Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi hai vợ chồng nói chuyện xong, Long Thanh Thanh đột nhiên nổi hứng, muốn xem livestream của những khách mời khác, không biết bọn họ sống thế nào.
Cô tùy tiện click vào livestream của một nhóm khách mời, vừa đúng lúc là nhà Cao Thế Phong.
Sáng nay nhà Long Thanh Thanh ăn cá hồi, đã kích thích những khách mời khác không nhẹ, ai ai cũng xuống biển chuẩn bị bắt hải sản. Đương nhiên, thu hoạch cuối cùng không giống nhau.
Thu hoạch của nhà Cao Thế Phong khá khá, cá tôm cua đều có, còn có không ít hàu, bữa tối có thể nói là vô cùng phong phú.
Ngay cả Giang Hoãn có thần kinh vận động không phát triển lắm, cũng câu được một con cá ba cân, học theo Phượng Ly Cửu nướng cá trên lửa, cả nhà ăn ngon lành.
Nhà Lương Vĩnh Hoa vẫn không xuống biển, nhưng trong rừng rậm cũng có không ít thu hoạch.
Đối với ba nhóm khách mời này, Long Thanh Thanh không có phản ứng gì, chỉ tùy tiện xem qua. Nhưng khi nhìn thấy nhà Kiều Dẫn Lam cũng được ăn hải sản, Long Thanh Thanh liền có chút không vui.
Tất cả thức ăn trong biển đều phải là của rồng, Kiều Dẫn Lam cướp đồ ăn của rồng, rồng đương nhiên tức giận.
Mặc dù những khách mời khác cũng ăn đồ ăn của rồng, nhưng ai bảo Kiều Dẫn Lam không hợp với rồng chứ. Rồng quyết định, sau này sẽ không cho mấy con hải sản nhỏ đi ngang qua hoang đảo của Kiều Dẫn Lam nữa, hừ~
******
Kết thúc một ngày làm việc, nhân viên chương trình cũng đều vào lều. Ban đêm bên ngoài muỗi quá nhiều, mọi người không có việc gì thì thường sẽ không ở bên ngoài lâu.
Long Thanh Thanh thì vẫn như thường lệ ra biển tu luyện, mãi đến khi trời tờ mờ sáng mới mở mắt, cảm thấy pháp lực lại tăng tiến không ít. Đây cũng là lúc mới bắt đầu, pháp lực mới có thể tăng lên nhanh chóng. Tin rằng không bao lâu nữa, cô có thể hô phong hoán vũ.
Lần này Long Thanh Thanh không trực tiếp hóa thành hình người, mà từ trên người rồng của mình cứng rắn bóc ra một miếng vảy rồng, chuẩn bị làm bùa hộ mệnh cho Đản Đản. Long Thanh Thanh luôn rất quý trọng vảy rồng của mình, bây giờ vì con trai cũng mặc kệ rồi.
Vảy rồng bị bóc ra, đau đến mức Long Thanh Thanh giật nảy mình. Cô không nhịn được cảm thán trong lòng, a, tình mẫu tử quả nhiên vĩ đại! Nếu không ai dám bóc vảy của cô, cô sẽ lột da của người đó.
Chỉ có vảy rồng thôi chưa đủ, Long Thanh Thanh một tay kết ấn, đánh từng chuỗi phù văn vào vảy rồng, hình thành một trận pháp phòng ngự nhỏ. Vảy rồng mang theo khí tức của cô, như vậy sẽ không có con hải sản nhỏ nào dám làm hại Đản Đản. Mà trận pháp phòng ngự có thể chống lại sự tấn công của yêu quái khác.
Làm xong bùa hộ mệnh, Long Thanh Thanh chuẩn bị quay về. Lần này cô không mang hải sản về nữa mà định ăn gia cầm do chương trình cung cấp. Tuy thích hải sản hơn nhưng đổi vị một chút cũng không tồi, hơn nữa cũng mấy ngày rồi cô chưa ăn thịt.
Hiện tại, chương trình không dám giở trò nữa, phó đạo diễn đã gọi điện cho tổ hậu cần, bảo họ nhanh chóng mua một lô gia cầm gửi đến đảo E. Tuy nhiên, diện tích đảo E quá nhỏ, nhiều nhất chỉ thả được năm con gà và hai con thỏ, nếu không cả hoang đảo toàn gia cầm chạy lung tung cũng chẳng ra làm sao.
