Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mấy cảnh diễn liên tiếp, Lộ Trạch Thanh đều một lần là qua, cậu nghĩ cảnh tiệc rượu cũng sẽ không thành vấn đề. Sau đó, Lộ Trạch Thanh bắt đầu NG* ngay tại đây.
(*not good: ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng, và những cảnh quay bị hỏng sẽ bị loại bỏ đi và quay lại)
Giống như có bug, liên tiếp quay mấy lần cũng không được.
Lộ Trạch Thanh ủ rũ, nhân viên công tác của đoàn phim cùng vài nghệ sĩ lại vô cùng hưng phấn.
"Trạch Thanh, nếu không cậu uống chút rượu đi?" đạo diễn Chân đề nghị, "Cậu có thể uống một chút để tìm cảm giác say."
"Được."
Lộ Trạch Thanh ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi, tổ đạo cụ sắp xếp lại đồ đạc.
Trợ lý đem ly nước đưa cho Lộ Trạch Thanh, cậu ta thấy chuyên viên trang điểm đi tới, hỏi một câu. "Yêu cầu bổ trang sao?"
"Có."
Chuyên viên trang điểm lấy ra bông dặm phấn, nhìn trái nhìn phải, "Cậu thấy trang sức thế nào?"
Cảnh này chính là tiệc trong cung, quần áo cùng trang sức lại càng nặng hơn, chỉ đứng im cũng có thể ra mồ hôi, đừng nói là đóng phim.
"Không có vấn đề gì."
Bản thiết kế trang phục cũng đã sửa vài lần, đạo diễn Chân không thích diễn viên nam mang đồ quá nặng, trang điểm cũng chỉ làm cơ bản, kẻ mắt là được rồi.
"Vẫn là mấy diễn viên nam như các cậu đơn giản, quần áo cũng như vậy." Tiết Mẫn Mẫn cần phải trang điểm tạo hình hơn hai giờ, mông đều đã tê rần vì ngồi lâu.
"Xin lỗi, cô Tiết." Lộ Trạch Thanh rất ngượng ngùng, bởi vì cậu NG nên Tiết Mẫn Mẫn cũng phải quay lại cùng cậu.
"Không có việc gì, đóng phim NG cũng rất bình thường."
Tiết Mẫn Mẫn đóng vai Thái Tử Phi. Cô là một người sảng khoái, nghệ sĩ tuyến hai, không làm giá, thỉnh thoảng còn đùa vui với nhân viên công tác, mọi người đều rất thích cô.
"NG mới là bình thường trong đoàn phim, đừng nói cậu, diễn viên cấp ảnh đế giống thầy Giang cũng sẽ NG. Nhiều lần đều bị NG một chỗ mới kỳ quái."
"Ăn chocolate không?" Tiết Mẫn Mẫn hào phóng bảo trợ lý lấy chocolate chia cho Lộ Trạch Thanh.
"Cảm ơn."
---------
Bên kia, Giang Tư Úc đang nói chuyện cùng đạo diễn Chân.
"Tiểu Giang, cậu phải dẫn dắt Trạch Thanh."
Giang Tư Úc bất đắc dĩ, cũng không phải hắn không muốn dẫn dắt, say rượu hôn môi là tiểu hoàng tử chủ động, việc Giang Tư Úc có thể làm chính là dẫn Lộ Trạch Thanh nhập diễn, dẫn đường cậu chủ động.
Nhưng chỗ bị NG không hề liên quan đến hôn môi.
"Nghỉ ngơi thêm nửa tiếng, hoặc là quay cảnh của Tiết Mẫn Mẫn và mấy người Kim Đình trước." Giang Tư Úc bỗng nhiên có biện pháp.
"Tôi đi dạy thêm cho Thanh Thanh một tiết học đã."
"Cũng đúng." đạo diễn Chân gật đầu, "Dạy học cho thật tốt, cảnh này là cảnh tình cảm nảy sinh, rất quan trọng."
Hai ngày này tiến độ còn rất nhanh so với dự tính, cho nên đạo diễn Chân vẫn muốn dùng thêm thời gian để rèn dũa.
Giang Tư Úc ra khỏi phòng, nhắn tin WeChat với một diễn viên từng hợp tác - Ông Thiến.
[Y]: Giáo trình lần trước cô gửi cho đoàn phim còn không?
[Ông Thiến]: Giáo trình gì?
[Y]: Lần cô quay cảnh hôn với Mạnh Dực.
Có lẽ Ông Thiến đang nghỉ phép, cô trả lời WeChat rất nhanh, đây là nữ hai của một bộ điện ảnh Giang Tư Úc từng đóng, nữ hai này có một đoạn tình cảm với nam hai.
