Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong phòng máy lạnh lập tức yên tình xuống.
Sự vui mừng trên mặt Đổng Học Bân cùng đám người Vương Bác biên mất sạch sẽ, hoàn toàn không có một chút vẻ mặt nên có sau khi lập công. Đúng, nếu như hacker thay đổi người khác, chỉ cần bắt lấy thì Đổng Học Bân hắn phần công tích này liền chạy không khỏi, nhưng hết làn này tới lân khác hacker là từ người có quan hệ với lãnh đạo huyện, từ việc người nọ kiêu ngạo liên tục công kích trang web chính phủ huyện có thể nhìn ra, đối phương tám phân tuổi không lớn, lại có thể ở tại viện gia thuộc huyện ủy, vậy tính khả năng đối phương là con lãnh đạo huyện rất lớn, cái chuyện xấu này, nếu là thật đem việc này chọc đi ra, Đổng Học Bân liền phải đẳc tội nhiều người hơn!
Lập không?
Đó là một công tuyệt đối không thể lập!
Đổng Học Bân buồn bực, thật vất vả một chuyến, tại sao lại thành ra như vậy, nhưng giờ đây vài tên cảnh sát mạng huyện cục cũng biết địa chỉ hacker, muốn giấu diếm cũng không thể giấu diếm, xong đời rồi, nếu báo cho lãnh đạo huyện, lãnh đạo huyện sẽ đem sự tình đuôi tới đáy... Không, cho dù mặt trên đè ép xuống dưới tạm không truy cứu, người phải biết cũng nhất định sẽ biêt, Đổng Học Bân thời gian sau này cũng nhất định sẽ không sống khá giả, ta kháo, vậy phải làm sao bây giờ?
Vương Bác cùng mâỵ người Tiêu Hàn cũng ý thức đựợc tính nghiêm trọng của vấn đề, mọi người giống như tra được cái gì đó không nên tra.
Một cái chưa binh cái sau đã khời, Vương Bác thám kêu một tiếng xui xẻo: “Đổng Cục trưởng, cái này...” Hắn xin chỉ thị lãnh đạo.
Đổng Học Bân phiền muộn xoa xoa mi tâm, đột nhiên, hắn linh cơ khẽ động, nghĩ tới biện pháp một mũi tên trúng hai con nhạn, mọi người đã đều biết, vậy hãy để cho thời gian lui trở về khi bọn họ còn không biết, chính mình vài ngày BACK tích góp từng tí một hai mươi ba lần, vừa rồi dùng sau phút, bây giờ còn thừa mười bảy phút, vậy là đủ rồi!
Đúng đúng! Cứ làm như thế!
BACK, mười phút!!
Thời gian đột nhiên lùi!
Đầu óc chóng mặt hỗn loạn, trước mắt lóe lên hình ảnh tán loạn, hình như là đang ở trong mộng.
“Đến đây! Tại trang web cục công an huyện chúng ta! Tiểu Vương! Tiểu Hàn! Mau đứng lên!”
Đổng Học Bân đột nhiên từ trong lúc ngủ mơ mở mắt ra, nhìn xem bọn người Vương Bác Tiêu Hàn công việc lu bù lên, thời gian lui về đen đây!
“Tiêu Hàn, cuốn lấy hắn, Đừng để cho hắn chạy, Tiêu Vương, đuôi theo, đừng để cho hắn phát hiện”.
“Chạy rồi! Động tác quá nhanh!”
“.. - Ta cũng chưa kịp đuôi theo”.
“Mẹ!” Mắng câu thô tục, Vương Bác trụy đầu ủ rũ nhìn về phía Đổng Học Bân: “Đổng Cục trưởng, đối phương quá giảo hoạt, không bắt được”.