Long Thanh Thanh cũng chẳng quan tâm lắm, chủ yếu là cô không hài lòng với việc chương trình coi cô là quả hồng mềm dễ bóp, uy nghiêm của rồng không thể xâm phạm! Thực ra có hay không có gia cầm... thôi được rồi, vẫn cần, cô có thể ngày nào cũng ăn hải sản nhưng Phượng Ly Cửu và Đản Đản vẫn cần ăn thịt.
Mặc dù gà và thỏ đã được vận chuyển đến vào chiều tối hôm qua nhưng phó đạo diễn vẫn chưa cho người thả ra ngay. Chủ yếu là sợ gà và thỏ qua đêm trên hoang đảo sẽ bị tổn thất, hơn nữa cũng lo lắng bên này vừa thả, bên kia Thịnh Thanh Thanh sẽ ra tay tóm gọn hết. Tốt nhất là thả ra lúc trời vừa hửng sáng, như vậy nhà bọn họ còn chưa dậy, gà và thỏ cũng có thể thích nghi được một thời gian.
Ban đầu phó đạo diễn lên kế hoạch rất tốt, nhưng vạn vạn không ngờ Thịnh Thanh Thanh lại dậy sớm như vậy. Bọn họ vừa thả ra, cô đã xách về hai con gà.
Phòng livestream của Long Thanh Thanh đã mở, phó đạo diễn cũng chỉ biết ngáp ngắn ngáp dài bò dậy xem màn hình. Ông ta không hiểu nổi, giới trẻ bây giờ không phải đều thích ngủ nướng sao, tại sao Thịnh Thanh Thanh lại đặc biệt như vậy?
À quên mất, hôm qua Thịnh Thanh Thanh cũng dậy rất sớm, trời vừa sáng đã xách về một con cá hồi. Sai lầm rồi!
Phó đạo diễn biết làm sao được, đương nhiên là phải tha thứ cho cô. Cũng may Thịnh Thanh Thanh không quá đáng, không tóm gọn hết gà thỏ về, nếu không ông ta thật sự muốn ói máu.
Long Thanh Thanh còn đang đợi nấu bữa sáng nên đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian vào việc bắt gà.
Lúc này trời còn sớm, hai cha con vẫn chưa dậy. Ngay cả khi cô mở livestream cũng chẳng có mấy người xem, ngoại trừ mấy con cú đêm chưa ngủ.
Long Thanh Thanh nghĩ hôm nay còn phải chuyển nhà nên quyết định đi đun nước làm lông gà trước, xử lý luôn hai con gà. Còn tại sao lại là hai con, ừm, một con không đủ ăn!
Mổ gà moi nội tạng, việc này cô không biết làm, vẫn là đợi Phượng Ly Cửu dậy rồi làm sau vậy. Nhà bọn họ là nữ chủ ngoại nam chủ nội, cô phụ trách tìm nguyên liệu, Phượng Ly Cửu phụ trách nấu nướng.
Sau đó, Long Thanh Thanh lại đi hái thêm vài quả dừa, định bảo Phượng Ly Cửu làm gà hầm dừa. À đúng rồi, hôm qua cô còn đào được mấy củ măng, cũng có thể cho vào, chắc chắn sẽ ngon.
Phượng Ly Cửu cũng dậy ngay sau đó, rửa mặt xong liền bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Phượng Ly Cửu xách con gà đã làm lông ra bờ biển xử lý. Không biết có phải giống đực nào cũng có năng khiếu về việc nhà hay không, mặc dù trước đây chưa từng nấu ăn, bất kể là lúc ở Sơn Hải Giới hay sau khi trở thành Tạ Ly, nhưng động tác của anh rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã xử lý xong một con gà.
Rửa sạch sẽ rồi dùng d.a.o chặt gà thành từng miếng cho vào nồi, sau đó cho thêm nước cốt dừa và cùi dừa, cùng với măng. May mà gà hầm dừa cũng là một món anh đã đặc biệt nghiên cứu, dù sao trên hoang đảo này thứ không thiếu chính là dừa.
Còn con gà kia, anh quyết định làm gà nướng đất sét.
