Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
89
Mẹ Tổng tài bỗng nhiên đến thăm, Tổng tài cùng Thế thân đều hết cả hồn. Mẹ hắn thấy hai người phản ứng như thế, nói: “Làm sao? Không hoan nghênh à?”
“Đúng vậy, không hoan nghênh, mẹ quay về đi.” Tổng tài nói, “Có người nào chẳng nói chẳng rằng liền đến đâu chứ? Mẹ……”
Thế thân liếc Tổng tài một cái, Tổng tài không nói nữa. Thế thân nói: “Phu nhân, để tôi giúp ngài mang hành lý lên phòng trước đã.”
Mẹ của Tổng tài tuy cùng Thế thân đạt thành thoả thuận, nhưng sợ có vấn đề, liền muốn chơi trò tập kích, coi thử con trai đang sống trong một nơi phóng túng ra sao.
Nhưng mà căn nhà lại hoàn toàn bất đồng với những gì mà bà tưởng tượng được, nhà ở thu dọn đến ngăn nắp, phòng cho khách cũng thu dọn ngay ngắn.
Hai người càng không có mặc áo quần lố lăng gì, hai bộ quần áo ở nhà trên người còn là trang phục phối cho cặp đôi.
Mẹ hắn thực thất vọng.
Trở lại phòng khách, Thế thân bưng trái cây đi ra.
Mẹ của Tổng tài vừa nhìn thấy quả nho đã được lột vỏ, cười lạnh nói; “Không cần ở trước mặt tôi tỏ vẻ đâu, bình thường như thế nào thì như thế đó.”
Tổng tài nói: “Bình thường chính là như vậy, bình thường không ngừng giúp con lột vỏ, còn đút con ăn nữa.”
Mẹ của Tổng tài cũng không dự định cùng bọn họ nói chuyện phiếm, bọn họ hết cách, cũng chỉ có thể tiếp tục xem phim.
Vì thế mẹ hắn liền nhìn thấy hai người dính lấy nhau xem phim, nụ cười còn có sự nhất trí một cách thần kỳ, ân ái đến mức không nhìn nổi luôn ớ.
Xem phim xong, hai người đi tắm rửa, mẹ của Tổng tài nhân cơ hội đi vòng vòng trong phòng.
Những xó xỉnh khác ở trong phòng cũng ngay ngắn chỉnh tề không dính một hạt bụi, trong phòng khách cũng không biết khi nào đã chuẩn bị cho bà một bình nước lạnh, một bình nước ấm, cùng với đồ dùng rửa mặt các loại, quả thực tìm không ra tật xấu mà.
Trong phòng truyền đến tiếng động, bà bỗng nhiên mở cửa ra, nhìn xem hai người lại đang làm chuyện tốt gì!
Chỉ thấy con trai bà nằm bò trên giường, Thế thân giúp hắn sấy tóc, trên tay vẫn không quên giúp hắn xoa bóp da đầu, khiến cho vẻ mặt hắn thoải mái đến mức sắp tan cả ra.
Con trai bà quả thực được cưng chiều thành chó rồi.
90
Ngày hôm sau, mẹ của Tổng tài sáng sớm bèn tỉnh dậy, muốn đi đột kích thêm lần nữa. Nhưng mà khi bà ra khỏi phòng, bữa sáng trên bàn đã chuẩn bị xong cả rồi.
Bà lạnh nhạt mà nhìn Thế thân bưng cháo nóng lên trên bàn, nói: “Bình thường không phải người dậy sớm như vậy, khỏi phải làm bộ làm tịch.”
Thế thân cũng không phản bác, chỉ mỉm cười nói: “Phu nhân đã đến đây, thì bất kể như thế nào cũng không thể thất lễ được.”
Một bữa sáng ăn đến ngon lành, mẹ hắn tìm không ra khuyết điểm, chỉ có thể nói: “Cháo không đủ nóng.”
Tổng tài nói: “Còn muốn nóng thêm? Mới tắt bếp liền bưng lên cho mẹ.”
Thế thân nói: “Còn muốn nóng thêm một chút sao? Tôi lại đi đun nóng thêm một chút.”
Thế thân buông chén, lại hâm cháo cho mẹ Tổng tài lần nữa.
Cháo quá nóng rồi, mẹ hắn không thể ăn một miếng nào hết, càng bực bội.
Mẹ Tổng tài không phải là người hay dậy sớm, ăn cơm sáng xong tản bộ một hồi, bèn về ngủ nướng tiếp.
Khi lần nữa thức dậy, ngoài phòng Tổng tài và Thế thân cùng nhau làm việc nhà, hoà thuận ấm áp.
Lần đầu tiên bà nhìn thấy con trai làm việc nhà, còn làm tốt như vậy, thật sự sợ ngây người.
Buổi trưa, Thế thân và Tổng tài ở nhà bếp nấu cơm. Mẹ của Tổng tài lần thứ hai bất thình lình mở cửa, tập kích bất ngờ.
Không thấy được hình ảnh hạ lưu như trong tưởng tượng, mẹ của Tổng tài bĩu môi một cái, chỉ có thể tìm chỗ xoi mói, nhìn thử Thế thân là làm thứ đồ ăn gì.
Nhưng mà mẹ của Tổng tài trước khi lấy chồng là thiên kim nhà có tiền, sau khi lấy chồng làm thiếu phu nhân, đời này chưa từng xuống nhà bếp mấy lần, nhìn động tác gọn gàng của Thế thân, cũng tìm không ra được khuyết điểm, chỉ có thể nhặt rau nhìn Thế thân nói: “Cắt xiêu xiêu vẹo vẹo, tâm bất chính, làm việc cũng bất chính.”
Tổng tài bên cạnh bình tĩnh nói: “Là con cắt.”
Bà quay đầu cả giận nói: “Là đang nói con đó!”