Tô gia nghĩ rằng tôi là một thằng khố rách áo ôm, muốn đeo bám Tô Tuyết, leo lên Tô Tuyết để tận hưởng cuộc sống giàu sang phú quý.
Nếu nói cho họ tôi là phú nhị đại, chắc họ còn cười tôi hoang tưởng,.
Nhưng đó lại là sự thực, nhà tôi không biết giàu sang tới cỡ nào nữa, chỉ nghe mọi người nói, gia đình tôi phú quý đến độ, dù là khí thoát ta chỗ đó cũng toàn là mùi châu báu vàng bạc...
Thôi được rồi, nói cho nhanh thì tôi sẽ không gặp lại Tô Tuyết nữa là được chứ gì!