Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Xẩm Xẩm (Cafe BingGo 11 Nguyễn Đình Thi, Tây Hồ, Hà Nội)
Lúc tắm rửa, đột nhiên Tiếu Nhiễm cảm giác được choáng váng đầu óc một trận, cô dựa vào tường, nâng trán hồi lâu sau, cảm giác mê muội mới rút đi.
Mới khỏi sốt, thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, vừa mới cãi nhau với Cố Mạc là dường như đã tiêu hao hết thể lực của cô. Tiền bạc không có ở sao Kim, cô liền vội vàng rửa sạch sữa tắm trên người, khoác áo tắm lên rồi đi ra ngoài.
Lúc cô thấy Cố Mạc đứng ở phòng ngủ, lập tức níu chặt cổ áo, vẻ mặt đề phòng hỏi: “Anh vào bằng cách nào?”
“Hành lý của em.” Cố Mạc chỉ vào hành lý dưới chân.
“Cảm ơn.” Tiếu Nhiễm xa cách nói. Nhìn thấy anh không có ý muốn rời đi, cô liền hếch mày lên hỏi: “Chú à, anh vẫn chưa đi ra ngoài sao?”
“Phòng tôi, vì sao tôi phải đi?” Cố Mạc từng bước đi về phía cô.
“Anh không đi tôi đi!” Tiếu Nhiễm giận trừng mắt nhìn Cố Mạc một cái, sau đó đoạt lấy hành lý đi ra ngoài cửa. Nhà của anh không khoáng, làm cho người ta có cảm giác quá lạnh, nhưng là cũng mới có lợi, đó là nhiều phòng.
Cố Mạc nắm chắc cổ tay của cô: “Còn chưa nháo đủ sao?”
“Người nào nháo với anh? Chú à, tôi cực kỳ nói thật!” Tiếu Nhiễm xoay người, quật cường nhìn anh nói: “Tôi muốn ở riêng! Mãi cho đến khi ly hôn!”
“Đừng tưởng rằng em là vợ tôi thì tôi sẽ cho em tha hồ nháo!” Sắc mặt của Cố Mạc rất khó coi. Tiếu Nhiễm là con gái của Tiếu Bằng Trình, anh không thể chịu được việc cảm xúc của anh bị cô bắt lấy.
“Tôi không tự cho là đúng, cảm thấy được chính mình không có bao nhiêu quan trọng.” tiếu Nhiễm cười trào phúng, cô chỉ vào nơi trái tim của anh nói: “Chỗ này của anh đang dành cho người khác, cho nên, không được gặp mặt tôi!”
“Hôn nhân của chúng ta có quan hệ với chuyện yêu đương sao?” Cố Mạc híp mắt nói.
Tiếu Nhiễm bị Cố Mạc nói như bị đâm đến thương tổn, lập tức giống như sư tử nhỏ phản kháng: “Không liên quan! Tôi vĩnh viễn sẽ không yêu anh!”
“Vậy em còn quan tâm trong lòng tôi có ai sao?” Cố Mạc lạnh lùng hỏi lại.
Tiếu Nhiễm nhất thời nghẹn lời. Hôn nhân của bọn họ đến cùng mà nói vẫn là vì mẹ kế lập mưu đưa cô lên giường anh, kết hôn chỉ là con đường bất đắc dĩ mà Cố Mạc bảo hộ cho cô.
“Anh yêu ai thì anh ở với người đó!” Tiếu Nhiễm căm tức quát, dùng lực hất phăng cổ tay đang bị Cố Mạc cầm thật chặt.
Anh vốn không có khả năng đặt cảm tình vào trong cuộc hôn nhân này, cô vậy mà lại để ý người phụ nữ trong lòng anh là ai.
Đều nói trong tình yêu, người nào thả lỏng trước, người đó liền thua.
Cô không thể thua!
Cố Mạc cũng không buông Tiếu Nhiễm ra, ngược lại dùng lực ôm cô vào trong lòng: “Nha đầu, có phải em yêu tôi rồi không hả?”
Tiếu Nhiễm không cam lòng phủ nhận.
“Vậy em tức giận cái gì?” Cố Mạc không rõ nhìn cô: “Chúng ta làm một đôi vợ chồng không có quan hệ tình yêu thì không tốt sao?”
Vợ chồng không có quan hệ tình yêu bình thường?
Tiếu Nhiễm không biết như thế nào phản bác lại anh. Nếu phản bác, không phải đã nói là cô động tâm sao?
Anh ta cũng không phải loại có thể để cho cá trầm, mỹ nam có thể để cho hoa phải xấu hổ, vì sao cô phải để ý đến anh?
Cô tức sục máu trừng mắt nhìn anh, từ trogn kẽ răng nhả ra một chữ: “Được!”
“Ngoan!” Cố Mạc dịu dàng vuốt tóc cô, trên mặt khẽ lộ ra tươi cười.
“Tôi không phải chó, không được vuốt đầu tôi!” Tiếu Nhiễm bất mãn xoay đầu, anh dùng tay đã từng sờ qua người phụ nữ khác để động chạm vào cô, khiến cô rất không thoải mái.
“Tình tình càng lúc càng bướng.” Cố Mạc cúi đầu, không cảm xúc cắn lên chóp mũi của cô, trong giọng nói không tụ giác có thêm chút sủng nịnh: “Học của ai thế?”
“Anh!” Tiếu Nhiễm nổi giận nói tiếp.
Anh hung dữ với cô như thế, lại vẫn không cho cô phát giận?