Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sau Khi Bóng Lông Nhận Việc Minh Phủ
  3. Chương 134: Bóng ma ở thành phố Ngọc (18)
Trước /309 Sau

Sau Khi Bóng Lông Nhận Việc Minh Phủ

Chương 134: Bóng ma ở thành phố Ngọc (18)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trong điện thoại chỉ nói là con của chú đang học cấp ba ở trường Derson, dường như có chuyện gì bất thường đang diễn ra tại ngôi trường đó.

Có vẻ chú út biết Trúc Ninh mới tốt nghiệp đại học một hai tháng mà đã được nhậm chức vào ban ngành đặc biệt. Liên quan tới chi tiết sự việc thì làm thế nào cũng không muốn nói, chỉ ấp úng muốn liên lạc với lãnh đạo của Trúc Ninh.

Trúc Ninh vốn đang mẻ đầu sứt trán, vừa nghe thấy đề nghị này càng khiến cậu thêm phiền não. Trong lòng cậu buồn buồn nghĩ, cháu thân là Minh Vương, chú muốn tìm lãnh đạo há chẳng phải tìm tới Ngọc hoàng đại đế chú mới chịu nói sao?

Đứa con thứ tư của Trúc lão gia còn nhỏ hơn chú ba Trúc Tuấn Khôn khoảng chừng mười tuổi, năm nay Trúc Duy Tân cũng chỉ mới ba mươi bảy, con trai đã lên cấp 3 rồi sao?

Trúc Ninh không muốn giúp cho lắm, nhưng vẫn nhân tiện hỏi một câu.

Nói đến việc này, Trúc Duy Tân thế mà lại xem như quá quen: “Chú học nhảy hai cấp, mười sáu tuổi thi đại học, em họ của cháu cũng như vậy, nó học lớp dành cho vị thành niên*, học kỳ trước vừa mới chuyển vào trung học Derson, mười lăm tuổi đã lên lớp 12.”

*Lớp học vị thành niên/少年班: Là một mô hình giáo dục đặc biệt dành cho thanh thiếu niên sớm phát triển.

Biết em họ mình thuộc nhóm thiếu niên tinh anh, Trúc Ninh vẫn không muốn giúp. Cậu lấy lý do lãnh đạo cấp cao đang nằm viện, lãnh đạo cấp thấp hơn thì đang bận bịu kiếm mồi cho cá nên không có thời gian, vô cùng qua loa lấy lệ cúp điện thoại.

Trên thực tế, Trúc Ninh không nói dối.

Trưởng ban của Ban điều tra đặc biệt là Bạch Vô Thường đã nằm trong bệnh viện hơn hai mươi năm. Còn đội trưởng Đội chấp hành Chương Dục Cẩn thì từ sau khi hồi hồn liền nhanh như điện chớp chạy tới trụ sở chính Cừ Nam bị bỏ hoang tạm thời để đút cho cá chép Koi trong ao nước nhỏ mới xây.

Mới vừa rồi Chương Dục Cẩn có gởi tin nhắn nói, sau khi anh chạy tới Ban điều tra đặc biệt thì nhìn thấy bà Liễu cầm hơn hai mươi chiếc bánh bao run rẩy đi trên đường, bà ấy định trèo cổng sắt vào trụ sở để đút cho cháu gái cá chép Koi sắp chết đói.

Tóm lại, Chương Dục Cẩn bị bà Liễu cầm quải trượng đánh một trận, anh đang dùng băng gạt quấn đầu, sau đó chạy đi mua đồ ăn ngon nhất, sang nhất ở chợ cá chim hoa cho cá chép Koi.

Tin tức tốt là, sau khi bà Liễu xử lý xong vụ án xác sống lần thứ hai ở Tương Tây, bà vẫn sẽ tiếp tục trấn giữ ở Ban điều tra đặc biệt Cừ Nam. Hệ số an toàn của trụ sở chính Ban điều tra đặc biệt từ số âm trở thành số dương, có lẽ không cần đóng cửa.

Trúc Ninh là chấp hành viên, không phụ trách giải quyết hậu quả vụ án, cậu đang chờ đợi nhân viên của chi nhánh Ban điều tra đặc biệt chạy tới, suy nghĩ cẩn thận chuyện xảy ra ở thành phố Ngọc.

Nếu như sự thật là, trước đây một phần cư dân ở thành phố Ngọc chiêu quỷ, hơn nữa còn kéo dài mấy năm mới đánh bậy đánh bạ đưa được quỷ hồn ở Quỷ Vực tới. Vậy, ít nhất nói rõ, cho đến nay Quỷ Vực không tìm được phương thức trực tiếp đột phá hai giới âm dương, bọn họ cũng không có khả năng tùy ý lựa chọn hay sử dụng thành phố nào đó, cũng như chưa có năng lực biến một thành phố thành Quỷ thành.