Lúc ấy hai người diễn cảnh hôn cũng NG rất nhiều lần, sau đó Ông Thiến không biết lấy từ đâu ra một quyển dạy cách hôn, bắt Mạnh Dực phải học cho thật tốt, nói là làm như vậy thì cảnh hôn sẽ càng đẹp mắt.
Làm nam chính cô đơn, Giang Tư Úc không gia nhập đề tài này, nhưng đoàn làm phim còn có những diễn viên khác tò mò về giáo trình này của Ông Thiến, vì thế cô đã gửi vào trong nhóm của đoàn phim.
[Ông Thiến]: Nha, đại ảnh đế của chúng ta còn cần giáo trình sao? Không phải thầy Giang quay cái gì cũng rất thuận buồm xuôi gió sao?
[Y]: .
Ông Thiến trêu chọc hắn vài câu, lại hỏi.
[Ông Thiến]: Có thể gửi cho anh, nhưng có thể trả lời tôi một vấn đề không?
[Y]: Hỏi.
[Ông Thiến]: Anh và Lộ Trạch Thanh có phải là thật không?//ăn dưa//
[Y]: Đúng.
[Ông Thiến]: !!!!
[Ông Thiến]: //Chia sẻ tài liệu//
[Ông Thiến]: Không cần cảm ơn.
Giang Tư Úc vẫn trả lời một câu cảm ơn, hắn mở tài liệu mà Ông Thiến gửi cho, tài liệu được phân loại vô cùng cẩn thận.
[Nụ hôn ngoài ý muốn]
[Nụ hôn tươi mát ngọt ngào]
[Nụ hôn của tổng tài bá đạo]
[Nụ hôn thâm tình nồng nhiệt]
[Nụ hôn giường chiếu]
....
Giang Tư Úc: "......"
Ông Thiến tìm thấy tài nguyên ở đâu mà nhiều như vậy, đầy đủ các quốc gia, tính hướng. Từ nụ hôn lướt qua ngây ngô đến những nụ hôn thăm dò, rồi đến những nụ hôn kịch liệt không phù hợp với trẻ em.
Giang Tư Úc thoát ra, nhấn vào [Nụ hôn ngoài ý muốn]
Mỗi loại này đã có 160 cái, Giang Tư Úc rơi vào trầm tư, hắn ấn theo trình tự. Đều không có cái nào phù hợp, Giang Tư Úc lướt xuống danh sách, cuối cùng nhìn thấy một cái say rượu hôn trộm.
Đầu ngón tay của Giang Tư Úc còn chưa nhấn mở thì một giọng nói vang lên.
"Thầy Giang."
Giang Tư Úc ngước mắt nhìn lại, là một diễn viên cùng đoàn phim, tên là Từ Tiệp Hành.
"Cái kia, tôi có chỗ không hiểu lắm, có thể làm phiền thầy Giang giảng giải cho tôi không?"
"Xin lỗi! Hiện tại có việc, cậu có thể hỏi Nhạc Cảnh."
Từ Tiệp Hành khựng người, "Nhưng, chính là tôi thấy thầy Nhạc đang giảng diễn cho Lộ Trạch Thanh."
Giang Tư Úc vừa nghe liền nhanh chóng lướt qua Từ Tiệp Hành.
Lộ Trạch Thanh tìm Nhạc Cảnh hỏi cái gì? Cảnh hôn sao?
"Thầy Giang."
Từ Tiệp Hành lại gọi lại Giang Tư Úc, cậu ta cắn môi dưới, hỏi.
"Lộ Trạch Thanh có thầy Nhạc giảng diễn, thầy Giang có thể cũng giúp tôi giảng diễn không?" Không đợi Giang Tư Úc trả lời, Từ Tiệp Hành lại lập tức nói.
"Không, không phải hiện tại. Buổi tối cũng có thể, muộn thế nào cũng được." Từ Tiệp Hành tự nhận là ám chỉ này đã rất rõ ràng, nhưng sắc mặt của Giang Tư Úc vẫn bình thường.
"Tôi không ở khách sạn, không tiện lắm."
"Là tôi làm phiền thầy Giang, đương nhiên là tôi đi tìm thầy Giang."
Giang Tư Úc tưởng tượng, vậy càng không tiện.
Ngoại trừ ba trợ lý, biệt thự là thế giới hai người của hắn và Lộ Trạch Thanh, ngày hôm qua đã có một Cảnh Nhạc đến làm phiền, hôm nay lại có thêm Từ Tiệp Hành, nếu về sau ai cũng cảm thấy cô giúp việc nấu ăn ngon, một đám không mời mà đến thì làm sao hắn có thể đẩy nhanh tiến độ theo đuổi?
"Không tiện, cậu tìm Nhạc Cảnh đi."
