Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 29: Dư Đại Dũng đen đủi
Sức ảnh hưởng của Kim Diệu rất lớn, lần này rất đông các công ty quảng cáo đến tham gia tuyển chọn.
Sau khi thấy được thực lực của Lâm Nhã, các nhà quảng cáo đều biết Lâm Nhã sau này trong giới giải trí chắc chắn có thể đạt được danh hiệu thiên hậu, đương nhiên sau khi Lâm Nhã vừa ký hợp đồng nghệ sĩ với Kim Diệu, sức ảnh hưởng của Kim Diệu vô cùng lớn, lần này có rất nhiều bên tìm đến Lâm Nhã, muốn Lâm Nhã làm đại diện phát ngôn cho sản phẩm của họ.
“Muốn bàn chuyện hợp tác đại diện phát ngôn thì mời đi lối này.”
Có tiền nhất định phải kiếm, hơn nữa những nhà quảng cáo này đã được Kim Diệu lựa chọn kỹ càng, đều là doanh nghiệp uy tín, bảo đảm.
Kim Y Mỹ cho người mời những nhà quảng cáo đến phòng hội nghị, quay lại để Lâm Nhã về nghỉ ngơi trước, ngày mai mới phải đến công ty.
Lâm Nhã gật đầu liền rời đi.
“Chủ tịch, xin lỗi, là tôi không nghiêm khắc quản lý tốt công ty, mới để xảy ra sai lầm này, suýt chút nữa đã bỏ lỡ một nhân tài độc nhất vô nhị.”
Sau khi Lâm Nhã rời đi, Kim Y Mỹ liền vội vàng đến văn phòng của Dương Hiên, cúi người nhận lỗi.
Dương Hiên xua tay, tỏ ý mình không quan tâm.
“Dư Đại Dũng xử lý như thế nào ạ?”
Dương Hiên vặn chiếc bút ký trong tay, mặt không cảm xúc.
“Tạm thời chưa cần xử lý.”
Để Dư Đại Dũng nghỉ việc như vậy chẳng phải hơi dễ dàng cho hắn ta sao, không phải hắn thích ỷ thế khinh người à?
Dương Hiên mỉm cười, anh sẽ khiến Dư Đại Dũng nếm thử mùi vị như thế nào là ỷ thế hiếp người.
Chủ tịch đã biết Dư Đại Dũng có vấn đề, nên mới đích thân đến phụ trách cuộc thi chung kết, nhưng bây giờ không hề có hình phạt nào cho hắn, Kim Y Mỹ dù thắc mắc nhưng cuối cùng cũng chỉ là cấp dưới nên cũng không hỏi gì.
Ở một nơi khác, phòng hóa trang vốn yên tĩnh tự nhiên lại trở nên ồn ào.
“Dư tổng Dư Đại Dũng, trước kia anh đã hứa gì?”
Trương Doanh Doanh tức giận đến mức méo mó cả khuôn mặt, nét đẹp được chấm tám điểm trong chốc lát đã biến mất.
Dư Đại Dũng chỉnh lại ngực áo bị Trương Doanh Doanh kéo giật, vẻ mặt bất lực.
“Thư ký của Chủ tịch đến rồi, tôi cũng không có cách nào, ai bảo quan hơn một cấp ép chết người chứ.”
“Quan hơn một cấp ép chết người ư? Vậy tôi thì sao, thân thể tôi cũng cho anh rồi, anh trả lại tôi cái kết quả này sao?”
Trương Doanh Doanh căm hận, giọng nói kích động như phát điên lên.
Dư Đại Dũng nhất thời im lặng.
Thấy Dư Đaị Dũng không phản ứng gì, Trương Doanh Doanh sắc mặt lạnh lẽo, khi không cần nữa, bị Dư Đại Dũng đá đi như vứt rác.
“Sau này trên đường về nhà thì cẩn thận tôi.”
“Sao? Cô còn định tìm người đến đánh tôi à?”
Bị một nười phụ nữ ức hiếp đến mức này, không có lời phản kháng, là vì do hắn thất hứa nên phải nhẫn nhục chịu đựng.
Nhưng người phụ nữ này đúng là không biết điều, lại dám đe dọa hắn!
Dư Đại Dũng bị kích động, mặt cau có, hét lên.
“Muốn đánh tôi? Phải xem ai đánh ai trước?”
Nói xong Dư Đại Dũng vặn tay, cởi gấu áo, tư thế như muốn đánh nhau.