Trong vòng mấy tháng kế tiếp, có lẽ Dương Thế vẫn còn an toàn.

Nhưng vì sao Hắc Vô Thường vẫn cố chấp uống trà với Diêm Vương, Trúc Ninh vẫn không thể nào hiểu nổi.

Đêm qua, trưởng ban Ban điều tra đặc biệt Bắc thị, Lỗ Phong sợ chết khiếp khi nhìn thấy cảnh tượng một đống người bị thương được chuyển tới Ban điều tra đặc biệt Bắc thị suốt cả đêm.

Chẳng lẽ toàn bộ trụ sở chính Ban điều tra đặc biệt bị tiêu diệt?

Khi đó, Hắc Vô Thường và Trúc Ninh cũng đã nói hết chuyện đại kiếp bách quỷ dạ hành có khả năng xảy ra vào ba tháng sau ở Dương Thế cho nhân viên ở trụ sở chính Ban điều tra đặc biệt và tất cả chấp hành viên, nhân viên hậu cần của các chi nhánh khác.

Ban điều tra đặc biệt không vâng dạ vì tiền, cũng không ai có năng lực bảo đảm một trăm phần trăm cho sự an nguy của bản thân, đi hay ở hoàn toàn tự nguyện.

Phần lớn thuật sĩ gia nhập Ban điều tra đặc biệt không phải vì tiền lương mấy chục ngàn đồng, bốc đại một người trong số bọn họ cũng có bản lĩnh của một đại tiên ra ngoài kiếm được vài triệu trong một năm… Bọn họ gia nhập vào Ban điều tra cũng vì biên chế ổn định, tiền bạc thoả đáng.

Còn việc lo lắng cho tính mạng hay chút ít nguy hiểm, vốn không đáng nhắc tới.

Nhưng sau khi biết tin tức này từ trụ sở chính Ban điều tra đặc biệt, những người ở chi nhánh lập tức xin thôi việc hơn một nửa ngay trong ngày. Bọn họ nhao nhao trở về gia tộc sư môn, nhắc nhở dòng họ của mình mau chuẩn bị sớm, tốt nhất nên bo bo giữ mình hoặc là phú quý hiểm cầu*.

*Phú quý hiểm cầu/富贵险求: Truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo.

Còn Lỗ Phong, thân là trưởng ban Ban điều tra đặc biệt Bắc thị, mặc dù trong lòng thấp thỏm nhưng tuyệt không có ý định chưa lâm trận đã bỏ chạy. Ông ta chửi lấy chửi để khiển trách một trận khiến các nhân viên ở Ban điều tra đặc biệt Bắc thị xấu hổ đến mức mặt đỏ tới mang tai, không có ai dám lên tiếng xin nghỉ việc.

Kết quả, người ở lại Bắc thị nhiều gần như gấp đôi so với số người ở tỉnh lân cận thành phố Ngọc.

Chạng vạng tối, Lỗ Phong tự mình dẫn theo mấy chục nhân viên hậu cần lái xe đường dài chạy tới. Cảnh sát thâm niên chết thảm vẫn giữ vững công tác nhìn thấy cảnh này, ông ta cảm động đến rơi nước mắt.

Hai người nắm tay không buông, bịn rịn thật lâu.

Còn đám nhân viên hậu cần Ban điều tra đặc biệt đứng sau lưng Lỗ Phong thì mặt mày tái mét khi nhìn thấy cái đầu tách ra làm đôi của cảnh sát thâm niên, âm khí ngất trời!

Lỗ Phong xoay người lại ý muốn đám nhân viên hậu cần lần lượt bắt tay với người bạn già cùng ngành. Những người sau lưng sợ tới ngu người, sống chết lùi về sau.

Lỗ Phong giận dữ: “Tránh cái gì, đám người các cậu tránh né cái gì?”

Có nhân viên hậu cần lắp ba lắp bắp nhắc nhở: “Trưởng ban, chúng tôi là nhân viên làm việc cho Ban điều tra đặc biệt, không phải… Không phải đã từng nói… Địa Phủ… Trên thế giới này không có Địa Phủ sao?”

Trong lúc bọn họ tranh luận, âm phong đột nhiên bùng nổ trong khu nhà!

Theo một tiếng ầm vang rền, một tên quỷ khổng lồ mặt xanh xuất hiện trong nhà, tay xách một cái túi màu vàng, cười hở mười tám chiếc răng.

Hai phần ba đội hậu cần Ban điều tra đặc biệt đứng sau lưng Lỗ Phong sợ tới hôn mê tại chỗ, số còn lại thì chân cẳng như nhũn ra, không kiềm được run rẩy.