Trong lòng Giang Tư Úc đánh bàn tính, để Từ Tiệp Hành đi quấn lấy Nhạc Cảnh, Nhạc Cảnh sẽ không còn thời gian đi quấy rầy hắn và Lộ Trạch Thanh.
"Thầy Giang."
"Không chỉ là giảng diễn, tôi còn có thể làm, làm chuyện khác."
Giang Tư Úc: "?"
Tạm dừng một giây, rốt cuộc Giang Tư Úc phản ứng lại Từ Tiệp Hành đang ám chỉ cái gì, đuôi lông mày của hắn nhíu lại một cách khó có thể phát hiện.
"Nếu thật sự muốn đóng phim thì nghiêm túc học tập đi, đừng nghĩ đến chuyện muốn tìm đường tắt." Giang Tư Úc nói xong, lại bổ sung thêm một câu, "Còn có, tôi đã có bạn trai, đừng đánh chủ ý lên tôi."
Từ Tiệp Hành lựa chọn xem nhẹ lời nói của Giang Tư Úc.
"Bạn trai? Là Lộ Trạch Thanh sao?" Từ Tiệp Hành cười cười, "Thầy Giang, chương trình tình yêu đã kết thúc rồi, sớm hay muộn thì cũng sẽ xé CP, hai người chỉ đang xào CP, người yêu thật sự sẽ không như hai người."
"Tuy rằng ở đoàn phim như hình với bóng, ở chung lại không tùy ý giống như các cặp đôi khác."
"Lại nói, sau lưng Lộ Trạch Thanh có kim chủ. Thầy Giang cũng không có khả năng cùng cậu ta từ diễn thành thật, không bằng suy xét đến tôi."
"Tôi thích thầy Giang từ lâu, tôi tuyệt đối nghe lời hơn Lộ Trạch Thanh, cũng sẽ phối hợp hơn Lộ Trạch Thanh." Từ Tiệp Hành dừng lại, trong giọng nói mang theo mập mờ. "Các phương diện đều rất phối hợp."
Giang Tư Úc vô cùng hiểu rõ mấy cái loanh quanh lòng vòng trong giới giải trí, cho nên hắn thật sự rất ghét hành vi dùng thân thể đổi lấy lợi ích này.
Ngoài miệng Từ Tiệp Hành nói là thích, nhưng thật ra là muốn có được lợi ích, loại 'thổ lộ' này làm Giang Tư Úc vô cùng phản cảm, ghê tởm.
Làm bẩn từ 'thích' này.
Giang Tư Úc quen biết Lộ Trạch Thanh bốn năm, thích Lộ Trạch Thanh hai năm. Mặc dù có đoạn thời gian tách ra nhưng 'thích' của hắn đối với Lộ Trạch Thanh cũng không vì thời gian cùng khoảng cách mà giảm bớt.
Phần 'thích' kia cũng cầu mà không được, trở thành một loại chấp niệm của hắn.
Hắn không dám nói chính mình là người thâm tình nhất trên thế giới, nhưng Lộ Trạch Thanh nhất định là người duy nhất mà hắn muốn làm bạn đồng hành cả đời.
Hắn cũng không phải là thánh, không muốn phải có một cuộc tình oanh liệt, hắn chỉ muốn yêu đương bình đạm với Lộ Trạch Thanh, nhận giấy chứng nhận kết hôn, trải qua những ngày tháng sinh hoạt đơn giản.
"Từ Tiệp Hành." Khóe môi Giang Tư Úc ép xuống rất thấp, hắn chưa kịp nói gì, Lộ Trạch Thanh liền đi đến bên cạnh, rất tự nhiên mà cầm tay hắn.
"Từ Tiệp Hành, chúng ta còn đang ở đoàn phim. Cậu đây coi như là công khai đào góc tường nhà tôi hả?"
Sự buồn bực của Giang Tư Úc tan biến, hắn nắm ngược lại tay Lộ Trạch Thanh, ngữ khí bình đạm kể lể.
"Cậu ta nói không khí ở chung của chúng ta không giống người yêu."
Lộ Trạch Thanh khựng lại, lời nói chuẩn bị nói ra bị Giang Tư Úc đột nhiên đánh gãy làm cậu quên hết. Lặng im một giây, Lộ Trạch Thanh cảm thấy, khí thế không thể thua, cậu tổ chức lại từ ngữ một lần nữa.
"Đừng đánh chủ ý vào thầy Giang, anh ấy là người của tôi. Còn ngày thường chúng tôi ở chung như thế nào thì đó là việc của chúng tôi, không liên quan đến người ngoài."
Chưa cho Từ Tiệp Hành cơ hội nói chuyện, Lộ Trạch Thanh bá đạo mà lôi kéo Giang Tư Úc rời đi.
