Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
77
Thế thân không phải là sinh viên chính thức của đại học A, nhưng dưới sự chủ động nỗ lực của cậu, cậu không những không bị rớt kỳ thi giữa kỳ của đại học A, mà các báo cáo của những nhóm khác cậu cũng được lấy danh nghĩa cá nhân để tham gia.
Thời gian thi giữa kỳ bên đại học chính quy cũng sắp đến gần, Thế thân thi giữa kỳ xong, xin giáo sư hai ngày nghỉ phép đi thi.
“Thi cái gì?” Vị giáo sư hỏi cậu.
“Thi đại học chính quy.” Thế thân thành thật trả lời.
“Thi đại học chính quy?” Vị giáo sư nhướng mày, trên dưới đánh giá thế thân, cuối cùng lắc đầu nói, “Không tiền đồ, thi đại học chính quy là đã thỏa mãn? Tầm nhìn nông cạn!”
Giáo sư càm ràm Thế thân một hồi lâu, Thế thân xấu hổ mà chịu đựng.
Thế thân thi xong hai ngày thì liền thả lỏng không ít, Tổng tài ở bên ngoài trường thi chờ cậu đi ra.
“Thi sao rồi?”
“Hình như đơn giản hơn lần trước, không khó khăn như vậy.”
“Anh nghe thí sinh khác nói rất khó.” Tổng tài nói, “Em cảm thấy đơn giản, là bởi vì em đã tiến bộ, giáo trình của lớp em học hiện tại đều khó hơn nhiều so với đề cương học chính quy.”
Thế thân vừa nghĩ, quả thật là như thế, hiện tại học nhiều hơn trước, quay đầu lại nhìn những tài liệu học tập vốn khiến mình đau đầu không thôi, giống như là chưa từng khó khăn như vậy.
Cảm nhận được sự tiến bộ bé nhỏ của mình, Thế thân có chút vui vẻ.
78
Tổng tài nhân thời gian nghỉ dẫn Thế thân đi du lịch.
Thế thân ban đầu không muốn đi, nhưng mà Tổng tài lại thuyết phục cậu.
Tổng tài lần này không phải lấy danh nghĩa “đi công tác” để cưỡng bách cậu, mà là hỏi Thế thân: “Em cảm thấy biểu hiện anh gần đậy được không?”
Thế thân chỉ có thể nói “Được”.
Tổng tài nói: “Vậy anh có nên được khen thưởng hay không?”
Thế thân gật đầu.
“Vậy anh có thể yêu cầu xa vời để em khen thưởng cho anh một chút không?”
Cái người đáng lẽ lúc nào cũng “con mắt trên đầu” bỗng nhiên khách khí như vậy, Thế thân muốn cự tuyệt hắn đều không nỡ.
Thế thân vẫn cự tuyệt.
Nhưng một chữ “Không” mới vừa nói ra, liền bị Tổng tài bổ nhào lại.
Tổng tài nói, nếu không đi thì hôn anh một cái.
Gần đây Tổng tài cứ thừa dịp cậu không chú ý muốn hôn trộm cậu, cậu khó lòng phòng bị, được như ý được cả mấy lần.
Thế thân bó tay, đành phải đồng ý.
Cậu mới vừa đồng ý, Tổng tài liền cúi đầu xuống hôn trộm cậu.
Cậu vội vàng né tránh, nhưng mà Tổng tài lại chỉ là hôn trên cổ cậu một cái.
Tổng tài được như ý, đắc ý chạy mất.
79
Bọn họ đi du lịch ở một thành phố núi nho nhỏ.
Ban ngày đi loanh quanh ở thành cổ gần đó, buổi tối thì lên núi ngắm đom đóm.
Mới vừa mưa xong, đường núi trơn trợt, Tổng tài nhẹ nhàng nắm tay Thế thân. Thế thân né tránh, Tổng tài liền nói: “Nếu như anh bị ngã chết thành quỷ cũng không bỏ qua cho em.”
Người này lại bắt đầu đúng lý hợp tình, Thế thân không cách nào cũng đành phải để cho hắn nắm.
Phòng Tổng tài đặt chính là một căn phòng giường lớn, nhưng mà ban đêm hai người cũng không làm gì cả, chỉ là nói chuyện phiếm.
Thế thân bỗng nhiên nhớ tới lần đầu tiên của hai người.
Bọn họ đều không có kinh nghiệm, sờ soạng hết vài lần, cuối cùng mới được.
Khi đó Tổng tài còn thích bày ra khuôn mặt lạnh nhạt, chỉ có lần đó sau khi kết thúc, khẩn trương hỏi cậu có siết chặt lắm không. Cậu không có việc gì, nhưng ban đêm Tổng tài vẫn là thức dậy vài lần, thấy cậu an ổn mới tiếp tục đi ngủ.
Hiện giờ nghĩ đến, Tổng tài khi đó liền có chút ngốc.
80
Ngày thứ hai đi du lịch, hai người lại trở lại cửa hàng mà hai người thích ăn ngày hôm trước.
Người trong tiệm không nhiều lắm, hai người lại ngồi ở góc, Tổng tài liền muốn thừa cơ đánh lén cậu, hai người ở đó âm thầm phân cao thấp.
Tổng tài chiếm được thế thượng phong, trong lúc sắp được đắc ý, bỗng nhiên có người gọi tên Tổng tài.
Âm thanh kia mang theo cơn giận dữ, quay đầu lại liền nhìn thấy một phu nhân ăn mặc sang trọng quý phái.
Ra- đa của con sen quốc dân – thế thân lại vang lên lần nữa.
Mẹ của Tổng tài đã online.