Nhân lúc Phượng Ly Cửu nấu ăn, Long Thanh Thanh thi triển pháp thuật đưa bùa hộ mệnh đã luyện hóa vào cơ thể Đản Đản. Sau đó cô đi bắt nốt ba con gà còn lại. Còn thỏ, vì chúng biết đào hang nên khó bắt hơn.
Mặc dù Long Thanh Thanh muốn bắt cũng dễ nhưng dựa trên nguyên tắc khiêm tốn, cô quyết định để con trai luyện tập. Đản Đản đã năm tuổi rồi, phải bắt đầu học cách săn mồi.
Mấy con gà và thỏ này, Long Thanh Thanh định mang đến hoang đảo mới. Nuôi gà tuy cần cho ăn nhưng chỉ có mấy con này, chẳng mấy chốc là ăn hết thôi.
Phó đạo diễn trơ mắt nhìn Thịnh Thanh Thanh chỉ mất nửa tiếng đã tóm gọn hết gà mà chương trình chuẩn bị, cả người c.h.ế.t lặng. Thôi được rồi, đây cũng là điểm nhấn của chương trình.
Bên kia, nồi gà hầm dừa của Phượng Ly Cửu ninh suốt một tiếng cũng sắp được bắc ra. Dừa rất ngon, măng cũng rất tươi, điểm trừ duy nhất là gà mà chương trình mua không phải gà ta thả vườn chính hiệu, hương vị kém hơn một chút. Gà nướng đất sét thì rất thơm ngon, vì được bọc trong đất sét nên hương vị nguyên bản của gà được giữ nguyên vẹn.
Lẽ ra, gà không được ướp hành gừng sẽ hơi tanh. Nhưng cả ba người đều không phải người, khứu giác đối với mùi tanh kém nhạy hơn nên vẫn thấy ngon.
Hơn nữa, mấy ngày rồi chưa được ăn thịt, một tay xé gà nướng ăn, một tay bưng bát húp canh gà hầm dừa, cuối cùng ăn sạch sành sanh mọi thứ.
Khán giả xem livestream từ sớm thấy nhà Long Thanh Thanh ăn khỏe như vậy, hiếm khi có người lên tiếng bênh vực họ:
[Gà và thỏ mà chương trình cung cấp ít quá vậy, chỉ đủ cho nhà Thịnh Thanh Thanh ăn hai ba bữa thôi.]
[Nghĩ gì thế, chẳng lẽ các người còn mong nhà Thịnh Thanh Thanh dựa vào mấy con gia cầm đó mà sống cả tháng à?]
[Gia cầm trên các hoang đảo khác chắc chắn nhiều hơn, chương trình quá thiên vị.]
[Không phải, các người đang lo lắng gì vậy, hai con tôm hùm đất to đùng mà Thịnh Thanh Thanh bắt được tối qua các người không thấy à? Nhà cô ấy đâu có sống dựa vào mấy con gia cầm đó. Ngày nào cũng ăn hải sản cực phẩm chẳng sướng hơn à?]
[Tối qua chắc chắn là do may mắn thôi, chẳng lẽ Thịnh Thanh Thanh có thể lần nào cũng bắt được hải sản đắt đỏ như vậy sao?]
[Tôi thì tin Thịnh Thanh Thanh có thực lực đó, nhưng nhà cô ấy cũng không thể lúc nào cũng ăn hải sản được chứ, ăn nhiều cũng ngán mà?]
[Ơ? Nhà cậu giàu cỡ nào vậy, dám nói hải sản cực phẩm ăn nhiều sẽ ngán? Tôi tuyệt đối sẽ không ngán, tôi có thể ăn cả năm!]
Ăn xong, cả nhà ba người chuẩn bị chuyển nhà. Tuy nhiên, Long Thanh Thanh vẫn chưa quên bảo Đản Đản luyện tập bắt thỏ, vì vậy việc đóng gói đồ đạc được giao cho Phượng Ly Cửu, Long Thanh Thanh chỉ phụ giúp tháo lều.
Long Thanh Thanh dùng thần thức tìm được chỗ thỏ đào hang, sau đó dồn nó ra, Đản Đản phụ trách bắt thỏ.
Tiếc là Đản Đản vẫn còn nhỏ, tốc độ chưa đủ nhanh, bắt mãi mà không được. Thấy thời gian không còn sớm, Long Thanh Thanh đành phải tự mình ra tay.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");