Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Review : Cô Bạn Của Tuổi Thơ
  3. Chương 183
Trước /351 Sau

Review : Cô Bạn Của Tuổi Thơ

Chương 183

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chap 12

............

Bất ngờ bọn đực rựa kia xúm lại về phía của e và chị.Đứa thì chỉ trỏ,đứa thì bàn ra tán vào...Nhìn mặt bọn này thì e thấy quen lắm,khả năng cao chúng nó là cái lũ hôm nọ ngồi tia e đây mà.À nhắc mới nhớ,thế thì bọn này là đám vệ tinh của chị Vy rồi.Bảo sao,nhìn mặt thằng nào cũng chỉ muốn ăn tươi,nuốt sống e vậy.Lạnh hết gáy,sao số e suốt ngày bị dính vào mấy chuyện chả ra đâu,vào đâu thế này?

- Thằng chó,mày vừa làm gì Vy ? - Anh ml lúc nãy tiến tới túm cổ áo e

Chắc bọn này thấy e vừa làm chị khóc nên bày đặt chạy ra để ghi điểm đây mà.Đúng là cái bọn chuyên cắn hóng vào chuyện của người khác.

- Đừng có thể hiện - E đẩy nó ra

Đù,riêng mà ở đây có một mình nó thì e phải sút cho nó vài phát vào mồm vì cái tội nhờn với cán bộ rồi.Cũng may cho nó là bọn kia cũng đang ở đây ko thì xác cmnđ là nát ass nhé

- ĐMM,thằng chó,hôm nay mày chết với tao.

Đó e nói đâu có sai,thằng này chỉ đc cái " chó cậy gần nhà ".Dứt lời nó phi vào tính củ hành e thì bị chị Vy giữ lại

- Mấy người dừng lại đi - Chị Vy ngăn

- Vy,e bỏ tay ra đi.Hôm nay anh phải cho nó một trận - Nó hùng hổ như đúng rồi

- *Bốp*

Ngay tức khắc chị Vy tặng nguyên cho nó cả 1 bàn tay vào mặt.Lúc này nhìn chị trông đáng sợ lắm,có khi cũng chẳng thua kém gì P lúc tức giận.Cũng chả biết tại sao mỗi khi thấy phụ nữ xù lông lên là e lại cảm thấy sợ thế nào ý?Nó khác hoàn toàn so với cái tính dễ thương vốn có của họ.

- Anh muốn làm gì H ? - Chị hỏi

- Tại sao e lại thích nó ? Nó có gì hơn anh ko ? Chả phải lúc nào...

- Tôi thích ai là việc của tôi...tôi yêu H thì liên quan gì đến a ko ? A có quyền gì mà cấm tôi ?

- E có biết gì về nó ko ? Nó vốn là 1 thằng đểu.Nó luôn...

- *Bốp*

Ôi má ơi,chị Vy tát nó lần thứ 2 kìa,nhưng lần này có vẻ mạnh hơn lần trước.Với cái thằng này nó chuyên viết báo lá cải hay sao mà nó dám phát ngôn gây sốc vậy nhỉ?Nhìn e đẹp trai,tốt bụng,hiền lành...thế này mà nó dám bảo e là thằng đểu.Bộ em đểu thật hả,hỡi các đồng dâm ?

- Anh im ngay!Tôi ko cho phép anh đc nói H như thế

- E đang nghĩ gì vậy hả Vy ? Thực sự nó chỉ...

- Tôi bảo a im đi cơ mà.A mà còn nói xấu H nữa thì đừng trách tôi - Chị lớn tiếng

Thấy chị làm căng vậy nó cũng chịu im k dám mỉa e nữa.Giờ e mới thấy chị cũng dữ dằng vãi,ko nhờn được.Chả muốn dây dưa gì thêm,chị kéo tay e rời khỏi chỗ này,trước sự ngỡ ngàng của đám vệ tinh

- Mình đi anh

Xuống dưới sân,e với chị kiếm tạm một cái ghế đá để nói chuyện

- Đám lúc nãy là vệ tinh của chị...à nhầm của e à ?

- Dạ...

Đù,sao tự nhiên chị lại ngoan,hiền thế này nhỉ ? Mới vừa nãy thôi trông chị còn dữ dằn như quỷ vậy mà...

Cái câu : " Con gái thay đổi như thời tiết " quả là ko sai chút nào

- Sao tự dưng e hiền vậy?

- A nói vậy là sao?

- Thì lúc nãy nhìn e,trông đáng sợ lắm ý

- Hihi,vậy à?Quan trọng là bọn nó muốn gây khó dễ cho a nên e mới phải làm vậy chứ bộ

- .......