Đổng Học Bân trong lòng buông lòng, còn may chưa bắt được, nhưng ngàn vạn đừng bắt được: “Không có việc gì đâu, mọi người tiếp tục tất cả giữ cương vị đi, trước đem website sửa đôi chỉnh lại xong, tôi đi ra ngoài một chuyến” Đi ra phòng mày duỗi cái lưng mỏi, trời đã sáng, Đổng Học Bân đi buồng vệ sinh sau khi rửa mặt sơ qua, đánh xe thẳng đến đường Xuân Thủy.
Viện gia thuộc Huyện ủy.
Đổng Học Bân cầm quan uy, lẽ thẳng khí hùng đi đến bên trong, bảo vệ cửa nhìn hắn, cũng không có đi lên ngăn cản.
Nhớ lại cái địa chỉ kia, Đổng Học Bân đi lên lầu ấn vang lên chuông cửa một gia đình, Đinh đồng, đinh đồng.
Kẹt một tiếng cửa mở, bên trong thò ra đầu một người phụ nữ trung niên, nàng đi giày cao gót cùng trang phục công sờ, tựa như đang muốn đi làm: “...Anh tìm ai?”
Đổng Học Bân cười đưa ra chứng mình công tác của mình, mở ra cho phụ nữ xem.
Người phụ nữ sừng sờ: “...Thì ra là Đổng Cục trưởng, anh là tìm chồng của tôi? Anh ấy đã đi huyện ủy, có việc anh tới cơ quan tìm anh ấy đi”.
Đổng Học Bân nói: “Thật ra tôi là tới tìm đứa con ngài, có thể đi vào nói chuyện?”
“Con tôi?” Người phụ nữ sắc mặt khẽ biến, chạy nhanh mở mở để cho Đổng Học Bân vào nhà, sau khi đóng mở thật kỳ, người phụ nữ lo lắng không thôi nói: “Tiểu Hoa hắn làm sao vậy?” Nàng sợ đứa con cùng trường học đánh nhau xảy ra chuyện.
“Mẹ...” Trong phòng nhỏ đi ra một cậu bé không đến hai mươi tuổi: “Ai vậy?”
Người phụ nữ nghiêm mặt: “Đây là Đổng Cục trưởng công an huyện cục, nói, con lại gây ra họa gì ở trường học?”
Tiêu Hoa vừa nghe, trong mắt nhất thời lộ ra sắc thái kinh hoảng: “Mẹ! Con, con không có gây ra chuyện gì”.
Đổng Học Bân xem xét bộ dáng cậu nhóc liền biết không tìm nhầm người. Đối với người phụ nữ cười cười, “A di, trang web chính phủ huyện bị tấn công, tên lãnh đạo huyện bị đổi, chuyện này ngài biết chứ?”
Người phụ nữ ngẩn ngơ: “Có nghe nói qua” Chuyện này ảnh hưởng rất xâu, người huyện ủy đại viện nào không biết.
Đổng Học Bân thấy sắc mặt Tiểu Hoa càng luống cuống, liền tiếp tục nói: “Cái vụ án này là tôi tiếp nhận, sáng sớm hôm nay, cũng chính là đại khái bốn mươi phút trước, trang web cục công an huyện chúng ta lại bị tên hacker này tấn công, trải qua một phen cố gắng, chúng ta rốt cuộc đã tìm ra manh mối rồi”.
Người phụ nữ có thể hiểu rồi, khuôn mặt thoáng cái trở nên trắng bệch lên.
Đổng Học Bân nói: “Thế là, theo cái IP hacker này, tôi đã tìm được một cái địa chỉ, chính là nhà của ngài”.
Ngưöi phụ nữ môi run rẩy nói: “Là... con tôi?”
Tiểu Hoa vội vàng nói: “Mẹ, không phải con, thật không phải”.
Đổng Học Bân bất đắc dĩ cười nói: “Nếu không có chứng cớ, tôi cũng không khả năng ngồi ở chỗ này, cái vụ án này có nhiều ảnh hưởng xấu, a di ngài hẳn là rõ ràng, Huyện trường đã đem cái này cho là sự kiện chính trị đến để cho chúng tôi xử lý”.
Người phụ nữ một phát bắt được đứa con, “Có phải là con hay không, nói mau!”
