Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một tiếng phân đối đầu tiên đến từ Phó cục trưởng Triệu Tiến Hỉ, đây là người trung thành của Chu Chính ủy, trên ót dán nhắn người của Chính ủy, thường thường đều là Chu Quốc An chi đâu hắn đánh đó, “Bàng Chủ nhiệm nói muốn xem tư lịch, tôi đây vô cùng đồng ý, nhưng mà Bàng chủ nhiệm giống như lầm một điểm, đồng chí Quách Thuận Kiệt cũng tiến vào phân cục cùng thời kỳ với Quách Phàn Vỹ, hai người trước sau nhiêu nhất không vượt quá nửa năm, nửa năm ngắn ngủn có thể nói Quách Phàn Vỹ tư lịch cao hơn so với Quách Thuận Kiệt? Đây là ăn khớp sao?”
Bàng Bân nhìn hắn, “Tôi nói tư lịch không đơn thuần chỉ là những thứ này, làm ra cống hiến cho phân cục cũng tính là một phần!”
Triệu Tiến Hỉ nét mặt già nua đầy nếp nhắn khẽ mỉm cười nói: “Quách Thuận Kiệt cũng là toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong công tác, đồng chí đã làm ra rất nhiều cống hiến vì phân cục Thành Tây, hơn nữa tôi cho rằng, Quách Thuận Kiệt ôn trọng thành thục tuyệt đối càng thích hợp làm Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp hơn so với đồng chí Quách Phàn Vỹ, chẳng lề anh không biêt là Quách Phàn Vỹ có phân... quá ngả ngớn? Loại người này làm sao có thể lên chực Phó Chủ nhiệm? Đó là không chịu trách nhiệm đối với tất cả mọi người phòng tổng hợp!”
Bàng Bân bị lời hắn nói làm giận dữ, “Ngả ngớn? Cái loại nghĩa xấu này là ở hình" dung đồng chí của chúng ta? Tôi xin Triệu Phó cục trưởng chú ý lời nói và việc làm của mình, Quách Phàn Vỹ là người khéo léo, loại người tài giỏi này thích hợp công tác phòng tổng hợp nhất!” Hắn không gọi Triệu Cục trưởng mà gọi là Triệu Phó cục trưởng, có thể thấy được Bàng Bân rất là bất mãn đối với lời Triệu Tiến Hỉ nói.
Triệu Tiến Hỉ và Bàng Bân càng nói càng hắng, ngôn ngữ kịch liệt.
Thấy như thế, Diêm Lượng không khỏi dùng ngón tay gõ cái bàn, “Chú ý một chút! Còn đang họp!”
Chính ủy Chu Quốc An lơ đãng liếc phương hướng Trình Hải Mai.
Trình Hải Mai hơi trầm ngâm, không nhiều lời, chi đơn giản nói, “Tôi ủng hộ Quách Thuận Kiệt”.
Sắc mặt Bàng Bân có điểm khó coi, thấy đại cục đã định, hắn cũng không muốn làm tiếp cái tranh chấp gì trên miệng, cúi đầu, mang theo tức giận bóp lấy ly nước mình đang nắm.
“Tôi cùng ủng hộ Quách Thuận Kiệt” Nói chuyện là Phó chính ủy Lý Minh Vũ, trên dưới năm mươi tuổi, là người dựa gần phái Chu Chính ủy nhất, lần này thấy Diêm Cục trưởng không ủng hộ cũng không phân đối, trong lòng hắn liền có vài suy nghĩ, mở miệng nói: “Ta cũng không có ý tứ hạ thấp đồng chí Quách Phàn Vỹ, nhưng ở chức Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp, vẫn là Quách Thuận Kiệt càng thêm thích hợp, tuổi nhân viên cấu thành phòng tổng hợp tương đối hơi nhỏ hơn những nghành khác một ít, người mới rất nhiêu, tổng hợp lại giờ đây cùng cần loại thành thục như Quách Thuận Kiệt, có thể lấy đại cục làm trọng, được các đồng chí tin tưởng!”
Lời này Từ Yến nghe thấy phi thường không thoải mái, phòng tổng hợp ta lại cần đen phiên ngươi trông nom sao? Chính ủy cùng thể, Chủ nhiệm chính trị cũng được, ngươi là một phòng chính ủy ngay trước mặt ta nói lời này, ngươi quá không để ta vào mắt vậy? Tay ngươi cũng kéo dài quá đó?
Diêm Lượng là ôm thái độ không sao cả, thấy Chu Quốc An bên kia cơ bản đã định rồi, đã muốn bỏ qua cái chương trình nghị sự này, chạy nhanh đến một cái để tài thảo luận khác, thời gian hôm nay có chút căng.
Nhưng lúc này, Từ Yến đã lên tiếng, nàng buông chén nước kịch một tiếng, cổ ý khiến cho thanh âm rất lớn, “Phòng tổng hợp là nghành tôi phân công quản lý, tôi nghĩ nhân tuyển đối với Phó Chủ nhiệm, tôi là người có quyền lên tiếng chứ?” Nói xong, Từ Yến híp mắt sau khi nhìn hai người Lý Minh Vũ và Triệu Tiến Hi, “Quách Phàn Vỹ và Quách Thuận Kiệt, hai người kia tôi phải hiểu hơn so với tất cả mọi người, nói như thế nào đây, hai người bọn họ các mặt đều rất không tồi, nhưng luôn kém một điểm, kém cái gì? Không phải kinh nghiệm! Không phải thái độ! Mà là liều mạng!”