- A yên tâm đi.E ko để cho chúng nó động đc vào người em yêu đâu

Haizz,bây giờ thì e bắt đầu cảm thấy sợ chị Vy rồi đó.Vớ vẩn chị lại tự dưng cảm thấy Hương ngứa mắt rồi úp thì bỏ mợ.Nói là thế,nhưng nếu chị tính làm thật với Hương thì e chắc chắn sẽ bảo vệ cho cô ấy và ko để chị làm thế.Nói thật thì e ko hề muốn nhìn mọi người đấu,đá lẫn nhau là vì mình đâu

Nói chuyện thêm một lúc thì e đi lên lớp,mà chị đúng là cứng đầu thật.E đã bảo là e ko thích chị với e chỉ yêu Hương thôi,mà chị nhất quyết ko từ bỏ.Chuyện này liệu sẽ đi về đâu đây?......Phức tạp,bế tắc,rắc rối và rất hại não -_-'' .E phải làm thế nào để tự giải thoát cho bản thân mình bây giờ?

Giá như có ai đó có thể giúp e lúc này...Làm sao để kết thúc mọi chuyện trong yên ổn đây?

Suốt buổi học hôm đó e chỉ ngồi trong giờ và suy nghĩ.E hi vọng có thể tìm ra một phương án nào đó nhưng vô ích bởi chị Vy chơi lầy quá.Còn P và H nữa,e sẽ phải lựa chọn 1 trong 2 .Đây mới thực sự là điều mà e cảm thấy đau đầu nhất.

Đến tận lúc về,e vẫn còn ko để cho bộ não của mình được nghỉ?E vẫn luôn suy nghĩ...

Mải suy tư quá,e ko nhận ra có 1 sự nguy hiểm đang sắp xảy ra đối với mình.........

Đi qua đoạn đường XXX rất vắng vẻ và ít người.Thường thì đoạn này ko vắng lắm đâu nhưng mà do hôm nay e đi chậm cho nên giờ chả còn ma nào ở đây.Đi thêm được một đoạn thì e thấy đằng trước có một đội đang chờ mình sẵn rồi.E đang tính quay đầu bỏ chạy thì đằng sau cũng có sẵn một đội nữa

Đùa...sao cái số e nó nhọ thế nhỉ.Trong truyện của thánh Kim Dung,1 cân 50 là chuyện bình thường.Chứ ngoài đời xanh lắm thì đc penta thôi.Thôi giờ là hết đường mà chạy rồi...để e đếm xem nào 1,2,3,6,9 ...

- " Định mệnh gần 20 chục thằng cơ à ? Mỗi thằng đấm với đá mình 1 phát thì bằng 2 x 18 = 36 hit.Chắc cũng méo chết đc đâu " - E nghĩ thầm

- Thằng e làm sao mà mặt nghệt ra thế ? Sợ rồi à ? Nãy to mồm lắm mà ?

Tưởng ai hóa ra là anh vệ tinh ml.Đậu phộng,đây là lần thứ bao nhiêu e bị ăn úp vì gái rồi ta?

- Tao đang tính giết 18 mạng người thì đi tù bao nhiêu năm ấy mà =)) - E vẫn cứng vì đằng nào chả bị úp,cứ nhờn thêm chút nữa,đc đến đâu thì hay đến đấy.

- Giờ mày muốn chơi thế nào đây ? - Nó hỏi

- Chơi thế nào là thế nào ?

- Solo hoặc hội đồng

Ơ đệch,nó lại định chơi bài gió trên voz với e kìa.Nhưng e đâu có ngu mà hỏi chi tiết solo với hội đồng làm gì.Chỉ tổ phí lời,cuối cùng thì vẫn bị ăn úp thôi.

- Thôi vào hết đây tao cân tất.À đám tang của tao thì bọn mày nhớ tới dự nhé < E nói đùa câu sau đấy >

- OK tao chiều ý mày

Chả cần nói nhiều nữa bọn kia nhảy vào củ hành e tơi tả luôn,mà bọn này có đem theo hàng hay sao ý.E nằm yên chịu trận,toàn thân đau khỏi nói luôn,các thím thử bị gần 20 thằng úp cùng 1 lúc xem cảm giác nó thế nào.Chắc bầm dập gần hết chứ đừng có đùa.Rồi bỗng nhiên e bắt đầu cảm nhận thấy máu của mình đang chảy ra từ người của mình...dần dần e bị mất khả năng điều khiển giác quan của mình.Bọn này chơi khốn nạn thật... ko thể nhúc nhíc nổi nữa rồi,mắt e lờ mờ...rồi e chìm vào hôn mê...