Tiêu Hoa cúi đầu, không nói lên lời.
Vành mắt người phụ nữ thoáng cái liền đỏ, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, tay giơ lên liền cho đứa con một cái tát: “Hồ đồ! Ta tại sao nuôi thứ như con vậy!”
Tiêu Hoa sợ hãi nói: “Mẹ, con chỉ là cảm thấy thú vị, không có ý tứ khác”.
Người phụ nữ tức giận nói: “Ta sớm đã biết sẽ xảy ra chuyện mà! Đều là ba của con chiều hư con! Chuyện con đem trang web trường học hủy này con có còn nhớ hay không? Mẹ đã nói cùng con ra sao! Hả!? Cái tiểu súc sinh ngươi! Ngươi có còn muốn sống nữa hay không?”
Đổng Học Bân vội vàng đi lên ngăn cản nói: “A di, ngài đừng kích động”.
Người phụ nữ sao có thể không kích động, cục công an đã tra được Tiêu Hoa, chẳng những con trai chịu tai ương lao ngục, con đường làm quan của chồng mình cùng nhất định sẽ bị liên quan đến, lấy lời nói không hay, tính mạng chính trị từ nay về sau chấm dứt cùng nói không chừng, nói như vậy, người một nhà bọn họ liên xong rồi, triệt để xong rồi! Nghĩ tới đây, người phụ nữ đỏ mặt tía tai một phát bắt được tay Đổng Học Bân: “Đổng Cục trưởng, Lương cục đã báo cáo lên trên huyện hay chưa?” Nàng sốt ruột muốn nói cho chồng, để tránh chồng bị kẻ thù chính trị đánh một cái trở tay không kịp.
Đổng Học Bân hơi trầm ngâm: “Cái chuyện này Lương Cục trưởng cùng lãnh đạo huyện còn chưa rõ ràng, án là tôi phá và bắt giam, giờ đây cùng chỉ một mình tôi hiểu rõ”.
Người phụ nữ ngơ ngác nói: “Cảnh sát mạng phụ trách phá án?”
Đổng Học Bân cười khổ nói: “Bởi vì chuyện này xử lý không tốt, tôi cũng chưa nói cho bọn họ biết”.
Con mắt người phụ bừ có chút dài một cái, xoạt nhìn về phía con trai: “Tiêu Hoa, con đi trở về phòng cho mẹ!”
Tiêu Hoa nhìn Đổng Học Bân, nhìn nhìn mẹ, xám xịt trở về phòng nhỏ, cho tới bây giờ hắn cũng không hiểu vì sao cơ quan công an có thể tra được chính mình, mình đã rất cẩn thận!
Bên ngoài, người phụ nữ kéo Đổng Học Bân bước nhanh vào phòng ngủ chính, sau khi đóng cửa lại, cái mũi người phụ nữ co lại, hu hu khóc lên.
Đổng Học Bân nhanh nói: “A di, đừng như vậy đừng như vậy”.
Người phụ nữ rơi lệ nói: “Đổng Cục trưởng, tôi chỉ có một đứa con trai như vậy, hu hu, Tiêu Hoa còn nhỏ, không hiểu chuyện, chuyện này cậu có thể không cần phải thông báo hay không? Cả nhà chúng tôi đều nhớ rõ đại ân của cậu” Giờ đây chuyện này chỉ có Đổng Cục trưởng một mình biết tình hình, người phụ nữ rõ ràng, chỉ cần Đổng Cục trưởng không nói, vậy không có người khác biêt nữa, hơn nữa tên Phó cục trưởng mới tới này ai cũng không nói liền đển tìm nàng, thì ý nghía sự tình có đường sống quay về, đối phương có thể là muốn từ chính mình nơi này được cái gì đó.
Đổng Học Bân khó xử nhíu mày: “Cấp trên quy định hai ngày phá án, mắt thấy còn có mây giờ mà thôi, đã tra được người hiềm nghi, sao có thể không báo được? Tôi phải đối với huy hiệu cảnh sát trên vai tôi phụ trách”.