Lý Minh Vũ thoáng khè giật mình, không rõ ràng nàng muốn nói cái gì.
Từ Yển nói ra câu kinh người: “Tôi đề nghị Đổng Học Bân! Nguyên nhân rất đơn giản! Tiểu từ có chí khí! Có nhiệt tình liều mạng!”
Triệu Tiến Hỉ cười nói: “Đổng Học Bân? Hắn vừa mới tiến phân cục bao lâu? Một tháng hay hai tháng? Tư lịch quá nông cạn! Sao có thể để cho hắn lên Phó Chủ nhiệm?”
Từ Yển không lộ ra chút biểu tình nào nói: “Nói đến tư lịch, tôi muốn nói lên một điểm, cũng không phải tới thời gian càng dài tư lịch mới càng cao, chúng ta càng coi trọng là thành tích, là cống hiển đối với phân cục, lần đó văn phòng Lý chủ nhiệm cháy, sự tình Tiểu Đổng xông vào trong lửa đoạt văn kiện, tất cả mọi người đều nghe nói? Trải qua ý kiến phúc đáp của Diêm Cục trưởng, Tiểu Đổng hỏa tuyến vào đảng, chuyện này tất cả mọi người nghe nói chưa? Trận đâu bóng đá mấy ngày trước, Tiểu Đổng vãn hồi mặt mũi vì phân cục chúng ta, sự tình tất cả mọi người nghe nói chưa? Tôi xin hỏi, điều này chẳng lẽ không phải tư lịch? Điều này chẳng lẽ không phải thành tích?”
Diêm Lượng cũng nhắn nhíu mày, không ngờ Từ Yến sẽ để người trẻ tuổi như vậy lên trên đỉnh.
Bí thư Ban Thanh tra Kỷ Luật Tống Thủ Kiệt ho khan cuống họng một cái, “Ta đồng ý ý kiến Từ Cục trưởng, tuy Tiểu Đổng phân đến phòng tổng họp không lâu, nhưng sự tình làm ra mọi người đều biết, rất nhiều lãnh đạo ngành và đồng sự cùng đều khắng định đánh giá đôi với Tiểu Đổng, đây là mười phần khó có được”.
Lý Minh Vũ không ngừng lắc đầu, “Quá trẻ tuổi, mới hai mươi ba tuổi, hơn nữa kỳ thực tập một năm còn chưa trải qua!”
Triệu Tiến Hỉ không yên tình, cười ha ha nói: “Trận đấu bóng đá tôi hiểu rõ, nhưng đó là trận đấu hừu nghị do thị cục tổ chức, có quan hệ gì đến công tác phân cục Thành Tây? Không thể cầm cái này nói chuyện này, chúng ta là đang tuyển Phó Chủ nhiệm phòng tổng họp, không phải đang chọn vận động viên!”
Từ Yến nhìn hắn, “Tôi cũng không phải cường điệu sức khỏe của Đổng Học Bân, mà là hắn ở thời khắc mấu chốt có khả năng sắp xếp lo giải nạn cho lãnh đạo... Tinh thần dám đánh dám liều mạng dám lên dám xông! Cái đó đối với lãnh đạo phòng tổng hợp mà nói là phi thường quan trọng, biểu hiện Quách Thuận Kiệt ở trên cầu trưởng khiển cho tôi rất không tiếp thụ được, có khó khăn thì trốn? Có chuyện bỏ chạy? Cái loại phong cách làm việc này sao có thể lãnh đạo phòng tổng hợp?”
Triệu Tiến Hỉ nói: “Từ Cục trưởng có khả năng hiểu lầm một chút đối với đồng chí Quách Thuận Kiệt? Tôi tin tưởng Tiểu Quách không phải người như vậy.”.
Dương Nhất Trung đột nhiên mở miệng, thẳng hơn so với người khác, lời nói cũng thẳng, “Ta cũng không thích Quách Thuận Kiệt này, quá...” nghĩ hồi lâu, Dương Phó cục trưởng trình độ văn hóa không cao rốt cục nghĩ ra một cái từ không sai, “...quá táo bạo” Rồi chợt nói: “Đổng Học Bân không tệ, cơ linh, an tâm!”
Từ Yến cùng Tống Thủ Kiệt liếc nhau, có phần ngoài ý muốn, Dương Nhất Trung vừa điều đển phân cục Thành Tây không bao lâu lại có thể đứng ở trận doanh mình. Thật ra Dương Nhất Trung cũng là người không quan tâm đối với công việc, hắn là tự do trong hội nghị Đảng ủy, nghĩ gì nói đó, hoàn toàn không có ý tứ thông qua thời cơ để đứng vào đội.
Chu Quốc An một mực không nói chuyện đã cảm nhận được không khí hội trưởng ngưng trọng, chân mày nghiêm lại, hầu như tất cả mọi người hoàn toàn không ngờ tới, nhìn không ra... thậm chí còn không để măt tới, Đổng Học Bân lại vô thanh vô tức lấy được ba phiếu ủng hộ này!
Nhưng mà Chu Quốc An lại không quá lo lắng, đừng nói ba phiếu, cho dù đối phương bắt được bốn phiếu cũng không có một chút hy vọng.
Lần bổ nhiệm nhân sự này. từ lúc Chu Quốc An nói chuyện một phen cùng Diêm Lượng kia, cùng đã quyết định thuộc về ai sở hữu rồi.
Mặc kệ tình thế biển đổi thế nào, tại phút cuối cùng trước mắt, Diêm Lượng nhất định sẽ ủng hộ Quách Thuận Kiệt!!