.............

Tỉnh dậy trong phòng của bệnh nhân,cái cảm giác đầu tiên mà e cảm nhận thấy rõ nhất là đau khắp người.Cũng chả,biết tại sao mỗi khi ở bệnh viện là e lại cảm thấy sợ nữa.Có lẽ là do cái không khí ở đây,rất nồng nặc và khó chịu.E lơ ngơ nhìn xung quanh phòng,bỗng nhiên e nhận ra là mẹ đang ngồi bên cạnh giường của e

- Con tỉnh rồi à ?

Bấy giờ,e mới để ý kĩ gương mặt của mẹ.Tại sao nó lại xanh xao,nhợt nhạt thế kia?Mắt mẹ thâm quá,có lẽ là do mất ngủ...Chắc là mẹ lo cho e quá nên mới thành ra như thế này đây mà.Khốn khiếp thật,nhìn mẹ như vậy,e lại càng đau lòng hơn...Tất cả là tại e..,tại e mà mẹ ra nông nỗi này...

- Dạ,con ở đây mấy ngày rồi hả mẹ ? - E gắng gượng hỏi vì giờ e cứ cử động là người,nó đau lắm

- 2 ngày rồi

E bắt đầu để ý tới xung quanh người của mình,thì ôi thôi...tay trái,phải băng nguyên một đoạn từ vai xuống,còn lưng,bụng,ngực thì băng kín ko chừa chỗ nào.Nhìn thấy mình bị như vậy mà e chả biết nên nói gì bây giờ?E đoán là mẹ khi thấy e như thế,còn đau hơn cả e nhiều...Haizz,e làm khổ mẹ quá...

- Con thấy sao rồi ?

- Con đỡ rồi mẹ ạ - E hư cấu vì e ko thể để mẹ biết là e đang đau đến thế nào được.

- Vậy con nằm đây để mẹ đi gọi bác sĩ qua xem sao

Mẹ đi ra ngoài chỉ còn lại mình e với căn phòng trống,bỗng nhiên cửa phòng chợt mở ra.Sao mẹ tìm bác sĩ nhanh thế nhỉ?Mẹ vừa mới đi ra mà?E đưa mắt nhìn ra cửa và ko ai khác P đang nhìn e với ánh mắt đau xót.Trông P lúc này cũng chả khác mẹ là mấy.E cố gắng mỉm cười với P để cho e nó khỏi lo.

- Anh... - P chạy tới ôm e khóc nức nở

Đù,người e đang đau bỏ mợ ra mà P lại làm thế này.Chắc e lại sắp đc về đoàn tụ cùng ông bà tổ tiên mất

- Ay da...đau anh,e bỏ ra đi

- Ơ,e xin lỗi...hic hic

- E nín đi...a ko muốn nhìn em khóc...

- Dạ

P cứ thế,cầm tay e xụt xùi.Nhìn e nó khóc mà ko thể dỗ dành,e thấy khó chịu lắm nhưng giờ người e đau thế này thì e biết làm sao bây giờ?À đúng rồi,nói chuyện.Chỉ có nói chuyện là e nó dễ nín nhất

- Ai đưa anh vào đây vậy ? - E hỏi

- E ko biết...à hình như là cái chị học lớp 11 ở trường mình hay sao ý ?

Ngạc nhiên thật,bộ chị Vy theo dõi e à ? Thôi chết rồi,giờ mới nhớ ra.Gái mà biết chuyện này chắc e nó đau lòng lắm đây.Tự dưng,cái cảm giác buồn nó cứ dâng lên trong e

- Chị Vy sao...?

- Anh quen chị ấy à ?

- Ừm...

Kiểu này là xong e thật rồi.Nếu 3 người họ mà ở đây cùng một lúc thì e biết phải xử trí ra sao bây giờ?

Mãi suy nghĩ quá e lại quên béng mất sự hiện diện của P ở trong phòng.Liệu cô ấy sẽ có phản ứng thế nào khi biết 2 người họ đều yêu e đây?

- A có chuyện gì vậy ? - P hỏi

Mà lạ ghê,từ nãy tới giờ chả ai hỏi e tại sao bị ăn úp nhỉ?Hay chị Vy lại khai hết ra rồi ?Nếu là thế thật thì...

- Ko có gì đâu.Sao nhìn e phờ phạc thế kia?Mất ngủ à ?

- E ko sao đâu...a đừng lo cho e

- Đừng trả lời anh như thế...a hiểu e mà...

- ......