Phòng thay đồ lúc này chỉ có hai người Trương Doanh Doanh và Dư Đại Dũng, Dư Đại Dũng dù sao cũng là đàn ông, thân hình to cao, nếu đánh nhau thì Trương Doanh Doanh e là không hay rồi.
Trương Doanh Doanh thấy tình hình không ổn, tìm một lối đi mà Dư Đại Dũng không với chặn tới được, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Khi chạy ra khỏi cửa, Trương Doanh Doanh quay đầu lại, trừng mắt căm hận nhìn Dư Đại Dũng.
“Anh cứ chờ đấy!”
Dư Đại Dũng đứng tại chỗ sắc mặt khó coi, vừa nãy hắn hung dữ như vậy, cũng chỉ là mạnh miệng, ở Kim Diệu hắn ta cậy thế ức hiếp người khác, cũng chẳng qua chỉ hơn người ta chút tiền, chút quyền thôi.
Trương Doanh Doanh muốn tìm người đánh hắn, hắn cũng thấy sợ hãi.
. . . . . .
“Ting Ting Ting~ ca sĩ đại nhân của mọi người về rồi đây.” Lâm Nhã vừa về nhà liền khoe khoang.
Nhìn thấy Lâm Nhã kiêu ngạo, Lâm Toàn cũng tỏ vẻ hài hước, phối hợp diễn một chút.
“Chúc mừng Tiểu Nhã đại nhân, thành công đánh bại địa chủ công công háo sắc Dư Đại Dũng, hoàn toàn dành chiến thắng! “
Lâm nhã ngại ngùng sờ sờ mũi: “Đúng ra thì phải cảm ơn anh rể, nếu không có anh rể, e là em đã bỏ lỡ cơ hội lần này.”
Vừa xoay người, nhìn thấy Dương Hiên về nhà liền cười vui vẻ nói:”Quả nhiên đúng như lời anh rể nói, Kim Diệu vẫn là có con mắt nghệ thuật đặc biệt.”
Lâm Nhã gương mặt vui vẻ nói, nói đi nói lại vẫn là để khoe khoang.
Lưu Hồng khinh thường hừ một tiếng, “Hừm, Kim Diệu là công ty lớn, làm sao có thể hành xử quá đáng, làm gì có chuyện nhờ anh rể con.”
Dương Hiên cúi đầu chớp mắt, chuyện này nếu không có anh, Lâm Nhã nói không chừng sẽ trực tiếp bị loại, còn có thể ở đây nói chuyện vui với các người.
Nhưng Dương Hiên cũng chỉ đứng một bên, cười lặng lẽ.
“Dù sao, chuyện này là có công sức của anh rể, sau này em là đại minh tinh rồi, tổ chức liveshow thì chữ ký, vé vào, anh rể muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.”
Dương Hiên buồn cười lắc lắc đầu, Kim Diệu là của anh, vé vào, chữ ký, không phải đều là của anh sao.
Tất cả mọi người đều vui vẻ, Lưu Hồng khó tính cũng không lên tiếng làm khó Dương Hiên nữa, Lâm gia phút chốc bỗng trở nên vui vẻ hiếm thấy.
. . . . . .
Hầm gửi xe khu dân cư của toà nhà cao tầng, Dư Đại Dũng lo lắng thu xếp đồ đạc, mở cửa xe.
“Các ngươi là ai? Các người muốn gì ?”
Dư Đại Dũng quay người đóng cửa xe, liền bị đám người vây quanh hai bên.
Vừa lên tiếng hỏi, chuẩn bị ngẩng đầu lên nhìn mặt đám người đó, đã bị ăn một cú đấm vào mặt.
“Bụp!”
Dư Đại Dũng kêu lên thảm thiết, đồ đạc trong tay rơi hết xuống đất.
“Lôi đi đánh chết hắn cho tôi.”
Lúc này, sau cây cột xuất hiện một cô gái, chính là người đút lót không thành, thua cuộc, danh tiếng chìm nghỉm ở cuộc thi chung kết tuyển chọn ca sĩ Trương Doanh Doanh.
“Là cô!”
Dư Đại Dũng biết người đàn bà nham hiểm này sẽ không dễ dàng tha cho hắn, không ngờ tối nay đã ra tay.
“Sao, thấy mình vô tội à, muốn qua cầu rút ván, anh tưởng anh là phó tổng của Kim Diệu thì không ai dám làm gì anh sao.”
Trương Doanh Doanh đi đôi giày cao gót mười phân giẫm lên chân của Dư Đại Dũng.