Người phụ nữ lau nước mắt nhìn hắn: “Cậu yên tâm, tôi khẳng định trông Tiêu Hoa tốt, sau này ngay cả máy tính đều không cho hắn đụng đến!”
Đổng Học Bân nói: “ Vậy...”
Người phụ nữ khẽ cắn môi, cho là hắn là muốn cầu tài, liền xoay người cầm cái chìa khóa mở ra cửa tủ đầu giường, từ bên trong lay ra một cái vòng cổ phỉ thúy, xem qua cũng là hàng tốt, vòng cô tuy nhỏ, nhưng thế nào cũng đáng mười vạn đồng: “Cái vòng này lấy về cho người yêu cậu mang đi”.
Đổng Học Bân khoát khoát tay: “A di, ngài đây là làm gì vậy”.
Người phụ nữ liều mạng hướng vào trong tay hắn nhét: “Nhanh cầm”.
“Tôi thật không thể lấy” Đổng Học Bân không chỉ có cầu tài đên đây, chút tiền ấy hắn còn chướng mắt, không đáng vì cái này phạm sai lầm.
“Vậy... vậy...” Người phụ nữ có điểm cuống, cầm lấy cánh tay Đổng Học Bân muốn quỳ xuống: “A di quỳ xuống với cậu, Đổng Cục trưởng, cậu để cho con tôi một con đường đi”.
“Đừng, đừng” Đổng Học Bân chóng mặt, vội nâng đỡ cô ta lên: “Nhanh đứng lên nhanh đứng lên”.
Người phụ nữ nước mắt rơi xuống như mưa: “A di xin cậu, có được không?”
“Ngài ngồi xuống trước, ngồi xuống nói” Thật vất vả mới đem người phụ nữ nâng đến trên giường, Đổng Học Bân do dự sờ sờ cái mùi, “Chuyện này thật sự không dễ làm, người hiểm nghi đã tra ra được lãnh đạo huyện và lãnh đạo cục một lát nữa là bắt tôi phải báo cáo kết quả công tác, ngài nói tôi thế nào...”
Người phụ nữ nắm tay hắn nói: “Đổng Cục trưởng, tôi biết cậu khẳng định có cách, cậu giúp nhà chúng tôi một lần đi”.
Đổng Học Bân mềm lòng thở dài: “... Ai, được rồi, vậy.... tôi hết sức thử một lần”.
Người phụ nữ vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng nói: “Cảm ơn, cảm ơn!” Dứt lời, lại đem cái vòng cổ phỉ thúy kia vụng trộm hướng trong túi quân Đổng Học Bân nhét vào.
Đổng Học Bân tay đẩy ra: “A di, ngài như vậy là không ý tứ”.
“Có thể mà...”
Đổng Học Bân cuối cùng cũng không lấy thứ đó, dặn dò người phụ nữ vài câu phải theo dõi đứa con cho tốt, liền xoay người ra cửa.
Người phụ nữ thật không nghĩ tới Đổng Học Bân vậy mà cái gì cũng không cần, trong lòng dâng lên một tia cảm kích, biết nhà mình thiếu hắn một cái nhân tình lớn, lau lau nước măt, người phụ nữ nhanh chóng cầm lấy điện thoại bấm số chồng, đem sự tình nói với hắn một lân.
Trên đường đi trở lại cục công an huyện, điện thoại Đổng Học Bân đột nhiên vang lên, là số không quen.
Đổng Học Bân chóp chớp con mắt, tiếp lên vừa nghe: “Alo?”
Dừng ước chừng hai giây đồng hồ, đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng một người đàn ông trung niên: “...Cảm ơn”.
Đổng Học Bân trong lòng biết người này nhất định là cha Tiêu Hoa.
Đưa một cái nhân tình, ngăn lại án hacker một lần nữa xảy ra, lại tránh khôi chính mình phải đắc tội với người cục diện, một cục đá hạ ba con chim nha!