Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sao Băng Tình Yêu - Dương Thiên Tử
  3. Chương 27
Trước /49 Sau

Sao Băng Tình Yêu - Dương Thiên Tử

Chương 27

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Cậu đang uy h.i.ế.p tôi à?" Lý Dần Tịch nhướng mày.

"Tôi chỉ cần cậu giúp đỡ." Trong sách nói, người kiêu ngạo đều không thích bị uy hiếp. Có lẽ vừa cương vừa nhu sẽ hiệu quả hơn. Tử Mạch thầm nghĩ.

"Ừ." Lý Dần Tịch quay người đi về phía tòa nhà, bóng lưng cao gầy như được vẽ ra từ tranh.

Tử Mạch thở phào một hơi, may mà cậu ta không từ chối ngay lập tức.

Nhớ lại vừa rồi, đôi môi mỏng như cánh hoa anh đào của cậu ta ở gần mình như vậy...

Lông mi của cậu ta dài như vậy, cong vút tự nhiên như chiếc chổi nhỏ...

Đường nét cằm hoàn hảo như được đẽo gọt...

Trời ạ, mình đang nghĩ cái gì vậy, mặt Tử Mạch lại đỏ lên.

Ở cuối hành lang khuất tầm mắt của Diệp Tử Mạch, một cô gái cao ráo xinh đẹp đứng trong bóng râm lốm đốm, đăm đăm nhìn bóng lưng Lý Dần Tịch, rồi quay sang nhìn Tử Mạch, lộ ra vẻ mặt suy tư.

10. Từ quán ăn của cô Doãn trở về, Tử Mạch tập trung dịch tài liệu trong phòng.

Viên vẫn thạch có sức mạnh thần kỳ kia thật sự không bạc đãi cô, lại thực hiện được nguyện vọng của cô trong đêm sinh nhật... Nếu sớm biết Lý Dần Tịch ngoài đời là người như vậy, chắc chắn mình đã không ước nguyện vọng đó... Tử Mạch vừa cặm cụi viết vừa buồn bực nghĩ.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

"Cậu quên mang chìa khóa à?" Tử Mạch khó chịu ra mở cửa.

Ngoài cửa là một cô gái xinh đẹp rực rỡ như minh tinh. Mái tóc xoăn dài màu nâu mềm mại xõa ngang vai, váy voan trắng, đôi giày cao gót mảnh màu xanh nhạt, đôi mắt đẹp như búp bê, làn da trắng như sữa điểm xuyết chút ửng hồng.

Quả là một mỹ nhân đích thực. Tử Mạch thầm cảm thán.

"Xin hỏi, Dần Tịch có nhà không?" Mỹ nhân lịch sự hỏi. Giọng nói của cô ấy thật dễ nghe, vừa mềm mại vừa lanh lảnh, nam sinh nào nghe thấy cũng phải xiêu lòng.

"À, cậu ấy, cậu ấy còn chưa về..." Tử Mạch kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô ấy, trong lòng mơ hồ có chút tự ti mặc cảm. Cô ấy và Lý Dần Tịch thật sự rất xứng đôi, đứng cạnh nhau đúng là một cặp kim đồng ngọc nữ.

"A, xin lỗi, tôi tưởng cậu ấy tan làm rồi." Mỹ nhân lộ vẻ tiếc nuối.

"À, xin lỗi, mời cậu vào trong đợi vậy..." Tử Mạch phát hiện mình vẫn đứng chắn ở cửa, quên mời cô ấy vào.

"Cảm ơn cậu." Mỹ nhân cười rạng rỡ.

Đúng là nụ cười khuynh nước khuynh thành, điên đảo chúng sinh, cô vừa mời mỹ nhân vào nhà vừa nghĩ. Dù cô không sành sỏi về thời trang, nhưng cũng nhìn ra được mỹ nhân toàn thân đều là hàng hiệu.

"Cậu... uống nước không?" Tử Mạch kiếm chuyện để nói. Không hiểu sao, đối diện với cô ấy, Tử Mạch lại có chút căng thẳng.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /49 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lão Đầu Yếu Tu Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net