Một lúc sau,thì bác sĩ đi vào kiểm tra lại cho e,dặn dò,nhắc nhở,blabla...Tới chiều thì mấy thằng bạn ml cũng tới thăm e.Nhìn bọn nó mặt đứa nào cũng có vẻ vui lắm...Đậu xanh,đúng là chỉ có thể là lũ bạn khốn nạn.Bọn nó biết thừa là người e đau,khó mà cử động.Thế là chúng nó cứ thay phiên nhau lên tạo dáng,uốn éo để khiêu dâm e...Cứ đợi đấy bao giờ e mà ra viện thì chúng nó xác cmnđ

- Vụ của mày tao xử xong rồi đấy - Thằng K nói

- Ơ đệch,bọn mày có biết thằng nào úp tao ko mà xử ? - E ngạc nhiên

- Cái thằng ml lớp 11a5 chứ gì ? Hôm qua,tao với a Q qua bẻ tờ rym bọn nó rồi =))

- WTF? Mày kể rõ đầu đuôi tao nghe xem nào...

- Ờ đầu tiên là...rồi...blabla

Hóa ra là cái thằng bạn ml,sau khi biết tin e bị úp thì nó liền đi điều tra.Cũng may là cái thằng này quen biết rộng nên ko khó để nó biết đc vụ anh ml định úp e để thể hiện với gái.Thế là thằng K,nó về chim lợn ngay cho anh Q đi trả thù cho e.Đù,nghe đâu a Q hôm qua cho bọn nó " ét sờ kiu tựt ' với chẳng còn cái răng để ăn cháo.Ko biết có thật hay ko nữa...

- Đúng là cái số của mày chỉ có chết vì gái thôi con ạ - Thằng K mô kích

- Đậu...

- À thằng chó,tao cũng méo hiểu tại sao? Bọn con gái,nó lại thích mày thế nhỉ ? Đến chị Vy còn phải...

- Tao cũng chịu...Bao giờ mày phải rơi vào hoàn cảnh của tao thì mày mới hiểu

- " Hoàn cảnh "?

- Ừ,mày nghĩ thử xem...blabla... - E kể cho nó nghe

Sau một hồi ngồi suy ngẫm,ngon như ai thì thằng này cũng có vẻ hiểu cho cái số phận nhá nhem của e.

- Thế giờ mày định tính sao ? - Nó hỏi

- Giờ tao chỉ muốn chị Vy dứt bỏ tao đi trước đã.Còn P và H thì từ từ rồi tính....

- Đại ca phải phũ thôi,chỉ có phũ thì chị ấy mới từ bỏ đại ca - thằng C chó xen ngang

- Nhưng chị Vy vừa cứu tao một lần.Tao nợ chị một lời cảm ơn.Sao tao có thể phũ bây giờ?

- Đơn giản,đại ca phải chặn tất cả mọi thứ của chị(từ đt cho tới fb).Với đại ca chỉ cần ngồi trong lớp diễn phim tình cảm cho chị ấy xem hoặc đại ca cũng có thể vào vai của một thằng chuyên bóc tem chẳng hạn...

- Nhưng mà chị Vy cứng đầu lắm.Vớ vẩn,chị lại ghét P với H rồi úp thì bỏ mợ

- Thế thôi,giờ 2 em để bọn tao chăm sóc.Còn mày thì lo cho chị Vy đi nhé =)) - Thằng K gợi ý

- Cái đ...

Bỗng nhiên,phòng e có tiếng gõ cửa của ai đó.Dù méo biết là ai nhưng e vẫn bảo bọn bạn ml ra mở cửa.Cái điều đáng sợ nhất với e cũng đã tới.Chị Vy với Hương đang đứng ở trước cửa nhưng may quá P với mẹ vừa về nhà lúc nãy,ko thì e xong cmnl.

Nhìn thấy 2 người họ,bọn bạn ml tự động đi ra ngoài luôn.Ôi trời ơi,sao bọn nó tính để e tự xử à ?Cơ mà vẫn may vì Chị Vy vào trước,để Hương vào sau

- A sao rồi ? - Chị Vy hỏi

- Cũng đỡ một chút.Mà cảm ơn e,hôm nọ đã đưa a vào đây nhé...

