Tên Hán Việt: Xích Diễm Thể loại: Nhẹ nhàng, thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏi, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 42 chính văn + 8 ngoại truyện Editor: Miya
Văn án
Là người mới tới hẻm này, Hạ Chi nghe đồn rằng có một thiếu niên côn đồ, không ra gì, là một kẻ chỉ biết đánh nhau, không làm gì đường hoàng…
Nhưng mà khi tận mắt nhìn thấy chàng trai trong lời đồn, cô cảm thấy rất kì lạ.
Chàng trai không hề giống như mọi người nói, luôn mang áo sơ mi trắng sạch sẽ, gọn gàng, mặc dù trên mặt có vết thương, nhưng thật sự rất đẹp trai, trông không đáng ghét chút nào!
Điều quan trọng nhất là khi cô quên mang theo dù khi trời mưa, anh sẽ đưa dù của mình cho cô. Đương nhiên khi có người bắt nạt cô anh sẽ đứng ra bảo vệ cho cô.
Hạ Chi tin chắc là “ác quỷ” chỉ là do anh ngụy trang mà có, thật ra nội tâm của anh mềm mại hơn bất cứ ai.
Không biết từ khi nào, bên cạnh Giang Ngự đột nhiên có “Mặt trời nhỏ”, cô sẽ thoa thuốc cho anh mỗi khi anh bị thương, sẽ mua cơm cho anh khi anh đói, sẽ cãi nhau với người khác khi có ai đó chửi bới anh, sẽ đứng lên bảo vệ cho anh.
Khi Hạ Chi xuất hiện giống như có một tia nắng chiếu sáng cuộc đời của Giang Ngự.
Chỉ tiếc, anh là người mà mọi người đòi đánh là tang gia chi khuyển[1].
“Giang Ngự, tại sao anh không để ý tới em?” Cô gái với đôi mắt đỏ hoe vì khóc, chất vấn hỏi anh.
Bởi vì ——
Thế giới bẩn thỉu của anh không xứng có được điều tốt đẹp.
Nhưng sau đó, cô gái ôm chặt lấy anh vùi mặt vào ngực anh. Tâm lý phòng bị của anh liền sụp đổ, trong phút chốc trái tim anh mềm mại đến rối tinh rối mù.
Trước đây, Giang Ngự không quan tâm tới sống chết. Nhưng sau này, anh chỉ muốn sống thật tốt, để bảo vệ cô gái mà anh yêu.
( Cả hai đều chữa lành cho nhau, nam nữ chính đều có bệnh tâm lý.)
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử, Ngọt văn.
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Hạ Chi, Giang Ngự |
Một câu tóm tắt: Song hướng chữa lành, lần đầu tiên nhìn thấy em thì anh đã yêu em.
[1] Tang gia chi khuyển: Ý là chỉ con chó nhà có tang, trông buồn bã, thảm hại. Người ta dùng để ví về người không có nơi nương thân.