Quỷ khổng lồ mặt xanh không hề cảm giác được âm khí mình mang đến kinh khủng đến mức nào, nó nhìn xung quanh một vòng như thể đang tìm ai đó. Sau khi ánh mắt chạm vào người Trúc Ninh, quỷ khổng lồ mặt xanh như bị bấm nút dừng, mấy giây sau mới dồn hết can đảm, đầy nhiệt tình nghênh đón: “Quỷ sai đại nhân, Trương huynh không có ở đây sao? Nhờ có Trương huynh chiếu cố nên anh em chúng tôi mới bắt được hơn một trăm con lệ quỷ chỉ trong một ngày, đổi được một khoản tiền thưởng rất lớn!”

Quỷ khổng lồ mặt xanh giơ cái túi trong tay lên, cung kính đưa tới trước mặt Trúc Ninh: “Đây là một phần dành riêng cho Trương huynh, chúng tôi đã kết làm huynh đệ, cứ nhận thuốc lá miễn phí mãi mà không đáp lễ cũng ngại lắm… Số tiền thưởng này…”

Trúc Ninh hơi chần chờ nhận lấy, “Là cho anh Trương Vũ đúng không?”

Quỷ khổng lồ mặt xanh đầy nhiệt tình nói: “Đúng đúng, là cho Trương huynh, làm phiền quỷ sai đại nhân mang cho anh ta. Những thứ này là vàng mã Địa Phủ, chờ sau khi Trương huynh chết rồi là có thể dùng, khà khà khà!”

Trúc Ninh nghe kiểu gì cũng cảm thấy sai sai, không thể không sửa lại: “… Vậy hẳn là còn rất nhiều năm nữa.”

Quỷ khổng lồ mặt xanh cười khoát tay: “Ây da, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, anh em chúng tôi có thể đợi đến ngày đó mà!”

Đám nhân viên hậu cần sau lưng Lỗ Phong đã hóa đá hoàn toàn ngay tại chỗ, duy chỉ có Lỗ Phong thấy qua việc đời là quay đầu hạ thấp giọng dạy bảo: “Đứng thẳng lên, run lẩy bẩy thì còn ra thể thống gì, không phải chỉ là một đồng nghiệp Địa Phủ thôi sao!”

Quỷ khổng lồ mặt xanh đột nhiên giàu trong một đêm vô cùng phấn khởi, tặng vàng mã xong thì nhìn quanh một chút, sau đó lấm la lấm lét hạ thấp giọng, dùng quỷ ngữ nói: “Quỷ sai đại nhân, ngài biết không? Hôm nay vừa có một chuyện động trời xảy ra ở Địa Phủ, Tây Phương Quỷ Đế bị giết đó!”

Quỷ khổng lồ mặt xanh đổi sang dùng quỷ ngữ, ngay cả Lỗ Phong cũng không chịu nổi âm khí đột nhiên biến thành đậm đặc đáng sợ. Ông ta túm lưng quần kéo mấy người cấp dưới lặng lẽ rời khỏi nhà, cùng uống nước nóng đắp mền, nhanh chóng nuốt Tốc Hiệu Cứu Hồn Hoàn để giữ bình tĩnh…

Trúc Ninh giật mình: “Thật không?”

Trúc Ninh lập tức chột dạ, Triệu Văn Hòa đường đường là Quỷ Đế, chẳng lẽ lại chết ngộp trong quan tài đá? Hơn nữa có khi nào người của Địa Phủ đã đến đào mộ?

Quỷ khổng lồ mặt xanh tiếp tục hạ thấp giọng kể drama: “Thật, quỷ sai đại nhân ngài vẫn chưa biết sao, Tây Phương Quỷ Đế thăng lên tiên giới mấy ngàn năm trước lại đột nhiên tự mình hạ giới! Đám quỷ ngu đi vòng vòng trong thành phố Ngọc chính là quỷ ở Ba Trủng Sơn.”

“Hôm nay Địa Phủ chúng tôi thẩm tra đám quỷ ngu kia mới đưa ra suy đoán này, kết quả Tây Phương Quỷ Đế Vương Chân Nhân… Gã lại bị giết ngay chính hôm nay!”

Trúc Ninh tốn mấy giây mới nhận ra Vương Chân Nhân chính là một vị khác trong hai vị Tây Phương Quỷ Đế, cùng thống trị Ba Trủng Sơn với Triệu Văn Hòa.

Trúc Ninh gần như bật thốt lên: “Ông anh không nói đùa đó chớ?”

Một dao của Quỷ Đế Tôn Thư Thành cộng thêm mồi lửa của Hắc Vô Thường chỉ mới khiến Quỷ Đế Triệu Văn Hoà bị thương một chút. Còn một tên Tây Phương Quỷ Đế khác có thật là mới bị giết không? Chẳng lẽ Ngọc hoàng đại đế thật sự ra tay?