"Hóa ra Thanh Thanh của chúng ta còn có loại giọng điệu này."
Lộ Trạch Thanh quay đầu trừng mắt nhìn Giang Tư Úc một cái, "Đừng giễu cợt tôi."
"Tôi không cười, thật sự." Giang Tư Úc không quá chân thành nói xong, lại lộ ra tám cái răng trắng tinh.
Lộ Trạch Thanh: "......"
Đùa giỡn thì đùa giỡn, Lộ Trạch Thanh nghĩ đến những lời của Từ Tiệp Hành thì lại khó chịu, Lộ Trạch Thanh quy cái này là cậu bị nghi ngờ năng lực làm việc. Cậu nghĩ nghĩ, hỏi.
"Thật sự không giống người yêu sao?"
"Em đừng nghe......" Vừa cất giọng nói, Giang Tư Úc lại sửa lại, "Có lẽ thật sự không giống lắm."
Lộ Trạch Thanh dừng lại một chút, "Fans CP đều cảm thấy ngọt."
"Fans CP tự mang theo lự kính, nhìn cái gì cũng đều ngọt."
"Vậy ngoại trừ Từ Tiệp Hành, không phải là sẽ còn có những người khác cảm thấy chúng ta....."
Giang Tư Úc tỏ vẻ vô tội mà trả lời. "Tôi không biết."
"Được rồi, do dạo này tôi còn làm bài tập đóng phim nên chưa xem xong công lược tình yêu."
Giang Tư Úc ngoài ý muốn.
"Công lược tình yêu?"
"Buổi tối quay phim xong sẽ cho anh xem." Lộ Trạch Thanh để chuyện của Từ Tiệp Hành ra sau đầu, cậu suy nghĩ đến chuyện cấp bách trước mắt, "Thầy Giang, tôi đã NG rất nhiều, cấp cứu."
Giang Tư Úc gửi hết tài liệu của Ông Thiến cho Lộ Trạch Thanh, hắn xóa đi phân loại [Nụ hôn giường chiếu].
Giang Tư Úc giấu đi chuyện Ông Thiến chia sẻ cái này cho hắn, mặt không đỏ tim không đập mà nói.
"Tôi cố ý phí thời gian vì em mà tìm."
Đáy lòng Giang Tư Úc yên lặng cảm ơn Ông Thiến, chờ về sau hắn kết hôn cùng Thanh Thanh thì hắn sẽ cho cô túi kẹo mừng lớn nhất.
Quả nhiên, Lộ Trạch Thanh nghe xong lập tức nhớ đến sự tốt bụng của hắn.
"Thầy Giang, anh cũng quá tốt đi."
"Về sau em phải nhớ lại tôi đã tốt với em như thế nào." Thần sắc Giang Tư Úc tự nhiên nhưng trong lòng đã sớm có tính toán, hắn muốn tìm thời gian để thổ lộ với Lộ Trạch Thanh.
Lộ Trạch Thanh quá trì độn, hắn không chỉ chỉ ra một lần, ba bốn lần nhưng tiến độ đều bằng không.
Suy xét đến khả năng tỏ tình bị từ chối, tránh cho Lộ Trạch Thanh trốn tránh hắn, đóng phim lần này là cơ hội tốt nhất. Thổ lộ thất bại, Lộ Trạch Thanh vẫn phải đóng phim cùng hắn, nhưng thổ lộ thành công vậy chính là 'Từ diễn thành thật'.
Hắn tính toán rất kĩ, ý cười trên khóe miệng không ngăn được.
"Mấy cái đằng trước không thích hợp, em xem cái đằng sau này."
"Được."
Lộ Trạch Thanh lướt xuống một chút, tùy tiện bấm mở một cái video [say rượu], nghe qua thì cái này rất hợp với cảnh diễn của cậu.
Đáy lòng Giang Tư Úc lại cảm ơn Ông Thiến lần nữa, video có thể đầy đủ như vậy.
Vẫn chưa hề xem hết - Giang Tư Úc, vì đột nhiên suy xét kĩ càng tỉ mỉ, tiếp tục nói dối.
"Cái này đi, tôi vừa mới xem qua, em có thể nghiêm túc học theo."
Lộ Trạch Thanh click mở video.
Tấm rèm màu trắng chậm rãi kéo ra.
Chỉ thấy, một người đàn ông ấn một người đàn ông khác ở trên sô pha, làm chuyện không thể miêu tả, còn truyền ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập.
Lộ Trạch Thanh: "......"
Giang Tư Úc: "......"
_______________________________________________________________________________
Tác giả có lời muốn nói:
Thanh Thanh: Nghiêm túc học?
Tiểu Giang: Thật sự không phải là tôi tìm!!!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");