- Ơn nghĩa gì?A có biết là e lo cho a thế nào ko hả ? - Bất ngờ chị Vy ôm chầm lấy e

Haizz,ngực chị đúng là to thiệt cứ ấn ấn vào người e rõ chi là khó chịu.Nhưng mà giờ e phải phũ với chị thôi vì giờ e ko còn sự lựa chọn nào khác rồi.Tình cảm của e dành cho chị chỉ là một người bạn.Nói đúng hơn là nó quá mơ hồ ko phải là tình yêu,cơ mà chắc chị lại nghĩ ngược lại.E hiểu nhưng e phải dứt khoát,ko thể để chuyện này kéo dài thêm nữa

- Chị bỏ ra đi,kẻo bạn gái e lại hiểu nhầm - E nhấn mạnh và gạt tay chị ra.Có lẽ đây là lần thứ 2,e làm vậy với chị.E xin lỗi vì đã ko giữ được lời hứa gọi chị là " em " và ko đc làm thế với chị nữa

- ..........

Nỗi buồn chợt xuất hiện trên khuôn mặt của chị Vy,một cái gì đó rất khó để nói ở đây.Nhìn như thế e cũng buồn lắm nhưng e ko thể an ủi vì nếu làm thế thì chị lại càng có tình cảm với e thôi.E phải chấp nhận phũ để chị quên e,để chị ghét e...

- Tại sao hả a ? Tại sao lúc nào cũng là Hương ? Tại sao k phải là e ? Tại sao blabla... - Chị bắt đầu khóc

Khổ rồi,chị lại lôi nước mắt ra với e...mềm lòng lúc này ư?Ko ko thể như thế đc?

- E xin lỗi nhưng e thực sự yêu Hương rất nhiều chị ạ...Trước giờ e chỉ xem chị là một người bạn thôi.Hương với e thì lại khác,cô ấy thực sự cần có e và e cũng vậy,e ko thể nào yêu ai khác ngoài cô ấy.E cũng ko muốn mình lợi dụng tình cảm của chị để abcxyz vì vậy chị hiểu cho e một lần có được ko? - E nói thế vì mong chị có thể nhận ra sự thật,nó quá phũ phàng ở đây,e ko hề có tình cảm với chị

- ........ *bắt đầu khóc to hơn*

Cũng may,đây là phòng cách âm ko thì chắc mọi người lại tưởng e làm gì chị thì chết.Bất ngờ chị đứng dậy,bưng mặt chạy ra khỏi phòng.Thôi xong rồi,chị lại định làm gì nữa đây...Khi con gái tuyệt vọng thì họ rất hay có những suy nghĩ vớ vẩn.Đang lúc hoảng thì thằng K hỏi e

- Có chuyện gì thế ?

- Mày đuổi theo chị Vy hộ tao nhanh lên.Đừng để chị ấy làm điều gì dại dột...

Ko chần chừ,nó liền đuổi theo chị giúp e và đây cũng là một sự thay đổi trong đời của nó.Cơ bản là do e tạo điều kiện mà :v

Người ta thường nói con gái khi ... à mà thôi,mấy thím có là con gái đâu...

Trở lại với sự tĩnh lặng vốn có,trong phòng giờ chỉ có gái và e.Nhìn gái lúc này có vẻ gì đó buồn buồn,e cũng chả biết tại sao nữa.

Nhẹ nhàng kéo gái vào lòng để tạo cho e nó sự yên bình ở đây.Gái cứ như vậy,ôm e chặt cứng.Đù,đau bỏ mợ ra nhưng mà thôi cắn răng chịu đựng một lúc vậy...

- Anh sẽ ko sao phải ko ? - gái khẽ hỏi

- Tất nhiên rồi...

Nói rồi,e lại hít hà mùi hương trên tóc của gái.Cái cảm giác dễ chịu và thoải mái này có lẽ đã lâu rồi em ko được thấy nữa và chắc chắn e sẽ ko bao giờ có thể quên đi được.Cuộc đời...thật khốn nạn...tại sao nó lại làm như vậy với Hương?

Từ từ e nâng cằm gái lên và hôn.Công nhận vừa hôn gái cái,mọi nỗi đau trong e liền tan biến hết,giờ chỉ có hạnh phúc mà thôi...

Bất chợt,hình ảnh của P lại hiện ra trong đầu e.Giải quyết xong với chị Vy rồi,giờ e phải lựa chọn ra làm sao?...

Bỏ gái ư ? Ko bao giờ.

Có lẽ em sẽ chọn gái vì gái cần e hơn ai hết và e cũng vậy.Còn P,theo thời gian chắc em nó sẽ quên đi câu nói đó thôi.

Anh nợ em rất nhiều - " Cô bạn của tuổi thơ "

E đang nói chuyện với gái thì cửa phòng lại được mở ra một lần nữa nhưng lần này người đó lại là P...mọi chuyện sẽ ra sao đây?

Quảng cáo
Trước /351 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hoàn Khố Thế Tử Phi

Copyright © 2022 - MTruyện.net