Quỷ khổng lồ mặt xanh thấy bán yêu đại nhân cũng rất kinh ngạc, thế là nó tung thêm một một cú nổ lớn, gật đầu thật mạnh, “Là tin cực kỳ chính xác, lúc ấy cả Thiên Giới đều vô cùng khiếp sợ ngay khi hay tin Quỷ Đế Vương Chân Nhân chết.”

“Lúc ấy Thiên Giới nghi ngờ là do thế lực của mấy lão Diêm Vương cấu kết với Vô Thường đại nhân âm thầm ra tay. Nhưng lúc Quỷ Đế Vương Chân Nhân chết, vừa hay mười vị Diêm Vương và Hắc Vô Thường đại nhân đang ngồi chung một mâm uống trà!”

Quỷ khổng lồ mặt xanh nói mà mặt mày hớn hở, “Ở Dương Gian thì càng tuyệt đối không thể làm được. Chỉ nhiêu đó cũng đủ có chứng cứ đầy đủ rồi, việc này chắc chắn không phải do Địa Phủ làm!”

Trúc Ninh: “Bây giờ Vô Thường đại nhân đang ở đâu?”

Quỷ khổng lồ mặt xanh vội vàng trả lời: “Vô Thường đại nhân và mười vị Diêm Vương lên Thiên Đình uống trà!”

Trúc Ninh càng nghe càng cảm thấy không đúng, hôm qua Hắc Vô Thường đúng lúc chạy về Địa Phủ ngay trong đêm, hơn nữa ngay cả phân thần, quỷ phân… Cái gì đó đều không nán lại, chuyên tâm uống trà với mấy lão Diêm Vương.

Cứ như là, chờ án mưu sát xảy ra vậy?

Nhưng trong tam giới, Vô Thường và Diêm Vương không hề cấu kết ra tay, còn ai có khả năng giết chết Quỷ Đế? Trong nhất thời, vô số âm mưu nghi ngờ xông lên trong đầu Trúc Ninh, nhưng không một khả năng nào có thể xảy ra.

Trúc Ninh cũng hạ thấp giọng: “Thiên Giới không truy xét sao?”

Lông mày của quỷ khổng lồ mặt xanh nhướng lên, ra vẻ thần bí: “Dĩ nhiên có truy xét, ngài đoán xem nó như thế nào? Khí tức của kẻ giết quỷ đế chạy thẳng xuống dương gian, sau đó dừng trước cổng chính của một trường trung học…”

Quỷ khổng lồ mặt xanh cười trên sự đau khổ của người khác: “Ha! Đây rõ ràng là râu ông nọ cắm cằm bà kia mà, uổng công đùa bỡn tiên thần Thiên Đình điều tra vụ án.”

Đây là lần thứ hai trong ngày Trúc Ninh nghe thấy từ trung học, cậu vô thức hỏi thêm: “Là trường trung học nào ở dương gian?”

Quỷ khổng lồ mặt xanh gãi đầu suy nghĩ hồi lâu: “Hình như gọi là… Trung học Derson?”

Số quỷ trên Hoàng Tuyền Lộ vẫn chưa dọn dẹp xong, quỷ khổng lồ mặt xanh không thể trốn việc quá lâu. Sau khi nó đưa tiền xong, trò chuyện vài câu với bán yêu đại nhân về tin tức mới nhận được, nó mới vui vẻ mặt mày hớn hở chắp tay tạm biệt rồi mừng khấp khởi biến mất.

Trúc Ninh nghe được bốn chữ trung học Derson thì lại rơi vào trạng thái lờ mờ huyễn hoặc. Quỷ khổng lồ mặt xanh vừa rời đi, cậu lập tức dùng điện thoại di động lên internet tra một chút. Cả nước chỉ có một trường trung học Derson, là một trường quý tộc tư thục được xây dựng từ thập niên chín mươi.

Cậu tiếp tục xem dưới cùng của trang tìm kiếm, là một tin xã hội bình thường: Thành tích học tập của học sinh tuột xuống, phụ huynh báo cảnh sát gần đây trong trường có nhiều vụ mưu sát xảy ra. Phó hiệu trưởng trường trung học Derson lên tiếng, chuyện này do phụ huynh học sinh họ Trúc nào đó bịa đặt vô căn cứ…

Trúc Ninh sững sờ tắt trang web, gọi điện thoại cho chú út.

Chẳng lẽ trường trung học nơi em họ của cậu đang học lợi hại đến thế. Không chỉ xảy ra vụ án mưu sát không để lại dấu vết, thậm chí còn chuyển hành động mưu sát xuống tới Quỷ Vực?

Quảng cáo
Trước /309 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Một Chút Tình Yêu Dành Cho Hắn

Copyright © 2022 - MTruyện.net