Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thanh Thanh cầm con d.a.o quân dụng cũ nát nhặt được lúc trước đi về phía khu cắm trại mà tổ chương trình dựng lên. Một nhân viên nhìn thấy cô, còn có chút khó hiểu, hỏi: “Cô Thịnh, có chuyện gì vậy?”
Trong lòng anh ta thầm nghĩ chẳng lẽ cô ta cảm thấy điều kiện trên hoang đảo quá tệ, định bỏ cuộc rồi?
Nhưng không nên như vậy chứ, nhà này hôm qua ăn cá hoàng kim hoang dã, cá mú sao xanh, cua xanh, hôm nay ăn cá hồi, bữa ăn này còn ngon hơn cả nhà bình thường nữa. Chỉ là dụng cụ hơi kém một chút, đúng là có chút bất tiện. Nhưng liên quan gì đến anh ta chứ, đâu phải anh ta muốn sinh tồn trên hoang đảo. Dù sao tiền khách mời kiếm được cũng nhiều hơn bọn họ rất nhiều, đâu cần bọn họ phải lo lắng.
Thanh Thanh cười như không cười: “Tôi đến đây hỏi xem con d.a.o này có phải là vật tư sinh tồn mà tổ chương trình chuẩn bị không?”
Người nọ có chút khó chịu: “Cô Thịnh, chương trình tạp kỹ đã bắt đầu ghi hình rồi. Trừ khi gặp nguy hiểm, nếu không chúng tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào không liên quan.”
Long Thanh Thanh hừ một tiếng, trực tiếp ném con d.a.o lên cây cột phía sau người nọ. “Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nhờ các anh xem giúp, đây có phải là con d.a.o bị nước mưa cuốn trôi không? Dù sao tôi chưa bao giờ thiếu tiền, đi cắm trại cũng không thể nào mang theo loại d.a.o chỉ qua một ngày đã rỉ sét gãy cán như thế này.”
Nhân viên công tác chỉ cảm thấy bên tai có một trận gió mạnh, sợ đến mức mặt mày tái mét, nửa ngày không nói nên lời.
Bởi vì bên phía Long Thanh Thanh vừa ăn cá hồi, vừa gây chuyện, phòng livestream lập tức có rất nhiều người hóng hớt vào xem. Mặc dù buổi sáng mới phát sóng chưa được bao lâu, nhưng lượng người xem đã vượt quá một triệu.
【Hừ, tôi đã biết Thịnh Thanh Thanh sẽ gây chuyện mà, mới lên đảo một ngày cô ta đã không nhịn được rồi. Tôi sắp phát chán cô ta rồi đấy.】
【Cho dù muốn bôi đen, các người cũng không thể bôi đen một cách vô lý chứ? Các người không biết d.a.o quân dụng quan trọng như thế nào trong vật tư sinh tồn à? Con d.a.o rỉ sét như vậy thì bảo người ta dùng như thế nào?】
【Dao rỉ sét, lưới đánh cá thủng lỗ chỗ, còn có cái nồi móp méo… chậc chậc~】
【Thịnh Thanh Thanh hôm qua không phải đã mài một con d.a.o vỏ sò rồi sao, tại sao hôm nay mới đến gây sự với tổ chương trình? Phản xạ này có phải hơi chậm không?】
【Vậy cũng không thể dùng d.a.o uy h.i.ế.p nhân viên công tác chứ, cái đó nguy hiểm biết bao, lỡ như thật sự làm người ta bị thương thì phải làm sao?】
【Yên tâm, cho dù bị thương cũng không sao, một con d.a.o rỉ sét có thể sắc bén bao nhiêu?】
【Cậu ngốc à, chính vì nó bị rỉ sét mới đáng sợ, còn phải đến bệnh viện tiêm phòng uốn ván nữa chứ.】
【Tôi không phải fan của ai cả, nhưng là một người qua đường tôi thật sự không nhìn nổi nữa rồi.】
Lúc này, một nhân viên công tác khác cũng đi tới, sắc mặt cũng không tốt lắm: “Cô Thịnh, nơi này là hoang đảo, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cô đương nhiên sẽ không mua d.a.o kém chất lượng, nhưng biết đâu có một số cửa hàng sẽ đánh tráo hàng nhái thì sao?”
Thanh Thanh cười như không cười nhìn đối phương: “Vậy anh thừa nhận tổ chương trình của các anh đang đánh tráo hàng nhái?”
