không em?"
Nàng liếc anh một cái nói: "OK, ông tướng, đi thì đi."
Hai anh em dắt xe ra khỏi cửa, nàng đeo cái khẩu trang kín mít mặt cho chắc ăn để không ai nhìn thấy. Thực ra ngày ngày em dâu đi làm toàn chồng chở hoặc taxi, cũng ít đi xe máy nên cũng khó có ai mà nhận ra nàng. Vừa lên xe ra khỏi khu vực nhà là nàng ôm eo Chấn Phong cứng ngắc, chắc là còn xúc động chuyện lúc nãy đây mà. Nói chung, phụ nữ rất là nhát, nhưng khi mà đã hứng thì còn liều hơn cả đàn ông, cái này Phong có kinh nghiệm với mấy cô bồ trước rồi. Lúc mới làm thì em dâu e ngại lắm, lúc đã phê rồi thì dù cho anh có mang nàng ra cửa sổ mà làm thì bảo đảm nàng vẫn không sợ.
Tất nhiên không thể đi loanh quanh khu vực quận A hay quận B được. Phong đã có plant sẵn, thẳng hướng Quận F, khu du lịch BCR, khu này là khu chủ yếu nổi tiếng là bắn súng sơn, nhưng nó cũng có những trò chơi khác, có hồ bơi, có cảnh để ngắm và nhất là có nhà nghỉ luôn.
Tới BCR cũng khoảng 9h30 sáng, anh và Ngọc Huyền gửi xe, đi bộ tà tà vào trong, đoạn đường từ cổng vào trong khu nhà hàng và bãi cỏ cũng khá xa, hai người đi song song, cứ lâu lâu anh đi chậm lại để ngắm em dâu từ đằng sau lưng. Ôi, có ai tin được người phụ nữ xinh đẹp này chỉ mặc mỗi cái váy bên ngoài thôi chứ, và người đó thuộc về Phong hôm nay, nghĩ đến là anh lại nuốt nước bọt ừng ực.
Thường mọi người ra đây đi theo nhóm, ít đi hai người.
Hai anh em đi bộ lòng vòng khắp khu BCR để ngắm cảnh, ngắm sông, ngày thường nên du khách khá là ít, được nước làm tới, có một số chỗ rất vắng, Phong lấn tới, thò tay xuống bên dưới bóp mông Ngọc Huyền làm cô nàng la oai oái, dần dần nàng cũng quen với trò này, mà còn thích nữa, đi thì cứ đi, mà tới đoạn không có người là Phong lại thò tay vào bóp, lúc thì mông, lúc thì vú, lúc thì âm hộ… Cơn nứng hồi sáng của em dâu có vẻ đã quay lại, mắt nàng bắt đầu nhìn anh chồng lúng liếng hơn, lâu lâu sờ vào lỗ thịt âm đạo của nàng đã thấy ướt hết rồi.
Phong dắt Ngọc Huyền ra khu vực nhà nghỉ, nói là để xem coi nàng có thích không, trưa thuê một cái để nghỉ trưa, bình thường khu vực này cũng có người, nhưng hôm nay vắng quá, nhân viên đâu hết rồi, mà không có phòng nào có người ở, anh vừa đi vừa hỏi nàng xem chỗ này OK không, nàng thì còn đang lơ tơ mơ, anh nói: "Anh chạy ra chỗ phía sau nhà nghỉ chút, anh mắc tè quá, em canh cho anh nha."
Nàng ậm ừ, đi cùng Phong ra phần phía sau của cái nhà nghỉ, chỗ này có một số lùm cây khá rậm, nếu có người thì chắc cũng thấy nhưng hôm nay vắng quá nên vào đó là hầu như không ai để ý, anh nói nàng đứng gần ở ngoài trong lúc anh đứng trong đái, nhưng thực sự anh có đái đâu, nhanh nhẹn kéo cái khóa quần, giãn cái dây nịt ra chút, kéo côn thịt đang dựng đứng nãy giờ ra (anh cũng không mặc quần lót luôn nên rất dễ cởi) nhè nhẹ đi về phía Ngọc Huyền. Nàng thì nãy giờ vẫn tin thật đứng lấp ló canh cho Phong, anh đứng sau lưng, ôm chầm lấy nàng, miệng ghé vào tai nàng nói: "Anh có một bất ngờ cho em nè."
Thả hai tay ra, một tay anh kéo váy Huyền lên, một tay anh lựa thế cầm côn thịt đâm vào trong lỗ thịt âm đạo của Huyền một cái ót, nàng đã ướt nãy giờ rồi nên giờ đâm vào cực kỳ dễ, nàng la lên một tiếng, nhưng anh kịp bụm miệng nàng lại.
Huyền rên nhỏ: "Anh ơi, anh làm gì thế, ngoài kia người đầy, sao anh làm như vậy, có ai phát hiện bây giờ."
Phong không nói gì, chỉ liên tục nhấp ra nhấp vào, tay thì thò lên bóp vú nàng.
Em dâu cứ ú ớ phản đối, tay thì đẩy ra, Phong thì ôm chặt vào và liên tục dập. Tiếng bạch bạch vang lên, nếu trong phòng bên trong mà có người chắc chắn người ta sẽ nghe được ngay. Huyền lúc này không còn quan sát gì được nữa, chống hai tay lên vách tường của nhà nghỉ, đứng ưỡn mông ra cho anh chồng dập, miệng thì liên tục rên la ú ớ. Đằng xa xa, thấy có đứa nhân viên nhà nghỉ đang tiến lại từ xa. Chắc lúc nãy nó thấy hai người đi xem nhà nghỉ chắc tới hỏi thăm đây mà.
Phong thấy không còn thời gian nữa, mà em dâu thì có vẻ không còn biết gì nữa rồi, anh tăng tốc dập liên tục, liên tục, và bắn hết mọi thứ tinh túy vào trong âm đạo nàng, vừa bắn hết xong vội kéo quần lên, kéo váy nàng xuống, nói: "Em, có người ra kia."
Huyền như chợt bừng tỉnh, vội kéo váy, sửa tóc lại, đi ra cùng Phong.
Con bé nhân viên tới, nhìn hai người có vẻ ngạc nhiên, Phong thì có vẻ bình thường, Huyền thì mặt đỏ như gấc, quần áo thì xộc xệch. Nó hỏi: "Anh chị cần thuê phòng phải không, để em dắt anh chị đi xem."
Đi một một hồi, thấy cái phòng cuối cùng mà Phong đứng dựa vào lúc nãy là có vẻ ổn nhất, thôi thì thuê luôn, để có chỗ cho em dâu nghỉ trưa. Anh nói với con bé: "Giấy tờ của anh đây, em ra làm thủ tục cho anh nhé, anh chị lấy phòng này, 15h00 tụi anh sẽ trả phòng, giờ đưa chìa khóa phòng cho anh để anh chị nghỉ một chút, đi nãy giờ mệt quá."
Con bé nghe vậy cũng gật đầu và đi ra, đóng cửa lại. Dưới chân em dâu, hai dòng tinh trắng đục đục đang chảy từ từ xuống sàn nhà.