Nhân viên công tác kia lập tức nhận ra mình nói sai, vội vàng nói: “Không phải, ý của tôi là, vật tư chúng tôi cung cấp nhất định là hàng tốt, nhưng ở trên hoang đảo phơi nắng phơi mưa, vật tư khó tránh khỏi bị hư hỏng. Đặc biệt là đêm hôm trước trời còn mưa, việc này chúng tôi cũng không thể đảm bảo được.”
Thanh Thanh lại lấy ra tấm lưới đánh cá: “Còn cả tấm lưới đánh cá thủng lỗ chỗ này nữa, xem ra chắc cũng là do anh nói phơi nắng phơi mưa nên mới bị hỏng hóc?”
“Lưới đánh cá là thứ rất dễ bị xước, nếu bị gió lớn thổi vào cành cây hoặc đá ngầm thì rất dễ bị rách.”
Thanh Thanh mỉm cười: “Anh nói cũng đúng.”
Nhân viên công tác tự cảm thấy mình đã giải quyết xong chuyện này, trong lòng vô cùng đắc ý. Hừ, đừng tưởng Thịnh Thanh Thanh trước kia là phu nhân nhà giàu, nhưng nhà cô ta đã phá sản rồi, còn muốn ra oai với tổ chương trình, xem bọn họ có để ý đến cô ta không.
Kỳ thực so với việc không thả gia cầm lên hoang đảo, Thanh Thanh càng tức giận hơn vì tổ chương trình dùng đồ bỏ đi để qua loa với cô, đây là hành động khiêu khích trắng trợn. Cho dù biết những người này sẽ ngụy biện, cô vẫn nhịn không được hỏi, quả nhiên nghe được một đống lời vô nghĩa.
Thanh Thanh dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: “Thôi được rồi, tôi nói chuyện với mấy người cũng không hiểu. Đạo diễn Liễu đâu? Nói với ông ta là tôi không quay chương trình tạp kỹ này nữa. Vì tổ chương trình vi phạm hợp đồng trước, sau này tôi sẽ nhờ luật sư nói chuyện với tổ chương trình về việc hủy hợp đồng.”
Nghe thấy Thịnh Thanh Thanh nói không quay nữa, nhân viên công tác đầu tiên là sững sờ, sau đó lại cứng rắn nói: “Cô Thịnh, cô nói vậy là không đúng rồi, tổ chương trình vi phạm hợp đồng ở chỗ nào? Cô đang nói đến những vật tư này sao? Trong hợp đồng đúng là có điều khoản cung cấp một số vật tư sinh tồn, nhưng cũng đã ghi rõ, vì thả vật tư trước một ngày, khó tránh khỏi bị hư hỏng.”
Thanh Thanh xua tay, ra vẻ không muốn nói nhảm với bọn họ nữa.
Thấy vậy, những người đó đành phải đi tìm phó đạo diễn Liễu.
Phó đạo diễn Liễu vẫn luôn ở trong phòng điều khiển, đương nhiên nhìn thấy Thanh Thanh đến gây sự, chỉ là không muốn ra mặt. Không ngờ Thanh Thanh lại nói muốn hủy hợp đồng, ông ta liền không ngồi yên được nữa, vội vàng chạy đến giảng hòa: “Cô Thịnh, có vấn đề gì chúng ta từ từ nói, sao có thể nói không quay là không quay được chứ. Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó.”
Phó đạo diễn thật sự không thích Thịnh Thanh Thanh lắm, quả thực là danh tiếng của người này rất kém. Nhưng dù sao cô ta cũng coi như là người đảm nhận nhiệm vụ kéo tương tác cho chương trình tạp kỹ này, hơn nữa biểu hiện từ hôm qua đến sáng nay càng chứng minh điều này. Khi các khách mời khác còn đang vất vả tìm kiếm vật tư, nhà Thịnh Thanh Thanh đã ăn hải sản đắt tiền rồi, giúp chương trình tạp kỹ tăng không ít rating.
Ngoài ra, nếu cô ta không quay nữa, sau này sẽ không thể gặp mặt Kiều Dẫn Lam, tạo ra xung đột kịch tính nữa, vậy thì rating của chương trình tạp kỹ sẽ bị giảm một nửa. Ông ta nhất định không thể để đối phương bỏ cuộc, lúc cần thiết còn phải dỗ dành một chút.
Đồng thời, phó đạo diễn bảo người ta tắt ống kính livestream trước, chuyện này không thể để khán giả nhìn thấy. Vốn dĩ có xung đột mới có điểm nhấn, nhưng chuyện này lại liên quan đến tổ chương trình, vậy thì không ổn rồi.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");